Bài Thơ Ân Ái Em ơi! Thương nhớ lên theo gió
Bài thơ ân ái hết men say
Ai sang khi bóng hoa thưở trước
Đã rũ trong sương khóc mắt đầy
Chiều qua chiều lại như kẻ lạ
Ngày khổ ngày đau ... đắng mấy ngày
Tan tác lòng thơ người xưa ạ
Và như hương cũ lắm lúc cay
Thôi chẳng cầu mong gì nữa cả
Tà áo đâu còn nét thơ ngây
Mà thêu mà dệt thơ vào áo
Mơ được hay sao nếu đổi thay
Một mình tôi bước dăm ba đoạn
Theo những hồn xanh với nước mây
Hoa xưa đem bán mua duyên nợ
Trời hỡi! Người đâu vắng thế này
Tóc em xin để vơi tâm sự
Cho ngọt ngào buông xuống đầy tay
Tôi biết rằng tôi .. từ hôm đó
Đã khó quên em suốt kiếp này
Em ơi! Gió vẫn tương tư mãi
Nhưng thơ ân ái đã hết say
Nhan sắc kia tìm tôi vội quá
Để thơ tâm sự khó tỏ bày
Chiều chiều theo nắng tìm ân ái
Mấy cánh hồng như đứng bóng gầy
Nỗi niềm ở cuối nơi vô vọng
Thôi ta dừng chân mối duyên này
Chao ôi! Hoa lại thơm hương cũ
Buồn vội vã buồn với gió mây
Tôi về ôm ấp tình tôi lại
Nuốt những thơ đau những tháng ngày
Mong em đừng khóc, tôi không nỡ
Bẻ mộng làm đôi xót ngón tay
Dắt nhau ghé quán sầu nghe lạnh
Thơ thẩn cùng nhau hết kiếp này
Đăng Từ
Gửi X.P
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2006 05:08:53 bởi Đăng Từ >