Như là giấc mơ qua...
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 40 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 587 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 26.12.2006 07:41:00 (permalink)
0
Như Một Giấc Mơ

Như đã gặp một lần nào đó nhỉ
Tiếng nàng thơ thủ thỉ ở trong mơ
Ánh trăng vàng dìu dịu rất nên thơ
Khe khẽ vỗ mạn thuyền theo con sóng

Như đã thấy tóc huyền đen, dáng bóng
Cô lái đò trong trẻo hát trên sông
Trăng xuyến xao bao đợt sóng bập bồng
Ta say ngất chập chờn trong tiên cảnh

Như đã thấm tình mộng mơ chắp cánh
Em và anh đôi hòang hạc đêm trăng
Bay lên mây như với sợi xích thằng
Không lạc mất giữa biển trời cao rộng

Nào ai bảo cuộc đời là giấc mộng
Rõ ràng như đang sống giữa ngày đây
Tình trong mơ hay đang sống đậm say
Mộng hay thực: phút giây hồng hạnh phúc

Nguyên Đỗ
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2006 19:56:24 bởi Viet duong nhan >
#16
    TrucGiang 29.12.2006 07:52:14 (permalink)
    0
    Cách chia
     
    Mỗi lần  thoảng gió may về
    Cánh hoa vừa hé chợt kề phong ba
    Cõi riêng mình có ai qua
    Dẫm lên phiến nắng vỡ oà ước mơ
     
    Vụn vằn ghép lại trời thơ
    Nơi nầy ảm đạm…thẩn thờ góc kia
    Trăng gầy lạnh lẽo vườn khuya
    Bóng mình đối bóng buồn chia ai cùng
     
    Muốn hoà một điệu thơ chung
    Chút quên chút nhớ hoa dung dịu dàng
    Chút hương đằm thắm mơ màng
    Bỗng đâu gió lại khẽ khàn xua tan
     
    Sáng nay tiếng vọng đưa sang
    Thanh âm vướng víu ngỡ ngàng làm sao
    Không như ngày ấy nao nao
    Mà dường cánh nhạn nghiêng chao cuối trời
     
    Đành thôi đôi ngã cách vời
    Hai đường xuôi ngược dòng đời trôi xa
    Vườn mơ  úa lá tàn hoa
    Mõi mòn đợi hạt mưa sa ngọt ngào
     
    TrúcGiang
      R
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2007 04:49:47 bởi Viet duong nhan >
    #17
      TrucGiang 31.12.2006 07:20:58 (permalink)
      0
      Thoáng hương xuân
       
      Đêm qua trăng sáng bên hè
      Một con bướm lạ bước nhè nhẹ sang
      Hôn lên một đoá hoa vàng
      Đất trời rộn rã, không gian mơ màng

       
      Hương xuân ngan ngát dịu dàng
      Níu chân lãng tử từ ngàn dặm xa
      Đắm mình trong ánh trăng ngà
      Vùi quên mưa gió đi qua cuộc đời

       
      Trãi lòng ra một góc trời
      Bình yên về ngự ,thảnh thơi tâm hồn
      Không còn nhớ bóng hoàng hôn
      Bạc pha mái tóc bềnh bồng ngày xưa

       
      Aùnh vàng theo gió đong đưa
      Nghe như xuân mộng cũng vừa theo sang
      Muôn trùng trỗi khúc hân hoan
      Nàng thơ cất tiếng nhẹ nhàng như tơ

       
      Một đời tìm kiếm mong chờ
      Không xa …sao đến bây giờ mới quen
      Trăng , thơ ,rượu ấm, trà sen…
      Với hương xuân thắm nhẹ len vào lòng 

      Bâng khuâng như thuở tuổi hồng
      Nghe hơi gió mới là trông xuân về
      Giờ thì tuổi hạc đã kề
      Mà nghe nhiều nỗi đam mê chưa mòn

       
      Nàng Thơ muôn tuổi vẫn son
      Trăng rằm mãi mãi vẫn tròn thề xưa
      Vườn khuya gió thoảng hương đưa
      Mùa xuân còn đến… hồn chưa thấy già

       
      Trúc Giang

      R
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2007 04:53:26 bởi Viet duong nhan >
      #18
        TrucGiang 31.12.2006 20:39:27 (permalink)
        0
        Một chút tâm tình cuối năm
         
        Bóng chiều tắt ...
        Gió lành lạnh  tim mình se sắt nhớ
        Lòng xôn xao ngóng đợi bước ai qua
        Ngoài vườn cây... đêm bao trùm sắc lá
        Một chút gì vừa ấp áp vừa xa

        Ngày đã hết...
        Em chợt thấy bàng hoàng ...sao nhanh quá!
        Rồi thẩn thờ muốn níu lại thời gian
        Không phải vì em sợ phai màu má
        Tại lòng em đau xót cách xa anh

        Đêm đến rồi...
        Em lặng lẽ nhìn chung trà quyện khói
        Hương thoảng thơm ẩn hiện bóng hình anh
        Vẳng bên tai giọng thì thầm âu yếm
        Chờ anh về cùng ngắm ánh trăng thanh

        Lời ước hẹn...
        Em vẫn nhớ và từng giây vẫn đợi
        Kìa bước ai dẫm nhẹ lá ngoài sân
        Qua Cầu Mơ và đã đến thật gần
        Em vội vã choàng tay chuyền hơi ấm

        Anh có biết...
        Trời về khuya nơi nầy nghe lạnh lắm
        Nhấp chung trà cho ấm lại đi anh
        Kể em nghe ...Trăng ngày xưa huyền thoại...
        Chị Hằng Nga có mơ được mộng lành???

        Một chút nữa...
        Mình cùng nhau  dạo phố ngắm trời đêm
        Hồ Chung thủy, cốc cà phê ngọt đắng
        Nghe đậm đà đủ hương vị ...dịu êm
        Và chất ngất buồn vui quanh cuộc sống

        Nếu anh thích...
        Rồi hai đứa mình đêm nay thức trắng
        Ngồi bên nhau tâm sự suốt canh dài
        Vẫn không cạn tâm tình em ấp ủ
        Gởi về anh trọn vẹn trái tim nầy...
        .....

         
        TrúcGiang
        R
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2007 04:55:23 bởi Viet duong nhan >
        #19
          phu ong 31.12.2006 23:10:31 (permalink)
          0
          SÔNG QUÊ

          Tên ai đó gợi tôi niềm tưởng nhớ
          Dòng sông buồn bến chợ nhịp cầu đưa
          Con nước trôi lờ lững với thân dừa
          Soi bóng nước cá vờn đuôi đớp bóng

          Nước phù sa đục ngầu nhưng sẽ lắng
          Gửi lại quê màu mỡ ở cuối nguồn
          Bên vách lá mẹ già chờ gió ngọn
          Gió bấc về con trẻ có về không

          Ôi cái tên dòng sông hiền tỉnh lặng
          Bao nỗi niềm mời gọi ánh trăng thanh
          Khoe đáy nước bóng ngà tình nặng gánh
          Ngó bờ xa nhịp điệu mái chèo đưa

          Trúc Giang ơi bao tâm tình chất chứa
          Nàng đang vui trong bao mối duyên đưa
          Hay hồi tưởng trong dòng đời trôi chảy
          Hay vẫn còn ấm mãi một dòng sông

          Trúc Giang ơi xin nàng đừng gợn sóng
          Để bóng dừa còn rũ lá đưa đong
          Cô gái quê mái tóc phủ chạnh lòng
          Chờ ai đó Trúc Giang nàng đẹp lắm  !
          PHÚ ÔNG12/31/2006

          Phú Ông xin được gởi vài câu thơ mọn
          để vườn thơ góp phần hương sắc:
          Lục bình hoa tím u buồn
          Loài hoa đồng nội cội nguồn quê em...
           
          : Bài thơ đưa vào TV :
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2007 04:57:54 bởi Viet duong nhan >
          #20
            TrucGiang 01.01.2007 20:14:26 (permalink)
            0

            Trích đoạn: phu ong

            SÔNG QUÊ

            Tên ai đó gợi tôi niềm tưởng nhớ
            Dòng sông buồn bến chợ nhịp cầu đưa
            Con nước trôi lờ lững với thân dừa
            Soi bóng nước cá vờn đuôi đớp bóng

            Nước phù sa đục ngầu nhưng sẽ lắng
            Gửi lại quê màu mỡ ở cuối nguồn
            Bên vách lá mẹ già chờ gió ngọn
            Gió bấc về con trẻ có về không

            Ôi cái tên dòng sông hiền tỉnh lặng
            Bao nỗi niềm mời gọi ánh trăng thanh
            Khoe đáy nước bóng ngà tình nặng gánh
            Ngó bờ xa nhịp điệu mái chèo đưa

            Trúc Giang ơi bao tâm tình chất chứa
            Nàng đang vui trong bao mối duyên đưa
            Hay hồi tưởng trong dòng đời trôi chảy
            Hay vẫn còn ấm mãi một dòng sông

            Trúc Giang ơi xin nàng đừng gợn sóng
            Để bóng dừa còn rũ lá đưa đong
            Cô gái quê mái tóc phủ chạnh lòng
            Chờ ai đó Trúc Giang nàng đẹp lắm  !
            PHÚ ÔNG12/31/2006

            Phú Ông xin được gởi vài câu thơ mọn
            để vườn thơ góp phần hương sắc:
            Lục bình hoa tím u buồn
            Loài hoa đồng nội cội nguồn quê em...



             Dòng sông vẫn đợi…
             
            Vẫn con sóng thì thầm bao nỗi nhớ
            Chở tình quê ngày tháng mãi đong đưa
            Bờ rạch trưa dỗ giấc dưới hàng dừa
            Nước trong vắt rũ mây trời soi bóng
             
            Xin giữ lại mối ân tình sâu lắng
            Nước sông trôi  rồi cũng trở về nguồn
            Đem phù sa tưới vườn xanh mướt ngọn
            Điệu khoan hò bay bổng vút tầng không
             
            Đêm rất đẹp bên dòng sông sóng lặng
            Trăng diệu huyền ánh toả giữa trời thanh
            Trong mộng thấy Người về thơ trĩu gánh
            Hương tình bay quyện gió khẽ êm đưa
             
            Từng nhịp thở vẫn ngọt ngào chan chứa
            Gởi về xa …theo cánh nhạn xuân đưa
            Dù đã mõi giữa biển đời cuộn chảy
            Còn quê hương yên ã một dòng sông
             
            Đàn cá lội ngược dòng đang rẽ sóng
            Lục bình trôi suốt kiếp mãi long đong
            Góc trời xa tưởng nhớ sắt se lòng
            Xuân đất lạ… chắc bây giờ buồn lắm…
             
            TrúcGiang
             
            R
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2007 05:00:01 bởi Viet duong nhan >
            #21
              phu ong 03.01.2007 07:33:18 (permalink)
              0
              TIẾNG MẸ RU.
              Chiều chiều Quạ nói với Diều
              Cù lao Ông Chưởng có nhiều cá tôm.
              (ca dao )

              Lời ru đó Mẹ tôi đã từng hát
              Ngát tình quê dào dạt điệu du dương
              Thương con trẻ nắn nót từng âm hưởng
              Ru giấc nồng con mẹ hảy ngủ say

              Bao năm qua Mẹ vẫn từng câu ấy
              Vẫn ngọt ngào như thỏ thẻ vấn vương
              Vườn cau xanh bờ chuối quả say buồng
              Như lời Mẹ đã gởi vào nơi đấy

              Đây bến lá dừa nước in bóng dạ
              Cây bần già chắc Mẹ đã thường quen
              Ngày xưa đó Mẹ Cha làm điểm hẹn
              Từng bóng hình kỷ niệm Mẹ cùng Cha

              Trong lòng Mẹ chắc còn nhiều chất chứa
              Lúc trai làng Cha để mắt đưa duyên
              Cô thôn nữ Mẹ ngại ngùng lưu luyến
              Những ân tình Mẹ tỏ lúc võng đưa

              Lời Mẹ ru bây giờ không còn nữa
              Nhưng quanh đây sao vẫn thấy tràn đầy
              Như nó đã thấm nhuần qua cả thảy
              Từng cây cau , bụi chuối ngọn dừa xưa.
              Phú Ông 1/2/07
              R
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2007 05:02:29 bởi Viet duong nhan >
              #22
                TrucGiang 04.01.2007 12:56:20 (permalink)
                0
                Kể chuyện đời…xưa
                 
                Em là gió không hình không dáng
                Là hơi sương man mác ngậm ngùi
                Nhìn đời chẳng thấy gì vui
                Nửa đêm lạnh lẽo khóc vùi ngoài hiên

                Áng mây xanh hồn nhiên phiêu lãng
                Bước vân du qua đó ...chợt nghe
                Dừng chân đứng nép bên hè
                Đợi em đi vắng bước nhè nhẹ vô

                Lục tung hết những đồ ...cơ mật
                Như quan quân ..nhìn thật ... hung hăng
                Lăm le sợi chỉ...xích thằng
                Bắt người trói lại ...bảo rằng...có duyên ???

                Duyên dẫu có nhưng phiền không ít
                Bị…cột  rồi thút thít khóc than
                Đêm đêm trong giấc mơ màng
                Một mình thức với trăng vàng ngâm nga

                 
                Thêm một chút rượu hoa nồng ấm
                Bút nghiên sầu trút cạn tâm tư
                Gió say trăng dỗ hiền từ
                Trời khuya buốt lạnh …hình như ai về

                 
                Gió chếnh choáng  nhìn mông ra cửa
                Thấy chập chùng bóng lá đùa trăng
                Thấy hoa và cỏ dung dăng
                Vô vàn sự sống đang dần vươn lên

                 
                Bóng ai đó bỗng nhiên ngời sáng
                Tỉnh cơn say tim đập rộn ràng
                Mắt môi gió khẽ nghiêng sang
                Vòng tay xiết chặt …bàng hoàng nụ hôn…


                Chuyện của gió trăng vàng làm chứng
                Ngàn năm sau nhắc lại bùi ngùi
                Dòng đời vẫn mãi trôi xuôi
                Chuyện đời sao chẳng trọn vui bao giờ!!!!!

                 
                TrúcGiang

                R
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2007 05:05:36 bởi Viet duong nhan >
                #23
                  TrucGiang 04.01.2007 13:05:15 (permalink)
                  0

                  Trích đoạn: phu ong

                  TIẾNG MẸ RU.
                  Chiều chiều Quạ nói với Diều
                  Cù lao Ông Chưởng có nhiều cá tôm.
                  (ca dao )

                  Lời ru đó Mẹ tôi đã từng hát
                  Ngát tình quê dào dạt điệu du dương
                  Thương con trẻ nắn nót từng âm hưởng
                  Ru giấc nồng con mẹ hảy ngủ say

                  Bao năm qua Mẹ vẫn từng câu ấy
                  Vẫn ngọt ngào như thỏ thẻ vấn vương
                  Vườn cau xanh bờ chuối quả say buồng
                  Như lời Mẹ đã gởi vào nơi đấy

                  Đây bến lá dừa nước in bóng dạ
                  Cây bần già chắc Mẹ đã thường quen
                  Ngày xưa đó Mẹ Cha làm điểm hẹn
                  Từng bóng hình kỷ niệm Mẹ cùng Cha

                  Trong lòng Mẹ chắc còn nhiều chất chứa
                  Lúc trai làng Cha để mắt đưa duyên
                  Cô thôn nữ Mẹ ngại ngùng lưu luyến
                  Những ân tình Mẹ tỏ lúc võng đưa

                  Lời Mẹ ru bây giờ không còn nữa
                  Nhưng quanh đây sao vẫn thấy tràn đầy
                  Như nó đã thấm nhuần qua cả thảy
                  Từng cây cau , bụi chuối ngọn dừa xưa.
                  PO 1/2/07
                   
                  Xuân vắng Mẹ

                  Chầm chậm  mãi tháng năm buồn vời vợi
                  Gió may về hiu hắt lắm người ơi
                  Ai cũng vui chan chứa vẻ yêu đời
                  Mình nén chặt tiếng thở dài nhè nhẹ
                   
                  Đã mấy xuân đêm ngồi mơ bóng mẹ
                  Đợi giao thừa cùng thức trắng canh thâu
                  Tựa bên nhau kể chuyện chẳng đưôi đầu
                  Lòng thật ấm... mẹ con mừng đón tết
                   
                  Đời vô thường... vừa nắng trong chợt rét
                  Xuân nay về bóng  mẹ quyện trầm hương
                  Kia bờ mê,  bến giác cách đôi đường
                  Con hụt hẩng ...còn mong gì thấy lại
                   
                  Cây thay lá, hoa nở chào xuân mới
                  Biết bao giờ tim ấm đợi mùa sang
                  Biết bao nhiêu ân nghĩa chẳng cũ càng
                  Nên quạnh quẽ nhốt hồn con riêng cõi
                   
                  Chiều cuối năm lời nguyện cầu con gởi
                  Khói nhang buồn mang trọn nỗi niềm thương
                  Mẹ an siêu vui hưởng cảnh thiên đường
                  Con ở lại đếm từng xuân khóc nhớ...
                   
                  TrúcGiang
                   
                  r
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2007 21:19:57 bởi Huyền Băng >
                  #24
                    phu ong 06.01.2007 09:45:53 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: TrucGiang

                    Kể chuyện đời…xưa
                     
                    Em là gió không hình không dáng
                    Là hơi sương man mác ngậm ngùi
                    Nhìn đời chẳng thấy gì vui
                    Nửa đêm lạnh lẽo khóc vùi ngoài hiên

                    Áng mây xanh hồn nhiên phiêu lãng
                    Bước vân du qua đó ...chợt nghe
                    Dừng chân đứng nép bên hè
                    Đợi em đi vắng bước nhè nhẹ vô

                    Lục tung hết những đồ ...cơ mật
                    Như quan quân ..nhìn thật ... hung hăng
                    Lăm le sợi chỉ...xích thằng
                    Bắt người trói lại ...bảo rằng...có duyên ???

                    Duyên dẫu có nhưng phiền không ít
                    Bị…cột  rồi thút thít khóc than
                    Đêm đêm trong giấc mơ màng
                    Một mình thức với trăng vàng ngâm nga

                     
                    Thêm một chút rượu hoa nồng ấm
                    Bút nghiên sầu trút cạn tâm tư
                    Gió say trăng dỗ hiền từ
                    Trời khuya buốt lạnh …hình như ai về

                     
                    Gió chếnh choáng  nhìn mông ra cửa
                    Thấy chập chùng bóng lá đùa trăng
                    Thấy hoa và cỏ dung dăng
                    Vô vàn sự sống đang dần vươn lên

                     
                    Bóng ai đó bỗng nhiên ngời sáng
                    Tỉnh cơn say tim đập rộn ràng
                    Mắt môi gió khẽ nghiêng sang
                    Vòng tay xiết chặt …bàng hoàng nụ hôn…


                    Chuyện của gió trăng vàng làm chứng
                    Ngàn năm sau nhắc lại bùi ngùi
                    Dòng đời vẫn mãi trôi xuôi
                    Chuyện đời sao chẳng trọn vui bao giờ!!!!!

                     
                    TrúcGiang





                    TÌNH CŨ.
                    Còn nhớ mãi cô bé nhà hàng xóm
                    Từ nơi đâu dọn tới được vài hôm
                    Người bé nhỏ xỏa tóc độ bờ vai
                    Thường búi kẹp..tôi tưởng nhầm tóc tém !
                    Tôi tò mò nhưng nàng thì bẽn lẽn
                    Nhớ hôm nào tôi cứ vén rèm thưa
                    Thừa cơ hội vội thốt lời đôi lứa
                    Bên song cửa nàng say sưa chất chứa
                    Trông khác gì tiên đứng giữa trời không
                    Ban nguyện ước cho thần dân thế tục
                    Thời gian trôi nhưng tôi nào khuất phục
                    Cô bé giờ từng lúc cũng gan ra
                    Và nhờ thế tôi thành ra "anh chú "
                    "Anh Chú " à sao lấp ló như ma !
                    Câu nói đó đầu tiên sao ác quá !
                    Người ta vầy mà cả dám gọi ma
                    Tôi nhớ mãi từng lời qua tiếng lại
                    Mãi rồi thành chất chứa của ngày mai
                    Thấy xa lắm dù cách nhau cái vách
                    Thấy thật gần dù xa cách nghìn trùng  ...!

                    PO 1/5/07
                    #25
                      TrucGiang 06.01.2007 14:29:21 (permalink)
                      0

                      Trích đoạn: phu ong
                      TÌNH CŨ

                      Còn nhớ mãi cô bé nhà hàng xóm
                      Từ nơi đâu dọn tới được vài hôm
                      Người bé nhỏ xỏa tóc độ bờ vai
                      Thường búi kẹp..tôi tưởng nhầm tóc tém !
                      Tôi tò mò nhưng nàng thì bẽn lẽn
                      Nhớ hôm nào tôi cứ vén rèm thưa
                      Thừa cơ hội vội thốt lời đôi lứa
                      Bên song cửa nàng say sưa chất chứa
                      Trông khác gì tiên đứng giữa trời không
                      Ban nguyện ước cho thần dân thế tục
                      Thời gian trôi nhưng tôi nào khuất phục
                      Cô bé giờ từng lúc cũng gan ra
                      Và nhờ thế tôi thành ra "anh chú "
                      "Anh Chú " à sao lấp ló như ma !
                      Câu nói đó đầu tiên sao ác quá !
                      Người ta vầy mà cả dám gọi ma
                      Tôi nhớ mãi từng lời qua tiếng lại
                      Mãi rồi thành chất chứa của ngày mai
                      Thấy xa lắm dù cách nhau cái vách
                      Thấy thật gần dù xa cách nghìn trùng  ...!

                      PO 1/5/07
                       
                      Anh Chú...
                      Một chút trẻ chút già tô...vóc dáng
                      Anh rất gần còn Chú thật xa xôi
                      Muốn xích lại... ồ...bé nầy... sao ác!
                      Chiếc đũa thần phù phép cứ đưa khơi...
                       
                      TG
                      #26
                        TrucGiang 07.01.2007 15:19:45 (permalink)
                        0
                        Nhớ xưa...một thoáng...mong manh
                                                Về xưa…HNT
                         
                        Chiều nay bỗng nhận thư anh
                        Bao nhiêu kỹ niệm ngày xanh hiện về
                        Trăng soi bàng bạc trời quê
                        Nằm nghe muỗi đốt lê thê đêm dài
                         
                        Nửa trần gian… nửa thiên thai
                        Dặt dìu tiếng sáo làm say lòng người
                        Bây giờ cách đã mấy mươi
                        Âm vang vọng lại còn khơi ngọt ngào
                         
                        Không quên được… biết làm sao
                        Dòng đời xiết chảy …lòng nào ngủ yên
                        Còn đây một góc trời riêng
                        Từng cơn bão rớt …muộn phiền vây quanh
                         
                        Niềm vui thoảng rất mong manh
                        Nhiều đêm đối bóng tàn canh lặng buồn
                        Bâng khuâng nhớ… ngại ngần thương
                        Của thời xa ấy… còn vương ngập hồn
                         
                        Người xưa…hay bóng hoàng hôn
                        Rồi đêm sẽ tối đâu còn thấy nhau
                        Chiều nay… một cánh thư trao
                        Bồi hồi nhớ quá...ngày nào…đã qua
                         
                        TrúcGiang06.01.07
                        #27
                          phu ong 09.01.2007 08:53:32 (permalink)
                          0
                          CHỜ AI ?!
                          Chữ tình mấy nẽo nỗi tơ vương
                          Xa cách nghìn trùng phủ bụi đường
                          Ai đó thầm thương câu tiễn biệt
                          Người đây trộm nhớ khúc đoạn trường
                          Người đi vạn nẽo còn lưu luyến
                          Kẻ ở muôn trùng vẫn vấn vương
                          Cái thuở yêu đương...sầu lẽ bóng
                          Chờ chờ....đợi đợi...tóc pha sương

                          PO 1/08/07
                          #28
                            TrucGiang 09.01.2007 21:57:32 (permalink)
                            0
                            LỌ NƯỚC THẦN
                             
                            1.  Chàng trai làm ruộng
                             
                            Gắn bó quanh năm với ruộng đồng
                            Cày sâu cuốc bẳm vẫn hoàn không
                            Cuộc đời  dầu dãi thân mưa nắng
                            Kiếp sống long đong cảnh nguyệt lồng
                            Đốn cũi trên rừng lo mảnh áo
                            Gieo mùa dưới ruộng giữ nghề nông
                            Một mình tần tảo trong khuya sớm
                            Vẫn đẹp làm sao một tấm lòng.

                             
                            2.  Cứu con chim sẻ
                             
                            Tấm lòng nhân ái đã bao phen
                            Soi bóng thâm u tựa ánh đèn
                            Không thể khoanh tay nhìn cảnh thảm
                            Chẳng đành trơ mắt mặc đêm đen
                            Xua loài quạ dữ tham mồi lạ
                            Cứu chú sẻ hiền khỏi lệ hoen
                            Tìm cách đem hơi nồng ấp ủ
                            Chỉ mong mạng nhỏ thoát cơn phiền.

                             
                            3.   Quạ thề báo oán
                             
                            Cơn phiền để bụng ,bỏ mồi bay
                            Aám ức trong lòng ,thật cú cay
                            Mồm chửi om sòm chưa hả giận
                            Miệng thề trả oán để làm oai
                            Bụng hiền chẳng trách,không toan tính
                            Tâm ác nào yên, cứ trở xoay
                            Quạ dữ đi rồi ,chim sẻ tỉnh
                            Cảm ơn cứu mạng ,tạ người ngay

                             
                            4.   Chim sẻ đền ơn
                             
                            Người ngay việc nghĩa khó chần chờ
                            Nào dám mong ai đáp trả cho
                            Sẻ cảm ơn sâu trao thánh dược
                            Chim đền lọ quý đựng thần cơ
                            Phép màu đổi dạng già ra trẻ
                            Thủy diệu thay hình thực giống mơ
                            Mở nút tần ngần hương quyền rũ            
                            Để dành làm dáng tặng người thơ

                             
                            5.  Cất món bảo vật
                             
                            Người thơ chưa thấy biết đâu dùng
                            Ngày tháng trôi qua việc tứ tung
                            Lọ quý đem về treo cất kỹ
                            Nước thần hứa hẹn gánh tình chung
                            Đã quên kỹ niệm trong rừng thẳm
                            Chỉ nghĩ tương lai vượt bão bùng
                            Vất vã số nghèo mơ được vợ
                            Dễ đâu có kẻ chịu chung mùng.

                             
                            6.   Thành lập gia đình
                             
                            Chung mùng, hữu phận cũng tìm ra
                            Đượm thắm duyên tơ ,họp một nhà
                            Sát cánh nguy nan không nãn chí
                            Chung vai gian khổ vẫn hân ca
                            Chân bùn đen xấu đời lam lũ
                            Tay lấm chai sần ... chẳng thế gia
                            Giữ vẹn tào khang tròn đạo nghĩa
                            Cảnh nghèo yên ấm mấy người qua 

                             
                            7.  Nước thần
                             
                            Qua lúc gian truân sẽ có ngày…
                            Trời ban phước lộc hưởng lai rai
                            Chồng đi ruộng cấy lo sau trước
                            Vợ ở nhà lau dọn khắp ngoài
                            Thấy lọ treo cao ngờ của quý
                            Nghe mùi thanh thoát nghĩ  không hai
                            Bèn đem tắm gội rồi bôi thử
                            Nước biến hành to, người sắc tài

                             
                            8.  Người đàn bà đẹp
                             
                            Sắc tài toàn vẹn tựa thiên thần
                            Thấy vợ cười tươi đón trước sân
                            Ngơ ngẩn chưa tin vào cảnh thực
                            Tần ngần cứ tưởng ảo mười phân
                            Chừng nghe nhắc đến mùi hương quý
                            Mới nhớ ơn đền khỏi thiệt thân
                            Ngắm mãi người tiên không chán mắt
                            Đẹp xinh chẳng nhuốm chút bụi trần

                             
                            9.   Say mê nhan sắc
                             
                            Trần gian bỗng hiện dáng hằng nga
                            Quyến rũ lòng phàm khó tỉnh ra
                            Từ đó không màng nương ruộng vắn
                            Thường khi cứ mặc kiếp phong ba
                            Không rời vóc ngọc đầy hương sắc
                            Quấn quýt  thân tiên quá mặn mà
                            Đến lúc giật mình lo bụng đói
                            Đam mê nén lại phải đành tha

                             
                            10.  Bức tranh Tố Nữ
                             
                            Tha thiết kề bên bóng dáng người
                            Nên thuê vẽ ảnh thật xinh tươi
                            Đem treo bờ ruộng nhìn cho thỏa
                            Cất để bên thân ngắm đã đời
                            Lúc mệt … môi cười nghe khỏe khoắn
                            Khi đau … mắt liếc thấy yên vui
                            Ngày qua cứ sống như trong mộng
                            Không ước gì hơn… chỉ thế thôi.

                             
                            11.   Tay làm hàm nhai
                             
                            Thôi cũng tròn mơ ước một đời
                            Gian lao, no đói  chẳng xa rời
                            Chồng lo vun quén đầy cơm áo
                            Vợ quyết chắt chiu ấm bếp nồi
                            Hạnh phúc đâu cần nơi gác tía
                            Bình yên chỉ biết cõi lòng vui
                            Cùng nhau nương tựa khi mưa gió
                            Không sợ tai ương sẽ dập dồi

                             
                            12.   Quạ đen báo oán
                             
                            Dồi dập đường đời nếm khổ đau
                            Chất chồng năm tháng mối thù sâu
                            Chờ cơ báo trả, tha tranh quý
                            Thừa dịp bay đi, thả ảnh màu 
                            Rớt giữa sân rồng gây náo động
                            Rơi vào mắt chúa khuấy cồn dâu
                            Ba cung sáu viện nhiều người đẹp
                            Chẳng sánh môi son thắm, má đào .

                             
                            13. Quan quân lục lọi
                             
                            Má đào mắt ngọc với mày thanh
                            Chẳng thấy ai qua khắp nội thành
                            Quan lệnh nơi nơi cho lục soát
                            Quân tìm chốn chốn hỏi loanh quanh
                            Bày trò mở hội mong tìm kế
                            Dỡ thói quan liêu bất kể tình
                            Khổ chủ là ai mau đến nhận
                            Không lâu làng xóm bỗng vang danh


                            14. Người đẹp bị bắt vào cung
                             
                            Danh dội tai người đang thẩn thơ
                            Lòng vui bỗng nhẹ tựa như tơ
                            Vội vàng bước tới xin nhìn của
                            Đâu biết  mưu gian chực giữa bờ
                            Đau xót  dẫn quân càn …tổ ấm
                            Nghẹn ngào đưa mắt hẹn nơi chờ
                            Dõi theo bóng kiệu về cung chúa
                            Tan nát cõi lòng… hận vẩn vơ

                             
                            15.  Người đẹp câm nín
                             
                            Vẩn vơ sầu thảm giữa tam cung
                            Duyên kiếp từ nay quá mịt mùng
                            Aùo đẹp không màng, tâm rối rắm
                            Tóc tai biếng chãi, trí mông lung
                            Mặc lời dọa nạt không e sợ
                            Kệ tiếng  khen chê chẳng ngại ngùng
                            Vắng bặt nụ cười môi nín lặng
                            Gần còn khó được,huống chung mùng?

                             
                            16. Khao thưởng cho ai làm nở nụ cười
                             
                            Chung mùng ,hết cách, dạ ưu phiền
                            Để được cận kề bên dáng tiên
                            Truyền lệnh toàn dân tìm diệu kế
                            Thuởng khen những kẻ kiếm cơ duyên
                            Nụ cười hé nở trên môi ngọc
                            Giọng nói ngân nga thoát miệng hiền
                            Đông đảo lương y ,thầy pháp giỏi
                            Trạng cười…cũng chịu,chẳng gì  nên

                             
                            17.  Lên kinh tì m vợ
                             
                            Nên biết bệnh tình, trị mới xong
                            Thần y gần lắm, ở trong lòng
                            Đang khi tuyệt vọng hồn tơi tả
                            Gặp lúc bơ vơ dạ rối tung
                            Khắp nẽo vua ban tìm phép lạ
                            Lầu son vợ khóc nhạt môi hồng
                            Kinh đô quyết đến mong đoàn tụ
                            Quãy gánh hành to rao trước cung

                             
                            18.   Lời rao gặp vợ
                             
                            Trước cung hồi hộp gánh đôi hàng
                            Cất giọng rao to ,bước rảnh rang
                            Củ lớn bình vôi , nhờ lọ quý
                            Dọc bằng đòn gánh, bởi hương sang
                            Ai mua dùm với hành tôi bán
                            Thì xót thương tôi …khổ chẳng màng
                            Tiếng vọng thân quen nghe não ruột
                            Mặt hoa chợt tỉnh gọi tên chàng

                             
                            19. Làm đẹp lòng ai
                             
                            Chàng đến má đào thêm sắc tươi
                            Miệng luôn tíu tít thắm môi cười
                            Giọng oanh thỏ thẻ lòng sung sướng
                            Mắt ngọc đong đưa mặt sáng ngời
                            Muốn được đắm hồn trong mộng đẹp
                            Cỡi phăng lốt  chúa đổi người thôi
                            Tự mình đem gánh giang san bỏ
                            Để lại tiếng cười vang khắp nơi

                             
                            20.   Có số làm vua
                            Nơi nầy chờ sẳn họa vong thân
                            Số kiếp nhà vua đã mãn phần
                            Cứ ngỡ hoa kia lừng thơm mộng
                            Còn say sắc nọ đẳm hương xuân
                            Lạ lùng  đàn chó hung hăng cắn
                            Thê thảm thân rồng uất hận dâng
                            Đủng đỉnh đưa chồng lên chín bệ
                            Thủy chung nhân nghĩa vượt non ngàn.

                             
                            TrúcGiang
                             
                            R
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2007 05:07:51 bởi Viet duong nhan >
                            #29
                              phu ong 10.01.2007 20:47:50 (permalink)
                              0

                              1. Chàng trai làm ruộng

                              Gắn bó quanh năm với ruộng đồng
                              Cày sâu cuốc bẳm vẫn hoàn không
                              Cuộc đời dầu dãi thân mưa nắng
                              Kiếp sống long đong cảnh nguyệt lồng
                              Đốn cũi trên rừng lo mảnh áo
                              Gieo mùa dưới ruộng giữ nghề nông
                              Một mình tần tảo trong khuya sớm
                              Vẫn đẹp làm sao một tấm lòng.



                              PO thân họa "Chàng trai làm ruộng"

                              CÔ GÁI QUÊ.
                              Sinh ra đã trót chốn nương đồng
                              Lá rụng mấy mùa duyên nợ không
                              Gối chiếc chẳng êm...thân cá chậu
                              Chăn đơn nào ấm ... cảnh chim lồng
                              Ghét nơi đô hội nhà cao rộng
                              Thương chốn ruộng đồng nước cạn nông
                              Chiếc áo sờn vai tình chửa bạc
                              Đào tơ liễu yếu vẫn kiên lòng

                              PO 1/10/07
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 40 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 587 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9