THƯ GỬI NGƯỜI BÊN KIA CHUYẾN TUYẾN
Nhớ không anh một mùa Xuân năm ấy
Vui mừng về anh dày xéo quê tôi
Cha tôi nắm chặt tay đàn con nhỏ
Cuối gục đầu người thua trận xót xa
Nhớ không anh cũng mùa Xuân năm ấy
Trong tiếng cười anh đày đọa anh tôi
Chỉ vì lỡ yêu tự do quê Mẹ
Súng cầm tay mong gìn giữ quê nhà
Biết không anh bao Xuân về lặng lẽ
Mẹ tôi buồn thương khóc phận cô liêu
Oằn vai nặng đời nhục nhằn bao gánh
Tuổi xuân thì theo vận nước long đong
Biết không anh chị tôi xưa áo trắng
Tóc buông dài ôm kính tuổi thơ ngây
Xuân anh đến chị bỏ trường bỏ lớp
Mơ mộng tàn , lo cơm áo đàn em
Ừ đã mấy mươi năm từ Xuân ấy
Lạnh chân đời tôi tìm bước viễn lưu
Xuân lại đến anh nhớ về Xuân trước
Được gì đâu hay máu lệ vẫn nhòa