Chỉ có riêng ta!
Thay đổi trang: << < 456 | Trang 6 của 6 trang, bài viết từ 76 đến 84 trên tổng số 84 bài trong đề mục
Ngậm Ngùi 28.09.2007 18:17:50 (permalink)
0
Đơn Côi!

Chòng chành, tí tách...
...mưa thu
Mái tranh gõ nhịp
gió đu xóm nghèo
Đã xa đôi tiếng ru yêu
Đơn sơ sót lại muôn chiều lá rơi..!

Vầng trăng mê ngủ quên trôi
Còn đêm lạnh lẽo khắp trời bão lên

ánh đèn quê
ánh đèn lem
hắt hiu một bóng
say mèm
mèm say

Chợt nghe rõ tiếng thở dài
Rơi vào sâu thẳm trần ai rồi chìm.!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2007 18:19:20 bởi Ngậm Ngùi >
#76
    Ngậm Ngùi 28.09.2007 18:20:34 (permalink)
    0
    Học yêu...
     
    Thế rồi hắn cũng học yêu!
    Và yêu quá đỗi...liêu xiêu bước về
    Hắn cười khi hắn ngủ mê
    Hắn buồn khi hắn vỗ về trái tim

    Lúc vui hắn cũng lim dim
    Không vui hắn lại như chìm giấc sâu
    Tình yêu là phút ban đầu
    Của con tim hắn đã nhàu vì mưa...

    Hắn thường dậy sớm về trưa
    Dù thân rời rạc mắt chừa hổng sâu
    Mà chân hắn vẫn như tầu
    Chắc trong tim hắn ...sắc mầu lung linh!

    Bạn bè đông, vẫn đinh ninh
    Dù đứa trách móc, lặng thinh giận hờn
    Vì ai hắn đã khác hơn...
    Xôn xao nắng, gió khua đờn từng khi!

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2008 05:36:17 bởi Ngậm Ngùi >
    #77
      Ngậm Ngùi 30.09.2007 21:39:12 (permalink)
      0
      Chờ
       
      Lùa mây, gom nắng
      dọn đêm...
      Chờ em !
      Trăng thắp đôi miền trời chung...
      ngọt hương sâu!
      cuống chân ngông...
      mùa thu ẩm ướt bên song rập rình...!

      Bờ môi khô ngóng môi xinh

      Ôi!
      Đây khát đó hay tình khát trao?
      Đợi chờ hay cuốn vào nhau?

      Mà đêm nay gió qua cầu rụng rơi...!
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2008 05:34:31 bởi Ngậm Ngùi >
      #78
        Ngậm Ngùi 10.09.2008 05:32:47 (permalink)
        0
        Thôi...!

        Nghe rằng bên ấy đang mưa...
        Rào thưa nhớ bạn nhưng chưa muốn tìm?
        Đường khuya dù chỉ mình ên
        Thầm câu vọng cổ bắt đền ngày xưa!

        Nghe rằng gió lội đò đưa
        Phòng hoa nay đã ướm vừa trống canh
        Mỗi đêm mộng, mỗi tan tành
        Tàn hoa phai mộng giấc xanh tiêu điều

        Nhưng giờ ta đã khác nhiều
        Dại khờ không đủ trăm điều ước mong!
        Thật lòng yêu cũng chả xong,
        Thì thôi nhắm mắt leo vòng lối ngang...

        Thiếu thời vụng dại - ngang tàng
        Nghĩ lòng cũng thấm, hẳn là vấn vương
        Tiếc rằng thân ngựa dặm trường
        Phong sương đã đủ, đã lường dối gian.

        Ngây thơ chưa hẳn thiên đàng,
        Huống chi mấy bận gian nan hẹn hò
        Người xem vui thú - ai ngờ!
        Bây giờ sóng phủ ngây ngô đáng gì?
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2013 15:56:28 bởi Ngậm Ngùi >
        #79
          Ngậm Ngùi 15.09.2008 03:22:21 (permalink)
          0
          Tâm sự với em!
           
          em hay đùa : mình chẳng giống nhau
          cả nỗi nhớ, hay niềm vui nho nhỏ
          em giãy bày : tình yêu là duyên số
          Và đôi ta cứ khập khiễng mà nên

          Em bảo rằng : yêu tất cả nơi tim
          Niềm rung cảm mãi muôn đời chân thật
          Sự khoan dung hay xẻ chia : được - mất
          Mọi lẽ đều có sự biện minh riêng

          Anh chỉ cười nhưng hạnh phúc càng thêm
          Yêu tha thiết nhưng ngập ngừng lời nói
          Mọi cử chỉ cũng dường như bối rối
          Chỉ tâm hồn thì vút tận ngàn mây

          Những giận hờn đôi lúc cũng chẳng sai
          Em bảo anh cứ thường hay suy diễn
          Bởi tình yêu mênh mang như sóng biển
          Lúc trào dâng, khi êm ái xuôi dòng

          Cứ vui đi ngày mai dù được không
          Cũng trọn vẹn phút tình dâng sóng ngọt
          Nhưng em ơi lòng anh không sao ngớt
          Nghĩ về em, về lối hẹn tương lai

          Anh sợ nhiều mưa gió, sợ tình phai
          Không có em đời thật là vô nghĩa
          Ví trước đây hay bây giờ dâu bể
          Thì bước đi chẳng vương vấn trăm chiều

          Yêu em nhiều, tin em cũng thật nhiều
          Không phải anh, chỉ là do ...do gì nhỉ?
          Do trái tim muôn đời hơn lý trí
          Vồ vập yêu, rồi lo ngại tình yêu!

          Hạnh phúc rồi, ai chỉ muốn bấy nhiêu?
          #80
            Ngậm Ngùi 01.12.2011 13:59:35 (permalink)
            0
            Lạc


            Như nắng hạn chờ mưa
            Anh sà vào em vội vã...
            Như hoa lâu kết nụ
            Em tìm anh mong tan ra...

            Những cái hẹn đầu tiên ngọt ngào thơm phức
            Không cần khẩu vị, không cần dư hương...
            Hai ta cuốn nhau
            Như lữ khách bên đường lạc mình trong bóng tối...

            Rồi bẽ bàng chờ nhau
            Rồi ngỡ ngàng hiểu nhau
            Đếm khoảng trống vô hình tăng dần, lơi vẻ ngoài khắn khít
            Em sợ mình lạc bước
            Anh thương mình lố bịch

            Giá như em hiểu mình / một loài cây lớn vội, chưa đủ ngày đơm hoa kết trái
            Giá như anh hiểu mình / thân khô cằn cỗi... vốn đủ đầy nắng mưa
            Thế mà...!Chúng ta ngây thơ vẫn tưởng... vùi lấp được ngày xưa...nơi anh...nơi em


            Tiếc thay!
            Giấc mộng!
            Tưa bừa...
            Vàng phai mà lại đong đưa chẳng tàn.

            Thiên đường dấu hẹn đá vàng
            Mưa về bủa lối / mơ màng còn vương...!
            #81
              Ngậm Ngùi 24.02.2012 21:33:12 (permalink)
              0
              Viết tặng em bài thơ chưa kịp đặt tên



              Anh chẳng tin nhân gian đâu
              Người ta mồm mép chẳng đàng hoàng
              Anh tin cảm nhận trong lồng ngực
              Của một lần con tim đi hoang

              Tim đi hoang tìm đến tim em
              Kết thành một đôi tim yếu mềm
              Biết sẻ chia, biết cùng chung nhịp
              Không khoa trương, chẳng mau quên.
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2012 21:35:16 bởi Ngậm Ngùi >
              #82
                Ngậm Ngùi 17.06.2012 04:08:50 (permalink)
                0
                Bừng tỉnh!

                Nghe rất lạ
                Nghe qua mùa gió rét

                Hay dường như ở phía bậc thềm
                Ta vẫn đợi...?
                bỗng đôi làn sóng biếc
                Trong mắt ai, chiều bỗng ru êm?

                Xưa mấy mùa mưa rơi
                oằn phố xá
                Có con chim hót ngẩn ngơ buồn

                Nay phố chợt vươn mình thức giấc
                Nghe hương yêu dìu dặt
                lòng buông...!

                Ta khách lạ như chưa từng quen biết
                Rồi lang thang rồi ngắm rồi yêu
                Có những điều rất trăm ngàn cũ kĩ
                Vẫn đắm chìm tha thiết hóa liêu xiêu...
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2012 04:11:26 bởi Ngậm Ngùi >
                #83
                  Ngậm Ngùi 17.06.2012 04:10:06 (permalink)
                  0
                  Lẻ bạn.....!

                  Em qua phố thị bao chiều
                  Em về phố bỗng hắt hiu đợi chờ
                  Tôi qua nỗi nhớ vô bờ
                  Mang về theo cả dại khờ riêng tôi

                  Không ai tiếc chút thu rồi
                  Mà sao cúc vẫn bồi hồi trước sân
                  Từ bi một thuở ân cần
                  Em còn sót lại, bâng khuâng gió tràn...

                  Lòng quê khói rạ mênh mang
                  Ngày đêm lẻ bạn úa vàng cây rơm...
                  #84
                    Thay đổi trang: << < 456 | Trang 6 của 6 trang, bài viết từ 76 đến 84 trên tổng số 84 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9