Tạ Ơn
Cứ tự nhiên, chớ bao giờ e ngại
Trải hồn mình trên thơ rộng muôn phương
Thơ là thơ nào có phải đời thường
Mà toan tính sợ thiệt hư hư thiệt
Thơ là thơ tự hồn mình tha thiết
Cung đàn lòng nói với chính hồn thơ
Có phải ai, trùng tên đó bao giờ
Một con chữ một tập thơ dày mỏng
Thơ thiên tứ thơ dẫn đường cuộc sống
Tự ngàn xưa mặc khải giấu trong lòng
Khi đúng thời thì thơ hiển hiện trong
Trong sách thánh, trong ca dao, lời hát
Một lời nói cũng hương hoa ngào ngạt
Một cái nhìn cũng đủ để tương tư
Trầm hương thơm nghi ngút trước linh từ
Ta quỳ gối trước thiên nhan cảm tạ
Nguyên Đỗ
ĐÔI LỜI MUỐN GỬI
Lời thơ đẹp cho ý thơ thêm đẹp
Là hương hoa, khép nép toả hương
Mỗi câu thơ hiện cuộc sống đời thường
Đâu dễ có, nếu không thương thơ thẩn
Từng áng thơ từ tâm hồn tỉ mẩn
Trau chuốt lời, cẩn trọng cho thơ
Nếu ở ai chỉ có sự thờ ơ
Khó thể hiện những bài thơ diễm tuyệt
Tự ngàn xưa người yêu thơ tha thiết
Thường trãi lòng đặc biệt vào thơ
Những buồn, vui, đau khổ, mộng mơ
Hiển hiện rõ, từng phút giờ, cuộc sống
Thơ của Người, của Tôi là điểm cộng
Cho giao hoà từng phút sống trong thơ
Cho thời gian quay ngược thửơ còn mơ
Quên hiện tại, để thơ là ý sống
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2010 14:37:56 bởi lethutrang >