Một chút cho tôi , chút cho người ...
Thì cũng thế - vậy thôi
Đã bao lần ta tìm chốn bình yên
Vì cuộc đời kia - một chuỗi dài vô vị
Và cũng có khi ta tự bảo mình đừng bao giờ suy nghĩ
Thì cả một khối tròn - bộ óc tưởng vỡ tung
Hai mươi năm rồi oằn nặng đến khòm lưng
Ta quảy một gánh gian nan - từng bứơc đi chao đảo
Trên con đường xa đôi chân mòn gượng gạo
Từng vết chai sần thâm tím - buốt vì đau
Đã biết bao lần ta tự hỏi - vì sao ?
Chữ 'hạnh phúc" được điểm tô bằng muôn màu ,muôn vẻ
Lại chẳng đến cùng ta - vô tình chi - đến thế
Ai biết ta chờ ? lặng lẽ bóng thời gian
Trên những cánh đồng hoang
Vắt tận chân trời là màu xanh lá cỏ
Ta ngước mắt nhìn chiều - lời thì thầm gọi gió
Biết tìm nơi nào -thanh thản phút nghỉ ngơi ?
Thôi thì hãy cứ rong chơi
Như kẻ tha phương cả một đời lưu lạc
Có lẽ cuối chân trời kia - cuộc đời sẽ khác
Hoặc thế nào - thì cũng thế - vậy thôi !
HM
:: Bài thơ đưa vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2009 03:21:32 bởi Viet duong nhan >
Tôi muốn ? Tôi muốn gỡ - ném vào miền hoang vắng Những nỗi buồn đang bám chặt quả tim Ngày - hối hả cùng bao nhiêu tất bật Đêm - cầu mong giấc ngủ thật yên bình Tôi muốn khóc một lần cho kiệt cạn Tim lạnh lùng - Mắt ráo hoảnh - trời ơi ! Tôi muốn bóp quả tim mình cho nát Và hóa thân vào cát bụi trọn đời Kiếp nhọc nhằn oằn trên lưng gánh miết Sắp cuối đoạn đường - lảo đảo bước chân đi Là số phận ? Trời bày chi - cay nghiệt ! Chỉ là tôi - nhỏ bé - ích lợi gì ? Đông -Hạ -Thu -Xuân Bốn mùa dường như một Ngắm màn đêm - méo xệch nửa nụ cười Muốn bỏ lại sau lưng - Một mình thôi - chạy trốn Về cỏi hoang tàn - từ đó kiếp rong chơi Nhưng vô hình - sao cứ mãi đứng đây Nhìn thân xác hao gầy theo năm tháng Ôi ! khối óc biết bao lần hoảng loạn Chỉ muốn lòng mình thật tỉnh - lại như say ?! HM
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2008 11:18:40 bởi Huỳnh_Gia >
Độc thoại Có lúc tự hỏi lòng mỗi câu hỏi -" vì sao ?" Tìm mua chi một món hàng xa xỉ Hai chữ "tình yêu" là cái gì cao quí ? Trái tim nghèo chờ giảm giá... trời ơi ! Tôi ngoảnh lại mình gọi thử trái tim tôi Ồ ! nhịp đập loạn cuồng miền ký ức Nhẫn nại tìm quên giữa hai bờ ảo -thực Chôn nỗi buồn vào tận đáy thời gian Qủa tim khô theo từng giọt lệ tràn Chỉ còn lại một tình yêu chấp vá Theo ngày tháng bỗng thấy mình lười biếng lạ Cuối con đường khe khẽ hát...vu vơ Ôi ! tình yêu Tôi đã biết tôi khờ Đâu đủ sức để mua Thôi ! nhường cho kẻ khác Cố trấn tỉnh : "tôi ơi ! đừng tuyệt vọng * Về ta về đừng khóc nữa nhé tôi " HM * Nhạc Trịnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2008 07:49:59 bởi Huỳnh_Gia >
Lắng nghe.
Tôi lắng nghe tiếng thở dài của thời gian
Nặng nề rớt giữa không gian u tịch
Như tiếng côn trùng giữa đêm trường rả rích
Như tiếng khóc của hàng cây trơ bóng ven đường
Những chiếc lá ăn sương
Nằm co quắp giữa trời hoang hiu quạnh
Thoi thóp thở khi mùa thu chóng vánh
Dập vào đời cái chết lạnh...cong -khô
Tôi lắng nghe nhịp sống chậm từng giờ
Nụ cười trẻ thơ ,cái nắng thiêu từng ngày héo hắt
Và một ngày phụt tắt
Niềm tin cuộc đời bị giật lấy , thản nhiên
Tôi lắng nghe tôi bỏ sót nỗi niềm riêng
Mặc gió cuốn về miền hoang hoải
Trố mắt nhìn ,ánh nhìn đầy sợ hãi
Quay lại nhìn tôi , quá nửa cuộc đời - buồn.
HM R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2009 03:25:09 bởi Viet duong nhan >
Lạc
Những bước ngập ngừng bên triền dốc mùa Thu
Trượt dấu bàn tay , mưa nhòa giăng mất lối
Có giọt nào vương đôi mắt chiều hôi hổi
Thoáng giật mình - hạt nắng muộn buông rơi
Những bước chân đời vấp ngã giữa mùa trôi
Bàn tay níu ngọn cỏ xanh chìều vắng
Một chuyến đi - về đôi bàn chân rối rắm
Khoảnh khắc xa xăm - đôi mắt lặng im nhìn
Cánh diều ngân khúc hát giữa rộng thinh
Chiều tạm lắng cho nỗi buồn đi ngủ
Đêm sương lạnh mềm vai gầy thiếu nữ
Đời vô tình - lạc bước chốn phù du ...
HM R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2009 03:27:17 bởi Viet duong nhan >
Bài thơ cho ký ức Tôi viết bài thơ ngày ấy tuổi hai mươi Gởi lại cho người mấy mươi năm còn lại Cho tiếc nuối đong đầy chiều hoang hoãi Khi cánh chim trời khuất dạng cuối chân mây Tôi viết về vầng trăng tỏa ánh sáng như ngày Nơi tiếng hát vút cao giữa trời đêm lặng gió Nơi có tình yêu gõ vào tim nghẹt thở Từ đó đêm về thi thoảng khóc vì đau Tôi viết cho cuộc đời như một giấc chiêm bao Nơi gượng gạo buông tiếng cừoi cay đắng Rồi sau đó giữa không gian vắng lặng Chợt thấy mình - kẻ thất bại thảm thương Tôi viết cho tôi ...từ nghịch lý đời thường Hơn hai mươi năm đói - nghèo và khổ cực Những cơn lốc xóay cuồng lên từng lúc Nhổ bật niềm tin về hạnh phúc loài người Tôi viết cho ngày giã biệt thuở rong chơi Từng bước xoảy theo lối mòn mãi miết Tửởng có lúc buông trôi vì quá mệt Lại vội vàng gựơng dậy ...bước từ đầu !? Và muốn viết cho riêng vùng kí ức khắc sâu Để từ đó nghe một chút lòng thanh thản Chừng có lẽ cuộc đời còn phóng khoáng Tặng nửa nụ cừơi còn sót lại trong nhau HM R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2009 03:30:11 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: Huỳnh_Gia
Độc thoại
Có lúc tự hỏi lòng mỗi câu hỏi
-" vì sao ?"
Tìm mua chi một món hàng xa xỉ
Hai chữ "tình yêu" là cái gì cao quí ?
.....
Tôi ngoảnh lại mình
gọi thử trái tim tôi
Ồ ! nhịp đập loạn cuồng miền ký ức
Nhẫn nại tìm quên giữa hai bờ
ảo -thực
....
Qủa tim khô theo từng giọt lệ tràn
Chỉ còn lại một tình yêu chấp vá
Theo ngày tháng bỗng thấy mình lười biếng lạ
Cuối con đường
khe khẽ hát...vu vơ
.....
Cố trấn tỉnh :
"tôi ơi ! đừng tuyệt vọng *
Về ta về
đừng khóc nữa nhé tôi "
HM
Một chút cho người ,chút cho tôi... "Vì sao "? câu hỏi chẳng riêng ai Hai chữ tình yêu, cũng lắm phần Ảo - thực? đều do mình ra cả Chữ nợ chữ duyên , hỏi ai đây? Lọan cuồng nhịp đập, như hư ảo Trái tim chấp vá mảnh tình đời Ngày tháng , qua rồi- ai nông nổi Còn lại gì? chỉ câu hát vu vơ... Trong tình yêu , ai dại - ai khờ Ai tranh đua , ai nhận - ai thừa... Dẫu bẽ bàng , xin đừng tuyệt vọng Một chút cho người ,chút cho tôi... Bụi Tím... (Ghé nhà làm quen Anh tí nhé...) [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/55690/A11B067A338940C199ADF69D79694686.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2008 21:45:17 bởi Bụi Tím >
Trích đoạn: Bụi Tím
Một chút cho người ,chút cho tôi...
"Vì sao "?
câu hỏi chẳng riêng ai
Hai chữ tình yêu,
cũng lắm phần
Ảo - thực?
đều do mình ra cả
Chữ nợ chữ duyên ,
hỏi ai đây?
Lọan cuồng nhịp đập,
như hư ảo
Trái tim chấp vá
mảnh tình đời
Ngày tháng ,
qua rồi- ai nông nổi
Còn lại gì?
chỉ câu hát vu vơ...
Trong tình yêu ,
ai dại - ai khờ
Ai tranh đua ,
ai nhận - ai thừa...
Dẫu bẽ bàng ,
xin đừng tuyệt vọng
Một chút cho người ,chút cho tôi...
Bụi Tím...
(Ghé nhà làm quen Anh tí nhé...)
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/55690/A11B067A338940C199ADF69D79694686.jpg[/image]
Chỉ có thế Một chút cho hôm nay
Một lần cho mãi mãi
Như màn đêm có bao giờ ngưng lại
Dù một giây...giấc ngủ yên bình
Mỗi lúc bình minh
Choàng tỉnh giấc với bộn bề lo tính
Những bước chân vô định
Đeo bám thời gian dò dẫm bước theo về
Và những đam mê
Vụt tắt mất như ánh sao rơi rụng
Tất cả những gì được - mất
Là những dấu chân chim hằn khuyết nửa quãng đời...
Hạnh phúc một con người chỉ có thế
Mà thôi !
HM
Qúa bận bịu nên không còn tâm trí đâu mà thơ với thẩn , khách đến nhà mà không hay. Xin lỗi nhé BT !
À ! Gọi bằng chị đi vì chắc em nhỏ tuổi hơn HG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2009 21:14:44 bởi Huỳnh_Gia >
Dấu thời gian Những câu thơ từ dấu vết hôm qua...
Không có nắng ...nên mùa Xuân chớm lạnh
Ngắm chồi non vịn gốc đời kiêu hãnh
Cố vươn mình đón hơi ấm thềm mơ Từ rất lâu ...Xuân gọi những ước mơ
Vòng tay với một nửa miền hạnh phúc
Nhưng ...xa lắc ... mấy lần xua hy vọng
Gío mỉm cười chế nhạo những vu vơ Những câu thơ muôn thuở chỉ là thơ
Khoảng cách lặng đứng bên đường đợi chuyến ...
Cơn gió thoảng đếm thời gian lười biếng
Xuân ngủ quên bên nỗi nhớ xoay tròn Những câu thơ bập bẹ tiếng yêu thương
Bằng ngôn ngữ vô hình từ lá cỏ
Sương lạnh giá nép mình buông tiếng thở
Không gian chùng ,từng nốt nhạc hanh hao Những câu thơ chưa nếm những ngọt ngào
Nên đăng đắng nỗi niềm từng Xuân đợi
Giao thừa đón chút hương mùa Xuân mới
Thoáng giật mình , quơ giấu những ưu tư... HM 26/01/2009 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2009 03:32:31 bởi Viet duong nhan >
Chỉ có thể nói thật xúc tứ, thật buồn và thật hay.
Chào thi hữu Huỳnh Gia, HP đọc qua thơ của anh (chị) và bất giác cảm xúc trỗi dậy nên ghé qua chia sẻ vài câu chứ không dám cắt ngang nguồn cảm cảm hứng của bạn. Chỉ mong là còn được đọc những tuyệt tác thơ mà thôi.
Nhân dịp năm mới, chúc bạn cùng gia đình an vui, hạnh phúc và thơ vẫn... buồn như những gì nó đang hiện hữu.
Không phải HP nhiều lời với người chưa quen, nhưng đọc thơ bạn khó ngăn được cảm xúc. Chào bạn và hẹn gặp lại.
Hàn Phong
Trích đoạn: HÀN PHONG
Chỉ có thể nói thật xúc tứ, thật buồn và thật hay.
Chào thi hữu Huỳnh Gia, HP đọc qua thơ của anh (chị) và bất giác cảm xúc trỗi dậy nên ghé qua chia sẻ vài câu chứ không dám cắt ngang nguồn cảm cảm hứng của bạn. Chỉ mong là còn được đọc những tuyệt tác thơ mà thôi.
Nhân dịp năm mới, chúc bạn cùng gia đình an vui, hạnh phúc và thơ vẫn... buồn như những gì nó đang hiện hữu.
Không phải HP nhiều lời với người chưa quen, nhưng đọc thơ bạn khó ngăn được cảm xúc. Chào bạn và hẹn gặp lại.
Hàn Phong
Huỳnh Gia xin chào "Cơn gió lạnh" Huỳnh Gia ít học lại mê văn thơ , cứ nghĩ những dòng chữ rời rạc được mang ghép lại và đặt cho nó cái tên "THƠ " của mình có thể sẽ làm trò cười cho thiên hạ. Không ngờ lại nhận được lời khen chân tình của Bạn. Hạnh phúc nào bằng . HG cảm ơn Bạn đã ghé thăm nhà. Trước lạ - sau quen. Hy vọng HG sẽ đựơc học hỏi nhiều những gì tinh tế nhất mà các thi hữu đã gửi gắm trên diễn đàn vnthuquan này HG thân chúc HP cùng tất cả mọi người một năm mới an khang và thịnh vượng
Cho người viễn xứ Anh hãy về với Hà Nội đi anh ! Xuân vừa hay cây lộc vừng đổ lá Cả không gian rực vàng …Ôi , đẹp quá ! Tựa trời Tây chợt thu đến một ngày ... Anh hãy về thăm Hà Nội chiều nay . Đuổi bắt nắng mỗi khi trời lộng gió Ngắm hồ gươm lững lờ màu ráng đỏ Ngắm những cánh diều bay lượn giữa trời cao Anh hãy về Hà Nội để ...gần nhau. hơn một chút mà đo lường nỗi nhớ Chừng một chút mà lắng nghe hơi thở … của vầng trăng đêm khuyết nửa ơ hờ Anh hãy về lay tỉnh những câu thơ Còn say ngủ trên dòng sông kí ức Không có anh , thơ và đêm thổn thức Ai vỗ về trong mỗi giấc chiêm bao ? Lá lộc vừng trải thảm những lo âu Bao nhiêu lá bấy nhiêu lời muốn ngỏ … Rồi im lặng ...chờ nghe lời của gió Nói thay người đang sống kiếp ly hương Những trái tim phiêu bạt khắp muôn phương Hạnh phúc không , nửa địa cầu xa tít ? Ngoảnh nhìn lại nẻo đường quê mờ mịt Bước chân quên như chùn giữa cuộc đời Quay trở về , Anh nhé ! trở về thôi ... HG 19/02/2009 Viết tặng những người xa quê hương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2009 03:36:04 bởi Viet duong nhan >
Có một lần... Có một lần tôi sơ ý đánh rơi Ngàn sợi nhớ vướng vào trang thơ lạnh Giữa mùa đông , không tìm ra hơi ấm Trái tim hồng tê cóng giữa hoang vu Một lần quên , tôi lỡ nhặt lời ru Và mang cất trong tủ đời giấu diếm Ngọn gió khuya khua nụ cười lấp liếm Ngoài hiên , mưa xóa mất lối trở về Rồi một lần chợt chìm giữa u mê Xen giấc ngủ tiếng chân người bước khẽ... Bàn tay xoa lên bờ vai nhè nhẹ Lời tỏ tình dìm chết một chơi vơi Và một lần bỗng nhìn lại chính tôi Mong manh quá tình yêu và lý trí Mang rào chắn vẹn nguyên lòng ích kỷ Mà không hay thơ khóc cả một đời ... HM 28/2/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2009 12:21:11 bởi Huỳnh_Gia >
Đoản khúc mưa
Đoản khúc buồn , mưa hát gọi ngày xưa
Chắc mưa hiểu nên mưa buồn đến thế
Xưa yêu anh , nhưng biết rằng không thể...
Đành buông tay , tình gục chết giữa mùa.
Có những chiều em trốn giữa trời mưa
Mặc cho gió quất từng cơn ran rát
Ngày anh đi , mưa đổ chùn khuôn nhạc
Câu hát giữa chừng ngưng bặt , buốt con tim
Ngày anh đi , em chỉ biết lặng im
Gom nỗi nhớ nhờ thời gian giữ lấy
Không hy vọng dù một lần gặp lại
Chờ đợi ư ? mưa xóa dấu chân rồi .
"Như đã dấu yêu " em hát dưới mưa rơi
Nghe mặn chát đôi môi mình mím chặt
Khoảng trống ấy lấy gì đây khỏa lấp ?
Người vô tình hẵng đâu biết , đâu hay.
Một thời yêu anh , giờ xa quá tầm tay
Không níu kéo ,sợ đời thêm mõi mệt
Thôi , đặt bút vào thơ câu chấm hết
Để dặn lòng : "tình đẹp lúc dở dang"
Huỳnh - Gia
03/03/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2009 20:00:40 bởi Huỳnh_Gia >
Nếu... Người bảo cuộc đời là một giấc chiêm bao
Sau giấc ngủ , bình minh về trước ngõ
Có ai không , đến đây tôi hỏi nhỏ :
" Gíâc chiêm bao tàn là cái chết , phải không ? "
Nếu cuộc đời là bức tranh nhuộm độc sắc hồng
Màu hạnh phúc , giấc ngủ dài trải thảm
Có hay không cho ta lòng cam đảm
Từ giã một lần , xa hẵng giấc chiêm bao ?
Còn nếu cuộc đời toàn nếm trải đớn đau
Sóng gió giữa dòng , con thuyền ta nhỏ bé
Thì tôi sẽ nói thay người , người nhé !
Không có niềm tin , giấc ngủ chẳng là gì... Giấc ngủ vẫn còn dài ... cuộc đời vẫn bước đi Giấc chiêm bao vẫn còn những đắng - cay - mặn - nhạt Nếu giấc ngủ tàn , bình minh về sẽ khác Chỉ có những linh hồn bất lực , thế mà thôi ! Thôi thì giấc chiêm bao hãy che giấu cuộc đời Để ta có một niềm tin vào phía trước Để ta còn buồn - vui với những lần mất - được Và trái tim này còn biết đập để mà yêu. Huỳnh Gia 04/03/2009 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2009 18:47:18 bởi Viet duong nhan >