Tủ thơ lưu Nguye_Hoang
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 49 bài trong đề mục
Nguyễn Hoàng 02.05.2007 03:00:06 (permalink)
0
Hoa cỏ sau mưa
 
 
Những bông hoa cỏ nhỏ,
Ướt nhòa sau cơn mưa.
Những cánh vàng vẫn đó,
Rung rinh trong gió lùa.
 
Từng giọt mưa long lanh
Đọng cánh hoa vàng mảnh.
Mùi hưong còn sóng sánh,
Giữa chiều buông trong lành.
 
Rời bước xa sao đành
Tôi lặng im ngồi lại.
Nâng trên tay mê mải
Chút hương dại đồng quê.
 
Tiếng suối chảy vỗ về
Tiếng trẻ cười loáng thoáng.
Sương chiều buông bảng lảng
Lạnh se lòng mơ hoang.
 
Giấc mơ chợt rực vàng,
Vàng như màu nắng xế.
Quay bước mà như thể
Hoa vàng níu chân nhau.
 
Tạ từ chẳng nói đâu
Sợ làm buồn hoa cỏ.
Lời yêu đã thầm ngỏ
Hoa có giữ sắc màu.
 
Ôi sắc vàng hoa cỏ
Lắng đọng trong hồn nhau.
Ngày mai đồng hoang vỡ
Biết tìm hoa nơi đâu? 
 
Hà nội, ngày 01/05/2007

R






Em đi trong mưa
 
Ôi trời mưa, mưa như xối
Xin nghe tôi hỡi trời ơi hãy ngừng.
Xin đừng làm ướt em tôi
Bờ vai nhỏ đã lạnh run lên rồi...
 
...Em đi, tiếng chân rất vội
Tôi lắng nghe mà bối rối trong lòng.
Ông trời nghe thấy hay không
Cứ làm mưa mãi mà không nói gì?
 
Em đi, đội cả mưa đi
Ướt ngực xuân thì ướt cả tóc mai.
Đường cong, nét lượn, chân dài,
Em đi mưa vuốt ve hoài thân em.
 
Tôi dang đôi cánh tay mềm
Ước ao che được cho em cả trời.
Ừ mà không chỉ thế thôi
Tôi còn mang nắng sưởi môi em hồng.
 
Em đi, em có biết không?
Trong tôi tầm tã mưa lòng nhớ em.
Khát khao những nụ ngọt mềm
Giữa trời mưa trút ôm em trọn đời.
 
Hà nội, ngày 04/05/2007
 
 
 
 
 
Hạt mưa tình
 
Ước gì tôi biến thành mưa,
Vương trên mái tóc em vừa hong khô.
Để em hờn giận trách đùa:
Ông trời sao nỡ làm mưa lúc này.
 
Hạt tình rắc nhẹ từ mây
Mà sao ướt lạnh, hao gầy tim em?
Ngước nhìn em bước vào thềm,
Mưa tôi lặng lẽ ướt mềm dấu chân.
                                                         
 
                                                                             Hà nội, ngày 05/05/2007 
 
 
 
 
 
 
Những vần thơ Anh

                                     
Lang thang và liêu xiêu
Tôi bị lôi tuột vào thơ anh – những vần thơ đáng yêu.
Những vần thơ đằm thắm với biết bao điều,
Về cuộc sống, con người, tình yêu và quê hương yêu dấu.
 
Giá mà tôi được gặp anh để hiểu thấu
Những vần thơ chân tình, mộc mạc sâu lắng của anh.
Những vần thơ mang tôi đến góc đời, miền quê an lành,
Nơi nước vối đậm đà hơn rượu bia xa xỉ.
 
Những vần thơ khiến tôi nhìn lại mình và suy nghĩ
Về những tháng năm mình đã lặng lẽ đi qua.
Những vần thơ như lửa cuốn, mượt mà
Ngập tràn tình yêu thương nơi người lính đã qua chinh chiến.
 
Những vần thơ dẫn dắt tôi đứng trước biển
Để thấy biển bao la mà ta quá nhỏ nhoi
Những vần thơ mang nắng xuân, hoa thắm đến muôn người
Và lắng đọng bao nồng nàn của những ngày xưa cũ.
 
Thơ tình yêu viết đến cuối đời cũng không đủ
Những vần thơ anh đã âm thầm quyến rũ
Bao trái tim phụ nữ và bao bạn yêu thơ.
Những vần thơ anh khiến Thế giới này đẹp như mơ.
 
Hà nội, ngày 07/05/2007
 
 
 
 
 
Che nắng cho em
 
Hà nội hôm nay nắng rắc lửa lên đầu.
Em có phải đi ngoài nắng thật lâu?
Đừng quên mũ, đừng dãi dầu em nhé
Anh sẽ lo, trưa dài mãi lê thê.
 
Hạ mới về nên còn thiếu tiếng ve
Màu phượng vĩ còn trốn đâu chưa thấy.
Ánh mắt em hay nắng lung linh vậy
Đốt trong anh ngọn lửa cũ đam mê.
 
Dang đôi tay muốn che mọi lối đi
Bóng mát anh trước mặt trời nhỏ bé.
Ước ao nhiều mà nào đâu có thể
Dịu lòng em trên từng bước em đi.
 
Cứ ngóng trông mà chẳng biết làm gì
Nắng sẽ tắt mà lửa lòng đâu nguội
Con đường nào nơi em đang bước vội
Có vương không bóng của tay anh?
 

Hà nội, ngày 08/05/2007

 
 
 
 
Váy ngắn phóng xe
 
 
Váy ngắn phóng xe giữa phố đông.
Gió đùa với em tung bay tóc,

Em đùa cùng gió đưa tay vuốt

Gió nghịch ngợm lùa cả vào trong.

 

Nắng cứ soi nghiêng má em hồng.

Nắng rát yên xe, rát cả hông.

Nhấp nha nhấp nhổm em ưỡn ngực,

Em lướt như bay em rẽ vòng.

 

Phố cũng ngỡ ngàng trước nét cong,

Áo ngắn, cổ sâu cứ phập phồng.

Kính đen, môi đỏ còn hở rốn

Em là “rủi ro” có biết không?

 

Có biết lòng em cũng chẳng chạnh,

Chân dài, giày cao mớm mớm phanh.

Ghét ghê Hà Nội đường sao xóc,

Đèn đỏ mất rồi chẳng thể nhanh.

 

Dừng xe thôi đành kiễng mũi chân.

Buông ánh mắt xanh sang gã gần

Như tình tứ hỏi: “... Mình đua nhé!? ”

Hắn còn ngất ngây em thả phanh!!!

 

Tiếng ga rồ lên em vút đi.

Để lại ngã tư xám như chì

Chàng “cảnh sát non” huơ huơ gậy

Váy ngắn vút rồi như ngựa phi./.

 

Hà nội, ngày 11/05/2007
 
 
 
 
 
 
Đêm Mơ Trăng...        
                                                           
 
 
Màn hình đây bàn phím còn đây
Mà hình bóng người đâu chẳng thấy
Vắng em rồi ta buồn biết mấy
Chỉ vần thơ nỗi nhớ đong đầy.
 
Trăng vẫn sáng cho dù đầy mây
Ta nhớ em dẫu tim mỏi mệt.
Gõ yêu thương mà lòng như chết
Em yêu ơi có ngóng trông ta.
 
Giá ngày xưa em quyết Thoát ra
Và ta cũng offline lặng lẽ
Thì tình mình giờ đây đâu thể
Nhiều buồn đau như thế bây giờ!!
 
Thôi cứ để ta lặng lẽ mơ.
Giữa bầu trời Em cùng sao sáng.
Vầng Trăng em sẽ treo ta lơ lửng.
Trong Thiên hà đang sáng bừng lên.
 
Ta gọi Em – Trăng ơi dịu hiền!
Ta thức tỉnh miền sáng Em vằng vặc.
Soi nỗi nhớ trong tim ta đông đặc
Em ru lại ta giấc mơ thần tiên./.
 
Hà nội, ngày 14/05/2007

<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2007 18:52:33 bởi Nguyễn Hoàng >
#16
    Nguyễn Hoàng 14.05.2007 17:59:25 (permalink)
    0
    Điều còn lại
     
     
    Ở hai đầu nỗi nhớ
    Còn sót lại những gì?
    ...Lặng lẽ buồn kẻ ở
    Đau dạ lắm người đi.
     
    Sao cứ phải chia li
    Thì tình nồng mới thắm
    Hạnh phúc sẽ là gì
    Khi cuộc đời ảm đạm?
     
    Không là Kẻ siêu phàm
    Chẳng Nữ hoàng sân khấu
    Thì tại sao phải dấu
    Người ơi chút tham lam?
     
    Đừng chỉ thấy lỗi lầm
    Đừng trách đời cay nghiệt
    Xin hãy yêu tha thiết
    Năm tháng đang qua mau.
     
    Mái tóc sẽ đổi màu
    Nếp nhăn hằn khoé mắt
    Vẫn còn điều rất thật:
    Một tình yêu trong nhau./.
     
     
    Hà nội, ngày 15/05/2007
    r

    < Sửa đổi bởi: Huyền Băng -- 23.5.2007 15:24:46 >










    Mê say
     
    Cạch!
    Tôi cụng li đầy uống cho tôi
    Uống vơi tận đáy những chia bôi
    Uống quên đi hết những lỡ lời
    Uống cho quên nhớ thương vời vợi
    Uống để cho mình bớt lẻ loi.
     
    Cạch!
    Tôi cụng li này dành cho em
    Cạn không kí ức thật êm đềm
    Cạn không kỉ niệm ngày mới gặp
    Cạn không yêu thương mình vun đắp
    Cạn không nỗi nhớ ru từng đêm?
     
    Cạch!
    Lần cuối nâng li cho môi mềm
    Lần cuối để nhớ nụ hôn em
    Lần cuối nôn nao như chờ đợi
    Lần cuối như được nghe em cười
    Lần cuối giữ em đừng xa tôi.
     
    Cạch!
    Giọt cuối cùng này em và tôi
    Em có uống cùng để chia đôi
    Em có uống cùng cho tiếc nuối
    Em có uống cùng tôi sám hối
    Em có uống cùng tôi chơi vơi?
     
    Cạch!
    Tôi say thì em có dìu đi
    Em có đưa tôi trên lối về
    Em có trách tôi say như thế
    Em có ghét tôi khi tôi tệ
    Em có thứ tha một kẻ mê?
     
    Cạch!
    Đằng nào cũng quên mất lối về
    Đằng nào cũng chỉ tôi vấp ngã
    Đằng nào cũng thấy đời xa lạ
    Đằng nào cũng bước theo ảo giác
    Đằng nào cũng lạc vào đam mê.
     
    Hà nội, ngày 16/05/2007






    Mưa tiễn em đi
     
     
    Mưa rơi triền miên như khóc ai
    Tiếng mưa tí tách rơi xuống hoài
    Từng giọt nhớ thương vang lên mãi
    Trách cuộc tình nào đã nhạt phai.
     
    Mưa vẫn mưa rơi ngoài phố quen.
    Từng giọt long lanh mắt em hiền.
    Từng giọt lạnh lùng mưa đưa tiễn
    Em đi theo tiếng biển gọi em.
     
    Mưa tiễn em đi để lại ai
    Ai kia buồn suốt cơn mưa dài
    Ai kia đứng tựa bên khung cửa
    Nhung nhớ về em trong ngày mưa.
     
    Chiều nay nắng có hửng lên không
    Cho người đi biển vui trong lòng
    Cho người ở lại vơi sầu héo
    Hôm nao em về? Em nhớ không? 
     
     

    Hà nội, ngày 19/05/2007 

    R


    < Sửa đổi bởi: Viet duong nhan -- 20.5.2007 19:49:04 >





    Ngủ trong mắt em
     
     
    Tôi muốn ngủ quên trong mắt em
    Một giấc ngủ sâu thật êm đềm
    Như giữa địa đàng tôi trải nệm
    Yên giấc ngàn năm chẳng ưu phiền.
     
    Một giấc mơ dài cõi thần tiên
    Tiếng cười em vọng khắp mọi miền
    Nắng vàng em rải vương muôn lối
    Bướm trắng đùa vui mái tóc em.
     
    Em dang vòng tay em quay tròn
    Trời mây nghiêng ngả ngắm lưng thon.
    Gió vuốt vai gầy, chim ríu rít
    Hương sắc đào tiên quyến rũ hơn.
     
    Vang khắp đất trời tiếng hát em
    Cỏ cây hoa lá đung đưa mềm
    Tiếng suối rì rào như hoà nhịp
    Cho khúc hoan ca lan toả thêm.
     
    Có phải là em hay Nàng tiên
    Nàng đến bên tôi ru dịu hiền
    Những ngón tay thon lùa trong tóc
    Nàng ru ngọt tôi giấc thiên niên. 


    Hà nội, ngày 19/05/2007
     
     R

     
    < Sửa đổi bởi: Viet duong nhan -- 20.5.2007 19:52:08 > 

     
     
     

     
    Chỉ mình ta trong nắng 
     

     
    Không có em nắng rực cũng nhạt nhòa
    Con đường cũ cũng trở nên xa lạ.

    Tiếng ve thở than lọt từ kẽ lá

    Nghe nôn nao một nỗi nhớ quanh ta.

     

    Đường phố dỗi hờn vì nắng quá mà

    Em cũng dỗi hờn vì ta yêu nắng

    Thế nên em đã rời xa lẳng lặng

    Để lại mình ta và nắng bên nhau.

     

    Mặt trời vẫn rực lửa ở trên đầu

    Dưới chân ta con đường dài hoang lạnh.

    Ta ước ao một thiên thần có cánh

    Mang ta đi đến nơi nào có em.

     

    Chỉ còn ta trong nắng đang nhớ em

    Ta say nắng? say em? không rõ nữa.

    Rõ một điều trái tim ta rực lửa

    Thiêu đốt ta còn hơn cả mặt trời.

     

    Ta cháy tan trong nỗi nhớ chơi vơi

    Ta đã thầm mong em đừng như thế.

    Dẫu nhớ thương thì em ơi cứ để

    Chỉ mình ta trong nắng nhớ em thôi.

     

     

    Hà Nội, ngày 23/05/2007



     
     
     
    Làm mát cho em
     
    Nắng rám mặt
    Nắng sạm cánh tay.

    Nắng hoa mắt

    Nắng đầy đường phố.

     

    Cứ khát khao
    Một cơn mưa nhỏ.

    Cứ đợi chờ

    Dù chỉ bóng mây.

     

    Nỗi nhớ em

    Trong tim hao gày

    Hơn cả nắng

    Từng giây thiêu cháy.

     

    Ngày vắng em

    Sao dài biết mấy,

    Nắng vô tình

    Nắng làm ta say.

     

    Tan trong nắng

    Ta thành mây bay

    Ta rong ruổi

    Tìm em không thấy.

     

    Nên ước ao

    Có thể che đậy

    Cả mặt trời

    Làm mát cho em.

     

    Hà nội, ngày 25/05/2007


     
     
     
    Say Nắng
     
    Say Nắng vâng đây chính là tôi
    Khát khao hôn Nắng giữa mặt trời.

    Giận dỗi gì đâu đời vẫn vậy

    Say nắng, say tình cháy bỏng môi.

     

    Có biết ai đùa với Nắng đâu

    Cứ đuổi theo bướm qua cả cầu.

    Hụt hơi, hoa mắt ngã vào Nắng

    Nắng có yêu thương, vỗ về nhau?

     

    Nắng có để tôi ngủ trong em

    Nắng có ru tôi mơ ngọt mềm.

    Nắng đưa hồn tôi lên Bắc cực

    Để mặt trời em rực trong đêm.

     

    Hà nội, ngày 25/05/2007

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2007 18:55:45 bởi Nguyễn Hoàng >
    #17
      NuocMatMuaThu 21.05.2007 05:56:51 (permalink)
      0
       
       
       
       
       
       
       Ghé thăm
       
      Lạc bước vào đây nghe ngỡ ngàng
      Lá từng chiếc cuốn bay đi hoang
      Về nơi cuối ngõ chân trời tím
      Nắng cũng hình như vừa trở vàng
       
      Rớt xuống lòng gieo một giọt sầu
      Thầm hỏi bây giờ anh về đâu
      Có nghe trong gió buồn em gọi
      Vọng lại mà nghe bạc cả màu
       
      Anh cánh đại bàng quá hiên ngang
      Em như hoa nắng bay giữa ngàn
      Gió thổi đêm về se lòng lạnh
      Chạm mãi hồn mình chất ngất mang
       
      Cho em ghé lại một lần thăm
      Mơ chút mộng lành dù xa xăm
      Tìm lại nơi đây chút kỷ niệm
      Của phút buồn vui đời thăng trầm
       
      NuocMatMuaThu
       
      Dạ NMMT mến chào Nguyễn Hoàng anh khoẻ và bình an, xin rất cảm ơn anh đã thường ghé lại thăm trang thơ của NMMT và lưu lại những bài thơ thật hay mến tặng, để tỏ chút lòng cảm kích, hôm nay Thu cũng xin mạo muội vào thăm trang thơ của anh và xin lưu lại bài thơ đầu tiên và mộc mạc này mến tặng cho một lần ghé thăm, Thu xin mến chúc Nguyễn Hoàng anh một buổi chiều bình an, và hồn thơ luôn đầy, đẹp và sẽ bay cao xa hơn mãi
       
      Thân ái
       
      NuocMatMuaThu
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2007 23:16:07 bởi NuocMatMuaThu >
      #18
        Nguyễn Hoàng 21.05.2007 14:58:02 (permalink)
        0
        Rất vui khi thấy NMMT ghé thăm và lưu bút nơi đây. Nguyễn Hoàng tôi rất lấy làm xúc động. Tôi vẫn lặng lẽ đọc những bài viết của em và mong được đọc chúng ngay trong trang chính của tôi "Năm tháng tình yêu II".
        Gửi tới em lời chúc an lành nhất.
        #19
          Nguyễn Hoàng 27.05.2007 18:17:53 (permalink)
          0
          Nắng của ta
           
           
          Vẫn biết Nắng hạ chẳng dịu hiền
          Đêm về Nắng có nơi bình yên
          Mà lòng vẫn yêu màu Nắng ấy
          Đâu ngại ưu tư với ưu phiền.
           
          Ôi Nắng của ta Nắng thần tiên
          Đừng trách chi ta một kẻ điên
          Chót phơi mình ra cho Nàng rọi
          Ngàn năm mãi thấy Nắng dịu hiền.
           
          Ta vẫn ở đây ngóng đợi Nàng
          Chờ Nàng như thuở còn hồng hoang
          Nếu yêu xin hãy lung linh chiếu
          U tối hồn ta thành thiên  đàng.
           
          Ngày nào Nắng còn soi rọi ta
          Đời ta sẽ còn ngát hương hoa.
          Triệu năm Nắng sẽ còn tỏa sáng
          Thì tình yêu ta đâu thể nhòa.
           
          Ôi Nắng của ta, Nàng thiết tha!
           
          Hà Nội, ngày 27/05/2007 






          Bóng đè
           
          Ta đang khao khát em trong đêm
          Làm cơn gió mát thổi êm đềm
          Ru yên giấc ngủ ta vừa chợp
          Bóng đã đè ta trên nệm mềm...
           
          ...Ú ớ mê man thân dính nhớp,
          Vẫy vùng, ngợp thở cố thoát ra.
          Thầm rủa trái tim sao yếu đuối
          Nặng nhọc gì đâu, bóng thôi mà.
           
          Lăn trái lăn phải tay xòe ra.
          Chân co chân duỗi như vùng chạy
          Trán nhăn, mắt nhắm, môi mấp máy,
          Muốn hét lên mà lời chẳng ra.
           
          Thầm trách sao em không cứu ta
          Ta đã cố vươn tay ra mà
          Sao không như mặt trời rực rỡ
          Để bóng đang đè vỡ tan ra.
           
          Gom chút lực tàn ta vùng lên
          Lưng đẫm mồ hôi tim đập rền
          Hít căng lồng ngực ta thở gấp
          Bóng giải thoát ta khỏi ưu phiền...
           
          Hà nội, ngày 28/05/2007 






          Con đường em đi
           
           
          Con đường hôm qua em vừa đi
          Sáng nay hoa bằng lăng đẫm tím.
          Mọi thanh âm tan biến  lắng chìm
          Trong hư ảo giọng ai cười tắt lịm.
           
          Áo hoa ai tím giống bằng lăng
          Con đường tím, thiên đường có tím?
          Nơi ấy có không môi ngọt lịm
          Mắt ai khiến ta loạn nhịp tim?
           
          Ta đi đoạn đường trong mơ màng
          Thoáng lo ngày mai mùa bão sang
          Bằng lăng còn tím màu nhung nhớ
          Để em quay lại tìm vần thơ.
           
          Hà Nội, ngày 31/05/2007

           




          Theo Nắng
           
           
          Nắng hạ có phải nắng thu đâu
          Sao Nàng lại nỡ đùa cợt nhau
          Nhỡ đâu ta lỡ say Nắng quá
          Nàng có giúp ta bớt nặng đầu.
           
          Vẫn biết rằng Nắng không dối gian,
          Bởi mặt trời kia sáng chói chang
          Nên lặng lẽ đợi khi chiều xuống
          Liêu siêu ta sẽ đi theo Nàng.
           
          Ta sẽ gặp Nàng chốn mênh mông,
          Nàng có dành Nàng cho ta không?
          Những nụ hôn nồng e chẳng đủ
          Nàng sẽ cùng ta đốt lửa lòng?
           
          Hà nội, ngày 01/06/2007







          Hãy đến cùng ta
           
           
          Vẫn biết Nắng mới thật chói chang
          Hối thúc tình yêu đến dịu dàng
          Sao Nàng còn hỏi trong ngần ngại
          Có nghe tim ta đập rộn ràng.
           
          Ta muốn với Nàng yêu đắm say
          Cùng nhau tan biến vào trời mây.
          Nụ hôn bất tận cùng trao nhận
          Cho tim hai ta bớt đoạ đầy.
           
          Hãy đến bên ta đến thật gần
          Đừng như Nắng tận đỉnh Phù Vân.
          Lặng lẽ khát khao ta chờ đợi
          Nàng đến bên ta như Thiên thần.
           
          Ta mang Nàng vào Thế giới ta
          Tình ái nơi ấy ngát hương hoa.
          Vị ngọt tình yêu ta cùng nếm
          Đắng cay trong Nắng sẽ tan nhòa.
           
          Nàng hãy ừ đi đến cùng ta!?
           
           
          Hà Nội, ngày 02/06/2007






          Nắng đi rồi
           
           
          Nắng đi.
          Nắng lặng lẽ đi giữa chiều mùa hạ
          Ta thẫn thờ, bơ vơ như chiếc lá
          Bên lề cuộc đời rụng rơi xa lạ
          Nghe xào xạc bước chân ai vừa qua.
           
          Nắng đi.
          Mặt trời cũng chẳng còn nữa chói lòa.
          Chiều buông nhanh đưa ta vào đêm tối.
          Ta bập bềnh trong lời Nắng xưng tội
          Ta quặn đau nhớ say đắm bờ môi.
           
          Nắng đi.
          Ta không còn là ta khi Nắng đi rồi.
          Trong ảo giác ta rơi vào vô cực.
          Nơi ngực trái con tim ta đau nhức.
          Khi lời Nắng đã thành quá xa xôi. 

          Nắng đi.
          Cố gọi Nắng để nghe tiếng Nắng cười
          Tiếng Nắng cười khiến lòng ta muốn khóc.
          Đọng môi ta còn hương thơm làn tóc
          Nắng đi rồi mà ta thấy nào xa.
           
          Biết ngày mai Nắng có mãi nhạt nhoà?./.
           
          Hà Nội, ngày 03/06/2007

           
           
           
           
           
          Đêm dần buông
           
          Đêm dần buông, đêm đen dài lê thê
          Những kí ức lần hồi  quay trở về
          Tôi gặng hỏi ôi ở đâu đam mê
          Khi nắng tắt em trở nên xa lạ.

          Nỗi nhớ bám theo khiến tôi vật vã.
          Giấc ngủ vùi không dấu nổi niềm đau.
          Rồi mai đây nhung nhớ có phai màu.
          Những kỉ vật có làm đau thêm nữa.

          Men say cũ vẫn bập bùng như lửa
          Lửa tình nào đang dẫn bước tôi đi?
          Em yêu kiều vẫn đổ bóng xuân thì
          Tôi đói khát kẻ bần hàn đứt bữa.

          Tự dối lòng tôi cố tình bào chữa,
          Kiêu hãnh đầy, tôi lừa phỉnh chính tôi.
          Nắng đã tắt và em đã xa vời
          Đừng nuối tiếc đừng rã rời thêm nữa.

          Đêm đã sâu ngôi sao nào thắp lửa
          Ngôi sao em chợt tắt lịm rồi ư?
          Dù đã nói những lời cuối giã từ
          Em vẫn rọi bầu trời tôi đêm xuống.

          Hà Nội, ngày 04/06/2007
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2008 08:02:37 bởi Nguyễn Hoàng >
          #20
            Nguyễn Hoàng 04.06.2007 22:15:19 (permalink)
            0
            Cơn mưa hạ 
              
            Chỉ mình tôi còn đây
            Mong vơi buồn chân mây
            Em đi rồi có thấy
            Cơn mưa hạ dâng đầy.
             
            Đành tìm nơi trú vậy
            Đời ướt lạnh nhiều rồi
            Bờ môi nào lướt vội
            Cho khô ấm đời tôi?
             
            Trời nổi giông lá rụng
            Về cội góc phố hoang
            Có một kẻ ngang tàng
            Nhìn lá rơi lặng lẽ.
             
            Cô đơn trong trần thế
            Cuộc sống vẫn cuồng quay.
            Bao yêu thương từng ngày
            Rụng đầy chiều mưa đổ.
             
            Mưa ướt nhòa đường phố
            Vội vã dòng người đi
            Liệu có em trong đó
            Khi trời khóc chia li
             
            Hà Nội, ngày 04/06/2007 








            Hai ngả chia đôi
             
             
            Nghe câu hát chợt nhớ em vời vợi
            Tiếng âm thầm từ xa vời vọng tới
            Những tiếng yêu thương  lầm lỗi vẫy gọi
            Em ở nơi đâu em có nhớ tôi?
             
            Giống như dòng sông hai ngả chia đôi
            Em để mặc tôi trôi ra phía biển.
            Cứ lẩn tránh cả những lời tiễn biệt
            Tôi đi nhanh để rơi lại tâm hồn.
             
            Em nâng niu hay vô cảm vùi chôn
            Từng kỉ niệm, từng phút giây gần gũi?
            Đừng gặng hỏi ai là người có lỗi,
            Bởi tình yêu nào có lỗi em ơi!
             
            Đã xa nhau, đã xa nhau thật rồi
            Có lúc nào em chơi vơi chờ đợi
            Một tiếng cuời hay vu vơ lời nói
            Giống tôi, em luôn gần gũi bên đời?
             
            Nào đâu phải là cút bắt trò chơi
            Mà vẫn khiến trái tim mình mòn mỏi
            Có còn yêu và có còn chờ đợi
            Khi dòng sông đã hai ngả chia rồi./
             
            Hà Nội, ngày 10/06/2007






             
            Bờ vai nào
             
             
            Nếu muốn
            Hãy dựa vào vai anh tự do khóc
            Hãy thủ thỉ ngọn nguồn cho vơi đi cô độc
            Hãy để anh vuốt ve em mái tóc
            Đắng cay ư, anh xua đuổi nhé, được không?.
             
            Hạnh phúc nào đầy vơi em cất dấu trong lòng
            Khổ đau nào lớn nhỏ khi tình như biển rộng.
            Em có ước ao số phận mỉm cười hào phóng
            Mang em đi tận bến cuối yêu thương?
             
            Nếu muốn
            Cứ ngả bờ vai anh dẫu không thể chung đường.
            Dẫu tháng năm cô đơn có làm phai khóe mắt.
            Đơn giản là vẫn còn một điều rất thật
            Bờ vai này êm ái những niềm yêu.
             
            Một bàn tay không thể che cả nắng chiều
            Thì xin dâng bờ vai này cho em dựa tạm
            Nghe trong tim cứ rộn đầy xúc cảm
            Bờ vai nào gánh trọn nổi nghĩa yêu?
             
            Hà Nội, ngày 10/06/2007
             
             
             
             
             
            Bên kia bán cầu Nắng còn vương
             
             
            Tôi làm sao ngăn đêm dần buông
            Đành ngả lưng trần xuống đệm giường

            Hai tay chắp gáy miên man nhớ,

            Ở nơi xa vắng bóng người thương.

             

            Bên kia bán cầu Nắng còn vương

            Em còn làm duyên bước ngoài đường

            Ngẩn ngơ bao kẻ mải ngoái lại

            Trán đập boxphone, thật đáng thương.

             

            Hỡi em có nhớ về quê hương

            Nhớ người đàn ông rất bình thường

            Đang nghĩ về em miên man nhớ

            Làm buồn cả Trăng bởi sầu vương.

             

            Về đây đi em về ru tôi

            Cho xác thân tôi hết rã rời

            Cho trái tim tôi đập hối hả

            Nụ cười hạnh phúc rạng bờ môi.

             

            Mặt trời đằng đông đang hé rồi./.

             
            Hà Nội, ngày 12/06/2007






            Ngẫu nhiên
             
            Ngẫu nhiên tôi gặp được em
            Để rồi thao thức từng đêm nhớ hoài.
            Dặn lòng thôi hãy nguôi ngoai
            Mà sao tim vẫn mệt nhoài nhớ thương.
             
            Bóng em in mọi nẻo đường
            Đọng từng nhành lá như sương đầu ngày.
            Em đi hình bóng còn đây
            Vấn vương tôi mãi hao gầy tháng năm.
             
            Em cười đâu đó xa xăm
            Tôi buồn lặng lẽ âm thầm gọi tên.
            Ở đâu đôi mắt dịu hiền
            Sáng soi ngày tháng ưu phiền tan nhanh.
             
            Ngẫu nhiên như ngọn gió lành,
            Em vô tư biến tôi thành kẻ si.
            Để rồi em chợt bỏ đi,
            Khiến tôi mê đắm xuân thì nơi em.
             
            Làm sao yên giấc mỗi đêm
            Khi lời em nói êm đềm vọng xa.
            Nụ hôn còn mãi mặn mà
            Ngẫu nhiên em cứ hiện ra thật gần.
             
            Ước gì em sẽ hóa thân
            Thành ngôi sao sáng muôn phần lung linh.
            Để tôi chợt thức một mình
            Ngẫu nhiên hứng được trao tình cùng sao./. 
              
                                                                                Hà Nội, ngày 11/06/2007

             
             
             
             
            Ngày kỉ niệm

            Em lặng im không nói
            Khiến cho tôi buồn tênh
            Bao kỉ niệm bập bềnh
            Trôi dần vào dĩ vãng.

            Chợt sáng nay thấp thoáng
            Hình dáng em gần kề
            Tôi lạc vào đam mê
            Của ngày xưa cháy bỏng.

            Tôi từng giây mong ngóng
            Tin nhắn mới của em
            Để vội vã đọc xem
            Lời trách hờn quen thuộc.

            Rồi từng giây mong ước
            Được nghe tiếng em cười
            Giọng nói tưởng xa vời
            Giờ ngọt ngào gần quá.

            Đừng trở nên xa lạ
            Đừng cố mà cách xa.
            Dĩ vãng không dấu nổi
            Thêm buồn đau đâu mà.

            Hà Nội, ngày 15/06/2007




             


            Lời em nói
             
             
            Chỉ chút tình nhỏ em trao
            Mà tôi cũng thấy nôn nao tháng ngày
            Chỉ thoáng hơi ấm bàn tay
            Em làm nỗi nhớ ắp đầy tim tôi.
             
            Hôm qua lặng lẽ xa rời
            Hôm nay xao xuyến khi ngồi bên em
            Một ngày kỉ niệm êm đềm
            Cho tôi nhớ mãi ngọt mềm đã qua.
             
            Ngoài kia nắng vẫn thế mà
            Trong tôi rực rỡ Nắng là chính em.
            Em xua tan những bóng đêm
            Cho tôi luôn thấy Nắng em rực hồng.
             
            Bình yên trong nỗi nhớ mong
            Tôi nhìn lặng lẽ má hồng em xinh,
            Hứng từng lời nói ân tình,
            Mang về cất giữ cho mình ngày mai.
             
            Để mai đêm lỡ có dài
            Thì lời em nói ru hoài giấc tôi.
            Để mai ngày có rã rời
            Thì lời em nói cho tôi nụ cười.
             
            Chân thiện mĩ, khởi từ lời
            Em ơi hãy nói cho đời ngát hương./.

             
                                                                                              Hà nội, ngày 17/06/2007
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2007 19:01:58 bởi Nguyễn Hoàng >
            #21
              Nguyễn Hoàng 19.06.2007 09:10:26 (permalink)
              0
              Một mình
               
              Nắng muộn bùng như lửa mới cời.
              Mưa chiều rơi ập muốn cuốn trôi,
              Cuốn kẻ cô đơn vào quán cũ
              Mượn chút men say lẩn trốn đời.

              Quán hẹp người đông tiếng nói cười
              Li nhỏ rượu đầy nghiêng chơi vơi.
              Tôi cụng li tôi rồi uống cạn
              Ngỡ in đáy li em góc bàn.

              Tôi rót cho tôi một li tràn
              Trôi tuột hết đi mọi dối gian.
              Uống cạn trong lòng bao nỗi nhớ
              Của ngày hôm qua đang chứa chan ...

              Nào em tôi rót nửa li thôi
              Nửa kia của em tôi uống rồi
              Nửa này cùng tôi em có uống?
              Hay em từ chối, cũng thế thôi.

              Ừ tôi uống nốt nửa li này
              Như thêm một giọt nào thể say.
              Giọt cuối cùng này cho quên lãng
              Những tháng ngày qua tình ngất ngây.

              Còn mình tôi và vài kẻ say
              Quán vắng, li cạn trơ ra này!
              Ngoài kia trăng đã cao góc phố
              Trong này chân tôi thấp cùng mây.

              Chào cô chủ quán! Không cần tiễn.
              Tôi vẫn tỉnh mà đâu có say!!!

              Hà Nội, ngày 17/06/2007  


               
               
               
               
              Làm sao quên
               
              Quên mình, quên đất quên cả trời
              Làm sao quên được bóng em tôi
              Phút giây gom lại đầy thương nhớ
              Năm tháng trải ra vơi chia phôi.
               
              Một niềm vui nhỏ tiếng em cười
              Xua tan buồn chán lời em nói
              Xao xuyến trong lòng phone em gọi
              Hạnh phúc ngập tràn thoáng nét môi.
               
              Nét trẻ trung em tia nắng mới
              Mát lành mắt em mưa hạ rơi.
              Vỗ về tim tôi từng ngón nhỏ
              Em ru hồn tôi dẫu xa vời.
               
              Rồi mai tôi biết mình sẽ vui
              Bởi được sẻ chia trong cuộc đời
              Những niềm vui nhỏ ta trao nhận
              Cho nụ cười tươi mãi trên môi./.
               
              Hà Nội, ngày 20/06/2007

               
               
               
               
               
              Em là Nắng
               
              Có phải em là gió
              Chợt gió làm tôi đau
              Có phải em là nắng
              Làm da tôi sạm màu?
               
              Em không phải là sầu
              Khi mùa đông chưa tới.
              Em làm gì có lỗi
              Khi thu vàng vợi xa?
               
              Xuân sắc hương đã qua
              Hạ nắng vàng ngoài cửa.
              Nắng đợi một lời hứa
              Mát lành từ Mưa ngâu!?
               
              Tôi che dấu niềm đau
              Khi lặng im không nói
              Nghe trong lòng vẫn dội
              Em là Nắng yêu kiều.
               
              Dù nắng rát thật nhiều
              Sao vẫn lung linh thế
              Còn biết bao nhiêu điều
              Khát khao mà không thể.
               
              Nắng ơi đừng giận nhé
              Cứ rực rỡ từng ngày
              Dù tháng năm trôi vội
              Thì tôi vẫn còn đây.
               
              Hà Nội ngày 20/06/2007



               
               
               
              VỀ ĐI EM
               
              Thôi về đi em đường đời còn xa
              Dù muốn lắm mà tôi nào được tiễn
              Dù vẫn biết ngày mai xa biền biệt
              Có lại gặp nhau thêm nữa trong đời?
               
              Về đi em, dù thương nhớ đầy vơi
              Níu kéo mãi có thể nào thay đổi.
              Tôi vẫn thế, vẫn là người mang tội
              Vì đã chót yêu em ở cõi đời.
               
              Đường còn xa mà chỉ mình em thôi
              Lỡ bão giông sẽ có ai che chở?
              Và bụi đường quện trong nắng lửa
              Bàn tay ai che dịu bớt cho em?...
               
              Về đi em, đừng ngoảnh lại nhé em
              Kẻo nước mắt nhòa bóng người ở lại.
              Nén thở dài mà thắt đau ngực trái,
              Mắt đuổi theo nhau biết nói gì đâu.
               
              Về đi em, nếu tình có phai màu
              Em hãy giữ nét phấn son ngày cũ
              Giữ cho tôi một bóng hình ấp ủ
              Trong tim này buổi đầu mới gặp nhau.
               
              Thôi về đi em để tránh Mưa ngâu./.
               
              Hà nội, ngày 22/06/2007 


               
               
               
               
              Đưa em lang thang Hà Nội

              Vui biết bao nếu một ngày đưa em

              Lang thang dạo Hà Nội thành phố cũ.

              Hồ Hoàn Kiếm trong xanh liễu rủ

              Thê Húc kia rồi nhịp bước lãng du.


              Kem Tràng tiền phải ăn bù ba cái

              Để nhớ mùa đông lạnh buốt dẳng dai.

              Đường Cổ ngư thấp thoáng tà áo dài,

              Tiếng ai cười sóng Hồ Tây lan tỏa.  

              Trần Hưng Đạo này thênh thang quá

              Con đường tôi mỗi sáng vẫn đi.

              Ga Hà Nội chẳng còn nét xuân thì

              Vẫn đưa đón từng đoàn tàu thương nhớ.


              Phố Nguyễn Du hạ này mùi hoa sữa

              Vẫn nồng nàn níu bước những người tình.

              Kìa quán Ha le ánh nến lung linh
              Cà phê đắng quện ngọt ngào tình tứ.


              Vào Phở Thìn đêm nay em ăn thử

              Xem có ngon có xứng danh không?

              Chè thập cẩm tráng miệng dịu ngọt lòng

              Giấc ngủ muộn vọng tiếng rao tẩm quất...


              Hà nội đây tình bao la chân thật

              Trải mênh mang theo năm tháng rộng dài.

              Vui nhường nào nếu như sáng ngày mai

              Lại lang thang đưa em đi dạo phố./.


              Hà Nội, ngày 24/06/2007



               
               
               
              Kiếp sau
               
              Tôi đi tìm “Kiếp sau”
              Lại thấy mình kiếp trước.
              Không thể nào hiểu được
              Của mình giờ kiếp này.
               
              Hồn thơ cứ dâng đầy
              Khi đời còn bề bộn.
              Trái tim cứ đập rộn
              Với tình yêu mây bay.
               
              Hứng nắng trong bàn tay
              Nắng lung linh ca hát.
              Hứng những giọt trong mát
              Mưa ngâu lọt kẽ tay.
               
              Kiếp trước có đọa đày
              Mà kiếp này còn nặng.
              Trôi nhanh hoài năm tháng
              Có thật không kiếp sau?
               
              Cái kiếp đầy sắc màu
              Trái ngọt thơm hoa nở
              Không có gì trăn trở
              Về những điều đã qua.
               
              Ôi kiếp sau đúng là
              Giấc mơ thời hiện tại
              Giấc mơ không sợ hãi
              Vì trong đó có em./.
               
              Hà Nội, ngày 26/06/2007 
               


               
               
               
              Bờ khát biển
               
              Nếu em làm biển khát,
              Anh ao ước là bờ
              Để em hờn vô cớ
              Biển đêm ngày sóng xô.
               
              Nếu em là trái cấm
              Chín mọng trong hạ này
              Dẫu cây cao đến mây
              Anh cũng trèo hái ngay.
               
              Hãy làm anh ngất ngây
              Bằng sóng em êm nhẹ.
              Đừng thét gào như thể
              Biển bão giông tràn về.
               
              Hãy lặng lẽ lắng nghe
              Bờ cát anh thầm hát
              Vỗ bờ đi biển khát 
              Ru bờ mãi đam mê./.
               
               
              Hà Nội, ngày 27/06/2007 
               








              <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2007 21:46:13 bởi Nguyễn Hoàng >
              #22
                Nguyễn Hoàng 03.07.2007 09:34:46 (permalink)
                0
                Khát vọng đời thường
                 
                 
                Ước gì mỗi ngày tôi bên em
                Tay nắm trong tay bước êm đềm.
                Mộng mơ âu yếm chiều buông nắng,
                Cho khát vọng nào dâng đầy thêm.
                 
                Ưu phiền lạnh giá giấc mơ đêm
                Sẽ tan khi nắng rọi chăn mềm.
                Ngoài thềm chim non đùa ríu rít
                Trong phòng dương cầm hòa nhịp êm.
                 
                Những đoá hồng nhung hương ngất ngây
                Khiến tôi thêm yêu cuộc sống này
                Sắc hồng từng cánh mảnh mai thế
                Yêu thương, quyến rũ hồn tôi say.
                 
                Nhìn ra cửa sổ nắng tràn đầy
                Thả hồn xanh ngắt chín tầng mây.
                Cùng em sống những ngày bình dị
                Tình đọng sâu tim em có hay?
                 
                Hà nội, ngày 28/06/2007

                 
                 
                 
                 
                 
                 
                Trăng nhớ ai
                 
                Chiều vội buông màu tím
                Cho trăng đợi đêm về.
                Tình buồn ơi ngủ lịm
                Cho người chờ tái tê...
                 
                ... Đêm mãi dài lê thê
                Bởi người hoài trằn trọc?
                Trăng trên trời cô độc
                Trăng ơi trăng nhớ ai?
                 
                Ta nghe tiếng thở dài
                Từ trời sao vọng lại
                Tiếng lòng trăng có phải
                Sắp buồn khi ban mai?
                 
                Vũ trụ chuyển động hoài
                Trăng và tình cũng thế.
                Ta hỏi mà không thể
                biết là trăng nhớ ai./.
                 
                Hà Nội, ngày 30/06/2007 
                 

                 
                 
                 
                 
                 
                Hãy yêu khi còn sống
                 
                 
                ...“Nếu mai ta chết người có buồn không?”
                Câu cay đắng người - ta luôn hỏi vậy
                Nào có ai trong đời còn được thấy
                Những buồn đau khi thân phải chôn vùi.
                 
                Lúc còn sống hãy chia sẻ buồn vui
                Sao phải đợi giọt dối gian khi chết?
                Lúc còn sống hãy yêu như quên hết
                Mọi buồn đau đắp đổi lấy niềm vui.
                 
                Hãy yêu nhau như chưa thế trong đời
                Tim còn đập thì tình còn tươi mới.
                Đừng âm thầm và nén lòng chờ đợi
                Tháng năm qua tình khô héo mất thôi.
                 
                Có nghĩa gì khi lệ nhòa mắt môi
                Nếu khi sống chẳng cho nhau tất cả.
                Bao yêu thương cứ lạnh lùng hóa đá
                Phút cuối cùng thả nắm đất buồn rơi.
                 
                Chết là hết là thôi sống trên đời?
                Nên hãy yêu khi mình còn đang sống.
                Hãy thắp lên lửa khát khao hi vọng
                Ngay cả khi tim đập nhịp cuối cùng.
                 
                Ta sẽ cười thanh thản và ung dung
                Ngạo nghễ bước vào lung linh cái chết.
                Không còn sống có hẳn là đã chết
                Hay linh hồn siêu thoát chốn không trung?./.
                 
                Hà Nội, ngày 02/07/2007 
                 


                 
                 
                 
                 
                 
                Ngày mưa ngâu nhớ nhau
                 
                Trời làm cơn mưa ngâu
                Sao rắc xuống nỗi sầu
                Cho lòng ai nhớ nhau
                Tìm về buổi ban đầu.
                 
                Ánh mắt còn in sâu
                Nụ cười ai ngày ấy.
                Sao hút hồn đến vậy
                Khiến lòng ta ngất ngây.
                 
                Nghiêng ngả như kẻ say
                Ta bước ngoài mưa ướt.
                Tiếng vọng ai cứu vớt
                Linh hồn ta lang thang.
                 
                Bước đi trong mơ màng
                Ta lạc vào kỉ niệm.
                Khoảnh khắc ta tìm kiếm
                Bóng ai một chiều hoang.
                 
                Lạc vào vườn địa đàng
                Chờ ta ai ở đó
                Thoảng qua như cơn gió
                Cuốn ta vào hư vô.
                 
                Ta tỉnh hay là mơ
                Mà giọt buồn in dấu.
                Từng giọt mưa, mưa ngâu
                Cho lòng ta nhớ nhau./.
                 
                 
                Hà nội, ngày 05/07/2007 
                 


                 
                 
                 
                 
                Giọt Nắng cuối
                 
                 
                Viết cho em những khao khát muộn màng,
                Rồi mai ngày hạ tàn thu sang
                Giọt Nắng cuối cũng trở nên hờ hững
                Tôi hứng lại mà nghe lòng xốn xang.
                 
                Những kí ức mơ màng vụn vỡ
                Những yêu thương quắt quay một thuở
                Đầy trong tim vẫy gọi từng ngày
                Giờ hao gày ôi mỗi câu thơ.
                 
                Đã gặp nhau ở cuối bến mơ
                Từng trăn trở với bao hoài niệm.
                Em là ai? Tôi hoài tìm kiếm
                Cuối cuộc tình vẫn thấy bơ vơ.
                 
                Vẫn thật xa từ bấy đến giờ
                Mong gần lại dù cho lòng bối rối.
                Giọt Nắng cuối, cùng tôi rong ruổi
                Biết muộn rồi nên chỉ dám mơ thôi.
                 
                Giọt Nắng cuối làm khô héo bờ môi./.
                 
                 
                Hà Nội, ngày 11/07/2007


                 
                 
                 
                 
                 
                 
                Mưa ngâu buồn 
                  
                 “...Thôi về đi, tình mình đâu có gì
                Gói kỉ niệm tôi trả em ngày cũ.
                Những u sầu giờ này quá đủ
                Khiến con tim dần chết mỏi mòn.
                 
                Sóng tình cao như núi chon von
                Giờ ập xuống cuốn trôi miền kí ức
                Hồn cô đơn một mình ngày nhật thực
                Nhớ đến ai, đang gọi mãi tên ai?
                 
                Thôi về đi dẫu chẳng hẹn ngày mai
                Bởi tháng năm vô tình quá đỗi.
                Em không phải là người có lỗi
                Cứ rời xa cho thanh thản em ơi!
                 
                Nếu mai này có gặp lại trong đời
                Nụ hôn trán sẽ dấu lòng bối rối.
                Em về đi kẻo người ta đang đợi
                Gặp lại em là mừng lắm người ơi...”
                 
                Lời tạ từ chưa kịp thốt lên môi
                Mà bỗng nghe trái tim đau nhói
                Nghe cả tiếng chân ai bước vội
                Thoáng rất xa rồi thoáng thật gần.
                 
                Mưa ngâu buồn đang tí tách ngoài sân./.
                 
                 
                Hà Nội, ngày 14/07/2007


                 
                 
                 
                 
                Lối cũ
                 
                Lối cũ ta về
                Không còn ai chờ đợi.
                Không còn ánh mắt bối rối
                Không còn giọng nói buông lơi.
                 
                Quán cũ ta ngồi
                Chỉ còn ta ngóng đợi.
                Cô đơn chỉ mình ta thôi
                Người đã xa ta thật rồi.
                 
                Vẫn bản nhạc ấy
                Ta nghe như lần đầu.
                Vị cà phê quen từ lâu
                Đắng ngắt môi chợt thấm sâu.
                 
                Em đang ở đâu?
                Ta đợi như muôn kiếp.
                Khói thuốc mơ màng mộng điệp
                Ta trở về với u sầu.
                 
                Còn đọng lại gì
                Tim thảng thốt nỗi đau.
                Âm thầm đợi lời em hẹn
                Lối cũ, giờ em ở đâu?
                 
                Hà nội, ngày 19/07/2007

                <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2007 13:22:48 bởi Nguyễn Hoàng >
                #23
                  Nguyễn Hoàng 29.07.2007 11:27:12 (permalink)
                  0
                  Biển khát
                   
                   
                  Ta một mình truớc biển chiều nay
                  Nhìn sóng vỗ ầm ào vách đá.
                  Nỗi nhớ em âm thầm lan tỏa
                  Như sóng xô bờ cát lóa dưới chân.
                   
                  Biển khát khao ôm lấy ngực trần
                  Sóng bạc đầu đẩy ta chới với
                  Ta bồng bềnh dang tay chờ đợi
                  Sóng vô tình làm đau ngực trái ta.
                   
                  Biết là nắng biển chẳng hiền hòa
                  Ta vẫn phơi mình ra trong nắng
                  Thiêu đốt ta nắng hồng lẳng lặng
                  Vết nồng nàn phủ kín thịt da này.
                   
                  Và gió hát tình ca quanh đây
                  Ve vuốt miên man lùa từng sợi tóc
                  Tiếng gió hát dội vách đá cô độc
                  Vọng hồn ta trước biển khát chiều nay ? 
                   

                  Cát Bà, 25/07/2007
                    
                    R

                  < Sửa đổi bởi: Viet duong nhan -- 28.7.2007 20:15:07 >

                   
                   
                   
                   
                   
                   
                   
                  Tạ từ phố biển
                   
                   
                  Sẽ là thế, ngày mai tôi đi
                  Bỏ lại sau lưng biển sóng ầm ì
                  Cùng những vách đá lặng câm không nói
                  Và những con thuyền giong buồm ra khơi.
                   
                  Tôi trở về với thành phố của tôi,
                  Hà Nội đó sau nhiều ngày xa vắng.
                  Tôi nghe như nhớ thương vẫy gọi
                  Nên vội tạ từ phố biển xa xôi.
                   
                  Biển ở lại với sóng có đơn côi?
                  Chắc không đâu vì còn bờ cát trắng.
                  Hoàng hôn nào nếu biển buồn sóng lặng
                  Bờ cát kia sẽ an ủi biển rồi.
                   
                  Thôi tôi về với Hà Nội của tôi
                  Nơi thành phố vẫn chuyển mình hối hả.
                  Biển sẽ xa mà như gần gũi quá,
                  Bởi mặn nồng biển đọng lại bờ môi.
                   
                  Cát Bà, 26/07/2007

                   
                   
                   
                   
                   
                   
                  Năm tháng
                   
                  Năm tháng.
                  Từng lặng lẽ trôi khi tôi ngồi bên em
                  Những ngón tay đan trong nhau ấm mềm.
                  Những ngón tay nói thay những lời ân ái
                  Những ngón tay thấu hiểu xa cách ngày mai.
                   
                  Ngày mai.
                  Một ngày nào từ đó mình xa cách nhau
                  Những kí ức có trở nên xa lạ?
                  Những con tim có trở nên buồn bã?
                  Tâm hồn yêu thương có bỗng chợt mù lòa?
                   
                  Tháng bảy.
                  Mưa Ngâu không còn rơi nữa
                  Trái tim ai có còn hoài thắp lửa
                  Sáng thay sao trên trời khi vắng Chức Nữ, Ngưu Lang.
                  Ai còn mơ về nhau khi đêm thâu thức trắng?
                   
                  Tháng tám.
                  Tháng tám nắng rám trái bưởi
                  Nhưng nào thể sạm phai nụ cuời
                  Của em lung linh trong mắt tôi.
                  Và mùa thu mới thấp thoáng rồi.
                   
                  Năm tháng.
                  Những kỉ niệm dấu yêu vẫn xanh ngời,
                  Dẫu những khổ đau có làm trái tim héo úa.
                  Vẫn hướng về nhau đam mê một thuở
                  Ta bên nhau cố dập lửa khát khao.
                   
                  Năm tháng.
                  Trôi qua mau khi ta không tìm được Thế giới thực nào
                  Làm nơi ẩn náu cho những trái tim tội lỗi.
                  Chẳng còn thời tôi trẻ thơ nông nổi
                  Để bay lên bầu trời hái tặng em ngôi sao.
                   
                  Năm tháng.
                  Tôi lạc mất em, thân xác hư hao.
                  Chỉ còn em đọng trong tiềm thức.
                  Vẫn nghe con tim run lên rạo rực
                  Khi giấc mơ thời gian đưa tôi trở lại ngày nào
                   
                  Tình yêu mang tôi và em bay tới những vì sao./.
                   
                  Hà Nội, ngày 30/07/2007


                   
                   
                   
                   
                  Ảo ảnh
                   

                  Bước trong mưa tôi lội về quá khứ
                  Tiếng bước chân dội vào tim nhắc nhủ.
                  Quá khứ đằng kia, quá khứ rất gần,
                  Quá khứ ngay đây, ướt tóe dưới chân.

                   
                  Nào là nụ cười ròn tan em đã cười bao lần
                  Nào là ánh mắt em bao lần rạng ngời, e lệ.
                  Nào là làn môi mọng căng tươi trẻ...
                  Em gộp thành đam mê quá khứ của tôi.

                   
                  Bước trong mưa tôi tìm thấy quá khứ rồi
                  Ảo ảnh/ em/ cùng tôi sóng bước.
                  Giá như thổi hồn vào ảo ảnh đó được,
                  Để em/ trong tôi/ sống động với thực đời.

                   
                  Trời rớt bão nên mưa vẫn rơi
                  Lòng hoang lạnh quẩn quanh tìm nơi trú.
                  Bước rã rời, tiếng trái tim nhắc nhủ,
                  Quá khứ đằng kia, quá khứ thật gần.

                   
                  Mưa làm tôi và ảo ảnh/ em/ ướt toàn thân./.

                  Hà Nội, ngày 11/08/2007



                   
                   
                   
                   
                   
                  Năm tháng


                  Năm tháng.(1)
                  Cái khoảng thời gian của kỉ niệm.
                  Khoảng thời gian có lẽ tôi đã cố tìm kiếm
                  Để hiểu ít ra là một phần “cuộc sống riêng”
                  của cô bạn gái yêu kiều.

                  Không biết đã gom góp được bao nhiêu,
                  Những điều tôi khát khao trong cuộc sống?
                  ... Những điều tôi đã phải chờ mong
                  Giống như câu trả lời từ sự thực.

                  Thế nhưng,
                  Năm tháng - hay là cơn mưa đêm
                  Rơi buồn hoài khi hai đứa chỉ chung cây ô mỏng.
                  Tôi tự lánh mình ra khoảng trống,
                  Để đếm mưa rơi và những lần Em sợ hãi vì giun. *

                  Năm tháng mờ đi, có phải dưới ánh mưa phùn?
                  Hay là giống cơn mưa ngâu trong khúc ca ngày nọ.
                  Khúc ca Em đã hát cho tôi đắm say như hơi thở
                  Của hoàng hôn vùng đồi vẫn buông lạnh trên vai.

                  Khúc ca như thầm trách móc ai
                  Quên kỉ niệm, tình yêu theo chiều dài năm tháng.
                  Khúc ca phải chăng của ai đã từng choáng váng.
                  Bởi nỗi đau khi chót yêu thương.

                  Năm tháng
                  Như vẫn êm đềm với thoáng hương thơm
                  Từ mái tóc. Từ những ngón tay mềm vuốt ve nóng bỏng.
                  Và tôi đã chẳng còn khái niệm được thời gian.

                  Năm tháng
                  Đôi khi là lúc suy nghĩ miên man
                  Về hôm qua vui, hay hôm nay buồn chán
                  Về niềm tin với sức mạnh hư vô hay hoài nghi và bội phản...
                  Ôi quá nặng nề xin trả lại thời gian.

                  Nhưng năm tháng ơi ta mãi mong người chẳng lụi tàn
                  Như cây nến kia đang đếm thời gian trong đêm vui sinh nhật.
                  Nếu đêm có tan thì tôi cũng phải một lúc thôi đành chợp mắt
                  Đợi bình minh xa xôi và mơ những kỉ niệm đẹp của tháng năm...


                  Năm tháng.(2)
                  Vẫn bình yên như mặt hồ trước nhà tôi phẳng lặng.
                  Vẫn đáng yêu như tiếng trẻ thơ tôi vừa nghe thoáng,
                  Vẫn dịu dàng như hôm nay ánh nắng đầu hè.

                  Tôi theo thói quen, lại lắng nghe
                  Tiếng thì thầm đâu đây của năm tháng.
                  Tiếng thì thầm đang rủ tôi vào quên lãng
                  Tránh né cuộc đời và tự dấu trái tim.

                  Tiếng thì thầm... Bên tai tôi vẫn giọng êm êm,
                  Cuốn hồn tôi trở lại năm tháng cũ êm đềm.
                  Dáng em hồi đó sao đẹp vậy
                  Trăn trở hồn tôi ngày lẫn đêm.

                  Tiếng thì thầm... Vụt lặng im
                  Đem tôi về với tháng ngày hiện tại.
                  Tình yêu đã qua với bao nhiêu sợ hãi
                  Bao khổ đau đã bóp nát con tim.

                  Năm tháng
                  Tất cả trôi nhanh để lại sau kỉ niệm.
                  Tôi đã không thể mãi hoài tìm kiếm,
                  Cho riêng mình một khái niệm Tình yêu.

                  Tôi tìm ở bên em theo tháng năm khái niệm tình yêu
                  Cái khái niệm giống như tiếng trẻ thơ tôi vừa nghe thoáng,
                  Khiến tôi dạt trôi, đắm chìm trong vô vàn ảo dạng.
                  Và khoảng đời qua đi với nuối tiếc theo thời gian...

                  Năm tháng.(3)
                  Từng lặng lẽ trôi khi tôi ngồi bên em
                  Những ngón tay đan trong nhau ấm mềm.
                  Những ngón tay nói thay những lời ân ái
                  Những ngón tay thấu hiểu xa cách ngày mai.

                  Ngày mai.
                  Một ngày nào từ đó mình xa cách nhau
                  Những kí ức có trở nên xa lạ?
                  Những con tim có trở nên buồn bã?
                  Tâm hồn yêu thương có bỗng chợt mù lòa?

                  Tháng bảy.
                  Mưa Ngâu không còn rơi nữa
                  Trái tim ai có còn hoài thắp lửa
                  Sáng thay sao trên trời khi vắng Chức Nữ, Ngưu Lang.
                  Ai còn mơ về nhau khi đêm thâu thức trắng?

                  Tháng tám.
                  Tháng tám nắng rám trái bưởi
                  Nhưng nào thể sạm phai nụ cuời
                  Của em lung linh trong mắt tôi.
                  Và mùa thu mới thấp thoáng rồi.

                  Năm tháng.
                  Những kỉ niệm dấu yêu vẫn xanh ngời,
                  Dẫu những khổ đau có làm trái tim héo úa.
                  Vẫn hướng về nhau đam mê một thuở
                  Ta bên nhau cố dập lửa khát khao.

                  Năm tháng.
                  Trôi qua mau khi ta không tìm được Thế giới thực nào
                  Làm nơi ẩn náu cho những trái tim tội lỗi.
                  Chẳng còn thời tôi trẻ thơ nông nổi
                  Để bay lên bầu trời hái tặng em ngôi sao.

                  Năm tháng.
                  Tôi lạc mất em, thân xác hư hao.
                  Chỉ còn em đọng trong tiềm thức.
                  Vẫn nghe con tim run lên rạo rực
                  Khi giấc mơ thời gian đưa tôi trở lại ngày nào

                  Tình yêu mang tôi và em bay tới những vì sao./.

                  Hà nội, ngày 12/08/2007

                   
                   
                   
                   
                  Thế giới Em
                   
                  Tôi cài YM
                  Và khởi tạo cho mình một Nickname
                  Vào một buổi chiều giữa tháng ba êm đềm
                  Rồi ngẫu nhiên chọn làm quen em...
                   
                  Một thế giới mở ra yêu thương ngọt mềm,
                  Vị đắng cay hòa trộn bao hương sắc.
                  Tháng năm trôi với ưu tư, trầm mặc
                  Tôi đam mê cùng sắc nắng nơi em.
                   
                  Ôi màu nắng và vị hương chưa nếm,
                  Trăn trở từng đêm với nỗi nhớ mơ hồ.
                  Trái tim yêu hối thúc những vần thơ
                  Những câu chữ ru tình một thuở.
                   
                  Bao trải nghiệm mà vẫn còn bỡ ngỡ
                  Thế giới em làm xoay chuyển tâm hồn.
                  Em kiến tạo trong tôi bao khoảng trống cô đơn,
                  Tôi vùng vẫy, nâng niu cả hờn dỗi.
                   
                  Giữa bình minh mà bao la bóng tối,
                  Tôi lang thang tìm cứu rỗi cho mình.
                  Ôi đáng thương kẻ lười nhác mưu sinh
                  Sao hăm hở trong cuộc tình đến thế?
                   
                  Tự hỏi mình có điều gì không thể
                  Trong thế giới này khi đốt lửa tình si?
                  Cháy hết đam mê còn sót lại điều gì
                  Để nương náu khi con tim gục ngã?
                   
                  Năm tháng trôi vô tình, cay nghiệt quá
                  Phủ bụi lên mọi kí ức chẳng tha.
                  Thế giới riêng tôi và em thoáng nhạt nhòa
                  Không còn lung linh như ngày đầu khởi tạo.
                   
                  Đối diện nhau nụ cười gượng gạo
                  Dấu trong tim bao khao khát đợi chờ.
                  Dấu khát thèm ngay cả trong giấc mơ
                  Mong gìn giữ suốt cuộc đời nhung nhớ.
                   
                  Thế giới em vẫn xanh ngời một thuở
                  Cuốn tôi theo bỏ lại đời thường.
                  Thu mới đến dù nắng hạ còn vương
                  Em có nhớ màu vàng thu năm cũ.
                   
                  Màu vàng ấy như màu hoa ấp ủ
                  Khắp đất trời khi mình dắt tay nhau.
                  Tít đằng xa nơi ấy bắt đầu
                  Một thế giới tôi và em tan cháy.
                   
                  Thế giới em ôi tuyệt vời biết mấy!
                   
                  Hà nội, ngày 17/08/2007

                   
                   
                   
                   
                   
                  Không còn em
                   
                  Không còn em.
                  Đường về ôi quá dài.
                  Từng bước chân khắc khoải
                  Những nỗi nhớ không thể gọi tên.

                   
                  Tìm khoảng thời gian lâu bền
                  Cho khái niệm tình yêu trở nên dễ hiểu.
                  Bức tranh kí ức từng ngày dệt thêu
                  Chỉ màu duyên kiếp giữa chừng chợt thiếu.

                   
                  Không còn em, ngày mai nếu.
                  Bao mặn nồng sẽ phai nhòa thoáng chốc.
                  Thế giới bị phủ che bởi màn đêm cô độc
                  Đất bình yên hóa sỏi đá rong rêu.

                   
                  Không còn em, tôi chao đảo cánh diều
                  Cuộn dây cũ trở nên mong manh quá.
                  Níu được không hay đành buông thả
                  Bay vút lên và rơi khuất miền xa./.

                  Hà nội, ngày 22/08/2007 

                   
                   
                   

                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2007 00:12:34 bởi Nguyễn Hoàng >
                  #24
                    Nguyễn Hoàng 25.08.2007 09:48:45 (permalink)
                    0
                    Tự nhủ 
                      
                    Nhấp thêm một giọt đắng
                    Cốc đời vơi muộn phiền.
                    Đốt thêm một điếu thuốc
                    Ngắn dần đời thần tiên?
                     
                    Có thể nào vẹn nguyên
                    Hình bóng em trong mộng.
                    Những điều ta mong ngóng
                    Có trở thành hư không?...
                     
                    Thêm một viên đá lạnh
                    Trái tim bớt sục sôi.
                    Gạt tàn thay mới rồi
                    Tâm hồn nguôi tro bụi.
                     
                    Một lời em vừa nói
                    Buồn nhớ tan biến ngay.
                    Nụ cười em, thoáng thấy
                    Ta quên hết đắng cay.
                     
                    Hà Nội, ngày 24/08/2007






                    Em và tình yêu
                     
                    Ta bước ra vươn vai hướng mặt trời,
                    Hít một hơi dài sướng căng lồng ngực.
                    Em và tình yêu - khí trong lành thơm nức,
                    Nuôi sống tim ta suốt cả cuộc đời./.

                     
                    Hà nội, ngày 25/08/2007







                    Mùa thu em
                     
                    Kể cho em mùa thu đầu tiên,
                    Mùa kỉ niệm tôi biết yêu từ đó.
                    Lời yêu thương ngập ngừng không dám ngỏ
                    Dấu trong tim tình yêu thuở học trò...
                     
                    Cuộc đời trôi với toan tính âu lo.
                    Trái tim trẻ cũng từng ngày già cỗi.
                    Đôi lúc nhớ về một thời nông nổi,
                    Tuổi đôi mươi ngày ấy mộng mơ.
                     
                    Mùa thu ấy cũng vàng như bây giờ
                    Bao lá khô đang rải đầy phố nhỏ.
                    Nhẹ bước mà trong lòng như ngỡ
                    Mùa thu ấy vẫn đọng lại hôm nay.
                     
                    Chút nắng vàng khiến tôi ngất ngây,
                    Thu Hà Nội vẫn đáng yêu biết mấy.
                    Chợt trong tim như bồi hồi sóng dậy
                    Một tình yêu mùa thu mới dâng đầy.
                     
                    Mùa thu em đang vương sắc đâu đây./.
                     
                    Hà Nội, ngày 25/08/2007


                     
                     
                     
                     
                     
                    Hạnh phúc

                    Muốn viết cho em những lí giải ngọt ngào
                    Về hạnh phúc - ôi sao thật khó.
                    Khi trái tim vốn mong manh từ thuở,
                    Mới biết yêu và nếm khổ đau.

                    Hạnh phúc ư? điều kì diệu muôn màu
                    Nơi trái tim theo tháng năm rộn rã.
                    Từng nhịp yêu cứ vọng vang hối hả
                    Bao đắng cay rồi cũng hóa ngọt lành.

                    Ừ hạnh phúc là giọt nắng thu hanh
                    Vương mái tóc buổi sáng em đi vội.
                    Là những lúc lặng nghe em nói
                    Thật dịu dàng dù chỉ lời bâng quơ.

                    Hạnh phúc ư? một vòng tay bất ngờ
                    Từ phía sau ngón tay em mềm mại
                    Một nụ hôn cũng xóa tan sợ hãi
                    Mọi niềm đau sẽ tan biến, nhạt phai...

                    Hạnh phúc ư? là sống ở đời này
                    Ta hãy yêu từng giờ từng phút.
                    Ngẩng cao đầu dẫu có lúc bước hụt
                    Dang rộng ôm cả thế giới trong tay.

                    Ôi hạnh phúc diệu kì em có hay?

                    Hà Nội, ngày 07/09/2007



                     
                     
                     
                     
                    Thì thầm mùa thu
                      
                    Tiếng thì thầm chợt thoáng trong nắng thu
                    Mùa thu gọi hay lời em vọng lại
                    Những thanh âm bỗng ru lòng êm ái
                    Và tâm hồn lặng lẽ nguôi ngoai.
                     
                    Rồi mai đây màu thu có nhạt phai
                    Khi sắc đỏ trong tim mãi cuộn chảy?
                    Thu có đọng những tháng năm yêu ấy
                    Mà giờ mình ta ngắm lá thu bay.
                     
                    Nỗi nhớ vấn vương theo gió lắt lay.
                    Bay đi! Đến vuốt ve bờ vai em gày
                    Mang theo cả lời thì thầm tôi nữa:
                    Em và thu làm tim tôi đắm say.
                     
                    Hà Nội, ngày 09/09/2007 
                     

                     
                     
                     
                     
                    Gửi buồn cho tôi
                     
                    Gom hết buồn nhé gửi cho tôi
                    Để khuôn mặt em lại rạng ngời
                    Nắng hờn ánh mắt, mây ghen tóc
                    Và gió dỗi em hồng làn môi.
                     
                    Nụ cười em trốn trong tim tôi
                    Giờ thêm buồn nữa có đầy vơi?
                    Xin đừng ngại ngùng, Em cứ gửi
                    Bởi trái tim kia rộng mở rồi.
                     
                    Còn tiếc gì nhau lời dấu yêu
                    Cho buồn đau ấy hóa rong rêu.
                    Ngón tay ấm nồng có giữ chặt
                    Cho những đêm dài bớt cô liêu.
                     
                    Đừng giữ làm gì hỡi em yêu
                    Những ưu tư ấy đã quá nhiều.
                    Mở lòng âm thầm tôi nhận cả
                    Cho giấc mơ em sẽ phiêu diêu./.
                     
                    Hà Nội, ngày 15/09/2007

                     
                     
                     
                     
                     
                    Ngủ đi em 
                      
                    Ngủ ngon đi em
                    Giấc mơ xưa còn in rõ hình hài
                    Khát vọng cũ sẽ nhẹ nhàng trở lại
                    Em trải mình êm đềm nơi ấy thiên thai.
                     
                    Ngủ ngon đi em
                    Buồn đau sẽ không còn in dấu hài
                    Nụ cười sẽ đọng trên môi em mãi
                    Dù kí ức hôm qua có thoáng nhạt phai.
                     
                    Ngủ ngon đi em
                    Ngày mai khi nắng thu rọi ngoài thềm
                    Em thức giấc hai má hồng quyến rũ
                    Em khẽ vươn vai vũ trụ bỗng chuyển mình.
                     
                    Trái tim yêu từng giây phút hồi sinh./.
                     
                    Hà Nội, ngày 19/09/2007






                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2007 08:34:20 bởi Nguyễn Hoàng >
                    #25
                      Nguyễn Hoàng 24.09.2007 21:14:32 (permalink)
                      0
                      Không đề
                       
                      Tình yêu như gió thoảng qua
                      Mà sao tim đã nở hoa bốn mùa
                      Dại khờ kẻ chọn hoa mua
                      Người giận không bán, hoa thừa ném đi./.

                       
                      Hà Nội, ngày 20/09/2007
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                      Một sáng cuối thu 
                        

                      ...Đừng nói với nhau những lời đắng cay
                      Đừng hát cho nhau những lời chua sót...
                      - Kìa tiếng chim gọi bầy sáng thu đang hót
                      Vang vọng không gian bay vút tầng mây.
                       
                      Hà Nội sáng thứ bảy nắng thu đầy
                      Quán Trung Nguyên vẫn ồn ào như thế.
                      Những người đàn bà váy dài không còn trẻ
                      Cũng ngồi đây nhấm nháp vị đắm say.
                       
                      Những gã đàn ông chưa già khoát tay
                      Bình luận bóng đá và sàn chứng khoán.
                      Không gian đậm mùi cà phê, tiền bạc
                      Mùa thu ngoài cửa lặng lẽ chia tay.
                       
                      Không còn hư ảo hình bóng em gày
                      Chiếc gạt tàn đựng đầy thêm nỗi nhớ.
                      Không đủ tĩnh lặng để nghe lời than thở
                      Của trái tim đang khắc khoải đợi chờ.
                       
                      Thu dần xa mang theo cả những giấc mơ
                      Chiếc lá cuối không còn chờ đợi nữa
                      Rơi xuống bóng thu nhạt nhòa ngoài cửa
                      Bỏ lại đây cô đơn một khách thơ./.


                      Hà Nội, ngày 24/07/2007

                       
                       
                       
                       
                      Không đề

                       
                      Tình như núi lửa phun trào
                      Cháy tan sỏi đá em nào có hay.
                      Ta, em lên đỉnh cùng mây
                      Bỏ sau lưng kiếp đọa đầy chót vương./.
                       
                      Hà Nội, ngày 24/09/2007
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                      Niệm khúc bên sông Hậu


                      Xin dâng tặng những gia đình có người thân ngã xuống
                      bên bờ Sông Hậu trên công trình cầu Cần Thơ




                      Mắt chưa được nhìn
                      Mà tim vẫn chợt nhói đau.
                      Nỗi đau trước sự ngã xuống
                      Của những người thợ cầu -
                      Những người con kiên cường
                      đã chung sức cùng nhau
                      Nối tương lai từ đôi bờ hiện tại.

                      Thời gian ngừng lại
                      Sông Hậu nước mắt cuộn trào.
                      Vòng tay nào ôm hết nỗi đau
                      Của những người mẹ mái đầu bạc trắng,
                      Của những người vợ trái tim chết lặng
                      Của những đứa trẻ vẫn ngơ ngác, chờ mong
                      Và của những người đàn ông
                      với nước mắt chảy ngược vào trong.

                      Các anh xây nhịp cầu bao đời ước mong
                      Nối ước mơ và cuộc sống,
                      Nối con đường vinh quang
                      bằng những dòng máu nóng,
                      Nhịp cầu sẽ vươn dài
                      với sức mạnh vô song.

                      Nỗi đau này, ơi sông Hậu thấu không!


                      Hà Nội, ngày 29/09/2007
                       
                       
                       
                       
                       
                      Che kín nỗi nhớ mong
                       
                      Thu đến rồi thu đi
                      Sao ta buồn lặng lẽ?
                      Thu có mang không nhỉ
                      Giọt buồn chót hoen mi.
                       
                      Sáng nay nghe thầm thì
                      Nắng gọi thu quay lại?
                      Hồ Tây sương giăng trải
                      Lấp lóa trong nắng mai.
                       
                      Gợn sóng xô lòng ai
                      Cho lòng ai thầm nhớ?
                      Cổ Ngư xưa còn đó
                      Lặng đếm bước chân hoài.
                       
                      Muốn giữ người ở lại
                      Thu ở lại cùng không?
                      Để ta còn gom nắng,
                      Che kín nỗi nhớ mong./.
                       
                      Hà Nội, ngày 29/09/2007


                       
                       
                       
                       
                      Hoàng hôn và nỗi nhớ
                       
                       
                      Gửi nhớ vào trong gió
                      Cho tóc em bồng bềnh
                      Gửi nụ hôn vào nắng
                      Đậu mắt em buồn tênh.
                       
                      Gửi vào sóng lênh đênh
                      Lời yêu trong chai nhỏ.
                      Ngày em mở thư tình
                      Biển thét gào bão tố.
                       
                      Gửi chiều thu lá đổ
                      Cho tà áo em bay
                      Gió thu ơi ve vuốt
                      Để má em hây hây.
                       
                      Gửi nhịp tim ngất ngây
                      Giữa hoàng hôn dần tím.
                      Đam mê này ngọt lịm
                      Gửi em qua làn mây./.
                       
                      Hà Nội, ngày
                      02/10/2007
                       
                       
                       
                       
                       
                      Thu chết
                       
                      Thu đang hấp hối
                      Khi những chiếc lá cuối lìa cành.
                      Em đang hấp hối
                      Khi từng ngày, từng ngày xa anh.
                       
                      Ngắm thêm một lần
                      “Mùa thu vàng” trải khắp bức tranh
                      Chợt hiểu vì sao Lê-vi-tan bất tử.
                      Và khi dấu yêu đã trở thành quá khứ
                      Mùa thu không còn ánh sắc vàng.
                       
                      Em tan loãng trên đồng hoang.
                      Hoa cỏ vàng gãy gục như sau cơn bão.
                      Phía chân trời một linh hồn lảo đảo
                      Hóa giọt sương rơi giữa thinh vắng vọng vang.
                       
                      Em cùng thu tan giữa địa đàng./.
                       
                       
                      Hà Nội, ngày 06/10/2007


                       
                       
                       
                      Tiếng lòng tình ta...
                       
                      ...Ngày cuối thu em đến
                      Khiến lòng ta rối bời.
                      Chỉ lặng yên không nói
                      Nụ cười đọng trên môi...
                       
                      Ừ chỉ là mơ thôi
                      Cũng cho ta hạnh phúc.
                      Đâu thể là sự thực
                      Mà tim cũng hoan ca.
                       
                      Nhận cả những xót xa
                      Em trao ta ngày ấy
                      Thì hồn ta vẫn vậy
                      Như cánh đồng ngát hoa.
                       
                      Nhẹ hát khúc tình ca
                      Gửi tiếng đàn vào gió.
                      Xa mờ nơi nào đó
                      Em ơi có nhận ra?
                       
                      Ôi tiếng lòng tình ta...! 
                       
                      Hà Nội, ngày 07/10/2007
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2007 19:08:39 bởi Nguyễn Hoàng >
                      #26
                        Nguyễn Hoàng 18.10.2007 08:38:06 (permalink)
                        0
                        Dâng hiến
                         
                        Như chưa được say giống thế bao giờ
                        Ta dìu em vào đam mê nồng cháy.
                        Tan vào nhau trong nhịp tim run rảy
                        Dòng suối yêu thành thác lũ xô bờ.
                         
                        Gần gũi nhau mà vẫn cứ như mơ
                        Gom vụn vỡ ta ném vào quá khứ.
                        Biết bao nhiêu để hiến dâng cho đủ
                        Trao yêu thương như vắt kiệt ngôn từ.
                         
                        Ta đánh rơi một sắc nắng vàng thu
                        Đền cho em cả mùa đông ấm áp.
                        Cho dù xuân có ngủ quên chậm chạp
                        Thì hạ kia ắp nắng ta dâng em.
                         
                        Ta dâng cho em hương mật của đêm,
                        Ta dâng cho em khát khao ngày sáng.
                        Ta đốt ta thành lửa tình bừng rạng
                        Để hiến dâng mọi nguồn nóng tim ta.
                         
                        Ta dâng hiến em tình yêu ngát hoa./.
                         
                        Hà Nội, ngày 17/10/2007

                         
                         
                         
                         
                         
                         
                        Nồng nàn
                         
                        Nồng nàn ơi những nụ hôn
                        Mai đây xa cách có còn nhớ không?
                        Hắt hiu một nhúm lửa lòng
                        Khơi nhanh kẻo muộn khi đông sắp về.
                         
                        Đời người lúc tỉnh, lúc mê
                        Vết môi ngày ấy có thề hẹn không?
                        Nhìn người chợt thấy chạnh lòng
                        Sót thương một kiếp má hồng chưa phai.
                         
                        Sao đành đợi đến ngày mai
                        Bởi hôm nay vẫn vun hoài nhớ thương.
                        Ngoảnh đầu thấy cuối con đường
                        Bóng ai vẫn đợi trong sương giăng mờ.
                         
                        Còn nồng nàn những vần thơ
                        Khi hoàng hôn phủ bến bờ yêu thương?
                        Đành ư lạc bước tình trường
                        Khi lòng hoang hoải trôi phương trời nào?
                         
                        Nồng nàn ôi nỗi khát khao
                        Ánh trong khóe mắt ngày nào còn yêu!
                         
                        Hà Nội, ngày 18/10/2007
                         
                         
                         
                         
                         
                         
                         
                         
                        Nhận dạng
                         
                        ...Ta đã hoảng hốt đi qua đời nhau
                        Một khoảng thời gian đủ dài để khắc sâu kí ức.
                        Vật vã đớn đau từ trong tiềm thức
                        Ta chợt nhận ra ta đã mất nhau.
                         
                        Sắc màu yêu thương tuy đã thấm sâu
                        Nhưng màu thời gian cùng bụi mờ ngạo nghễ.
                        Len lỏi cả những góc tưởng chừng không thể
                        Thời gian xóa mờ mọi vết sẹo trong nhau.
                         
                        Ta nhận ra tình đầu và tình sau
                        Cuộc tình nào cũng đớn đau việt dã.
                        Trái tim yêu đều rung lên hối hả,
                        Ngước mắt nhìn nhau tóc đã đổi màu.
                         
                        Ta nhận ra dưới thẳm đáy u sầu
                        Còn đọng lại những ngọt ngào dĩ vãng,
                        Một thoáng mông lung ta cố tình nhận dạng
                        Và cuối cùng ta đã nhận ra ta...
                         
                        Ta nhận ra trái tim vẫn hiền hòa
                        Lại hòa ca những thanh âm tha thiết.
                        Men cuộc sống vẫn nồng nàn bất diệt
                        Ta mỉm cười nhìn tay ai cắm hoa./.
                         
                        Hà Nội, ngày 24/10/2007





                        Sao rơi trong mắt em
                         
                        Ta hôn lên đôi mắt em
                        Thấy tâm hồn rơi vào biển cả.
                        Biển mặn nồng sóng dào dạt êm đềm
                        Sao tim ta từng cơn đau tàn phá.
                         
                        Tình yêu ấy có còn hay xa lạ?
                        Bao nồng nàn năm tháng cũ còn đây.
                        Thác tình kia vẫn thét gầm trắng xóa
                        Đưa hồn ta vào mộng điệp mây bay.
                         
                        Còn yêu nhau em xích lại gần đây
                        Cho ta ôm em trong vòng tay ngây ngất.
                        Đêm đặc hơn gọi sao trời thức dậy
                        Ngôi sao nào rơi mắt em trong vắt.
                         
                        Ta thoáng nghe trăng rằm đang hát
                        Khúc tự tình ân ái trên kia
                        Hương quyến rũ trời đang ban phát
                        Ta yêu nhau sao thể chia lìa.
                         
                        Hà Nội, ngày 27/10/2007






                        Còn ai mong chờ
                         
                        Có phải không còn đợi chờ gì nữa
                        Khi chúng ta đã xa nhau thật rồi?
                        Thế giới phân chia mỗi người một nửa
                        Chỉ riêng anh cất dấu được làn môi.
                         
                        Ngày chuyển mùa trời đã se lạnh rồi.
                        Chút nắng thừa của em còn sót lại
                        Anh nhặt về ủ lòng trong đêm tối
                        Cho trái tim quên nỗi nhớ dẳng dai.
                         
                        Chẳng dìu nhau đi như kẻ lạc loài
                        Đành ở lại với chia phôi hai nửa.
                        Cuộc tình ấy nào đâu ai thương hại
                        Có nghĩa gì khi cho nhau lời hứa.
                         
                        Rồi một ngày ta thốt lời bào chữa
                        Về những đam mê thuở ấy dại khờ.
                        Biết là tim vẫn còn đang thắp lửa
                        Mà đành xa như thoáng một giấc mơ.
                         
                        Ta đã xa nhau còn ai mong chờ?./.
                         
                        Hà Nội, ngày 30/10/2007


                         




                        Sinh nhật em
                         
                        Từng ngày sinh nhật qua đi
                        Ta nhìn lại thấy xuân thì rơi vãi.
                        Em còn đó trẻ trung ư không phải
                        Vẫn cho anh nồng nàn ấy nguyên si.
                         
                        Đâu chỉ tình yêu mà tất cả những gì
                        Em có được đều phần anh tất cả.
                        Yêu là cho kể chi đời nghiệt ngã
                        Em mở lòng ôm ấp cả đời anh.
                         
                        Cuộc sống này em vẽ tựa bức tranh
                        Mà toàn cảnh là sắc màu hạnh phúc.
                        Những đóa hồng nhung ấp e thúc giục
                        Một tình yêu như suối mát trong lành.
                         
                        Tình yêu em sẽ chảy mãi trong anh./.
                         
                        Ngày 31 tháng 10 năm 2007






                         
                        Ngủ yên trong mắt em
                         
                        Ta tưới mát em
                        Bằng dòng suối yêu đương
                        Ta dẫn em đến tận cuối con đường
                        Nơi bình minh và hoàng hôn không còn tranh chấp.
                        Nơi hương cỏ hoa mênh mang tràn ngập
                        Thấm đẫm nồng nàn chỉ ta và em.

                         
                        Ta thắp sáng em
                        Bằng ngọn lửa tim ta vừa nhen nhóm lại.
                        Lửa hoang dại cháy cả đêm đen bốc cao mãi.
                        Lửa thiêu trụi mọi buồn đau, bải hoải
                        Lửa đốt hết sầu đông buốt giá dẳng dai.
                        Ta hòa tan em trong hoan ca miệt mài.

                         
                        Ta uống môi em
                        Từng giọt tình say ngất ngây
                        Như đang uống cả đầy vơi thương nhớ.
                        Dẫn dắt con tim quay về một thuở
                        Ta yêu em vòng tay còn bỡ ngỡ
                        Hồn rung lên dào dạt những vần thơ.

                         
                        Ta nhìn mắt em
                        Vẫn như những vì sao rạng ngời trong đêm.
                        Em âm thầm ở trên cao tỏa sáng
                        Ta dang tay hứng đầy theo năm tháng
                        Triệu ánh sao từ nơi ấy mắt em
                        Rồi ta ngủ yên, từng giấc khuya êm đềm./.

                         
                        Hà Nội, ngày 06/11/2007


                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2007 16:14:03 bởi Nguyễn Hoàng >
                        #27
                          Nguyễn Hoàng 13.11.2007 21:24:58 (permalink)
                          0
                          Đọc thơ em
                           
                          Tôi lại trở về một chiều cuối thu
                          Đọc nốt bài thơ hôm qua em mới viết
                          Đã bao giờ nói lời từ biệt
                          Với em đâu lòng thất vọng cho dù.
                           
                          Nỗi nhớ thương vàng thêm lá mùa thu
                          Ngày không em đời buồn như giếng cạn
                          Nơi đáy sâu vọng vang lời quyết phán
                          Của trái tim đã một thuở phiêu du.
                           
                          Đêm đã tan ngày cũng bớt mây mù
                          Thơ em viết tôi đọc rồi trang cuối.
                          Hỏi gió đang lay gió bao nhiêu tuổi
                          Hỏi ngày đang trôi có cuốn theo lầm lỗi.
                           
                          Lặng lẽ gục đầu học lời sám hối
                          Những nguyện cầu mấp máy bờ môi.
                          Em có thoáng nghe lời tê tái
                          Một tiếng yêu đang vọng trong đời.
                           
                          Hà Nội, ngày 12/11/2007 
                           





                          Một ngày em đến
                           
                          Một ngày em đến
                          Trời hửng nắng vàng
                          Đại dương bừng sáng
                          Dâng sóng yêu lên.
                           
                          Này đây dịu hiền
                          Đọng bờ mi nhỏ
                          Ánh hồng rực rỡ
                          Ôi làn môi em.
                           
                          Giọng nói thân quen
                          Như làn sóng mát
                          Tiếng cười lạ thật
                          Ru anh bình yên.
                           
                          Một ngày em đến
                          Hò hẹn cả đời.
                          Như thuyền với biển
                          Yêu mãi không thôi.
                           
                          Hà Nội, ngày 13/11/2007







                          Nếu em hẹn
                           
                          Nếu em hẹn chắc là anh sẽ đến
                          Như thêm một lần trở về với biển
                          Mang theo cả nồng nàn thương mến
                          Như sóng nhớ bờ cứ vỗ triền miên.
                           
                          Ngại ngùng chi đâu khi đã quên ưu phiền
                          Anh sẽ đến như chưa từng hò hẹn
                          Để được thấy em cười bẽn lẽn
                          Như ngày nào hồi mình mới làm quen.
                           
                          Bỏ lại sau những khoảng tối đêm đen
                          Anh sẽ đến buổi sớm ngày đầy nắng.
                          Trời rất xanh và không gian tĩnh lặng
                          Quanh đâu đây tiếng dương cầm vang lên.
                           
                          Sẽ là em với mắt trong dịu hiền
                          Sẽ là em với nụ cười tỏa sáng
                          Sẽ là em lời ngọt ngào gió thoảng
                          Sẽ là em ru anh giấc thần tiên?
                           
                          Hà Nội, ngày 17/11/2007







                          Đêm nay
                           
                          Cửa trái tim anh đã mở then rồi đấy
                          Nhưng nào thấy em đẩy cửa bước vào.
                          Hay em chỉ ngang qua đánh rơi nỗi khát khao
                          Chẳng ngoái lại xem trái tim kia run rẩy?
                           
                          Dù mới thoáng qua thôi chắc em đã thấy
                          Khe cửa trái tim anh đã mở tự bao giờ,
                          Trốn ra ngoài bay bổng những vần thơ
                          Đợi em qua trên vai gầy đậu lại.
                           
                          Đêm nay.
                          Trăng vẫn sáng như vết môi hôn bầu trời
                          Những điều diệu kì lung linh như những vì sao rơi.
                          Còn đi đâu nữa em khi đôi chân đã mỏi
                          Hãy vào đây bên anh khi cửa trái tim rộng mở rồi.
                           
                          Hãy vào đi và chỉ mình em thôi!
                          Để lại bên ngoài mọi buồn đau, trắc trở
                          Hãy mang theo một nụ cười rạng rỡ
                          Và cùng anh, em nhé một giấc mơ!
                           
                          Hà Nội, ngày 21/11/2007






                           
                          Cõi mơ
                           
                          Ta đã gặp em trong cõi mơ
                          Nơi hoa vàng rực lên trong nắng.
                          Nơi hồn ta rung lên thầm lặng
                          Tim ngập tràn tha thiết những vần thơ.
                           
                          Vẫn lung linh từ thuở ấy đến giờ
                          Hình bóng em trải dài trong kí ức.
                          Khắp đất trời tỏa hương thơm rạo rực
                          Triệu đóa hồng vương sắc lối em đi.
                           
                          Ta vẫn nghe giọng nói em thầm thì
                          Về những khát khao đắp xây hạnh phúc.
                          Trái tim ta vẫn từng giây thúc giục
                          Ôm chặt em suốt cả cuộc đời.
                           
                          Ta vẫn thấy em như sao sáng trên trời
                          Vẫn lấp lánh cuộc đời ta lặng lẽ.
                          Khát yêu thương bằng trái tim tươi trẻ
                          Mọi âu lo em đã gắng xóa cho ta.
                           
                          Phải chăng em dòng suối trong hiền hòa,
                          Nơi cõi mơ ta đắm mình thanh thản.
                          Ngước nhìn lên bình minh vừa tỏa sáng
                          Một mặt trời em rực rỡ mênh  mang.
                           
                          Ta bước theo em, về phía thiên đàng./.
                           
                          Hà Nội, ngày 06/12/2007







                           
                           
                          Đôi bờ
                           
                           
                          Viết cho em một buổi sớm bình minh
                          Về những dấu yêu thôi, cất giữ trong mình.
                          Bởi giữa hai ta - đôi bờ hồng rực
                          Một dòng sông trong nắng tỏa lung linh.
                           
                          Tôi viết cho em với trái tim hồi sinh
                          Những khao khát luôn đắp bồi cuộc sống.
                          Phía bên kia những ân tình sống động
                          Bờ bên này hồn trải sóng mênh mông.
                           
                          Viết sao đây để bình yên trong lòng
                          Ngày giông bão ai chở che em được?
                          Nên lặng lẽ tôi thầm mong ước
                          Phía bờ em yên ả nắng chiều.
                           
                          Dù trái tim vẫn trăn trở bao điều,
                          Thì em ơi hãy mỉm cười em nhé.
                          Bởi sông kia làm sao khác thế:
                          Mãi ngàn năm bên lở bên bồi.
                           
                          Một dòng sông đang chảy trong tôi
                          Phù sa em lắng đầy kỉ niệm.
                          Rồi những chiều tôi âm thầm tìm kiếm
                          Tiếng cười em vang vọng cả đôi bờ./.
                           
                          Hà Nội, ngày 15/12/2007

                           
                           
                           
                           
                           
                          Nàng thơ 
                            
                          Ta chưa được gặp em
                          Mà như thấy bóng dáng em hiển hiện.
                          Tan bão giông, sau tháng năm dâng hiến
                          Ta bình yên quay lại với chính mình.
                           
                          Ôi tình thơ kiêu hãnh trước bình minh
                          Ta ngẩng mặt lắng nghe lời em nói.
                          Tình yêu đến khiến tim ai bối rối
                          Tình yêu đi ai đó cũng thẫn thờ.
                           
                          Đừng gặp nhau cho trọn những giấc mơ
                          Đừng khao khát mà bắt tim mỏi mệt.
                          Những ân tình nói sao cho hết
                          Thì người ơi chớ nuối tiếc dại khờ.
                           
                          Thế giới này dịu dàng những vần thơ,
                          Em hãy giữ giấc mơ ngày mộng điệp.
                          Tháng năm qua, mỗi ngày ta viết tiếp
                          Từng vần thơ như vắt kiệt trái tim.
                           
                          Chưa gặp em nên ta mãi kiếm tìm./.
                           
                          Hà Nội, ngày 18/12/2007


                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2007 11:16:55 bởi Nguyễn Hoàng >
                          #28
                            Nguyễn Hoàng 01.01.2008 10:46:44 (permalink)
                            0
                            Nhớ em
                             
                            Năm tháng. Mải miết trôi khi anh lại xa em.
                            Anh lại cô đơn trong giấc ngủ chẳng êm đềm.
                            Hình bóng em yêu quanh đâu đó,
                            Cho trái tim anh càng nhớ thêm.
                             
                            Nhớ. Có nỗi nhớ nào dịu êm đâu.
                            Nên tâm hồn anh mãi u sầu.
                            Em có thấu chăng em yêu hỡi!
                            Anh nhớ về em mỗi đêm thâu./.








                            Gọi xuân về
                             
                            Ngày xa em trời lạnh hơn thì phải
                            Gió cứ lùa cho lòng thêm tê tái.
                            Lời giã từ mắt không muốn nói
                            Buông vu vơ đọng trên làn tóc mai.
                             
                            Ngày xa em thành phố không tượng đài
                            Những công viên cũng trở nên hoang vắng.
                            Những đứa trẻ cũng ưu tư trầm mặc
                            Ta âm thầm đếm bước chân ai.
                             
                            Hồn ta lạnh, lạnh hơn mùa bên ngoài
                            Tim mệt mỏi không sưởi cho ta được
                            Em dần xa mà giọng em vọng lại
                            Ta lắng nghe, và chân không thể bước.
                             
                            Hồ chao nghiêng in bóng em gợn nước.
                            Ta chao nghiêng phủ bóng xuống chân mình.
                            Giá mà ta có thể bay lên được
                            Gọi xuân về cho nắng tỏa bình minh.
                             
                            Hà Nội, ngày 09/01/2008
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                            Gọi nắng cho môi em hồng
                              
                            Gọi nắng cho môi em hồng
                            Cho niềm vui sáng trong mắt trong.
                            Ta ngồi đây hương cà phê đậm nồng
                            Chợt bỗng thấy đời tươi đẹp quá.
                             
                            Vị môi nào còn ngọt ngào đến lạ
                            Ta mê man trong khát vọng xuân thì.
                            Em thoáng hiện sao gần gũi quá
                            Từng ngày qua cứ níu bước ta đi.
                             
                            Ta nhớ em – ngày buồn đọng bờ mi
                            Ngập ngừng mãi lời yêu không thể nói.
                            Bởi ta hiểu dù có nói điều gì
                            Cũng hư không khi ta, em sám hối...
                             
                            Vẫn gọi nắng cho em hồng làn môi
                            Cho ấm lại cõi lòng ta hiu quạnh.
                            Cho sắc nắng vương đầy muôn lối
                            Và mùa đông qua nhanh, qua nhanh.
                             
                            Nắng hãy về thêu dệt bức xuân tranh./.
                             
                            Hà Nội, ngày 12/01/2008 
                             




                             
                             
                             
                            Cuộc chia li cuối đông
                             
                             
                            Thà rằng cứ như dòng sông
                            Lặng lẽ chảy qua bến em không trở lại.
                            Thà cứ như một bóng hình ngây dại
                            Thì nỗi nhớ em đâu tím đẫm như bây giờ.
                             
                            Chợt ước gì không thể viết nên thơ
                            Về những dấu yêu đam mê ngày ấy.
                            Để khi xa không cồn cào đến vậy
                            Về bờ môi em trong mỗi giấc mơ.
                             
                            Đã biết trước mà vẫn thấy bất ngờ.
                            Cuộc chia li ngày cuối đông buốt giá.
                            Giọng em buồn trong không gian lan tỏa
                            Tôi đớn đau nhìn khóe mắt nhạt nhòa.
                             
                            Em hãy đi để lại mọi xót xa.
                            Tôi ở lại dù trái tim rời rã.
                            Như Sông Hồng mùa đông buồn bã
                            Không cạn dòng bởi lưu luyến bờ em./.
                             
                            Hà Nội, ngày 27/01/2008






                            Vết môi em in dấu cuộc đời ta
                             
                            Này cô bé có đôi môi dịu ngọt
                            Đừng thốt lên những lời đắng cay
                            Ngồi lại đây uống cùng ta một giọt
                            Cho tim ta một lần nữa cuồng quay.
                             
                            Này cô bé xin đừng có như mây
                            Bay cao mãi trên trời đông u ám.
                            Đến bên ta cho đời vơi ảm đạm
                            Tiếc gì nhau lời tha thiết êm đềm.
                             
                            Cho ta nâng những ngón tay dịu êm
                            Này cô bé em đừng ngần ngại.
                            Bởi ta hiểu đằng sau sợ hãi
                            Là ngọt ngào trong từng giấc mơ đêm.
                             
                            Này cô bé cho ta ngây ngất thêm
                            Một lần nữa trong ngày cùng tháng tận.
                            Bởi ta biết ta chưa từng ân hận
                            Khi đam mê ta dâng hiến cho em.
                             
                            Cho ta giữ vị ngọt đẫm môi mềm
                            Để thế giới từ đây bừng sáng.
                            Biến tháng năm “Cô đơn trên mạng”
                            Thành nhỏ nhoi hạnh phúc hoan ca.
                             
                            Vết môi em in dấu cuộc đời ta./.
                             
                            Hà Nội, ngày 31/01/2008
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                            Tết
                             
                            Ta dấu tuổi vào thơ
                            Chờ mùa xuân em tới
                            Tết qua xuân chẳng vội
                            Ai mừng tuổi thơ đây?
                             
                            Năm mới xòe bàn tay
                            Khẳng khiu năm tháng cũ
                            Vội nắm lại cố giữ
                            Sắc xuân thoáng qua đây.
                             
                            Góc phố bóng đào phai
                            Mảnh mai như vẫy gọi
                            Xuân ở đâu mau tới
                            Cho niềm vui dâng đầy.
                             
                            Rót cho mình đầy chén
                            Uống cạn hết muộn phiền
                            Tiếng Nàng thơ gõ cửa
                            Đưa ta vào cõi tiên.
                             
                            Ngày tân niên ta bay
                            Ngang Trời Đất, Đông Tây
                            Khắp nơi ta đều thấy
                            Người Việt Nam sum vầy./.
                             
                            Hà Nội, ngày mồng 4 Mậu tý (10/02/2008)
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                            Tình xuân
                             
                            Dốc cạn từng giọt nhớ
                            Để tình yêu dâng đầy
                            Vắt kiệt từng vần thơ
                            Cho tình nồng biết mấy.
                             
                            Từng chồi non che đậy
                            Sắc xuân vẫn thẹn thùng.
                            Nàng thơ vừa thức dậy
                            Chợt thấy lòng dưng dưng.
                             
                            Một lời em chúc mừng
                            Tuổi như còn quá trẻ.
                            Đưa tay ta lặng hứng
                            Giữ lại thời đam mê.
                             
                            Ngày mai chắc xuân về
                            Đất trời sẽ ấm lại.
                            Sắc xuân như sức trẻ
                            Khiến tim ta yêu hoài./.
                             
                             
                            Hà Nội, ngày 10/02/2008





                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2008 08:12:19 bởi Nguyễn Hoàng >
                            #29
                              HÀNGUYÊN 18.02.2008 14:39:40 (permalink)
                              0
                              Ta là khách lạ ghé qua
                              Hỏi người quân tử có nhà hay không?
                              Chút lòng tri ngộ tri âm
                              Mấy vần thơ nhạt gởi thầm qua song...
                               
                              Cảm ơn bạn ghé chơi hôm qua, vắng nhà nên không kịp ra ngõ chào đón, mong được kết vần lần sau!
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 49 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9