Năm tháng tình yêu (II)
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 29 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 430 bài trong đề mục
Nguyễn Hoàng 07.11.2007 07:01:36 (permalink)
0
Sinh nhật em
 
Từng ngày sinh nhật qua đi
Ta nhìn lại thấy xuân thì rơi vãi.
Em còn đó trẻ trung ư không phải
Vẫn cho anh nồng nàn ấy nguyên si.
 
Đâu chỉ tình yêu mà tất cả những gì
Em có được đều phần anh tất cả.
Yêu là cho kể chi đời nghiệt ngã
Em mở lòng ôm ấp cả đời anh.
 
Cuộc sống này em vẽ tựa bức tranh
Mà toàn cảnh là sắc màu hạnh phúc.
Những đóa hồng nhung ấp e thúc giục
Một tình yêu như suối mát trong lành.
 
Tình yêu em sẽ chảy mãi trong anh./.
 
Ngày 31 tháng 10 năm 2007
Nguyễn Hoàng 08.11.2007 10:36:20 (permalink)
0
 
Ngủ yên trong mắt em
 
Ta tưới mát em
Bằng dòng suối yêu đương
Ta dẫn em đến tận cuối con đường
Nơi bình minh và hoàng hôn không còn tranh chấp.
Nơi hương cỏ hoa mênh mang tràn ngập
Thấm đẫm nồng nàn chỉ ta và em.

 
Ta thắp sáng em
Bằng ngọn lửa tim ta vừa nhen nhóm lại.
Lửa hoang dại cháy cả đêm đen bốc cao mãi.
Lửa thiêu trụi mọi buồn đau, bải hoải
Lửa đốt hết sầu đông buốt giá dẳng dai.
Ta hòa tan em trong hoan ca miệt mài.

 
Ta uống môi em
Từng giọt tình say ngất ngây
Như đang uống cả đầy vơi thương nhớ.
Dẫn dắt con tim quay về một thuở
Ta yêu em vòng tay còn bỡ ngỡ
Hồn rung lên dào dạt những vần thơ.

 
Ta nhìn mắt em
Vẫn như những vì sao rạng ngời trong đêm.
Em âm thầm ở trên cao tỏa sáng
Ta dang tay hứng đầy theo năm tháng
Triệu ánh sao từ nơi ấy mắt em
Rồi ta ngủ yên, từng giấc khuya êm đềm./.

 
Hà Nội, ngày 06/11/2007

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2007 10:53:29 bởi Huyền Băng >
Nguyễn Hoàng 12.11.2007 14:39:22 (permalink)
0
Đọc thơ em
 
Tôi lại trở về một chiều cuối thu
Đọc nốt bài thơ hôm qua em mới viết
Đã bao giờ nói lời từ biệt
Với em đâu lòng thất vọng cho dù.
 
Nỗi nhớ thương vàng thêm lá mùa thu
Ngày không em đời buồn như giếng cạn
Nơi đáy sâu vọng vang lời quyết phán
Của trái tim đã một thuở phiêu du.
 
Đêm đã tan ngày cũng bớt mây mù
Thơ em viết tôi đọc rồi trang cuối.
Hỏi gió đang lay gió bao nhiêu tuổi
Hỏi ngày đang trôi có cuốn theo lầm lỗi.
 
Lặng lẽ gục đầu học lời sám hối
Những nguyện cầu mấp máy bờ môi.
Em có thoáng nghe lời tê tái
Một tiếng yêu đang vọng trong đời.
 
Hà Nội, ngày 12/11/2007
 
 
 
Nguyễn Hoàng 13.11.2007 13:02:20 (permalink)
0
Một ngày em đến
 
Một ngày em đến
Trời hửng nắng vàng
Đại dương bừng sáng
Dâng sóng yêu lên.
 
Này đây dịu hiền
Đọng bờ mi nhỏ
Ánh hồng rực rỡ
Ôi làn môi em.
 
Giọng nói thân quen
Như làn sóng mát
Tiếng cười lạ thật
Ru anh bình yên.
 
Một ngày em đến
Hò hẹn cả đời.
Như thuyền với biển
Yêu mãi không thôi.
 
Hà Nội, ngày 13/11/2007
Nguyễn Hoàng 17.11.2007 22:58:17 (permalink)
0
Nếu em hẹn
 
Nếu em hẹn chắc là anh sẽ đến
Như thêm một lần trở về với biển
Mang theo cả nồng nàn thương mến
Như sóng nhớ bờ cứ vỗ triền miên.
 
Ngại ngùng chi đâu khi đã quên ưu phiền
Anh sẽ đến như chưa từng hò hẹn
Để được thấy em cười bẽn lẽn
Như ngày nào hồi mình mới làm quen.
 
Bỏ lại sau những khoảng tối đêm đen
Anh sẽ đến buổi sớm ngày đầy nắng.
Trời rất xanh và không gian tĩnh lặng
Quanh đâu đây tiếng dương cầm vang lên.
 
Sẽ là em với mắt trong dịu hiền
Sẽ là em với nụ cười tỏa sáng
Sẽ là em lời ngọt ngào gió thoảng
Sẽ là em ru anh giấc thần tiên?
 
Hà Nội, ngày 17/11/2007
Nguyễn Hoàng 21.11.2007 13:37:13 (permalink)
0
Đêm nay
 
Cửa trái tim anh đã mở then rồi đấy
Nhưng nào thấy em đẩy cửa bước vào.
Hay em chỉ ngang qua đánh rơi nỗi khát khao
Chẳng ngoái lại xem trái tim kia run rẩy?
 
Dù mới thoáng qua thôi chắc em đã thấy
Khe cửa trái tim anh đã mở tự bao giờ,
Trốn ra ngoài bay bổng những vần thơ
Đợi em qua trên vai gầy đậu lại.
 
Đêm nay.
Trăng vẫn sáng như vết môi hôn bầu trời
Những điều diệu kì lung linh như những vì sao rơi.
Còn đi đâu nữa em khi đôi chân đã mỏi
Hãy vào đây bên anh khi cửa trái tim rộng mở rồi.
 
Hãy vào đi và chỉ mình em thôi!
Để lại bên ngoài mọi buồn đau, trắc trở
Hãy mang theo một nụ cười rạng rỡ
Và cùng anh, em nhé một giấc mơ!
 
Hà Nội, ngày 21/11/2007
Nguyễn Hoàng 06.12.2007 14:37:18 (permalink)
0
Cõi mơ
 
Ta đã gặp em trong cõi mơ
Nơi hoa vàng rực lên trong nắng.
Nơi hồn ta rung lên thầm lặng
Tim ngập tràn tha thiết những vần thơ.
 
Vẫn lung linh từ thuở ấy đến giờ
Hình bóng em trải dài trong kí ức.
Khắp đất trời tỏa hương thơm rạo rực
Triệu đóa hồng vương sắc lối em đi.
 
Ta vẫn nghe giọng nói em thầm thì
Về những khát khao đắp xây hạnh phúc.
Trái tim ta vẫn từng giây thúc giục
Ôm chặt em suốt cả cuộc đời.
 
Ta vẫn thấy em như sao sáng trên trời
Vẫn lấp lánh cuộc đời ta lặng lẽ.
Khát yêu thương bằng trái tim tươi trẻ
Mọi âu lo em đã gắng xóa cho ta.
 
Phải chăng em dòng suối trong hiền hòa,
Nơi cõi mơ ta đắm mình thanh thản.
Ngước nhìn lên bình minh vừa tỏa sáng
Một mặt trời em rực rỡ mênh  mang.
 
Ta bước theo em, về phía thiên đàng./.
 
Hà Nội, ngày 06/12/2007
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2007 18:39:17 bởi Huyền Băng >
Nguyễn Hoàng 13.12.2007 13:35:45 (permalink)
0
Lối em đi về
 
Lối em đi về
Bằng lăng không còn tím nữa.
Chỉ vương lại thoảng mùi hoa sữa
Ta dịu lòng. Bâng khuâng. Bâng khuâng.
 
Biết thời gian chẳng thể để phần,
Khi mùa đông đang về gõ cửa.
Em yêu kiều tim có run rẩy nữa
Nhắc tên ai theo từng nhịp bước chân?
 
Nhớ về nhau, xa cách hóa gần
Từng bước nhỏ dẫn ta về nơi ấy.
Lòng chợt mong bất ngờ nhìn thấy
Dáng em như mây, thấp thoáng ven hồ.
 
Lối em về Hồ Tây sóng vỗ bờ
Ta nghe rõ trái tim mình đang hát,
Khúc rộn ràng trong nắng chiều buông nhạt
Lối em về dẫn ta vào vườn thơ./.
 
Hà Nội, ngày 13/12/2007

 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2007 18:37:55 bởi Huyền Băng >
Nguyễn Hoàng 15.12.2007 18:23:32 (permalink)
0
 
 
Đôi bờ
 
 
Viết cho em một buổi sớm bình minh
Về những dấu yêu thôi, cất giữ trong mình.
Bởi giữa hai ta - đôi bờ hồng rực
Một dòng sông trong nắng tỏa lung linh.
 
Tôi viết cho em với trái tim hồi sinh
Những khao khát luôn đắp bồi cuộc sống.
Phía bên kia những ân tình sống động
Bờ bên này hồn trải sóng mênh mông.
 
Viết sao đây để bình yên trong lòng
Ngày giông bão ai chở che em được?
Nên lặng lẽ tôi thầm mong ước
Phía bờ em yên ả nắng chiều.
 
Dù trái tim vẫn trăn trở bao điều,
Thì em ơi hãy mỉm cười em nhé.
Bởi sông kia làm sao khác thế:
Mãi ngàn năm bên lở bên bồi.
 
Một dòng sông đang chảy trong tôi
Phù sa em lắng đầy kỉ niệm.
Rồi những chiều tôi âm thầm tìm kiếm
Tiếng cười em vang vọng cả đôi bờ./.
 
Hà Nội, ngày 15/12/2007
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2007 12:46:31 bởi Nguyễn Hoàng >
Trường Phi Bảo 16.12.2007 11:21:00 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyễn Hoàng

Cõi mơ
 
Ta đã gặp em trong cõi mơ
Nơi hoa vàng rực lên trong nắng.
Nơi hồn ta rung lên thầm lặng
Tim ngập tràn tha thiết những vần thơ.
 
Vẫn lung linh từ thuở ấy đến giờ
Hình bóng em trải dài trong kí ức.
Khắp đất trời tỏa hương thơm rạo rực
Triệu đóa hồng vương sắc lối em đi.
 
Ta vẫn nghe giọng nói em thầm thì
Về những khát khao đắp xây hạnh phúc.
Trái tim ta vẫn từng giây thúc giục
Ôm chặt em suốt cả cuộc đời.
 
Ta vẫn thấy em như sao sáng trên trời
Vẫn lấp lánh cuộc đời ta lặng lẽ.
Khát yêu thương bằng trái tim tươi trẻ
Mọi âu lo em đã gắng xóa cho ta.
 
Phải chăng em dòng suối trong hiền hòa,
Nơi cõi mơ ta đắm mình thanh thản.
Ngước nhìn lên bình minh vừa tỏa sáng
Một mặt trời em rực rỡ mênh  mang.
 
Ta bước theo em, về phía thiên đàng./.
 
Hà Nội, ngày 06/12/2007

r

 
Cõi Mơ
Trường Phi Bảo
 
Anh đã đến chỉ từ trong cõi mơ
Ngoài đời thực thì chưa bao giờ thấy
Tôi đã nhủ thôi đừng buồn đến vậy
Chàng đã đi về phía những vần thơ
 
Tôi cố đuổi theo ảo ảnh mong chờ
Sao người vẫn xa xôi tầm tay với
Trong cõi mơ hằng đêm anh ghé tới
Dìu tôi vào bao mật ngọt đê mê
 
Ai sưởi ấm cõi hồn đang tái tê
Ngoài đời thực tôi mãi mê tìm kiếm
Một chút hạnh phúc đời khan hiếm
Mà lòng hoài ấp ủ kỷ niệm đau
 
Chỉ trong mơ tôi mới được khát khao
Về tình yêu, về vĩnh hằng thật sự
Anh mặt hồ không một cơn sóng dữ
Anh bình yên nơi tâm ngữ, ngôn từ
 
Trả cho tôi lại năm tháng vô tư
Nhặt hết thảy mọi dại khờ thuở ấy
Tôi chỉ xin một lần được nhìn thấy
Bóng dáng anh ngoài đời thực ấp ôm
 
Bóng dáng anh như ánh sáng trường tồn
Rọi phần khuyết trong trái tim tôi sáng
Ở cõi mơ, tình yêu anh thanh thản
Giấc yêu kiều thiêm thiếp mộng hồn say.
 
16-12-2007
 
Nguyễn Hoàng 18.12.2007 16:52:18 (permalink)
0
Nàng thơ
 
 
Ta chưa được gặp em
Mà như thấy bóng dáng em hiển hiện.
Tan bão giông, sau tháng năm dâng hiến
Ta bình yên quay lại với chính mình.
 
Ôi tình thơ kiêu hãnh trước bình minh
Ta ngẩng mặt lắng nghe lời em nói.
Tình yêu đến khiến tim ai bối rối
Tình yêu đi ai đó cũng thẫn thờ.
 
Đừng gặp nhau cho trọn những giấc mơ
Đừng khao khát mà bắt tim mỏi mệt.
Những ân tình nói sao cho hết
Thì người ơi chớ nuối tiếc dại khờ.
 
Thế giới này dịu dàng những vần thơ,
Em hãy giữ giấc mơ ngày mộng điệp.
Tháng năm qua, mỗi ngày ta viết tiếp
Từng vần thơ như vắt kiệt trái tim.
 
Chưa gặp em nên ta mãi kiếm tìm./.
 
Hà Nội, ngày 18/12/2007
Nguyễn Hoàng 22.12.2007 10:16:07 (permalink)
0
Nỗi buồn nàng tuyết
 
Kìa hãy nhìn xem tuyết đang rơi
Nàng tuyết trắng trong giăng đầy trời.
Thoáng nghe giai điệu của đông lạnh
Chợt thấy bâng khuâng trong cuộc đời.
 
Thử nhìn lại xem Nàng tuyết bay
Chỉ Nàng bay thôi tôi biết rồi.
Nhưng lặng im nghe trong giá lạnh
Vẳng từ đâu đây tiếng xa vời.
 
Có phải tuyết buồn không tuyết ơi!
Hay tuyết đang nhớ người bạn đời
Đêm ngày mong mỏi và dằn vặt
Nên giờ cứ gọi, gọi mãi thôi.
 
Nàng vẫn buồn chăng Nàng tuyết ơi
Sao vẫn bơ vơ giữa khoảng trời.
Đừng quên năm tháng vì buồn chán
Cuộc đời thường vậy, thường vậy thôi.
 
Buồn làm chi nữa Nàng tuyết ơi
Hãy đón niềm vui từ người đời.
Noel đang đến bên thông nhỏ
Đến với cuộc đời Nàng hãy rơi./.
 
 
Nguyễn Hoàng 30.12.2007 11:12:43 (permalink)
0
Nhớ em
 
Năm tháng. Mải miết trôi khi anh lại xa em.
Anh lại cô đơn trong giấc ngủ chẳng êm đềm.
Hình bóng em yêu quanh đâu đó,
Cho trái tim anh càng nhớ thêm.
 
Nhớ. Có nỗi nhớ nào dịu êm đâu.
Nên tâm hồn anh mãi u sầu.
Em có thấu chăng em yêu hỡi!
Anh nhớ về em mỗi đêm thâu./.
Nguyễn Hoàng 08.01.2008 20:29:30 (permalink)
0
Gọi xuân về
 
Ngày xa em trời lạnh hơn thì phải
Gió cứ lùa cho lòng thêm tê tái.
Lời giã từ mắt không muốn nói
Buông vu vơ đọng trên làn tóc mai.
 
Ngày xa em thành phố không tượng đài
Những công viên cũng trở nên hoang vắng.
Những đứa trẻ cũng ưu tư trầm mặc
Ta âm thầm đếm bước chân ai.
 
Hồn ta lạnh, lạnh hơn mùa bên ngoài
Tim mệt mỏi không sưởi cho ta được
Em dần xa mà giọng em vọng lại
Ta lắng nghe, và chân không thể bước.
 
Hồ chao nghiêng in bóng em gợn nước.
Ta chao nghiêng phủ bóng xuống chân mình.
Giá mà ta có thể bay lên được
Gọi xuân về cho nắng tỏa bình minh.
 
Hà Nội, ngày 09/01/2008
Nguyễn Hoàng 12.01.2008 10:55:27 (permalink)
0
Gọi nắng cho môi em hồng
  
Gọi nắng cho môi em hồng
Cho niềm vui sáng trong mắt trong.
Ta ngồi đây hương cà phê đậm nồng
Chợt bỗng thấy đời tươi đẹp quá.
 
Vị môi nào còn ngọt ngào đến lạ
Ta mê man trong khát vọng xuân thì.
Em thoáng hiện sao gần gũi quá
Từng ngày qua cứ níu bước ta đi.
 
Ta nhớ em – ngày buồn đọng bờ mi
Ngập ngừng mãi lời yêu không thể nói.
Bởi ta hiểu dù có nói điều gì
Cũng hư không khi ta, em sám hối...
 
Vẫn gọi nắng cho em hồng làn môi
Cho ấm lại cõi lòng ta hiu quạnh.
Cho sắc nắng vương đầy muôn lối
Và mùa đông qua nhanh, qua nhanh.
 
Nắng hãy về thêu dệt bức xuân tranh./.
 
Hà Nội, ngày 12/01/2008
 
 
 
 
 
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 29 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 430 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9