TÌM NGƯỜI TÌM NHỮNG VẦN THƠ
Xuôi ngược dòng thời gian
Theo dẫu vết những vần thơ
Tìm người
Năm tháng.
Đây đó hồn thơ còn lai láng
Mà cung đường chỉ nắng gió mù khơi
Người ở nơi nào
Ta những chơi vơi.
Kìa, câu thơ người viết tím mây trời
Vẳng như thấy tiếng chim Loan Phượng
Góc biển chân trời nơi đâu là phương hướng
Chỉ thấy màu thu theo lá rải trên đường.
Đâu bút nghiên từng vẽ cảnh đoạn trường
Mà mùi mực vẫn nồng trong giấc ngủ
Lại trắng đêm lật tìm trang thơ cũ
Còn đây hơi hơi ấm của người.
Nửa câu thơ có tiếng ai cười
Thêm một nửa, tiếng người hờn giận
Cơn gió lạnh đầu mùa loang trên mặt đất
Thoáng rùng mình lạc mất hồn thơ.
Biết tìm đâu đời bao bến mộng mơ
Nước sông suôí đều lẫn trong biển cả
Rừng muôn sắc chen đua hoa lá
Nay thẫn thờ chỉ còn lại riêng ta.
Thơ một thời xướng hoạ với trăng hoa
Chưa trọn phút tiêu dao, rượu hồng đào chưa nhấm
Đàn chẳng kịp so giây, giọt châu khăn thấm
Người mang thơ rải đất trời.
Nào trách chi thơ trôi nổi dòng đời
Dẫu chẳng kịp vui cũng khắc lòng nỗi nhớ
Tình ai bảo: Chỉ đẹp trong dang dở
Mà thơ buồn trong đứt đoạn dở dang.
Ta tìm thơ
Tìm người
Trong nỗi nhớ
Đa đoan. 13.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
*****
20.10, Thêm một bài dành cho vợ
VỢ TÔI
Tôi cứ ngỡ vợ mình là lang y
Thuốc sắc để qua đêm uống lạnh
Sớm nay trời mưa đường trơn chạy vội
Như Tào Tháo đuổi đằng sau.
Gối mỏi chân chồn, cồn cào ruột đau
Mệt nhọc bơ phờ, chờ chồng than thở
Tôi chợt nhớ có lang y một thủa...
Tử tức vì...đau bụng...uống nhân sâm.
Cứ ngỡ rằng vợ mình uyên thâm
Chuyện kim - cổ - đông - tây, trên trời - dưới bể
Trên thông thiên văn - dưới tường địa lý
Mà giờ uống thuốc lạnh qua đêm.
Tôi càng yêu thương vợ nhiều hơn
Khi hiền thục như đẹp Tống Khánh Linh
Lúc nổi nóng như Võ Tắc Thiên tái thế
Ôi tình yêu là thế.
Uống thuốc lạnh qua đêm
Không khỏi bệnh
Cũng đủ cười
Tôi xin làm quan ngự y để tư vẫn cho người. 28.03.01
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
*****
XIN NGƯỜI *
Xin Người cứ an ngự bệ Rồng
Ngoài trời gió lạnh với sương đông
Dặm dài mưa nắng Thần xin đến
Dâng trọn nghĩa tình với non sông. 20.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
*****
SẮC MÀU NHỚ THƯƠNG
Bởi yêu nhau mới "giận thương"
Gần - vờ ngoảnh mặt, xa - thường nhớ nhung.
Khi vui chăn kéo đắp chung
Lúc hờn nổi chí anh hùng - nằm riêng.
Giận! không thèm nhắc đến tên
Đêm dài ngày ngắn mong quên nỗi sầu.
Mà lòng có muốn xa đâu
Giận hờn vẫn nhuốm sắc màu nhớ thương. 20.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU.
*****
CÓ GÌ TRONG LÁ TRONG HOA
Hai mươi tháng mười một (20.11)
Em mang về những bó hoa
Bó nào cũng tươi
Bó nào cũng đẹp.
Dấu trong lá trong hoa
Những lời hò hẹn
Dẫu chỉ manh nha
Chưa rõ hình hài.
Những bông hoa làm anh u hoài
Liệu có làm em vui trong chốc lát
Nghe trong em nổi lên khúc nhạc
Mà với anh hoa như thể không màu.
Người tặng hoa giờ ở nơi đâu
Có hy vọng gì không mai ngày hoa phai nhạt
Em có vui, mà như thầm câu hát
Ôi sắc màu sao lỡ phải đa mang?
Người tặng hoa đã biết em sang ngang?
Sao lỡ để cho đời chua xót
Vẫn biết hoa mang hương mật ngọt
Nhưng lòng người lại gieo những chua cay.
Trong hoa lá có gì làm em tôi say
Nỗi say đắm thấm tim tôi nhàu nát
Ngoảnh mặt đi để nụ cười em trong vắt
Lòng mơ tìm lời hò hẹn manh nha.
Em có hay hoa ngả màu chia xa
Một mai khi tàn tạ
Bởi mọi bông hoa đều có giá
Như mỗi cuộc tình đều có giới hạn mà thôi.
Đừng vội yêu hoa như những lời chót lưỡi đầu môi
Tìm cảm giác giữa hai khoảng trời sáng tối
Trong lá hoa có dấu điều tội lỗi
Khi em mang hoa về, kim xâm buốt tim tôi.
Hoa đến không đúng người tình như muốn đổi ngôi
Trong hương sắc có dấu điều đổ vỡ
Em cầm hoa mà tôi như ngạt thở
Biết có gì trong lá trong hoa.
Biết mai ngày liệu có chia xa? 20.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
*****
AI?
Hôm qua
Hai mươi tháng mười (20.10)
Ai khóc
Ai cười
Ai vui
Ai tủi
Một chút mua vui ngắn ngủi
Ai nhận
Ai trao?
Đâu những sắc hương thanh tao
Cả những ánh mắt
Nụ cười tình tứ
Những mối tình đang yêu
Những mối tình quá khứ
Hiện về trên những cánh hoa tươi.
Có thoả mãn không hãy nhìn những nụ cười
Có chua xót xin soi vào khoé mắt
Ai thuỷ chung một lòng cầm sắt
Thờ ơ không nhận hoa người
Ai
Ngoảnh mặt đi
Dấu thu héo tháng mười.
Nhìn cảnh đời lòng thoáng chút chơi vơi
Có kẻ nóng lòng chờ đợi
Kẻ ham muốn tìm hương hoa mới
Đem bội bạc, lọc lừa dấu trong những sắc hoa
Rắc vào đời bao nỗi xót xa.
Háo danh nào để em chẳng nhận ra
Phút đắm đuôí để hoa tàn một kiếp
Những cánh hoa không in trên hình trên thiệp
Theo những kẻ sy tình tan trong mộng phù du
Nếu có thành nửa câu hát ru
Cho con trẻ lạc cội nguồn
Tủi hổ.
Ai
Ai đã vì hoa trở thành người xấu số
Ai trao hoa bội bạc vong tình
Để oán hờn trải kiếp ba sinh
Vui một chút
Để cả đời hờn tủi.
Ai vững vàng trong gió mưa cát bụi
Không ngã vào bể khổ trầm luân
Để một đời mãi ngát hương xuân
Từ bỏ mọi cuộc chơi
Chỉ giữ cho mình mãi Chân - Thiện - Mỹ.
Ai?
Là ai
Xin nhìn đời cho kỹ
Như thấu lòng mình
Trước mỗi bước đi
Trao
Nhận
Tình yêu
Được
Mất những gì? 21.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
* Khoảng 16h hôm qua 20.10 Khi đang đứng nói chuyện với anh bạn gần nhà thấy chị vợ anh bạn về đang hớn hở mang theo những bó hoa tươi do bạn bè tặng, N quay lại nhìn bạn trai mình biến sắc. Đọc được nỗi buồn của bạn N đã viết bài: "Có gì trong lá trong hoa" Nay xin hoạ tiếp bài : "Ai".
Không hiểu còn có bạn nam nào có chung tâm trạng đó không?
Vẫn biết ngày 20.10, ngày 08.03 hàng năm là ngày mà tất cả chúng ta đều dành để thể hiện tấm lòng ngưỡng mộ, biết ơn, yêu thương kính trọng các bà, các mẹ các chị, các em gái. Vì thế những bông hoa trao tặng là rất đẹp và ý nghiã. Nhưng trong đó có không ít những bông hoa được trao nhận mà tình cảm không lành mạnh thuỷ chung, để lại những tủi buồn cho không chỉ đối với những người trao người nhận.
ĐVN
*****
TRÁCH NGƯỜI
Vẫn biết rằng hoa chẳng lỗi chi
Giận người vụng trộm cái tình si
Thói đời hay thích ong cùng bướm
Hạnh phúc trăm năm có ra gì.
22.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU * KIM GIANG mến, Chị YẾN rất hả hê khi đọc bài hoạ của KG, bởi theo chị Y thì N đã nghi ngờ oan cho những người trao nhận hoa. và N cũng đã giải thích rằng đây chỉ là quan sát ở một góc độ mà nhiều người thấy mà không tiện nói ra. Trong khi đó bản chất của việc tặng nhận hoa luôn được coi là việc làm đẹp mang tính văn hoá thẩm mỹ cao. Biết vậy mà anh bạn tôi vẫn buồn và hai ngày nay thấy vắng bóng anh.
ĐVN
*****
MAI MỐT
Mai mốt tôi qua bến sông này
Biết người có đợi tay trong tay
Tình như mây thắm che nắng hạ
Hay gió mưa về kéo mây bay? 22.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
*****
HẠNH PHÚC VÀO THI CA
Đừng là nàng Tô Thị nghe em
Bởi ta phải xa nhau em chờ anh hoá đá
Dẫu xa cách núi non biển cả
Em cũng đừng hoá núi Vọng phu.
Tình chúng mình đẹp mãi thiên thu
Nhưng không phải Quỳnh dao - một cuộc tình nghiệt ngã
Tình ta mãi trào dâng như biển cả
Nhưng không sầu như chuyện trầu cau.
Thề với đất trời ta mãi có nhau
Bằng nhịp đập con tim, bằng nụ cười hơi thở
Như kiếp trước đã yêu, còn yêu muôn thủa
Một tình yêu vô bến vô bờ.
Nếu có thể tình yêu chỉ vào thơ
Cho trái tim luôn rộn ràng tươi trẻ
Để câu hát em ru nôi con trẻ
Khi tình yêu lên ngôi.
Xin tình yêu cứ bình dị em ơi
Mong sao ở bên nhau mãi mãi
Thời gian đi thời gian không trở lại
Chỉ có chúng mình bên nhau.
Ta thắm tình nhưng không phải trầu cau
Ta chung thuỷ nhưng không bao giờ hoá đá
Hạnh phúc đôi ta mãi tươi hoa thắm lá
Bởi hạnh phúc chúng mình không bao giờ chia xa.
Em ơi! hạnh phúc chúng mình chỉ đi vào thi ca. QT, 29.09.04
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
*****
CHIỀU VEN ĐÔ
Theo cung đường gập gềnh uốn lượn
Đến những cánh đồng ngào ngạt hương hoa
Chiều thu nay anh đưa em đi xa
Thầm mơ lạc vào cánh rừng hoang dại.
Để lại phía sau đô thành xa ngái
Ta thả hồn trong sắc gió heo may
Chiều ven đô lòng ngất ngây say
Em có thấy hương đất trời dịu ngọt.
Hoàng hôn buông khi niềm vui chưa trọn
Giọt sương đầu mùa vương khoé mắt long lanh
Lúng túng dại khờ giữa cánh đồng xanh
Hạnh phúc đến trái tim em ngẹn thở.
Nâng bước chân em bao nụ hoa hé nở
Tiễn em về đồng thắm màu xanh
Vùng ngoại ô những cung đường lượn quanh
Lòng luyến nhớ khi đường về thành phố.
Lại hối hả ngược xuôi ồn ào phố cổ
Lại ánh đèn màu che khuất trăng sao
Còn đâu một khoảng trời xanh cao
Mà chỉ thấy một nội đô ngột ngạt.
Ta lại mơ về khoảng trời vô hạn
Nơi những cánh đồng trải rộng bao la
Một chiều thu anh đưa em đi xa
Để luyến nhớ vùng ven đô hoài cảm. 15.08.04
ĐOÀN VĂN NGHIÊU.
* Trời đất! Chỉ có 1% N dấu mãi làm cửa ngách (cửa hậu) để thỉnh thoảng trốn vợ dao du mà nay LONG NỮ lại bóc mẽ, cả KIM GIANG vào hùa để chị YẾN chặn đường thì N còn đâu lối để đến khoảng trời riêng đây?
Qua nay chị Y thích chí vì đắc thắng lắm đó. Vì vậy mà nhà luôn đầy tiếng cười vui nay lại đầy thêm.
Cảm ơn LONG NỮ và KIM GIANG nhiều.
ĐVN
*****
TÂM SỰ CÙNG EM
Anh đưa chị đến thăm nhà Muội
Nối khoảng trời xa cách Á - Âu
Mang bài thơ ghen để bác nhịp cầu
Chung phận gái hai mái đầu tâm hợp.
Dòng đời dọc ngang, ai xuôi ai ngược
Ai mỉm cười, ai héo hắt bờ mi
Ai chung tình, ai quyết ra đi
Bao bờ bến nơi nào vui mộng tưởng.
Đứng núi trông non mang lòng ao ước
Mưa rớt rồi có đọng chốn đào hoa
Hay xuôi dòng với bao nỗi xót xa
Lẫn cát bụi cánh bèo bọt nước.
Cuộc sống - tình yêu ai người biết trước
Cung đường nào rồi sẽ đi qua
Rớt lệ sầu hay vui khúc hoan ca
Ngát hương mật hay điêu tàn hoa lá?
Khi lòng người như mưa đông nắng hạ
Sợi tơ hồng không trói nổi lòng tham
Biết đi ngược, rẽ ngang sao vẫn đa đoan
Lỡ dập tắt những nụ cười, níu mây che quầng mắt.
Chôn lời hứa, rữa tan lòng cầm sắt
Xẻ vầng trăng, chia câu hát ru hời
Để ngổn ngang sầu muộn cõi đời
Bởi chút mua vui với phút giây nông nổi.
Anh đưa chị thăm em dù rất vội
Cùng tâm sự đôi dòng về kiếp nổi trôi
Mong cho những chuyện tình mãi mãi tinh khôi
Khỏi đơn bạc những mái đầu thiếu phụ.
23.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU * Anh N đưa chị Y đến thăm và tâm sự cùng em.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2006 11:10:34 bởi NGYEU >