Lạc Như nắng hạn chờ mưa
Anh sà vào em vội vã...
Như hoa lâu kết nụ
Em tìm anh mong tan ra...
Những cái hẹn đầu tiên ngọt ngào thơm phức
Không cần khẩu vị, không cần dư hương...
Hai ta cuốn nhau
Như lữ khách bên đường lạc mình trong bóng tối...
Rồi bẽ bàng chờ nhau
Rồi ngỡ ngàng hiểu nhau
Đếm khoảng trống vô hình tăng dần, lơi vẻ ngoài khắn khít
Em sợ mình lạc bước
Anh thương mình lố bịch
Giá như em hiểu mình / một loài cây lớn vội, chưa đủ ngày đơm hoa kết trái
Giá như anh hiểu mình / thân khô cằn cỗi... vốn đủ đầy nắng mưa
Thế mà...!Chúng ta ngây thơ vẫn tưởng... vùi lấp được ngày xưa...nơi anh...nơi em
Tiếc thay!
Giấc mộng!
Tưa bừa...
Vàng phai mà lại đong đưa chẳng tàn.
Thiên đường dấu hẹn đá vàng
Mưa về bủa lối / mơ màng còn vương...!