MÙA HOA QUỲNH
Mình anh lẻ bóng oà nỗi nhớ
Nhớ gương mặt em tựa đoá quỳnh
Ánh mắt long lanh tràn nhựa sống
Cặp môi mọng đỏ chứa chan tình
E ấp bên anh quỳnh chớm nở
Vạt dậu nhà ai ngát hương bay
Chợt đâu ong bướm ào xô tới
Cướp đi mật nhuỵ chia cho đời
Ngày xưa em nói hoa quỳnh yểu
Chợt nở rồi phai tựa kiếp người
Nhưng em luôn thích loài hoa ấy
Chóng tàn nhưng lại ngát hương thơm
Tình em tựa hồ khoảnh khắc ấy
Toả ngát hương thơm trải với đời
Chợt đến làm anh vương tình luỵ
Quỳnh ơi anh mãi chờ mùa hoa