Believe
Khung Messeger hiện lên vài gương mặt lạ
" Hello ! Bạn tên gì ? Bạn ở đâu ? Bạn bao nhiêu tuổi "
Buồn nôn với những chán chường
Thả trôi cơn buồn tôi trả lời thấy mà thương
" Hello ! Be, Sài Gòn, hai hai"
" Be là gì ?" Bên kia hỏi ngược lại
Sau phút ngớ ngẩn mình:
Be là Believe, niềm tin.
Có thật không niềm tin
Gò mình trên niềm tin cánh mỏng
Phục trang che không hết tấm thân đầy sẹo
Có chắc rằng sẹo sẽ lành bởi thời gian ?
Niềm tin vào những nỗi sợ miệng toác tới quai hàm
Phát lộ những cơn mê chực tràn bản ngã
Giá một lần được là đàn bà để được ích kỷ, nhỏ nhen, hờn ghen theo kiểu đàn bà
Giá một lần được là đàn bà giữ người đàn ông mình yêu cho riêng mình
Giá một lần được là đàn bà để đau nỗi đau đàn bà
( Tôi đang đau một nỗi đau đàn bà dù tôi không phải đàn bà nhưng thực chất tôi là đàn bà )
Thảng thốt đi qua
Cướp linh hồn vào tối
Tôi nói với bạn bằng dòng chữ được vót trên những ngón tay bối rối
Không, tôi không là niềm tin
Cái mím môi vỡ đôi câu kinh
Xưng tội trước mùa với Chúa
Chúa vì ai mà toàn thân máu ứa
Phải chăng con, Chúa nhuộm đỏ thân mình ?
Tôi tắt Computer
Trước khi, " Bye " được Enter.