Thơ lơ tơ mơ Ngô Hữu Đoàn
N0: 44 THÂN PHẬN Em trượt chân té xuống đời anh Cho xiêm y trở thành kỷ vật Gót son hồng nhuộm màu tro đất Giấc mơ thơm khuyết tật… chòng chành. Em trượt chân té xuống đời anh Cho cơm áo níu chiều ra phố Đêm ngồi khâu tháng ngày loang lổ Nỗi âu lo thường trú… rêu xanh ! Ngô Hữu Đoàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 13:34:06 bởi Ngo Huu Doan >
No: 45 TÌNH EM Em ghét sương mai thành đá núi Em thương cỏ úa trổ hoa hồng Em vui chim cá đồng thanh hót Em buồn vũ trụ một trời đông ! Ngô Hữu Đoàn Tháng 05/2000
No: 46 EM NGANG QUA TÔI Em là ai ngang qua tôi để cho tim đập bồi hồi từng cơn mai kia em có dỗi hờn thì xem như thể mưa trơn mặt đường ta người lang bạt bốn phương mà nghe tiếng lạ cũng vương tơ lòng thôi thì ta cứ chờ mong biết đâu hương sứ có trong mưa chiều một đời ta khổ vì yêu sá chi một hạt mưa xiêu hiên nhà. Ngô Hữu Đoàn R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 17:39:14 bởi Ngo Huu Doan >
No: 47 EM ĐI RỒI Em đi rồi Tình mồ côi Hoa dù nở Vô tình thôi ! Em đi rồi Tình hấp hối Lời kinh đêm Nhiều tội lỗi Em đi rồi Trăng đơn côi Màu nhớ thương Tràn đêm tối Em đi rồi Chén ly bôi Em bỏ lại Một mình tôi Em đi rồi Dòng sông trôi Chiếc lá hoang Lìa xa cội Em đi rồi Mình ta thôi Chiếc ghế xưa Nằm trăn trối Em đi rồi Tình mồ côi Trần gian… tôi Trần gian… tôi Ngô Hữu Đoàn
tháng 12.2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 17:47:24 bởi Ngo Huu Doan >
No: 48 EM LÀ TRĂNG Em ngồi học cho chiều không muốn lặng Cánh hồng thơm ganh tỵ má em hồng Đôi mắt em vần trăng trên biển rộng Ta con thuyền chao đảo những cuồn say Trời xanh đã nắn em cặp chăn mày Cho mặt đất quay hoài không ngưng nghỉ Ta chẳng muốn ngồi đây thành thi sĩ Vì ngôn từ không đủ viết riêng em Em ngồi đó vầng trăng ngự trị đêm Ta trần thế quay cuồn trong ảo giác Ngửa mặt lên hít từng hơi sương lạc Há hốc mồn ừng ực uống trăng tươi Trăng ơi trăng đừng bao giờ trăng nhé Đừng bỏ ta tăm tối giữa cõi đời Trăng có buồn thì trăng hãy cứ rơi Đừng sợ hải, xác ta nằm phía dưới ! Em ơi em xin em đừng e thẹn Em là trăng cho cả thế gian này Ta con thú bên bờ suối ngồi say Bất chợt té xuống dòng… ôm trăng vỡ. Ngô Hữu Đoàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 17:48:07 bởi Ngo Huu Doan >
No: 49
TẤM DI ẢNH CHỤP CHUNG
em
chẳng biết đâu
vòng đời là cuộc bể dâu
rồi em cũng về nơi trăng cỏ
ở cái chốn bồng lai tiên cảnh đó
ta là con ma thanh niên trẻ trung
em là con ma già da nhăn tóc trắng
em hạnh phúc nhiều trên đời trần thế
ta đắng cay và tình chết tuổi xuân thì
trên mộ tình ta có tấm ảnh chụp chung
rồi năm tháng gió mưa nhòa sắc mặt
xác về trước với linh hồn mê hoặc
bên mồ hôn một phía ảnh xưa
một di ảnh một thì chưa
rồi em về cả hai cùng
chung di ảnh.
anh
vội tới
để em xem
rồi em không nhận ra
vì hai chúng ta ma già ma trẻ
rồi tấm di ảnh giấu bao ngày anh đưa ra
có lẽ hai con ma một già một trẻ lặng lẽ xót xa.
Ngô Hữu Đoàn
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 17:50:38 bởi Ngo Huu Doan >
No: 50 MỘT NGÀY XIN THÔI Một ngày xin thôi, kiếp người hèn mọn Một ngày cho qua, tỵ hiềm anh em Một ngày xin mua, nỗi đời phiền muộn Xin mang trên vai đi đổ biển sâu. Một ngày còn nghe, tiếng cười ma mãnh Một ngày còn thấy, đê hèn nhân gian Là ngày ôi thôi, là ngày tù đày Là ngày để tang kiếp người ta mang. Một ngày về đến cuối trời thênh thang Một ngày sẽ quên cõi đời bụi bặm Từ trong tiền kiếp một đồi cỏ hoang Từ trong tiền kiếp bây giờ xa xăm. Ta mang theo ta, muôn màu tranh ảnh Ta mang theo ta, tiếng khóc tiếng cười Ta mang theo ta xa gần ấm lạnh Ta mang theo luôn cao thấp biếng lười ! Ngô Hữu Đoàn
Tháng 02/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 17:54:56 bởi Ngo Huu Doan >
No: 51 THƠ THẨN LÚC NỬA ĐÊM Thơ thẩn lúc nửa đêm Ngoài hiên sương cùng cỏ Ngọn lau cùng cơn gió Quấn quýt nhau êm đềm. Thơ thẩn lúc nửa đêm Trăng già xuyên vách nứa Nhà quê không đóng cửa Hương sứ nồng nàn thêm. Thơ thẩn lúc nửa đêm Tiếng Mẹ già ho yếu Chiều qua ráng gánh thêm Mớ củi nhành dương liễu. Thơ thẩn lúc nửa đêm Côn trùng kêu rỉ rả Chó sủa cuối làng xa Ai đó, kiếp không nhà ! Thơ thẩn lúc nửa đêm Cào cào bay ngang mặt Bóng đèn dầu chợt tắt Ta nằm với sao đêm. Thơ thẩn lúc nửa đêm Chưa xong đã cũ mềm ! Ngô Hữu Đoàn Tháng 03/2006 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 17:55:41 bởi Ngo Huu Doan >
No: 52 QUẠNH QUẼ Những vì sao ngập ngừng… e thẹn… lúc tỏ… lúc mờ, lúc đột nhiên … biến mất ! Sài Gòn … những dòng sông đêm vàng võ ánh đèn đường. Những dòng sông giao nhau. Những cuộc đời giao thoa… Trong công viên những cặp tình nhân mềm nhũn … chảy xuống … im lìm… Những chuyến bay đêm lay động màn đêm.. Ta và em Những vì sao cô độc Những con đường bắt đầu từ đâu đó lệch góc…vô biên… Những dòng sông vẫn trôi ngàn đời… cách biệt thôi thì …hẹn nhau ngày về biển cả… Ngô Hữu Đoàn
No: 53 NHỚ NHAU (Mến tặng anh Phùng Hòa) Chẳng biết mến nhau từ dạo nào Mấy hôm vắng bóng cũng nao nao Nhớ lần nổi nóng la cuồng nộ Nhớ buổi tâm giao rất ngọt ngào Đi vắng bữa ăn thành tẻ nhạt Xa về phê-pháo nói xôn xao* Nếu mai xa cách người đôi ngả Sợ chút tình xưa cũng hư hao. Ngô Hữu Đoàn Tháng 5.2006 Chú thích: Phê-pháo: cà phê – cà pháo (coffee)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 20:47:50 bởi Ngo Huu Doan >
No: 54 KIẾP NGƯỜI TÔI Cái kiếp người tôi kiếp ăn mày Cơm áo cửa nhà phải mướn vay Vay luôn mưa nắng vay trăng gió Vay quán rượu đời uống cho say ! Cái kiếp người tôi nợ với nần Nợ cũ chưa mòn nợ mới sang Riêng nợ hình hài không ai hỏi Nhưng cả đời tôi nguyện phải mang. Cái kiếp người tôi kiếp lang thang Gởi thân cho sóng nước mây ngàn Quê hương yêu dấu thành quán trọ Lâu lắm chưa về lòng xốn xang. Ngô Hữu Đoàn R
No: 55 MƯA ĐÊM Mưa về trên mái tôn Nhớ mười năm gác trọ Năm năm tình chưa quên Xác xơ đời bão nổi. Mưa về trên mái tôn Lúc từng cơn ác liệt Lúc dịu êm tha thiết Đời theo dấu chân chim. Mưa về trên mái tôn Đâu có gì mới mẻ Mười năm xa quê mẹ Nhạt nhòa từng đêm mưa. Mưa về trên mái tôn Nhớ bạn bè cũ mới Ôi đường về vời vợi Mười năm rồi sao em. Mưa về trên mái tôn Mười năm vào ký ức Mười năm tình bay cao Ta muộn màn thức dậy Ngô Hữu Đoàn Tháng 07/2005
No: 56 CHIA LY (Mến tặng anh Hồng Minh Hải) Ngày nào … Khách sáo buổi sơ giao Cái nói, Cái cười … giữ kẽ. Ngày nào… Cảm mến được tình nhau Trời cao xanh, Hoa tươi thắm, Ong bướm bay … rộn ràng lối ngõ. Điếu thuốc không phải để bắt đầu câu chuyện Ly bia chẳng mang trên lưng những nặng nề toan tính. Ôi những ngày xưa … thiên đường ! Sau những buổi sáng hồn nhiên là … màn đêm ngờ vực chứa đựng những chia ly… Trong những cành lá tinh khôi có … loài sâu thường trú mang theo thế thái nhân tình… Thôi anh ! Ta xa nhau … Những gì còn lại không là ngôn từ hoa mỹ. Những gì còn lại không là cái nhìn ái ngại. Những gì còn lại là cái … lặng thinh sâu thẳm nghĩ về … tâm linh bản ngã, nghĩ về … kiếp người ta đã… trót mang ! Ngô Hữu Đoàn R
No: 57 CHÂN TÌNH Chân tình! trăm câu nói chân tình Câu chân tình nào không có tuổi ? Chân tình không tuổi chân tình đau Tình đau, tình khoẻ tình không tuổi! Ngô Hữu Đoàn Tháng 7/2003
No: 58 CÔ ĐƠN Bên bờ suối
ngồi trên mỏm đá
hớt một vạt nước
ngắm nhìn…,
nghe ngóng…
rồi thả trôi đi
nhìn theo …
vô vọng ! Leo lên đồi núi
dựa lưng vách đá
bốc một viên sỏi
ngắm nhìn…
tủi thân …
bỏ vào túi áo ! Ngửa mặt lên trời
để ý một vạt mây trôi
từ từ…từ từ
về nơi vô định Vớ ngẫu nhiên
một nhành cây
đếm từng chiếc lá
buông tay…
nghĩ về một đời người ! Những giọt nước kia
hoặc đang reo hò
cùng bè bạn (giống hệt nhau)
hân hoan về biển cả,
hoặc đang vật vã
cố lội ngược dòng
hướng ánh mắt
với đôi tay về phía người thi sĩ
nhưng giữa một đám xô bồ
thôi cũng đành về biển cả !
vạt mây thẩn thờ
nhìn trần gian
bằng con mắt người quân tử
rồi bổng chốc
biến vào hư không…! Ngô Hữu Đoàn
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: