Những Đêm Thao Thức
Sao mà nhớ, nhớ người ta quá thế
Bùa ngải chi lòng cứ mãi đam mê
Em đi đâu sao vắng mãi không về
Chiếc điện thọai co ro nằm ủ rủ
Đêm thao thức chờ em giờ yên ngủ
Lặng như tờ điện thọai đó không reo
Nghe trái tim buồn bực đến eo sèo
Bãi biển cát chờ bàn chân mình tới
Nỗi buồn nặng làm sao đây cho vợi
Cho gió trời thổi bay mãi lên cao
Hai trái tim tâm hồn nhỏ dạt dào
Đôi dấu chân để dấu tình trên cát
Đêm thao thức hương trầm bay ngào ngạt
Ngọn nến hồng anh thắp sáng qua đêm
Tại sao hồn thương nhớ nghĩ về em
Bao lo lắng với ưu tư chồng chất
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2008 14:38:43 bởi Nguyên Đỗ >