Nhớ Ơi Là Nhớ
Nhớ ơi là nhớ, nhớ người ta chi lạ
Một trời xa, con sáo đã sang sông
Con sáo bay, con sáo đã xổ lồng
Không trở lại bến sông, giòng suối cũ
Nhớ ơi nhớ, nói sao nói cho đủ
Nhớ từng ly từng tí nhớ vô cùng
Nhớ làm sao, nhớ nhiều lắm mông lung
Chi tiết nhỏ có khi là vụn vãnh
Nhớ đôi mắt nhớ nụ cười ranh mãnh
Nhớ đôi môi lúc lạnh cứ run run
Nhớ lúc nào anh cúi xuống định hôn
Em run sợ lẩn sau lưng chạy trốn
Nhớ ơi nhớ, kỷ niệm về hỗn độn
Thực hay mơ, mộng thực khác gì nhau
Em cách xa, như từng giọt mưa Ngâu
Thấm vào áo nỗi sầu theo cơn nhớ
Nguyên Đỗ
Đêm Thuơng Nhớ Ôi chao nhớ, nhớ chi mà lạ rứa Cứ tìm hoài một nữa ở nơi xa
Tháng ngày xưa là một thuở đậm đà
Còn quanh quẩn phút mặn mà ân ái
Biết về đâu giữa màn trời tê tái
Mưa còn giăng còn trải suốt mùa đông
Nhớ vòng tay nụ hôn quá ấm nồng
Đành thảng thốt gọi trong lòng đêm trắng
Từng mùa trôi góp nhặt từng sợi nắng
Dệt nhớ nhung buổi xa vắng đợi chờ
Thành chiếc áo gửi người giữa cơn mơ
Sưởi tim ấm giữa bốn bờ lạnh lẽo.
Tình của em theo người về muôn nẻo
Kỷ niệm xưa treo vắt vẻo vách tim
Dẫu biết phận số còn nhiều lắm nổi chìm
Nhớ đến nhau, với em...niềm an ủi.
Ngày 03/10/09
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2009 13:20:44 bởi Huyền Băng >