đoạn trường tương tư.
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 48 bài trong đề mục
kha_loi 19.12.2006 18:44:08 (permalink)
0
thơ vũ phu
 
lạy phật tổ!
con xin ước một điều.
con ước rằng: xin ''đánh'' nàng một trận,
cho đã lòng năm tháng hoài tương tư.
 
 
các bác đừng hiểu nhầm nhá!
#16
    kha_loi 21.12.2006 21:58:03 (permalink)
    0

    dấu tên

    Bao giờ tôi mới được em yêu!

    hồ mắt em sâu cuốn tôi vào,

    say như gió Xuân đi tìm én,

    bởi cái si tình mà tương tư.

    Trăng sao trên trời ai lấy hết...

    thì cứ mặc người lấy đem đi

    chỉ xin để lại người em đó

    kẻo tiếng lòng tôi ngơ ngác tìm

    Tôi có làm gì mà mang tội?

    trời đày tôi vào nỗi nhớ nhung

    khi màn đêm khép hai con mắt

    vậy mà vẫn mãi gọi tên...*dấu tên*...
    #17
      kha_loi 21.12.2006 22:44:10 (permalink)
      0
       gió đêm.
       
       
      tôi nhận ra tôi từ bóng tối
      một đoạn đường dài lắm ưu tư
      ai thấy đời nhau không ngoảnh mặt
      ánh dương biết mấy dải luồn qua.
       
      bài này chưa nghĩ ra hết.
      #18
        kha_loi 22.12.2006 18:30:25 (permalink)
        0
        ừ thì em ngoan.
         
        ừ thì em ngoan
        lời em chưa nhận
        em còn xem xét
        chữ tình anh trao.
         
        nhìn trong mắt nhau
        đọc hoài không thấy
        ngày mai bước lại
        có bằng hôm nay.
         
        hôm ấy trời xanh
        không mưa không nắng
        lời anh chưa ngỏ
        em còn vô tư
         
         
        có dại hay không
        khi chiều hôm ấy
        anh liều anh hỏi:
        cho được thương em?
         
        em nhìn bâng quơ
        im im chẳng nói ,
        nghĩ gì không biết?
        lần đầu em say
         
        có phải em say
        hay đang tìm cách?
        chối từ câu hỏi
        tránh làm anh đau.
         
        niềm vui chợt bay
        lẩn vào trong lá
        thành ra ngượng ngịu
        đang cài trên môi.
         
        từ đó đến nay
        trời không xanh nữa
        trong đôi mắt lửa
        tắt lụi mưa đông.
         
        ừ thì em ngoan
        nên anh chờ đợi
        ừ em ngoan lắm!
        anh buồn liên miên...
        #19
          kha_loi 24.12.2006 09:43:24 (permalink)
          0
          Quen rồi hay sao?
           
          vĩnh biệt từ đây trong mắt nhau
          như chưa từng có những hẹn hò
          như chưa từng có ngày xa vắng
          bên thềm cỏ lạ, hỏi lòng nhau.
           
          cũng biết rồi đây đau sẽ nhiều
          không gian phủ kín một màu tang
          trở hết trăm năm vào dĩ vãng
          yêu đương đoạn tuyệt với lòng tôi.
           
          ai hãy ru tôi ngủ say giấc
          qua mấy mùa thu đổ lá vàng
          chết hẳn vài năm rồi mới dậy
          nàng đã lấy chồng lúc mùa đông.
           
          trước khi tôi ngủ tôi sẽ đốt
          bức ảnh mùa thu giữ bên mình
          đốt hết thơ tình lưu ngày tháng
          mộng ảo bóng người  tôi đã yêu.
           
          thế là sẽ quên-quên-quên hẳn
          tưởng tiếc không còn nghĩa trong tim
          hồn lại trắng phờ như chưa nhuộm
          thơ tình vấy mực mấy mùa trăng.
           
          nếu có vô tình chạm mặt nhau
          tự hỏi:hình như có quen người,
          mà sao không chào tôi một tiếng
          hay lâu quá rồi người cũng quên.
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2006 16:45:52 bởi kha_loi >
          #20
            kha_loi 24.12.2006 12:44:09 (permalink)
            0
            Bài thơ cuối cho em.
             
            suy tư mãi rồi chỉ thế thôi
            chiều nay sưởi nắng ghé xuyên thềm
            đặt bút ưu tư vài lời cuối
            tặng nốt cho người chút tình tôi
             
            đã biết yêu em không phải cách
            thương rồi chẳng biết làm em vui
            gặp nhau hững hờ như người lạ
            cố níu làm chi thêm bẽ bàng.
             
            rồi mai quên hẳn nỗi thèm yêu
            khổ lắm! khi yêu nhớ điên cuồng
            và những trận say vì chí nản:
            mặc cảm thấy mình chẳng bằng ai.
             
            chung quy cũng tại mình gây cả
            bởi tự ghét mình,thương được ai?
            với anh em chưa hề có nỗi
            tự ti anh đầy đọa anh thôi.
             
             
            mong sao sau này ngày vui đến
            với em hoa trải khắp cuộc đời
            buộc chặt nửa kia cùng năm tháng
            ân ái say nồng hết đời nhau
             
            hôm nay xin nắng chiều làm chứng
            tôi viết bài thơ cuối cho người
            cũng để đoạn tuyệt bao ngày đã
            bước lầm sang cõi tình vô duyên.
                                           
                                            chiều 23/12/06.
             
            Buồn đây !có ai mua?
             
            nếu như nỗi buồn mà bán được
            thì tôi giàu lắm mọi người ơi!
            dải khắp  trời  đêm còn chưa hết
            lấp cả trăng vàng với ngàn sao.
             
            khi lúc lòng tôi đã mến thương
            người em ngày bé ở bên nhà
            gửi tiếng lòng tôi cho thiếu nữ
            giữ hộ trường thơ trong những đêm
             
            tưởng những hồ mơ sẽ trưởng thành
            gặp nhau thắm thiết mắt yên lành
            đọc ý thầm lên mà hạnh phúc
            yêu ngầm tha thiết với lòng nhau
             
            hồ mơ nghiêng ngó vẫn mơ hồ
            cặn kẽ xem lại vẫn thế thôi
            thấy người không nói cho một tiếng
            tự biết được mình thật đã thua
             
            thực tình tại nỗi yêu chẳng biết
            nhẹ nhàng trải ý với niềm kiêu
            đong đưa khúc tình ca ong bướm
            cho hoa rót mật không e dè.
             
            thôi vậy đời em em cứ đi
            tôi ngồi ôm lại những đêm sầu
            xem ai mua buồn tôi bán vậy
            để lâu sợ lắm !hồn rong rêu.
            14/12/06.
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2007 13:19:25 bởi kha_loi >
            #21
              kha_loi 25.12.2006 08:18:13 (permalink)
              0
               
               
              LỆ HOA
               
              buồn đến nỗi không dám làm thơ nữa
              bao mộng mơ chắp cánh bay hết rồi
              trăng rơi xa tránh mùa đông buốt lạnh
              hoa cũng tàn hấp hối giữa nắng se
               
              trang giấy mới ngửa mình chờ câu chữ
              như hôm nào còn lắm vần thơ yêu
              trên hàng kẻ anh trồng hoa dấu ngọc
              trên hàng kẻ có nàng mười tám xuân
               
              anh cũng bay hồn anh vào trong đấy
              cơn tưởng tượng anh đã được em yêu
              không giật mạnh để tỏ ra nghiêm chỉnh
              khi anh cầm anh nắm bàn tay em
               
              hết thật ư?hoa thơ và lá ngọc
              hết thật ư?trường mộng về hư vô
              đêm nay đây ngấn mực còn nguyên đấy
              đêm nay đây trang giấy đốm lệ hoa.
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2007 13:12:47 bởi kha_loi >
              #22
                kha_loi 26.12.2006 08:33:58 (permalink)
                0
                cái tát.
                 
                 
                tôi chia hồn làm hai
                để ôm nhau an ủi
                nỗi đau vì cái tát
                vào mặt tình vô duyên.

                ôm nhau cả một đêm
                dài tiếng kêu tuyệt vọng
                hồn mềm ra như nước
                chảy ngược lại rừng sâu.

                thời gian sao lại trôi
                làm cho người  ta lớn
                làm cho tôi đau khổ
                với một niềm yêu riêng.

                vẽ người lên bức tranh
                xoã tóc thu lơi lả
                với niềm kiêu thầm kín
                tôi quỳ dưới bức tranh .

                tôi đã biết làm thơ
                gửi tình yêu vào đó
                mà người mơ không lại
                mãi mãi là mơ thôi.

                tôi xin lạy hồn tôi
                đừng yêu em thế nữa
                làm thế nhân sầu mặc
                khi đọc lời thơ tôi.
                 
                Khả lôi 26/12/06
                 
                 
                 
                 
                 
                Hôn cả niềm đau
                 

                hôn nhẹ ngàn đau khổ
                cho lưỡi đờ tê ran
                nắm tay mình im lặng
                tìm lại ngày rong chơi.
                 
                chưa một lần em yêu
                với tình anh mang lại
                anh yêu em nhầm quá
                bẽ bàng vạn ngày sau.
                 
                tránh cái nhìn thẳng nhau
                khi lướt qua đầu ngõ
                bóng em mờ không rõ
                trong nắng chiều cay cay.
                 
                anh đi tìm lầm lỗi
                với chiếc túi thời gian
                gom đầy cơn mê dại
                đã thả ngày hôm qua.
                 
                giờ không dám soi gương
                sợ gặp lại chính mình
                mắt mờ và tóc rối
                xác hồn xấu xa chưa
                 
                giờ không dám soi gương
                sợ gặp lại chính mình
                như tuổi thơ chờ mẹ
                thút thít ....chiều buông nhanh.

                26/12/06
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2006 08:52:55 bởi kha_loi >
                #23
                  kha_loi 26.12.2006 16:28:18 (permalink)
                  0
                  anh buồn lắm
                   
                   
                  anh buồn lắm những đêm trường sâu thẳm
                   
                  nhung nhớ nhiều ghép đầy mảnh trăng tan
                   
                  trăng tròn quá rồi trăng vui với gió
                   
                  lá khô rơi ngàn tiếng rớt ơ hờ.....
                   
                  chưa tới mộng chân đã chùn bước mỏi
                   
                  tương tư lắm mà ngại ngùng không vơi
                   
                  đành vậy sao tình ngàn năm vẫn thế
                   
                  nuốt âm thầm duyên ý vào trong đêm
                   
                  bao lâu rồi đuổi trăng về đâu vậy
                   
                  bước thêm dài trăng vẫn chạy nhanh hơn.
                              03/06
                     ...........................
                   
                   
                  trường mộng hoảng.
                   
                  đêm nay em về giữa cơn mơ
                  chập chờn trong giấc không buông lời 
                  anh biết đương mơ mà vẫn khóc
                  muối mặn hai hàng lúc em tan
                   
                  gió lùa lau nhẹ hàng mi ướt
                  thương cảm lỗi lòng tiết trời đông
                  lành lạnh trăng mờ chim bay hết
                  tay nắm tay mình ấm lòng không?
                   
                  đầu kiếp làm trai chưa dám chắc
                  tâm hồn cứng lạnh đã hơn ai
                  nhớ người không gặp như phát dại
                  vai rộng thượt thừ lụy :chữ tình.
                   
                  anh chẳng được kề bên bằng thực
                  gặp nhau thấp thoáng những cơn mơ
                  rồi anh ngơ ngác tìm không thấy
                  lại một đêm dài gối tương tư
                   
                  yêu em chưa tới sầu đã đủ
                  độc ác không người lúc dửng dưng
                  đã chín cả lòng yêu người lắm
                  mà chưa thấu cách tự yêu mình.
                  12/06          
                   ........................
                   
                  Tự tử
                   
                  vô vàn yêu rồi vô vàn nỗi tủi:
                  em chẳng đỡ trái tình thầm anh rơi
                  vỡ trên đá bốn bề mông lung lạ
                  nát thật rồi lũ côn trùng vây quanh.
                   
                  tám vết dao cứa sâu vào động mạch
                  cho vơi dần dòng máu còn đam mê
                  mất trí khôn anh mới làm như vậy
                  cam một lần mất trí vì không duyên.
                   
                  anh muốn chết khi mình đang vô vọng
                  khỏi sau này tỉnh táo lại thèm yêu
                  hồn ngàn năm yêu đơn phương còn mãi...
                  theo trăng vàng khuyết một nửa trên cao.
                   
                  anh chết đi lãnh trọn phần bất hiếu
                  mà nếu không chẳng bưa nỗi dày vò
                  mê dần đây..hồn ma vây quanh xác
                  bỗng tỉnh choàng tiếng mẹ gọi- con.. ơi...!
                   
                  26/12/06
                   
                   
                   
                  bóng em như cơn gió
                  thoảng qua làn da anh
                  đậu trên cành lá động
                  gió ơi gió vô tình.
                   
                  đã bao năm lắng yên
                  hình dung về một nửa
                  gối đầu ru lòng ngủ
                  tìm người lấp trong mơ.
                   
                  (viết dở)
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2006 17:17:23 bởi kha_loi >
                  #24
                    kha_loi 05.01.2007 14:00:18 (permalink)
                    0
                    Nhịp sóng buồn
                     
                    Mây vàng hoàng hôn trên biển vắng
                    lang thang cát dài một mình ta
                    gió vờn lướt theo từng cơn sóng...
                    xa xa chấm nhỏ bay theo nhau.
                     
                    Bâng khuâng dạt dào bao tiếc nhớ
                    bọt biển vuốt mặt đá trơ mình,
                    rêu xanh thương chi  đời đá mặn?
                    Phủ quanh xanh rờn một tình yêu.
                     
                    Sóng tan rồi từng cơn sóng vỗ
                    điệu buồn vỗ mãi vào lòng anh...
                     
                     
                    Thôi về trở về nơi chốn cũ
                    rời xa không gian điệu buồn kia
                    để mình sống lại thủa ban đầu,
                    để mặc sóng xô mình vào đâu.
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2007 21:02:58 bởi kha_loi >
                    #25
                      kha_loi 05.01.2007 14:23:59 (permalink)
                      0
                      Uống thơ
                       
                      Yêu trăng để làm chi?
                      Nhuốm chút hồn thi sĩ,
                      yêu em để làm chi?
                      Mà nhung nhớ cả đời.
                       
                      Những đêm ngồi dưới đây
                      rình chị Hằng xuống tắm
                      trần truồng trong chén rượu
                      chị tắm mà em say.
                       
                      Những đêm dài nhớ em
                      nỗi buồn không tưởng hết
                      khát em không thể uống
                      giải một niềm đam mê.
                       
                      Anh muốn chết thật đi
                      thoát hồn ra khỏi xác
                      rong hồn bên thinh lặng
                      mà tự tiện hôn em.
                       
                      Lúc đó anh hôn em
                      làm cho em sướng dại
                      ào ào...trong ngọn gió
                      em mát bờ môi chưa!
                       
                      Anh vọt tới cung trăng
                      buôn chuyện cùng chú Cuội:
                      Có bao giờ Cuội đã
                      xem chị Hằng tắm chưa?
                       
                      Đây một liều thuốc độc
                      là những vần thơ anh
                      uống vào rồi anh chết
                      an táng tại vườn thơ.
                      #26
                        kha_loi 18.01.2007 22:34:49 (permalink)
                        0
                        Nghe mưa.
                         
                         
                        Này mây ơi! Đã từ lâu lắm...
                        Em tôi lơ lững phương trời nào?
                        Gió khuuya có còn khua hồn dại?
                        Mơ mộng có dạt trốn bình yên?
                         
                        Một chiều nghe mưa trên đỉnh vắng
                        thấy tiếng đớn đau tiếc thương đời
                        thân mình bao năm trôio ngàn dặm
                        nào ngờ nặng hạt với điêu ngoa.
                         
                        Ước gì đời mình như biển cả
                        hứng hết nỗi đau rớt trên ngàn
                        sông trôi niềm đau đi-Đi mãi...
                        Buồn tôi ôm lấy để người vui.
                         
                         
                         
                        Cầu nguyện.
                         
                        Trời vẫn cứ xanh mây vẫn trôi
                        em vẫn cứ đi anh vẫn đợi
                        đợi cho tháng ngày phôi pha dấu
                        dấu yêu ngày cũ còn trong anh.
                         
                        Giờ bước một mình ta một bóng
                        cảnh cũ nguyên xưa người vắng rồi
                        chẳng biết giờ này em ở đâu?
                         
                        Trời ơi! Xin người buông cơn gió
                        đảy thuyền em tôi cập bến trong
                        để khỏi lênh đênh đời con gái
                        mải buông mái chèo khua sóng tình.
                         
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2007 22:43:04 bởi kha_loi >
                        #27
                          kha_loi 18.01.2007 22:53:45 (permalink)
                          0
                           
                          Nhạc buồn
                           
                           
                          Một bài hát em yêu từ độ ấy
                          chính lời anh ,anh hát tặng cho em
                          nhạc lướt thướt điệu buồn sầu chia cắt
                          mà tại sao hai đứa thích nhạc buồn?
                           
                          Đúng thật là cuộc chia ly tiền định
                          bặt âm ca tay buông thẳng đường không
                          giờ vẫn vọng tình sầu ta đã hát
                          ôi !Đắng cay mài dao cắt duyên mình.
                           
                          Ngó lên trời thấy trăng nhoè trong mắt
                          dải lụa nào trói lại nỗi tương tư?
                          Thôi về đi!Xin trăng về bên ấy
                          đem gió lụa lau nước mắt lưng tròng.
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                          #28
                            kha_loi 12.02.2007 22:23:55 (permalink)
                            0
                            Thu hoài cảm.

                             
                            Hồn thơ lồng lộng chẳng liếp che
                             
                            dáng liễu giai nhân tản mây ngàn
                             
                            thu xoay tít cánh cao tầng gió
                             
                            cúc vàng ngả luống, bướm bay xa .
                            .................................................
                             
                             

                            Cắn tan vầng nguyệt.

                             
                            Mỗi vầng trăng ai cũng giành cho được
                            Mặc Tử thời đã ráo bán từ xưa,
                            ta cũng đòi đem trăng về chung gối
                            không áo quần ...Quắp chặt vòng tay điên.

                             
                            Đè trăng ngửa cắn nát trăng tuôn máu
                            Hút linh hồn tinh tuý ,lạnh yết hầu
                            rồi ta khóc toáng lên vì hạnh phúc
                            em của ta ,ta cắn chết em rồi!

                             
                            Môi ta còn dính sót nhem máu ướt
                            máu không màu cũng chẳng thấy hôi tanh
                            một linh hồn ẩn trong hồn ta đó,
                            hết động tình lơi lả với mây khuya.

                             
                            ..................................................
                             
                             

                            Trăng cười đểu

                            Biết được ?Có khi nào em bất chợt gọi tên anh
                            có hay không ?
                            Ta gần nhau mà hai hồn ngăn như vách núi
                            nghe tiếng quen bên kia vọng lại
                            uống một nguồn nước rót từ trên cao.

                            Mỗi tâm tư ai mà hiểu thấu được
                            ta hiểu mình có ai hiểu cho ta?
                            Cũng vậy thôi những gì em muốn lắm
                            chỉ bày tỏ cho rõ với riêng em.

                            Anh vẫn gọi vầng trăng là cái nhìn một mắt
                            luôn soi mói khi anh khướt say mèm
                            trăng cười đểu trăng ngã lăn xuống phố
                            ngửa tênh hênh trên nóc cũ, rêu vàng.

                            Với mặt trời anh chưa có từ để ví
                            vì anh chỉ sống vào lúc nửa đêm,
                            trưa nắng cháy em gọi là gì vậy?
                            Hay như thường em vẫn gọi bằng ông ?

                            Và với anh
                            em gọi thằng say,
                            gọi như thế để anh say suốt đời.


                             
                            .................................................
                             
                             
                            Xuân cô liêu.

                             
                            Xuân tới chẳng biết buồn sao đây?
                             
                            Ba mươi đêm cuối cạn năm rồi
                             
                            lá rơi ...hỏi gió ngơ ngẩn gió.
                             
                            Mừng chi thêm tuổi gác mộng sầu.
                            #29
                              kha_loi 15.02.2007 22:12:26 (permalink)
                              0

                               
                               
                               
                              Thu đoái.

                              Viễn hoài trường dạ thu
                              khốn tình dư hương hối
                              tâm hàn chung hữu lệ
                              động sóng trùng mệnh giang.
                               
                              ......................................
                               
                               
                               
                              Tuyệt vời trong giọt lệ.

                              Nhiều khi nỗi đau cũng tuyệt vời
                              cho ta cào xé nát tâm can
                              được điên mới biết rằng tình ái
                              đem về hạnh phúc khó hơn mơ.

                              Thật cảm ơn em đã du hồn
                              tôi bay tột đỉnh tới trăng sao
                              tựa lưng mây nhỏ êm hơn lụa
                              vui sướng làm sao phút mơ vàng.

                              Không gian lồng lộng của hồn thi
                              là yêu để nếm vị cay nồng
                              biết đắng bờ môi, buồn rã rượi
                              tỏ thêm lòng thắm vợ chồng Ngâu.

                              Còn đây thương lắm! Phút giây này
                              đoái hồi tưởng tiếc phút thu xưa
                              yêu người trên hết lòng trân thật.
                              Hưởng nỗi tuyệt vời của nỗi đau.

                              14/02.07.
                              ......................................................
                               
                               
                               
                               
                              Yêu đến thế.
                              Một giọt nước mắt em cũng đủ làm anh tan ra như muối
                              một lời đắng em buông sẽ nhuộm anh thấm hơn nhuộm tràm,
                              suốt cuộc đời.
                              Vì sao anh chẳng biết
                              và có thể , sẽ không bao giờ hiểu.
                              Chỉ một điều anh thấy mà mọi người chẳng ai không thấy,
                              ''anh yêu em!''
                              Tình yêu làm sao dấu nổi, khi con mắt đói khát cứ van nan
                              luôn năn nỉ bằng miệng ,lời hành khất.

                              Cơn gió nào vừa thổi qua em?
                              Ta van gió!
                              Hãy qua đây!
                              Thổi nhè nhẹ
                              Vào mắt .
                              Vào môi.
                              Nhè nhẹ thôi cho hồn ta cảm thụ chút hương ,hơi ấm của em.
                              Ôi! tình yêu, yêu một mình.
                              Say hơn cả hai người yêu nhau
                              chỉ thiếu, hơi thở không chạm vào nhau thôi.

                              Đêm 14/02/07.
                              ...........................................

                               
                               
                               
                               
                              CÕi vĩnh hằng.

                              Khi ta về cát bụi,
                              đấng tối cao, xin người! Đừng thổi ta ra ngoài vũ trụ.
                              Hãy nhào ta quện vào sâu trong lòng đất,
                              đợi luân hồi lăn bánh trở em về.
                              Ta với em làm một,
                              dù muốn hay không em cũng trong ta vĩnh viễn.

                              Bông hoa dại màu tím không tên
                              nở âm thầm từ sâu đáy huyệt
                              của một tình yêu khi làm người ,hấp hối vươn lên.
                              Ta vui rồi! Vui rồi!Không buồn nữa.
                              Một ngày ta sẽ thuộc về nhau mãi mãi...

                              Hoa tím không tên gió thổi về từ đồng xanh ,mộ địa.
                              Người yêu hoa dại của kiếp sau ngắm hoài , chăm chú từng ngày.
                              Hoa bé nhỏ chẳng kiêu xa
                              chứa hai linh hồn mang tình yêu bất tử.
                              Đêm 14/02/07
                              .......................................................

                               
                               
                               

                              Vờ quên.

                              Những giấc chiêm bao lệ vẫn trào
                              ta hỏi hồn ta có thương không ?
                              Còn thương ánh mắt thu tìm nắng,
                              môi mềm thả tiếng đắng lòng nhau.

                              Từ đó đến nay chán cả rồi
                              mặc hoa lơi lả chút dư hương,
                              tiếng gọi tìm em thôi cất tiếng
                              sượng sùng gói lại kín niềm mơ.

                              Biết phận ,mình thôi tránh gặp nhau
                              sợ lúc lòng thua nỗi cả thèm
                              quên không đành được sầu nghẹn cổ
                              mang về đêm tối vết bầm môi.
                              ..........................................................


                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2007 15:22:35 bởi kha_loi >
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 48 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9