Những cảm nghĩ của tôi !!!
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 13 của 19 trang, bài viết từ 181 đến 195 trên tổng số 281 bài trong đề mục
Talkative 30.05.2010 00:37:31 (permalink)
Một người bạn gởi email cho mình trong đó kèm theo một bài sưu tầm, mình đọc xong rất cảm động, và chợt nhận ra rằng mình vẫn còn thiếu sót về sự suy nghĩ và hành động khi sống trong gia đình với ba mẹ....

Nội dung câu chuiyện thật cảm động, nếu người con gái trong bài này mà yêu mình thì mình lấy ngay khỏi cần do dự.

...........
.........

Cái Nút Áo

  (Quà của Anh SIMON HÒA,CPS lớp 60 Thủ Đức)
 
Giật mình thức giấc. Cảm thấy khát khô ở cổ, tôi lồm cồm ngồi dậy mở tủ lạnh nốc một hơi. Nước lạnh làm tôi tỉnh người. Nhìn đồng hồ đã hơn 4g sáng. Tôi đến bên máy vi tính bật máy lên. Mở chương trình Nhật Ký định nhập vào những việc mình đã làm hoặc những suy nghĩ về một ngày đã qua. Nhưng chương trình lại bật lên thông báo nhấp nháy màu đỏ chói:
"Tuần sau là đến ngày đầu tiên quen M".
Tôi chỉnh chương trình để xem lại cái ngày đầu tiên đó và mĩm cười khi thấy  lúc đó mình trẻ con hết sức.
 
Tôi quyết định sẽ lục tung hết Internet để tìm ra một cái thiệp độc chiêu gửi nàng. Cuối cùng tôi cũng mãn nguyện với một cái thiệp nhiều ý nghĩa. Tôi kéo ngăn tủ ra để lấy cái đĩa CD hình mình để ghép vào thiệp, nhưng chợt nhìn thấy trong đó
có một gói quà xinh xắn. Biết là của M tôi hồi hộp mở gói quà. Bên trên là một tấm thiệp to, còn bên dưới là một chiếc đồng hồ để bàn rất dễ thương và một cái nút áo. Hơi ngạc nhiên khi nhìn cái  nút áo, tôi vội mở thiệp ra xem.
 
"Anh thân mến! Thế là chúng mình quen nhau đã 3 năm rồi. Trong 3 năm qua em rất vui vì đã quen được anh. Em đã học được rất nhiều điều từ anh. Anh là người rất giỏi, làm được rất nhiều việc lại sống rất tốt với mọi người. Anh sống hết sức chan hoà không câu nệ giàu nghèo, chức vị. Anh hết lòng với mọi người và được rất nhiều anh em bè bạn mến yêu, kính nể. Tối nay, cũng như bao ngày em đến nhà anh, đã 9g tối anh vẫn chưa về nhà. Khi đến nhà anh, em nhìn thấy mẹ đang khâu lại chiếc áo bị bỏng thuốc lá của anh. Nhìn mẹ chợt em nhớ đến anh, rồi nhớ đến những gì em đã thấy ở nhà anh.

Em xin phép được tặng cho anh cái đồng hồ với lời nhắn:"Thời gian luôn trôi đi lạnh lùng. Có những thứ ngày mai làm được, nhưng có những thứ ngày mai không thể nào làm được". Và một cái nút áo với lời nhắn chân tình :
"Ðôi khi người ta biết được rất nhiều điều nhưng lại không biết một điều đơn giản là áo  mình đang mặc có bao nhiêu cái nút !".

Anh đã sống vì mọi người nhưng trong mọi người lại thiếu một người quan trọng nhất. Anh hãy xem tờ giấy bên dưới.

 Chúc Anh luôn vui vẻ và thành đạt".
 
Tôi cầm đồng hồ và cái nút lên, bên dưới có một tờ giấy xếp làm tư nằm ngay ngắn, tôi mở ra xem và thấy ngẩn ngơ với những dòng chữ dưới đây:  

Em thấy anh rủ bạn về nhà cùng vui vẻ, làm xả láng mấy thùng Ken, anh em bàn tán chuyện đời, chuyện cơ quan, chuyện nhà sếp, chuyện quan trường, đủ thứ chuyện nhậu hoài bàn hổng hết. Em thấy mẹ cặm cụi dọn dẹp thức ăn dư, lom khom nhặt từng vỏ lon xếp lại, sáng mai ra chợ đổi lấy chục chanh pha  nước, cho thằng con tỉnh rượu mỗi khi say.

 
Em thấy anh sáng ra sạp gom gần hết báo, đọc ngấu nghiến từng bài từng mục. Ngẫm chuyện đời, chuyện quan liêu, chuyện cửa quyền, chuyện Mỹ, chuyện I rắc, chuyện SEA Games... Em thấy mẹ cẩn thận sắp từng tờ báo, lựa riêng ra những phần quảng cáo rồi ngập ngừng hỏi cái này cân ký bán được hông con?
 
Em thấy anh chơi hết lòng với bạn, chẳng bỏ về dù tăng 4 hay tăng 3... Em thấy mẹ cứ trằn trọc ra vô mãi, 2g rồi mà phòng nó vắng tanh.
 
Em thấy anh sau một ngày làm mệt mỏi, về nhà bật máy lạnh, bật quạt, ngã lưng nằm thẳng chân, chẳng muộn phiền. Em thấy mẹ ra hiên nằm những ngày trời nóng, rồi lẩm bẩm xem điện tháng này có quá định mức chưa.
 
Em thấy anh ghiền chơi vi tính, cứ băn khoăn hoài chuyện nâng cấp CPU lên 2 hay 3 Gb … Em thấy mẹ rất ghiền xem cải lương, cứ chặm nước mắt, cứ cười vui thoải mái khi xem hoài cái tivi cà giật, cái Tivi từ lúc anh tắm mưa.
           
Em thấy anh chuyên viên vi tính, viết phần mềm để quản lý công ty, xem công nợ, lãi lỗ, bấm một phát là có ngay. Thế mà chẳng thể nào tính đúng được tình
thương của người mẹ. Em thấy mẹ chẳng cần vi tính, vẫn âm thầm lập trình cá, cơm, rau. Biết chị Hai cái áo ủi không ngay, còn anh nữa đôi giày cả tuần chưa
chịu đánh!
 
Em thấy anh chuyện làm chuyện lớn mà quên đi những chuyện nhỏ xung quanh. Em thấy mẹ suốt đời vụn vặt mà dạy con mình những bài học lớn lao...

Có bao giờ các bạn nghĩ rằng mình đã thật sự quan tâm đến ai đó chưa? Có bao giờ các bạn đã quan tâm đến những chuyện dù chỉ là nhỏ nhặt?

 
Có bao giờ các bạn tự đặt mình vào hoàn cảnh của người khác? Hi vọng qua câu chuyện này tôi và các bạn có thể tìm lại được những bài học về sự quan
tâm mà các bạn đã lỡ đánh mất.
           
Hãy dành những lời chúc tốt đẹp nhất cho những người người mẹ, người cha, những người luôn ở bên các bạn, luôn hướng sự quan tâm về phía các bạn mà không cần đòi hỏi điều đó từ chúng ta!



Talkative 18.06.2010 00:20:18 (permalink)
....
...

Có người hỏi năm nay mình có về vn không?
Chính mình cũng chẳng biết có về hay không, mà về để làm gì nhỉ !!!
Những con đường xưa không còn nhận ra mình nữa, hay mình không nhận ra những con đường...

Mình rất yêu mưa nhưng mình rất ngại, vì mưa làm cho kỷ niệm sống lại trong tim, chỉ làm cho lòng mình thêm đau nhức...

còn lại gì trong ta
một đời bơ vơ lạc lõng
trống vắng buồn
bao bọc lấy con tim
kỷ niệm xưa như hạt mầm bất tử
đang nở hoa
một đoá ngục tù
và lặng lẽ như lá vàng rơi rụng
ôm vào lòng nghe than thở bụi thời gian
những ngày xưa thoáng qua trí óc
nhưng đành thôi
từ giả bụi thời gian
...
thời gian là em
còn anh là hạt bụi
thời gian trôi
hạt bụi bám theo đời



về hay ko về vn nhỉ???
...
...
bochet 19.07.2010 22:39:47 (permalink)
"Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hoá tâm hồn".

Đối với một vài người, quê hương là máu là thịt, là cái gì đó rất thân thương. Nhưng đối với một vài người khác, đó lại là nơi mang nhiều buồn bã, mất mát. Thật ra, cũng chỉ là mảnh đất đó, khuôn viên đó, cảnh vật đó, chỉ có bản thân chúng ta cứ ôm hoài những kỷ niệm buồn đó. NP từng nói, dù ở đâu sự thật đó vẫn là sự thật đó, vẫn có thể làm ta buồn, ta nghĩ, chỉ có đối mặt với nó, vượt qua nó nỗi đau mới không còn ám ảnh ta. Có lẽ NP đúng.

Dù sao, cuộc đời này được mấy mươi năm. Nhiều thì 60 năm, ít thì ba bốn chục năm. Hãy khoan nghĩ Talk có mấy mươi năm, giả dụ Talk chỉ có 15 năm nữa thì sao. Không bệnh tật, không thiếu thốn, thì chỉ với cột mốc 15 năm cũng đủ khiến Talk phải nghĩ tới "sống gấp". Và, sau 15 năm ấy tất cả về với hư không, thể xác bất động, linh hồn bơ vơ, ký ức cũng đã rồi.

Vậy thì cố chấp làm gì, khư khư hoài làm gì là cái ký ức đó sẽ ám ảnh, đeo bám mình. Ở phương xa , nghĩ ngợi, nhớ nhung biết đâu chỉ càng làm mình thêm ray rứt. Thà trở về, đối mặt lại làm Talk gạt bỏ được thì sao.

Hy vọng Talk không giận Chét chen ngang. Chét không dám cố công thay đổi quyết định của Talk chỉ là Chét mong Talk hãy thoải mái, cái gì cũng có mặt xấu và mặt tốt mà.

 
Talkative 29.07.2010 21:53:22 (permalink)
Ừ... bochet nói rất đúng, mình đôi lúc chỉ ghi lên những giòng cảm nghĩ chợt hiện ra trong đầu, viết xong rồi là quên, là chôn vào quá khứ. Nếu mình không ghi lại thì bây giờ mình cũng không còn nhớ lúc đó mình đã nghĩ gì và làm gì nữa.
 
....................
............
 
Thời gian mình sống tại việt nam ít hơn mình sống tại nước ngoài, nhưng hình như trí óc có khả năng lưu trữ tất cả những gì trong đời đã đi qua.
 
Mỗi lần mình về vn là mình cảm nhận một hạnh phúc khác lạ hơn lần trước và cũng có thêm một nỗi buồn hơn trước. Có lẽ mình là người quá nhiều tình cảm, dễ súc động, dễ buồn, dễ vui, và dễ lang thang theo dòng tư tưởng... và lạc lối theo cảnh vật quên lối về...
 
Đồi lúc tôi muốn như cây cỏ
sống một đời không có yêu thương
và trái tim không còn hơi thở
và chuyện đời không khắc dấu trong tim
 
 
Ước mong như cây cỏ, không cảm nhận, không nhớ thương, thời gian trôi chẳng nghĩa gì tất cả, sống lâu dài, chẳng biết mình tồn tại hay không...
 
Mình muốn không lo lắng ưu tư, nhưng làm sao thực hiện được. Mình còn cha mẹ phải lo, còn anh em mình phải lo, và lo cho chính bản thân mình. Chữ hiếu phải trả không thể quên. Em mình không trưởng thành trong suy nghĩ, chỉ sống dựa vào mình và mơ mộng làm ông chủ, chỉ mơ mộng lấy được người vợ giàu để khỏi làm gì chỉ ngồi hưởng và đi chơi... Mình đang làm điều đó cho em mình, nhưng liệu khi em mình lấy vợ, người vợ có chịu một người chồng như vậy hay không?
 
Mình thì mong nó lấy vợ cho rồi để mình khỏe thân còn lo cho chính mình nữa. Nhưng có một người bạn của mình nói một câu làm mình suy nghĩ "mầy mong cho nó lấy vợ để mầy khỏe thân, nhưng biết đâu được nó lấy vợ về rồi mầy nuối luôn vợ chồng nó thì sao... mầy quên chuyện đó đi..."
 
Không nuôi và lo cho em mình thì cha mẹ buồn, mà nuôi và lo cho em mình thì cuộc đời mình bơ vơ...
 
Có lẽ mình sinh ra là một ngôi sao quá sáng, nên có nhiều ngôi sao bám theo hưởng ánh sáng của mình... mang theo nhiều ngôi sao quá, mình sắp rụng xuống rồi, hy vọng là được rụng xuống một giòng sông êm đềm và thơ mộng...
 
"đời ta có khi tựa lá cỏ.... ngồi hát ca rất tự do...."
 
.....
......
Talkative 25.08.2010 01:41:18 (permalink)
Mình bò trên mạng và trên những email bạn bè gởi cho mình, bất chợt mình thấy được một bài cũng lạ và mình cũng thích, bài này không đề tác giả là ai nên mình không biết, đành để trống tên tác giả... hé hé
 
"..........
..........
 
Tên các hồ nổi tiếng ở VN
    Rộng lớn nhất: hồ Ba Bể.
    Yên ổn nhất: hồ Trị An.
    Buồn tẻ nhất: hồ Than Thở.
    Chậm chạm nhất: hồ Con Rùa
 
   Thơm tho nhất: hồ Xuân Hương.
    Sính ngoại nhất: hồ Tây.
    Sắc nhọn nhất: hồ Gươm                         
    Hữu nghị nhất: hồ Hòa Bình
 
    Nổi danh nhất: hồ Dầu Tiếng.
    Quậy nhất: hồ Lắc.
    Nghiêm khắc nhất: hồ Cấm Sơn.
   
    Bạc bẽo nhất: hồ Tam Bạc.
    Ướt át nhất: hồ Thủ Lệ.
    Thư thái nhất: hồ Thanh Nhàn.

 
...
........."
 
 

amelie 25.08.2010 06:10:27 (permalink)
Là một người học và làm ở nước ngoài, khi đọc những dòng tâm sự của bạn, mình rất xúc động vì có rất nhiều cái giống với suy nghĩ và tình cảm của mình. Văn và thơ bạn viết giản dị mà tình cảm, mình đọc thấy buồn nhiều hơn là vui, tự nhiên thấy nhớ nhà quá. Biết là về vn cũng không phải lúc nào cũng vui, nhưng là quê hương nên vẫn có sự gắn bó đúng không bạn? Mình tham gia forum này cũng chưa được lâu, toàn lên đây để xả stress vào phần diary của mình chứ chưa có thời gian đọc của ai. Hôm nay đọc những bài viết của bạn, mình thấy hay quá. Vui được làm quen với bạn đó :-)
saochoi999725 26.08.2010 15:36:20 (permalink)
hjjjjjj Đọc những dòng nhật kí của ấy tôi cảm giác mình được chia sẽ,vì cũng như ấy ,tôi muốn tìm một tình thương giữa biền người nhưng tìm khó quá >ÂY bảo ấy khô cằn nhưng tôi thấy ấy đầy lãng mạn>Tôi thì không được lãng mạn nhưng chúng ta là bạn chứ ,Và ấy đừng giận khi tôi đọc nhật kí mà chưa được sự đồng ý nha
amelie 31.08.2010 00:26:45 (permalink)
Hôm nay mình tình cờ nghe lại bài hát này, thấy buồn buồn :P, nhớ ra chúng ta đều là những kẻ từng một thời thất tình. Người lãng mạn như bạn chắc biết bài này, không biết bạn có thích không, nhưng nghe cho vui :D

http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=1u__fR8mWN
BĂNG NGUYỆT 31.08.2010 03:10:26 (permalink)

Có lẽ mình sinh ra là một ngôi sao quá sáng, nên có nhiều ngôi sao bám theo hưởng ánh sáng của mình... mang theo nhiều ngôi sao quá, mình sắp rụng xuống rồi, hy vọng là được rụng xuống một giòng sông êm đềm và thơ mộng...

"đời ta có khi tựa lá cỏ.... ngồi hát ca rất tự do...."


Hic ... ông bạn nhà báo à .. viết dùm tâm trạng cho bao nhiêu ng thú vị ko nè ...


ĐÔi khi mình phải là cái bóng để bao nhiêu ng tỏa sáng .. thế cũng thú nhỉ ..cái bóng đó mún lụi tắt, nhưng khổ nó cứ le lói ..chán ngắt ..

Đường cũ, nếu có cơ hội, hãy đi qua, để lần cuối cùng mình chắc chắn rằng .. ko nên hay ko nên về ngang nơi đó nữa hề hề ...(tự quyết định nha bn ko có xúi hih)


thời gian là em
còn anh là hạt bụi
thời gian trôi
hạt bụi bám theo đời


Hạt bụi & thời gian

Hạt bụi hòa vào trăm ngàn hạt khác
Thời gian suông chảy một dòng
Gột lấy những lung linh ánh bạc
Phản chiếu từ hạt bụi xa xa ..


Thăm ông bạn dzà .. lâu wá ko thí .. chúc dzui, chúc khỏe, chúc nghị lực, chúc sáng sưốt ... năm nay có ai bất ngờ mang bánh kem cho Bee ko ???
saochoi999725 31.08.2010 17:27:44 (permalink)
mình thấy bạn có tâm hồn lãng mạn ghê, mình chẳng biết dùng từ ngữ đơn thuần để diễn tả cảm xúc nữa huống chi làm thơ.Minhf rất muốn chia xẻ với tất cã các bạn trên online ,vaf cả bạn nữa ,nhưng mình tớ giờ vẫn chưa sử dụng thạo máy tính ,hjhj
đỪNG CƯỜI mỉnh nhé,có thêm bạn vui lắm ,mình rất vui vì điểu đó`.đúng rồi sn mình là 25.7 âmlich ,nhưng năm nào mỉnh cungx chơi mình ha , không ai nhớ vaf biết ,có bạn lưu tâm đến ,mình cảm thật vui vui lắm banj ah ,
Talkative 31.08.2010 22:30:54 (permalink)

Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT


Có lẽ mình sinh ra là một ngôi sao quá sáng, nên có nhiều ngôi sao bám theo hưởng ánh sáng của mình... mang theo nhiều ngôi sao quá, mình sắp rụng xuống rồi, hy vọng là được rụng xuống một giòng sông êm đềm và thơ mộng...

"đời ta có khi tựa lá cỏ.... ngồi hát ca rất tự do...."


Hic ... ông bạn nhà báo à .. viết dùm tâm trạng cho bao nhiêu ng thú vị ko nè ...


ĐÔi khi mình phải là cái bóng để bao nhiêu ng tỏa sáng .. thế cũng thú nhỉ ..cái bóng đó mún lụi tắt, nhưng khổ nó cứ le lói ..chán ngắt ..

Đường cũ, nếu có cơ hội, hãy đi qua, để lần cuối cùng mình chắc chắn rằng .. ko nên hay ko nên về ngang nơi đó nữa hề hề ...(tự quyết định nha bn ko có xúi hih)


thời gian là em
còn anh là hạt bụi
thời gian trôi
hạt bụi bám theo đời


Hạt bụi & thời gian

Hạt bụi hòa vào trăm ngàn hạt khác
Thời gian suông chảy một dòng
Gột lấy những lung linh ánh bạc
Phản chiếu từ hạt bụi xa xa ..


Thăm ông bạn dzà .. lâu wá ko thí .. chúc dzui, chúc khỏe, chúc nghị lực, chúc sáng sưốt ... năm nay có ai bất ngờ mang bánh kem cho Bee ko ???

 
hi... BN
Talk thật lạ, trong đầu thì không muốn đến những chốn có nhiều kỷ niệm chút nào, nhưng trí óc là trí óc, con tim là con tim, trí óc không muốn, nhưng con tim luôn luôn muốn... mà ác thay con tim luôn luôn thắng trí óc (người khác talk không biết trí óc hay con tim thắng đây... .)
 
Tất cả những người mà talk đã gặp và đã làm quen, và đã yêu, chưa có người nào talk ghét, bửa nào talk thử cố gắng ghét xem thế nào..
 
Hạt bụi luôn luôn tồn tại khắp thế gian nên đâu đâu cũng tồn tại. Thời gian luôn luôn tồn tại trong cuộc sống nên chẳng ai thoát khoải, dù ở nơi đâu cũng không thoát vòng kềm tỏa của thời gian. Người talk yêu là thời gian nên luôn luôn hiện diện không bao giờ biến mất.. luôn luôn tồn tại và đi theo talk suốt đời...
......
.....
 
(talk chỉ viết những chuyên mục đặc biệt trên báo, những mục đó cần những chuyên gia thật hiểu biết vấn đề, talk đọc rất nhiều sách vở về mục mình viết... nhưng talk không bao giờ viết về tình yêu hay tâm sự tình yêu trên báo, talk cũng không viết về chính trị vì không biết gì về chính trị... về vấn đề tình yêu và chính trị mình dốt lắm... , nên rất ngưỡng mộ những người hiểu tâm lý và làm thơ hay...). Có thể sang năm 2011 talk ễ về... nếu về talk sẽ nhán và gọi điện thoại cho những người mà talk mến yêu.
 
chúc BN vui khỏe hén.

Talkative 31.08.2010 22:45:13 (permalink)

Trích đoạn: amelie

Hôm nay mình tình cờ nghe lại bài hát này, thấy buồn buồn :P, nhớ ra chúng ta đều là những kẻ từng một thời thất tình. Người lãng mạn như bạn chắc biết bài này, không biết bạn có thích không, nhưng nghe cho vui :D

http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=1u__fR8mWN

"con Đường Màu Xanh" bài nhạc thật hay, mỗi lần talk nghe thì không bao giờ dưới 3 lần vì.... vì...
 
Những lời nhạc, nốt nhạc như ôm ấp sưởi ấm tâm hồn, đong đưa vào kỷ niệm, đòng đưa vào đời, và như kéo thời gian quá khứ và hiện tại thành một thể. Những gì trong lời hát đúng là những lời talk muốn gởi đến người yêu đã xa.. xa khỏi tầm tay..
 
"... tình yêu đã tan theo mây trời...", mình muốn lắm, nhưng mà tình yêu có tan bao giờ, vẫn hiện hữu, vẫn làm cho tâm hồn tái tê và hạnh phúc mỗi khi nhớ lại... đúng là tình yêu như mây trời, tan rồi cũng hợp lại chẳng bao giờ rời xa... mây trời bàng bạc, tình yêu bàng bạc, chẳng bao giờ rời xa...
 
bài này là một trong những bản nhạc mình thích... amelie cũng lãng mạn đó chớ...
 
.....
Talkative 31.08.2010 23:04:24 (permalink)

Trích đoạn: saochoi999725

mình thấy bạn có tâm hồn lãng mạn ghê, mình chẳng biết dùng từ ngữ đơn thuần để diễn tả cảm xúc nữa huống chi làm thơ.Minhf rất muốn chia xẻ với tất cã các bạn trên online ,vaf cả bạn nữa ,nhưng mình tớ giờ vẫn chưa sử dụng thạo máy tính ,hjhj
đỪNG CƯỜI mỉnh nhé,có thêm bạn vui lắm ,mình rất vui vì điểu đó`.đúng rồi sn mình là 25.7 âmlich ,nhưng năm nào mỉnh cungx chơi mình ha , không ai nhớ vaf biết ,có bạn lưu tâm đến ,mình cảm thật vui vui lắm banj ah ,

Mình đoán mò mà cũng đúng hén!
năm nay ngày 25 tháng 7 âm lịch là ngày 3 tháng 9 sắp đến, rơi vào thứ Sáu... à ha thứ sáu là ngày cuối tuần... dù không ai đến thì saochoi cũng nên đặt một cái bánh nhỏ và tự chúc sn cho mình, talk cũng đã từng làm như thế rồi... nhưng năm nay thì khác vì có talk sẽ ăn bánh chúc mừng sn saochoi vào ngày hôm đó... đến sn thì hãy nhớ là có talk đang chúc mừng dù ở xa...
 
Mình cũng chẳng biết mình lãng mạn không, những có lẽ là mình rất lãng mạn, vì hình như người làm thơ có tâm hồn lãng mạn hay sao á...
 
Tâm hồn mình bình dị nên thơ văn mình cũng bình dị, mình nghĩ sao viết vậy, không chọn lựa chữ nào nên dùng chữ nào không. Tam hồn vốn bình dị nên tình yêu của mình cũng bình dị, người mình đã yêu cũng đều bình dị... nhưng mình yêu sự bình dị đó hơn bất cứ thứ gì trên thế gian này...
 
ngày sinh nhật đến hãy nhớ luôn luôn có talk chúc mừng và ủng hộ...
 
........
BĂNG NGUYỆT 02.09.2010 06:20:36 (permalink)

hi... BN
Talk thật lạ, trong đầu thì không muốn đến những chốn có nhiều kỷ niệm chút nào, nhưng trí óc là trí óc, con tim là con tim, trí óc không muốn, nhưng con tim luôn luôn muốn... mà ác thay con tim luôn luôn thắng trí óc (người khác talk không biết trí óc hay con tim thắng đây... .)

Tất cả những người mà talk đã gặp và đã làm quen, và đã yêu, chưa có người nào talk ghét, bửa nào talk thử cố gắng ghét xem thế nào..


Trí óc và con tim ..cái nào thắng cũng khổ cái mình mình hết a . Đọc kỹ THƯ KO NGƯỜI NHẬN bn đã viết rất nhiều về cái này hih .

Những gì đi qua, mình đã sống hết lòng vì điều đó thì duyên tận cách xa rồi mình cũng ko có lý do j để oán ghét, ko nói là dành sự nhớ nhiều hơn cho những điều đó vì mình cảm ơn những gì mọi việc đó đã đem đến cho mình, ko ở mặt này thì mặt khác, đúng ko nè ...

Bn thấy người ấy của Bee khóc ... tội, hãy gọi cho người ấy đi .. dù chỉ để nghe tiếng hỏi trống ko vào ko trung .. Bee hén. Chúc Bee dzui và sẽ giữ dc những điều Bee yêu quí nhất nè ..
Talkative 03.09.2010 03:51:38 (permalink)
.....
....
Biết được người ấy khóc bee rất xót xa, nhưng không thể làm gì được.. vì talk sợ, sợ sẽ bị oán trách một lần nữa... sợ bị từ chối một lần nữa... và sợ bị thêm một viết cắt vào tim...
 
Lúc chia tay mình rất buồn, số tiền dành dụm về vn và để dám cưới mình đã tiêu hết rồi... số tiền cuối cùng mình cá độ đá banh thua hết luôn... trong đời mình chỉ cá độ một lần duy nhất là lần vừa rồi... nhưng mình cũng không buồn gì hết... vì không gì buồn hơn...
 
Ba má mình biết mình về lo đám cưới, mà khi trở lại mỹ thì không có đám cưới vì người ấy đã bỏ mình, nếu mình có muốn trở lại thì người ấy cũng khổ thôi, mình không dám vì nếu người ấy gặp ba má mình thì không biết có chịu nổi không... mình lo người ấy nên cũng không dám trở lại...
 
Nếu người ấy quên được mình thì còn cơ hội với những người khác tốt đẹp hơn mình, mình cầu chúc cho người ấy tìm được người vửa ý và hạnh phúc suốt đời...
 
Mình không giận hờn, không oán trách, chỉ tội cho người ấy thôi... Mình không biết bao giờ mới quên được người ấy... có lẽ nếu có tình duyên mới mình có thể sẽ quên... nhưng.... làm sao quên được nhỉ... khi dấu khắc vẫn còn trong tim...
 
..... cầu chúc người ấy hạnh phúc...
... hạnh phúc nhé em yêu... anh sẽ vui khi em hạnh phúc...
 
.....
 
 
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 13 của 19 trang, bài viết từ 181 đến 195 trên tổng số 281 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9