Hoa Nắng Tình Hoa
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 28 của 39 trang, bài viết từ 406 đến 420 trên tổng số 573 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 20.04.2010 20:35:23 (permalink)
0
Lại Chuyện Ngủ
 
Nói chuyện ngủ sao tự nhiên quyến rũ
Như là mình mất ngủ đã quanh năm
Ngả lưng trên ghế bố hiu hiu nằm
Cơn ngủ đến tựa như là làn gió
 
Ừ thật đấy ngửa lưng nằm kéo gỗ
Có ai cười ví sư tử gầm không
A thì ra có sư tử Hà Đông
Nghe tiếng gáy ra ngòai cười sằng sặc
 
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2010 20:41:57 bởi Nguyên Đỗ >
C Pham 22.04.2010 15:41:46 (permalink)
0
Ghét Của Nào…
 
Người ta bảo nhớ tránh xa thi sĩ
Giới văn chương dẻo miệng lắm ai à
Lời ngọt ngào đường mật họ thốt ra
Nếu vướng phải chẳng bao giờ thoát được
 
Ấy mà thế cứ năm lần bảy lượt
Tự kiếp nào như mắc nợ người ơi
Đã biết anh lãng mạn nhất trên đời
Vẫn xuống nước, “Ừ thôi em tin đấy!”
 
Anh là thế, những gì anh nhìn thấy
Ghép thêm vào hoa bướm viết thành thơ
Mỗi ngày bên anh là một giấc mơ
Cứ như nghìn lẻ một đêm tiếp diễn
 
Anh đã dẫn em vào vùng mộng viễn
Cho em tin dù ngút tận trên cao
Trăng dẫu xa vẫn có thể ôm vào
Mây trắng mịn cuộn về êm gối ngủ
 
Qua bút anh không mực nào tả đủ
Miệng cười duyên cô thiếu nữ ven sông
Tà áo bay vuơng trắng ngợp cánh đồng
Làn da mịn, mái tóc huyền óng ả
 
Làm sao trách được rằng anh lơi lả
Bởi con tim anh trao cả cho thơ
Thế nên em cũng sẽ tập mộng mơ
Cứ thơ thẩn vu vơ cho bõ ghét…
 
C Pham
Nguyên Đỗ 24.04.2010 08:59:19 (permalink)
0


Vô Số Tội Nhưng Dễ Thương Vô Kể
 
Vô số tội nhưng dễ thương vô kể
Kẻ làm thơ ngàn lẽ: chuyện văn chương
Trăm lòai hoa ngan ngát đủ mùi hương
Hoa quỳ đắng màu vàng trông thanh quý
 
Hoa hồng đỏ tặng người tình tri kỷ
Hoa mẫu đơn các bà mẹ yêu con
Hoa la-dơn tình bạn hữu mãi còn
Thơ: những cánh hoa tâm hồn vạn sắc
 
Anh đã vẽ những cánh thơ trầm mặc
Những cánh thơ vàng, đỏ, tím, trắng, xanh
Những cánh thơ yêu dấu với lòng thành
Gởi đi đến tám phương trời góc bể
 
Người như thế tội tình nhiều vô kể
Chuyện cuộc đời dâu bể vẽ đầy vơi
Chuyện riêng tư, chuyện thầm kín, xa vời
Viết lên cả sẻ chia cùng thiên hạ
 
Bởi thi sĩ vốn cây cành hoa lá
Chuyện viển vông, xa lạ cũng thân quen
Chốn xa hoa, tráng lệ lẫn nghèo hèn
Đều thân thuộc  như cụm từ mới cũ
 
Mời em nhé vào tiệc trà ngôn ngữ
Buổi tọa đàm khiêu vũ múa văn chương
Chốn trần gian, nơi lưu lạc, thiên đường
Mỗi chữ nghĩa đường mơ cung dẫn lối
 
Mời em đến, thả xiêm y bên suối
Xuống Nguồn Thơ tắm gội rửa hồn xưa
Uống nước trong ngọt mát tựa chùm dừa
Cất tiếng hát ca ngâm vô số tội
 
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2010 09:58:45 bởi Nguyên Đỗ >
SuongAnh 24.04.2010 12:58:07 (permalink)
0
 


Vô Số Tội Nhưng Dễ Thương Vô Kể
 
Vô số tội nhưng dễ thương vô kể
Kẻ làm thơ ngàn lẽ: chuyện văn chương
Trăm lòai hoa ngan ngát đủ mùi hương
Hoa quỳ đắng màu vàng trông thanh quý
 
Hoa hồng đỏ tặng người tình tri kỷ
Hoa mẫu đơn các bà mẹ yêu con
Hoa la-dơn tình bạn hữu mãi còn
Thơ: những cánh hoa tâm hồn vạn sắc
 
Anh đã vẽ những cánh thơ trầm mặc
Những cánh thơ vàng, đỏ, tím, trắng, xanh
Những cánh thơ yêu dấu với lòng thành
Gởi đi đến tám phương trời góc bể
 
Người như thế tội tình nhiều vô kể
Chuyện cuộc đời dâu bể vẽ đầy vơi
Chuyện riêng tư, chuyện thầm kín, xa vời
Viết lên cả sẻ chia cùng thiên hạ
 
Bởi thi sĩ vốn cây cành hoa lá
Chuyện viển vông, xa lạ cũng thân quen
Chốn xa hoa, tráng lệ lẫn nghèo hèn
Đều thân thuộc  như cụm từ mới cũ
 
Mời em nhé vào tiệc trà ngôn ngữ
Buổi tọa đàm khiêu vũ múa văn chương
Chốn trần gian, nơi lưu lạc, thiên đường
Mỗi chữ nghĩa đường mơ cung dẫn lối
 
Mời em đến, thả xiêm y bên suối
Xuống Nguồn Thơ tắm gội rửa hồn xưa
Uống nước trong ngọt mát tựa chùm dừa
Cất tiếng hát ca ngâm vô số tội
 
Nguyên Đỗ
 
 
Tội Anh Nhiều Lắm Nhưng Không Thèm Kể
 
Tội anh nhiều lắm nhưng không thèm kể
Tội  yêu trăng, ghẹo gió, hôn hoa
Mỗi bước chân là thảm cỏ thi ca
Đón hoa nắng vào nhà riêng tình tự
 
Tình cuả anh gởi theo muôn con chữ
Khắp đó đây lời tình tự ngọt ngào
Đọc lá thư làm gió phải xuyến xao
Hoa run cánh, trăng thẹn thùng...mây giấu
 
Anh: Thi sĩ kiêm luôn người vẽ mẫu
Mỗi cánh hoa một nét đẹp riêng tư
Qúy phái, kiêu sa, trầm lắng, hiền từ
Theo ngòi bút toả hương thơm ngan ngát
 
Tình anh thế nỡ lòng nào mà phạt
Chữ sẽ buồn, câu khao khát tiếng thơ
Cây lá thôi xanh, hoa sẽ đợi chờ
Sông, suối cũng buồn lững lơ dòng chảy
 
Tha một lần có nghiã là mãi đấy
Bởi muốn anh cứ hãy là thi nhân
Để cho em dù xa vẫn thấy gần
Hồn thi tứ chúng mình luôn thân thiết
 
Cám ơn anh buổi trà đàm đặc biệt
Tình thơ văn tha thiết mãi không rời
Bút lượn bay theo con chữ khắp nơi
Vần câu quấn quít gọi mời ý nhạc
 
Đang nóng bức gặp suối thơ trong mát
Nước màu xanh ngan ngát đẹp vô cùng
Hoà mình vào quên vũ trụ không trung
Xiêm hồng thả xuống dòng thơ tắm gội
 
Sương Anh

<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2010 14:46:34 bởi SuongAnh >
Nguyên Đỗ 24.04.2010 13:44:56 (permalink)
0

Trích đoạn: SuongAnh

 


Vô Số Tội Nhưng Dễ Thương Vô Kể
 
Vô số tội nhưng dễ thương vô kể
Kẻ làm thơ ngàn lẽ: chuyện văn chương
Trăm lòai hoa ngan ngát đủ mùi hương
Hoa quỳ đắng màu vàng trông thanh quý
 
Hoa hồng đỏ tặng người tình tri kỷ
Hoa mẫu đơn các bà mẹ yêu con
Hoa la-dơn tình bạn hữu mãi còn
Thơ: những cánh hoa tâm hồn vạn sắc
 
Anh đã vẽ những cánh thơ trầm mặc
Những cánh thơ vàng, đỏ, tím, trắng, xanh
Những cánh thơ yêu dấu với lòng thành
Gởi đi đến tám phương trời góc bể
 
Người như thế tội tình nhiều vô kể
Chuyện cuộc đời dâu bể vẽ đầy vơi
Chuyện riêng tư, chuyện thầm kín, xa vời
Viết lên cả sẻ chia cùng thiên hạ
 
Bởi thi sĩ vốn cây cành hoa lá
Chuyện viển vông, xa lạ cũng thân quen
Chốn xa hoa, tráng lệ lẫn nghèo hèn
Đều thân thuộc  như cụm từ mới cũ
 
Mời em nhé vào tiệc trà ngôn ngữ
Buổi tọa đàm khiêu vũ múa văn chương
Chốn trần gian, nơi lưu lạc, thiên đường
Mỗi chữ nghĩa đường mơ cung dẫn lối
 
Mời em đến, thả xiêm y bên suối
Xuống Nguồn Thơ tắm gội rửa hồn xưa
Uống nước trong ngọt mát tựa chùm dừa
Cất tiếng hát ca ngâm vô số tội
 
Nguyên Đỗ
 
 
Tội Anh Nhiều Lắm Nhưng Không Thèm Kể
 
Tội anh nhiều lắm nhưng không thèm kể
Tội  yêu trăng, ghẹo gió, hôn hoa
Mỗi bước chân là thảm cỏ thi ca
Đón hoa nắng vào nhà tiêng tình tự
 
Tình cuả anh gởi theo muôn con chữ
Khắp đó đây lời tình tự ngọt ngào
Đọc lá thư làm gió phải xuyến xao
Hoa run cánh, trăng thẹn thùng...mây giấu
 
Anh: Thi sĩ kiêm luôn người vẽ mẫu
Mỗi cánh hoa một nét đẹp riêng tư
Qúy phái, kiêu sa, trầm lắng, hiền từ
Theo ngòi bút toả hương thơm ngan ngát
 
Tình anh thế nỡ lòng nào mà phạt
Chữ sẽ buồn, câu khao khát tiếng thơ
Cây lá thôi xanh, hoa sẽ đợi chờ
Sông, suối cũng buồn lững lơ dòng chảy
 
Tha một lần có nghiã là mãi đấy
Bởi muốn anh cứ hãy là thi nhân
Để cho em dù xa vẫn thấy gần
Hồn thi tứ chúng mình luôn thân thiết
 
Cám ơn anh buổi trà đàm đặc biệt
Tình thơ văn tha thiết mãi không rời
Bút lượn bay theo con chữ khắp nơi
Vần câu quấn quít gọi mời ý nhạc
 
Đang nóng bức gặp suối thơ trong mát
Nước màu xanh ngan ngát đẹp vô cùng
Hoà mình vào quên vũ trụ không trung
Xiêm hồng thả xuống dòng thơ tắm gội
 
Sương Anh



 
A, Ai Thế Sao Mà Ghê Đáo Để?
 
A, Ai thế sao mà ghê đáo để
Từng đọan thơ, từng vần ý thi ca
Vẽ vời ra, ngoáy hụych tọac toang nhà
Ghê quá nhỉ, Sương Anh, chà đáo để
 
Giơ tay cao, dọa dù nhưng đánh sẽ
Vuốt tóc dài, cười mỉm, đúng đồng cân
Bạn quậy xưa, nghịch phá, biết bao lần
Trái ớt hiểm bé mà cay ghê gớm
 
Biết mặt em khi tóc còn mới chớm
Chạy long nhong trên bãi biển Nha Trang
Con Nhái con chạy đuổi đám dã tràng
Lè nhè khóc khi dã tràng bám chặt
 
Tình bạn thiết đã bao năm bền thắt
Ý từ thơ săn sắt tận đâu đâu
Khi oanh vàng khi hiền dịu bồ câu
Khi chim cắt khi diều hâu, hải yến
 
Tiệc ngôn ngữ anh tài về hiện diện
Xướng họa ngâm như tài tử giai nhân
Đôi bạn thơ vốn tri kỷ bao lần
Đùa qua lại khác chi thần tiên nhỉ?
 
A con bé, giống xưa mình lỉ khỉ
Chuối lá xanh gói chặt mắm tôm tươi
Khỉ thò tay nắm lấy bé tươi cười
Mở lá chuối khỉ khắp chuồng hò hét
 
Nguyên Đỗ
 
 
Nguyên Đỗ 03.05.2010 18:48:47 (permalink)
0
 
Thiện Tai


Nghe chúng sanh cứ bàn ra tán lại
Lòng ăn năn niệm hai chữ thiện tai
Tật cà lăm lấp bấp cứ thiên tai
Chắc tại nhớ tên của ai đấy nhỉ

Tại bản ngã nhân gian là như dzị
Có là không, không là có, vô vi
Được trần gian mà mất ấy, lợi gì?
Cười hỉ hả, mọi chuyện qua xí xoá

Phàm mọi chuyện đều có nhân có quả
Niệm thiền kinh mong giải toả tâm linh
Chuyện hôm nay từ tiền kiếp lai sinh
Cứ chấp nhận, thiện tai, không bối rối

Cõi thế tục, chốn trần gian mê muội
Có là không, không là có hiểu đâu
Em đã thông, đã núp ánh đạo mầu
Tất thấu hiểu phát huy nhân phật tính

Nguyên Đỗ


Nguyên Đỗ 11.07.2010 18:41:33 (permalink)
0
Bè bạn cũ, nhớ từng người đầy đủ

Bè bạn cũ lớp Mười Hai B ấy
Năm đầu tiên, còn bỡ ngỡ chưa quen
Có Thầy Đàm, cô Lựu với cô Tuyền
Cô Hồng Quế thầy Thịnh, Nho chủ nhiệm

Bao năm rồ vẫn nhớ hoài kỷ niệm
Nhớ từng người, nhớ từng bạn, không quên
Nhớ Thuỷ, Hoa, nhớ Mỹ Ánh... đừng ghen
Minh, Quảng nhé... nhớ thường trong tình bạn

Nhớ Thừa, Oanh, nhớ Tin, Nhung lãng mạn
Nhớ chàng tên Đinh Minh Hải si mê
Lên Đức An trông cây lạ trước hè
Nhớ chú Xảo áo nâu sồng, lam mãi

Nhớ Ái Nữ, Phạm Duy Anh, Kế Toại
Tuấn, Mân Quang, Hiền, Sỹ Tiến, Ngọc Châu
Phụng, Như Sơn, Nguyễn Đức Bảo trong đầu
Những người bạn một thời chung chí hướng

Nhớ Dung, Thơ thâm trầm thường luống cuống
Liếc nhìn Thu, trộm nhìn Thuỷ, Oanh, Hoa
Chỉ chị Thừa, Tin nhỏ vẫn ôn hòa
Nói ý nhị những ngày đi lao động

Kỷ niệm cũ bao năm rồi vẫn sống
Nuôi niềm tin, ngày dựng lại quê hương
Vững chí gieo một lý tưởng lên đường
Cho đất Việt rạng ngời trên thế giới

Nguyên Đỗ







Nàng Thu

Trời ạ! Mùa Thu có phải nàng
Mắt buồn chi lạ đến mênh mang!
Có chi nối kết từ muôn kiếp
Ta thấy, hồn thơ ngỡ muộn màng

Áo trắng vành trăng điểm khắp người
Trăng tròn tinh tú ở trên trời
Vòng hoa xoắn xuýt quanh Băng Nguyệt
Lữ khách bâng khuâng theo lá rơi

Tài tử giai nhân thư quán thơ
Chiều thu Nguyệt nữ dáng mơ mơ
Có gì trong mắt sao buồn lạ
Sống mũi vành môi chẳng hững hờ

Áo trắng dài xinh nét lụa là
Chiều thu hồ nước gợn thu ba
Nắng thu đừng vội chìm ngay nhé
Cho tối mờ đi mưa xót xa

Nguyên Đỗ

p.s : Băng Nguyệt cho ND mượn hình nói với Nàng Thu nha!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2010 11:25:33 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 14.09.2010 22:15:49 (permalink)
0
Bỗng Dưng Không

Người xa lạ, bỗng dưng không lại nhớ
Vẽ vời luôn những hội ngộ tương thân
Bỗng dưng không, em áo đỏ thiên thần
Bỗng dưng đến, bỗng dưng gần thân mật

Trăng huyền thoại, trăng mơ hoài đẹp nhất
Treo giữa trời anh ngồi ngó viết thơ
Giả như trăng thong thả rụng bên bờ
Anh sẽ nhảy vớt trăng như Lý Bạch

Xa xôi quá ngàn dặm dài xa cách
Cúi xuống sông anh vớt mảnh trăng thơ
Ngửa bàn tay ồ ra chỉ giấc mơ
Mười ngón lạnh trơ vơ buồn lơ đễnh

Bỗng dưng không, sao như người mắc bệnh
Nhớ người dưng, nhớ nhớ lạ đam mê
Nhớ khóm sen, nhớ nón nhỏ tóc thề
Nhớ hài trắng, nhớ vành tai đeo nhẫn

Bỗng dưng không tưởng là em đã giận
Chuyện chi hờn, chuyện chi nhỉ im re
Giả như ta trong giấc mộng đêm hè
Nằm sát cạnh tâm tình nhìn trăng sáng


Nguyên Đỗ
diên vỹ 14.09.2010 22:21:23 (permalink)
0
này ông ạ , thiên thần không mang áo đỏ
chỉ có yêu tinh nhềnh nhệnh mà thôi...
ông lại xạo cùng con chữ nữa rồi...
mùa lá rụng...ông rảnh không...nhặt lá... :)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2010 22:25:55 bởi diên vỹ >
Nguyên Đỗ 25.09.2010 09:28:34 (permalink)
0
Nàng Thơ Diên Vỹ

A, nhỏ ạ, chưa già đã lẩn thẩn
Thiên thần anh, áo đỏ, tựa như ai
Bó sát thân, hở hai cánh tay dài
Miệng chúm chím tươi cười duyên lắm chứ

A, nhỏ ạ, sao gọi ông, chẳng chú
Hay là anh, hay là cậu, thích hơn
Chắc là ai còn giận dỗi, còn hờn
Cả con chữ cũng ra điều giận dữ

Thay "gì" giận, ra vườn cây tình tự
Dưới gốc soài, dưới gốc nhãn, dừa tươi
Rõ "dô diên", khúc khích tiếng ai cười
Nàng thơ nhỏ "chăm phần chăm" Nam bộ

Anh thi sĩ giả danh làm cán ngố
Cứ lửng lơ con cá chết ai đâu
Nhớ ngày xưa ai rửa... cạnh bên cầu *
Chết cá chép chết cá người ta đó

Nguyên Đỗ

* Có rửa thì rửa chân tay
Chớ rửa lông mày chết cá ao anh!

Ca Dao Việt Nam


Nguyên Đỗ 27.09.2010 18:10:27 (permalink)
0
Vọng Ngóng


Hãy đến, Nàng Thơ ơi, hãy đến
Nỗi cô đơn gặm nhấm vụn tim anh
Có khi như đang muốn nổ tan tành
Thoảng có lúc như thuỷ tinh vụn vỡ

Trước cái chết thân trai nào hãi sợ
Nỗi kinh hoàng, em ạ, chính đơn côi
Trong đêm đen, điện sáng một mình ngồi
Qua khói thuốc hồn tan theo nhịp thở

Anh còn nhớ, "Anh không thương em hở?"
Câu trả lời dè dặn, "Mãi thương em...."
Em Nàng Thơ Mạch Sống Mộng Êm Đềm
Anh sẽ đợi anh mãi chờ vĩnh viễn

Dù xa vắng hay là đang hiện diện
Anh thương em, yêu mãi một mình em
Trong cô đơn, thao thức suốt thâu đêm
Đợi em đến, dù trong mơ, cũng đủ

Người ta bảo khi chia ly, đoàn tụ
Mới biết tình yêu đẹp biét bao nhiêu
Anh yêu em, yêu em thật là nhiều
Khi hấp hối gọi người thương từ biệt

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 01.10.2010 19:48:03 (permalink)
0
Nguyệt Hạ

Đêm mùa Hạ trăng trên cao lơ lửng
Soi xuống giòng sông nhỏ đẹp như mơ
Rặng dương xanh làn gió động nên thơ
Anh ngây ngất ghi vội vàng Nguyệt Hạ

Tên hoa mỹ tên em giờ đó nhá
Vầng trăng thơ đêm mùa Hạ bên sông
Thuyền mơ anh dưới trăng sáng xuôi giòng
Anh cúi vớt mảnh trăng trong mơ mộng

Từ đây nhé trăng mơ trong đời sống
Bóng hình em lấp lánh rọi trang thơ
Lúc sáng trong, lúc lấp lánh, tỏ, mờ
Theo ngày tháng lúc trăng tròn trăng khuyết

Giữa ngây ngất anh sảng mơ gọi Nguyệt
Xuân, Hạ, Thu... Đông, Sương, Tuyết, nàng thơ
Đừng nhéo anh, "Mau khai báo bây giờ !..."
Gọi ai thế, giữa canh trường đơn lẻ

Anh làm thơ vẽ vời trăm sắc thể
Như ngàn hoa vạn sắc lá muôn hương
Trong thế gian là cõi tạm vô thường
Hướng về mãi thiên đường nơi thiên quốc

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 04.10.2010 23:10:18 (permalink)
0
Tóc Em Còn Uớt

Tóc em còn ướt, em không sấy
Em sợ làm hư mái tóc mây
Mái tóc bồng bềnh như suối chảy
Thả che gò má chút hây hây

Tóc em còn ướt, em chưa ngủ
Điện thoại tìm anh kể một ngày
Đời sống buồn vui em nói đủ
Anh cười em gái thật thơ ngây

Tóc em còn ướt, hương thơm ngát
Anh tưởng tượng là sương khói bay
Có tiếng nhẹ nhàng như em hát
Hương trầm nghi ngút cả đêm nay

Tóc em còn ướt, anh lau nhé
Khăn tắm còn khô, anh thấm cho
Như thuở nào xưa em còn bé
Mẹ lau em nhớ đến bây giờ

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 11.10.2010 09:06:46 (permalink)
0
Mây Ngàn Khung Trời Mỹ

Mây ngàn khung trời Mỹ
Cũng đẹp như ngày xưa
Mây che quê Hoàng thị
Cả những ngày nắng, mưa

Mây ngàn bay mãi mãi
Người bước dọc bước ngang
Liếc nhìn người con gái
Cao sang như nữ hoàng

Mây ngàn cao màu trắng
Bay dưới trời mây xanh
Tình yêu thương trầm lắng
Bao giờ em yêu anh?

Mây ngàn bay lơ lửng
Trên đỉnh non, trời cao
Cho nguồn thơ cảm hứng
Ngàn năm còn dâng trào

Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2010 11:55:57 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 16.10.2010 15:54:38 (permalink)
0
Thu Nhớ

Sương sáng hôm nay xuống thật dầy
Mặt trời ủ rũ trốn sau mây
Liễu xanh lặng lẽ chờ cơn gió
Thổi khẽ đu đưa cả rặng cây

Không biết bây giờ em chốn ấy
Anh buồn nhớ mãi, nhớ anh không?
Con đường vàng đỏ tím nâu hồng
Những huyền tích một thời ta ghi dấu

Em hoàng nữ muôn đời anh yêu dấu
Từ trời cao đất thấp đã gặp nhau
Giòng Cửu Long hai đứa ở hai đầu
Anh thượng nguồn, em cuối nguồn thương nhớ

Anh viết thơ thả thuyền thương chuyên chở
Nỗi lòng anh từ Phố Núi về xuôi
Ngàn cánh thơ viết trên lá bay rồi
Thuyền nặng trĩu thơ tre xanh anh khắc

Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2010 11:56:59 bởi Nguyên Đỗ >
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 28 của 39 trang, bài viết từ 406 đến 420 trên tổng số 573 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9