Chủ Nhật Buồn
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 51 bài trong đề mục
Ngậm Ngùi 17.12.2006 12:33:40 (permalink)
0

Trích đoạn: Believe

Chủ Nhật Buồn
 
Giá như có một ánh mắt để nhìn
Ngôn từ sẽ chẳng cần tới nữa
Lời trong mắt đung đưa ngàn dấu thánh
Nhẹ truất mình những vụn vặt, âu lo
 
Chủ Nhật với nắng vàng như mơ
Ươm Thu em ngực ngoan đồi gió
Cơn lạnh khẽ thay màu áo đỏ
Thèm cái chạm tay có hơi ấm của người
 
Chủ Nhật, máy tính nhìn em mỉm cười
Cô đơn trên mạng đếm người ra, vào cổng chợ
Tiếng rao bán đanh mình như gió
Rạt mắt môi khắc vết chém thân bùn
 
Chủ Nhật buồn với đau đáu lao lung
Sợi biếc mắt biếng lười đổ xám
Bờ môi khô khát cơn mưa mùa Hạ
Nụ hôn nồng nàn...
.............................khi đêm tối vừa sang.
 


 
Gửi Believe!
 
Mình đọc thơ bạn làm mình nhớ đến bài hát Chủ Nhật Buồn nhạc Hungari do Phạm Duy viết lời việt
Chủ nhật buồn đi lê thê...cầm một vòng hoa đê mê, bước chân về
với gian nhà, với trái tim còn nặng nề...
nhớ thuơng tôi đến với tôi thì muộn rồi...
mình cảm xúc lắm, thơ bạn thật cá tính
mình xin phép được gửi vài dòng góp cùng nhé!
 
Ta lặng lẽ như ngày dài khắc khoải
Chủ nhật nào cũng với một sầu riêng
Bao giận hờn cứ chi lòng mê mải
Phải chăng lòng...
xa vắng một niềm tin?
 
Ngậm Ngùi
 
 
#16
    Believe 18.12.2006 19:11:34 (permalink)
    0
    Believe
     
    Khung Messeger  hiện lên vài gương mặt lạ
    " Hello ! Bạn tên gì ? Bạn ở đâu ? Bạn bao nhiêu tuổi "
    Buồn nôn với những chán chường
    Thả trôi cơn buồn tôi trả lời thấy mà thương
     
    " Hello ! Be, Sài Gòn, hai hai"
    " Be là gì ?" Bên kia hỏi ngược lại
    Sau phút ngớ ngẩn mình:
    Be là Believe, niềm tin.
     
    Có thật không niềm tin
    Gò mình trên niềm tin cánh mỏng
    Phục trang che không hết tấm thân đầy sẹo
    Có chắc rằng sẹo sẽ lành bởi thời gian ?
     
    Niềm tin vào những nỗi sợ miệng toác tới quai hàm
    Phát lộ những cơn mê chực tràn bản ngã
    Giá một lần được là đàn bà để được ích kỷ, nhỏ nhen, hờn ghen theo kiểu đàn bà
    Giá một lần được là đàn bà giữ người đàn ông mình yêu cho riêng mình
    Giá một lần được là đàn bà để đau nỗi đau đàn bà
    ( Tôi đang đau một nỗi đau đàn bà dù tôi không phải đàn bà nhưng thực chất tôi là đàn bà )
     
    Thảng thốt đi qua
    Cướp linh hồn vào tối
    Tôi nói với bạn bằng dòng chữ được vót trên những ngón tay bối rối
    Không, tôi không là niềm tin
     
    Cái mím môi vỡ đôi câu kinh
    Xưng tội trước mùa với Chúa
    Chúa vì ai mà toàn thân máu ứa
    Phải chăng con, Chúa nhuộm đỏ thân mình ?
     
    Tôi tắt Computer
    Trước khi, " Bye " được Enter.
     
    Ngậm Ngùi
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2006 19:56:17 bởi Believe >
    #17
      Believe 18.12.2006 19:14:28 (permalink)
      0
      Mắt Nhắm
       
      Em nhắm mắt cho đêm về gõ cửa
      Bóng thời gian tàn tạ phía ngày rồi
      Nhành phượng vỹ khất trơ nhánh lửa
      Hạ khép mình cho Thu nhẹ lên ngôi
       
      Em nhắm mắt đón cơn đau trần thế
      Một góc trăng vờ khuyết đầu mùa
      Làm một cuộc chia ly, có thể
      Ngày về, nghiệm được nỗi chờ nhau
       
      Em nhắm mắt cho ráng hồng đôi má
      Giấc em say tận chín Cung Hằng
      Môi lớ ngớ ngàn câu mơ mị
      Cuộc tàn rồi có còn bóng em chăng ?
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2006 19:57:53 bởi Believe >
      #18
        Hoàng Hoa 19.12.2006 23:02:30 (permalink)
        0
        Con nhỏ này xuất hiện rồi đó hả?
         
        hh

        #19
          Believe 21.12.2006 18:38:20 (permalink)
          0
          Vẫn Kịp Nhớ

          Tôi nhớ một ngày tháng chín
          Ngồi buồn
          Khóc ướt nguôi ngoai
          Đỉnh ngực đơm mùi lá cỏ
          Niềm đau ! Phải chăng, một loài ?

          Tôi nhớ một ngày lặng gió
          Cầm tóc em xanh vắt ngang đồi
          Trăng đứng khóc sầu cô miên quạnh quẽ
          Miền yêu năm nào nhỏ lệ mân côi

          Vẫn kịp nhớ một ngày xưa ...xưa lắm
          Áo thanh tân nguyên nếp nhu mỳ
          Ngõ vắng
          Đường xưa
          Hoa vàng rớt vội
          Em dịu dàng dẫm lên lối người đi

          Xin cho em giọt sương đêm qua còn đọng trên mi...

          Đỗ Ngọc
           
          HH : Ờ, thằng... ông nội hehe.
          Tau fẻ. Mi fẻ ?
          Lâu quá hổng gặp, ôm hôn thắm thiết cái nào  
          ( Nhớ Huế với đêm dưới 2 hàng phượng vỹ. Bình yên !
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2006 19:59:01 bởi Believe >
          #20
            Believe 21.12.2006 19:20:48 (permalink)
            0
            Xin hãy nói tạ từ nhau lần cuối
             
            Dòng sông cạn bãi bồi con nước nhớ
            Tháng năm trôi, tình ta lặn lâu rồi
            Níu cụm khói rửa mắt nhau làm lệ
            Viễn du tình trên từng tán bồ côi


            Gom chút oán giữa chiều hoang tóc xoã
            Đắp cho cao ngút ngắt những trũng đời
            Mai em chết vần thơ xưa làm mộ
            Rẩy cung đàn theo gió khóc mù khơi 
             
            Xin hãy nói tạ từ nhau lần cuối
            Để lòng ta ru ấm lúc đông về
            Bất chợt mưa khơi niềm tiếc nuối
            Môi em hồng ngậm tiếng rồi thôi...
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2006 20:01:12 bởi Believe >
            #21
              Believe 22.12.2006 19:13:42 (permalink)
              0
              Bán Dịu Dàng
               

              Má em hường chút nắng thời gian
              Mi em cong kiêu sa dịu dàng
              Em yêu anh yêu anh muộn màng
              muộn màng

               
              Em bước chân qua
              dịu dàng như thơ
              Em bước chân qua, chia xa...
              Bất ngờ
               
              Vườn trăng không trăng
              Tình em không anh
              Cho ngày biếc xanh cuống nhớ
              Đóa hoàng hôn tàn cánh phôi phai
              Em bước chân qua...
              ...chầm chậm quay về

              Đời nghiêng
              Lòng nghiêng
              Đêm nghiêng
              Du miên ru sầu ru sầu
              ...ăn năn
               
              Hoa nở trắng ngần
              Lòng mở băn khoăn

              Bán cái dịu dàng ai mua không mua không
              mua không
               
              ...
               
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2006 20:02:42 bởi Believe >
              #22
                Believe 22.12.2006 19:18:54 (permalink)
                0
                Trời Đổ Cơn Mưa Mà Lòng Sao Hạn Quá
                 
                Sài gòn mưa, đẹp như cô gái mười bẩy.

                 
                Lang thang qua những góc phố ta như tan ra và nhòe nhoẹt đi. Phải ngày dội nắng nên ta mơ thường ?
                 
                Bắt gặp, thân quen - thân quen. Muốn ào vào, ghì xiết. Gió nội đồng qua cánh cửa ngỏ, ta ơi !
                 
                Kìa sông ( ám thị rồi ), kìa bến ( tự kỷ thôi ), kìa những gì đã đánh rơi vào năm tháng, gần quá mà xa quá đỗi ...
                 
                Hếch cười, mưa liếm khuôn người.
                 
                Rong hoang thời chán, chân dừng vô định.

                Ngước lên...
                ...đã là nhà !

                 
                Chìa khóa trong tay rồi, tra ổ nhé, ta ơi ?
                 

                Mưa bay lấm chấm qua đầu ...
                Áo em ướt, mùa đi không vội đến
                Môi em cười
                Ngất ngưởng thế mà
                Cay !

                <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2006 20:04:28 bởi Believe >
                #23
                  Believe 23.12.2006 19:43:06 (permalink)
                  0
                  Khúc Hát Cho Ngày Xa Vắng
                   
                  Ta thức dậy đón ngày mới trên những con đường vàng lá. Váng mỡ ánh mặt trời hồ hổi khỏa thân nhẩy múa trên nhánh sông mơ. Với anh trong sự tình cờ, mới hay ...Hư không, với với ...những mùa đèo bòng chín lựng, mấy ai hay ?
                   
                  Trầm mình trong ly cafe đặc sánh sực nức mùi trăn trở. Suy tưởng rụng rơi theo nhịp phách tí tách âm âm. Một cái nhìn âm thầm lẫn đầy e ngại: Có phải chăng, mùa sắp hết xuân thì ?
                   
                  Big big world vang lên và một người đàn ông lạ, dẫu cuộc trò chuyện đã dừng từ lúc nào nhưng " Đứng dậy đi " vẫn len lén trói ta vào nụ cười mỉm. Thanh thản giữa đời thường là như thế đó, có phải không ?
                   
                  Chia cho nắng chút mơn man từ đuôi mắt, chia cho ngày chút dịu ngọt vỗ về tim. Chia cho anh người đàn ông sống trong ta, hết mùa yêu vội. Chia cho đời, duyên chẳng nhạt phai !
                   
                  Điểm phấn son thâm quầng mắt biếc
                  Hạt đợi chờ chín mọng môi cong
                  Em về giữa có và không
                  Giữa được và mất
                  Được mình
                  Mất anh .
                  Đắng cay ôi lá trầu xanh
                  Màng vôi không thắm, cau đành ...bơ vơ
                  Ru hời hai tiếng mình ơi
                  Ngủ ngoan mình nhé, à ơi...
                  mình mình !
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2006 22:30:33 bởi Believe >
                  #24
                    Believe 23.12.2006 19:54:11 (permalink)
                    0
                    Đốt Lửa Lên Em
                     
                    Có phải em đang về không gió
                    Mà sao ta rét lạnh tháng mườiHương tóc em dầm dùi sóng cỏChợt nhiên ta hóa cánh bướm rong chơi Viết cho em tháng mười ngày xưa ấyCầm tay nhau chia chút ấm nồngỒn ả quá tháng mười trôi vời vợiCon thuyền buồn chở nỗi nhớ long đong Ta mắc cạn giữa ngàn thu vàng láĐường đơm hương và em cũng đơm hươngTa ngắt ngứ cái nhìn em say đắmTrăm năm sau ánh mắt cứ theo cùng Lá bàng đỏ ta trao em thủa ấyCòn giữ không hay vò nát mất rồiTa loạng choạng tìm mình trong đêm tốiNgày tàn rồi em đốt lửa lên em  Đỗ Ngọc
                    #25
                      Đuyên Hồng 23.12.2006 20:44:36 (permalink)
                      0
                      VỀ PHỐ CŨ
                       
                      Người về phố cũ
                      Ơ hờ  cơn mơ
                      Nỗi buồn cư  trú
                      Theo mưa, đổ  về…
                       
                      Ngày sang phố cũ
                      Mù mờ  sương sa
                      Bóng hồng xưa đỏ
                      Ngập ngừng thềm hoa…
                       
                      Bước về lối cũ
                      Chân thèm nẻo xưa
                      Chiều nao dấu nhớ
                      Đường xa hững hờ…
                       
                      Con đường mơ ấy
                      Người thơ! Ai ôi
                      Nỗi lòng báy nháy
                      Thêm lần tả tơi...
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2006 20:47:13 bởi Đuyên Hồng >
                      #26
                        lienhoangco 24.12.2006 17:23:26 (permalink)
                        0

                        Trích đoạn: Believe

                        Mắt Nhắm Em nhắm mắt cho đêm về gõ cửaBóng thời gian tàn tạ phía ngày rồiNhành phượng vỹ khất trơ nhánh lửaHạ khép mình cho Thu nhẹ lên ngôi Em nhắm mắt đón cơn đau trần thếMột góc trăng vờ khuyết đầu mùaLàm một cuộc chia ly, có thểNgày về, nghiệm được nỗi chờ nhau Em nhắm mắt cho ráng hồng đôi máGiấc em say tận chín Cung HằngMôi lớ ngớ ngàn câu mơ mịCuộc tàn rồi có còn bóng em chăng ?



                        CHo Tôi tìm Lại Chút hƯơng xƯa.

                        Cuộc tàn rồi còn nhớ bóng em chăng.
                        ...
                        Xa từ đấy nghĩa là ta không thể
                        Không thể dừng và cũng chẳng thể đi
                        Xa từ đấy ta làm con chim giấy
                        vút lên trời nằm lại nhánh cây
                        **
                        Về nằm lại hỏi han lần nhắm mắt
                        tìm được gì,
                        và nửa gì không...
                        **
                        Thì nhắm mắt , nhắm thêm lần nữa
                        Biết đâu là mền gối cũng đang si,
                        **
                        Ta bỏ lửng thời xuân ta ở lại
                        Mãi đi tìm , tìm cuộc đời Bi
                        **
                        Nhưng chẳng gặp, nên dòng mi cong lại
                        hếch môi cười..
                        Đời chỉ có Bi Ly.

                        HLC

                        #27
                          nguyệt thảo 24.12.2006 19:39:33 (permalink)
                          0
                          Đọc  chi  vdn  . mt . cđ .  thì  nao  nao  chạnh  lòng muốn  khóc  .  đọc  nq . hn . vm thì  nhớ nhà  nhớ  quê vô  cùng  . đọc  bn  nd hb  ydln  .. thì  vui  vui thắc thỏm bình  yên  làm  sao  ấy  .  đọc  bac lcr  hpl  đt . . thì  mõi cổ  vì  gục  gặc  và  đọc  believe thì trời ơi  day  dứt  khôn cùng .   .  cho   nguyetthao  muơn  chút  đất  ở  đây   giải toả  nỗi  niềm ấy nha
                           
                          Em  nhắm  mắt
                          Cho  con  tim   vào  trú ngụ
                          Quay quắt  về 
                          Và  lại  dửng dưng  đi
                          hạt máu  mới   nhưng  còn  tâm  thất  cũ
                          trong  thịt  da từng  mạch  muội  u  lì
                           
                          em  nhắm  mắt  cho  đêm  về  gõ cửa
                          phía  cuối cùng . một    tấm vách  thời  gian
                           những chấm  hồn  ai xanh đỏ  tím  vàng
                          buồn  loang  lổ 
                          những  vòng  tình  lỗ  chỗ
                           
                          em  nhắm mắt
                          nghĩa  là  thôi  bỏ  dở
                          xuân  một thời 
                          tình một thuở  đổ  nghiêng   /  vai
                          hai nhánh  tóc 
                          một  chiều  rơi  rụng  / đó
                          chẳng  ở  bên    nhau  mà  đo  sợi ngắn  dài
                           
                          em nhắm  mắt 
                          thêm  một  lần  tìm  lại
                          vết  cắn nào 
                          mộ  huỵêt / dấu môi  xưa
                          ( ôi  lịch sử  một  nụ  hôn  khờ  dại)
                          đêm  dầy  nào
                          tàn  tích  đáy  mi  thưa


                          em  nhắm  mắt ..




                          nguyetthao

                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                          #28
                            Believe 24.12.2006 22:47:53 (permalink)
                            0

                            Trích đoạn: lienhoangco

                            ...

                            Xa từ đấy ta làm con chim giấy
                            vút lên trời nằm lại nhánh cây
                            ....

                            CHo Tôi tìm Lại Chút hƯơng xƯa.




                            Cho

                            Cho tôi tìm lại chút hương xưa
                            Vồn vã ngày ấy bỗng hoá thừa
                            Thương con bướm trắng vờn không kiếp
                            Thoát mộng điêu linh trên nhánh trưa

                            Cho tôi tìm lại hoài năm tháng
                            Chậm của nhanh dần phía lãng quên
                            Tàn phai trái tim điều không thể
                            Thấy áo thời gian khoát hớ hênh

                            Cho tôi tìm lại sen một thủa
                            Hồn nhiên quỳ khóc giữa sông buồn
                            Theo đêm đếm lệ giun dế túa
                            Ngụp lặn trong mình đến là thương...
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2006 20:05:34 bởi Believe >
                            #29
                              Believe 24.12.2006 23:06:52 (permalink)
                              0

                              Trích đoạn: hienthao

                              ...
                               
                              em  nhắm mắt
                              nghĩa  là  thôi  bỏ  dở
                              xuân  một thời 
                              tình một thuở  đổ  nghiêng   /  vai
                              hai nhánh  tóc 
                              một  chiều  rơi  rụng  / đó
                              chẳng  ở  bên    nhau  mà  đo  sợi ngắn  dài


                              em nhắm  mắt 
                              thêm  một  lần  tìm  lại
                              vết  cắn nào 
                              mộ  huỵêt / dấu môi  xưa
                              ( ôi  lịch sử  một  nụ  hôn  khờ  dại)
                              đêm  dầy  nào
                              tàn  tích  đáy  mi  thưa 

                              ...

                               

                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               



                               
                              Chỉ với bấy nhiêu thôi, - tạm - của lúc này, Believe cảm thấy hân hoan trong lòng đến lạ. Muốn viết thật nhiều nhưng không tài nào chấp bút, đành thôi. Gởi 1 bài khá cũ.Đôi lời !Giáng Sinh an lành. 
                               
                               
                              Thả Ngày Cho Gió Tìm Vị Môi Hôn
                               
                              Em giấu ngày trong những ngón tay
                              Chờ anh, lên xanh màu khói
                              Hốc mắt đứng trơ một bóng hình, một bóng hình
                              Thẫn thờ những giọt nước mắt nửa như đọng nửa như vơi
                               
                              Đêm hoang liêu hơn bởi tiếng khóc bầy dơi
                              Treo ngược thân
                              Đánh tiếng chuông nhà thờ vang lẻ
                              Chật chội góc giáo đường
                              Chiếc bóng tự đỡ mình
                              Rộng thênh
                               
                              Em giấu mình vào chiếc môi
                              Không mị nỗi bản thân
                              Em, em từng hồi nức nở
                              Rồi ta sẽ hôn nhau bằng những nụ hôn khác
                              Nụ hôn mà em biết chắc
                              Ngày ta chẳng còn nhau
                               
                              Chẳng biết giấu mình vào đâu
                              Vớ chân đêm hôn lên thắm thiết
                              Những bước đi dường như mải miết
                              Sông sâu nước vẫn chảy qua cầu
                               
                              Thôi thì...
                              Em giấu em trong hồi ức thật lâu
                              Con nhớ chảy tràn câu chữ
                              Thả mình vào gió...
                              ............................Cho những chiếc hôn tự đi tìm những chiếc hôn.

                              5/10/06
                              Đỗ Ngọc

                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 51 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9