Những cảm nghĩ của tôi !!!
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 19 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 281 bài trong đề mục
Talkative 12.01.2007 21:24:09 (permalink)
............
.....................................
Một ngày nào đó...bạn bè xa...người tôi thân mến ra đi...tình yêu chấp cánh về phương trời vô định...Tôi sẽ ra sao ??? Có lẽ tôi sẽ tự dối lòng...
 
Ai mà bảo trái tim đau nhỉ
Chẳng  qua ta khó thở chút thôi
Hơi tê tái và buồn tí tí
Có gì đâu như mưa lạnh chút đời
 
Hình như kỷ niệm là bất tử...Mình tưởng quên nó lại trở về...Và chiếm trọn không gian...mù khơi...lạc bước đi vào cõi tìm quên...Lang thang nhớ từng  kỷ niệm...
 
Ðời tôi...
Ðã bao lần mưa lạnh
Từng giọt buồn
Băng giá nhỏ vào tim
Ðọng từng giọt
Thành dòng kỷ niệm
Dồn thành hồ mơ ước để tìm quên
Và mỗi lần...
Buồn đến mênh mang
Tôi trở lại bên hồ ngồi mơ mộng
Rồi tôi hát...
Lá tương tư đọng thành dòng nhớ
Hồ tim buồn muôn thuở vẫn còn yêu
 
.........
................
#16
    lang thang 13.01.2007 13:54:38 (permalink)
    Hôm nay chán quá, phải nói là khuya nay chán quá, chạy vào  chỗ Tóc chơi, vào đây đọc thấy ai viết nhật ký cũng hay, có nhiều cảm xúc, chắc tương lai sẽ nổi tiếng áh
     
    luôn thể có bài thơ cũng khá hay, post cho Tóc đọc chơi
     
    Nếu tình yêu không thêm vào gia vị
    Sẽ nhạt nhoà như là chẳng hề yêu
    Cần môi hôn cho tình ngọt thêm nhiều
    Dùng vào lúc hai tâm hồn hoà điệu
     
    Cũng có khi ái tình sao khó hiểu
    Lại cần thêm vị mặn nước mắt rơi
    Cả đắng cay của những lúc lỡ lời
    Và một chút bùi ngùi lời xin lỗi
     
    Nếu có thể hãy cho thêm mong đợi
    Sẽ nồng hơn dù xa cách đôi nơi
    Những lá thư chắp cánh nói thay lời
    Như bằng chứng muôn đời cho tình ý!
     
    Món quà xinh sẽ ướp thêm hương vị
    Sau cách xa tim bỗng hoá gần hơn
    Nếu lỡ tình nguội lạnh bởi dỗi hờn
    Thì ủ ấm bằng vòng tay trìu mến
     
    Để tình yêu mới như là vừa đến
    Không nên dùng dù một chút tự cao
    Chẳng cho thêm ích kỷ một muỗng nào
    Sợ làm hỏng vị tình yêu huyền ảo!

    #17
      bochet 14.01.2007 20:50:51 (permalink)
      Hôm nay có rất nhiều chuyện khiến mình buồn, nhưng không hiểu sao khi chạy vào tới diễn đàn thấy vui vui sao á. Chắc là do thấy đâu đó bạn bè vẫn bên ta, sẵn sáng đọc những dòng suy nghĩ vẫn vơ, sẵn sàng lắng nghe những câu chuyện ngớ ngẩn, sẵn sàng chia sẻ những cảm xúc chợt nắng chợt mưa. Và mình bỗng phát hiện ra một điều, dẫu cuộc sống có lắm điều chán ngán nhưng khi bạn thấy bên mình vẫn còn ai đó muốn cùng ta san sẻ, cùng ta bước đi trên mọi nẻo đường bạn sẽ biết mình vẫn còn hạnh phúc lắm và cũng có thể bật cười như mình bây giờ thì sao, nụ cười hạnh phúc ...
      #18
        Talkative 14.01.2007 21:48:31 (permalink)
        ...
         
         
         
        VỀ VỚI ANH
         
        Nếu em về anh chẳng cần nắng ấm
        Tóc em bay là cả mây trời
        Và kỷ niệm chẳng còn tồn tại nữa
        Chỉ còn em trãi rộng cả cuộc đời
        Những tiếng thở dài...
        Những dòng nhung nhớ...
        Như lá khô mục nát bụi thời gian
        Và anh sẽ là chỗ dựa
        Ðể em hờn, em dỗi nắng mùa thu
        Gió vẫn thổi...
        Lá vẫn rơi...
        Theo điệu vần vũ trụ
        Như đời anh lang bạt bởi nhớ thương
         
         
         
        ............................
        Ôi tôi rất quý những  lời tâm sự, đó là những hạt trân châu quý giá, là những chân tình không chút dối gian. Tôi sẽ nhớ vào tìm vào tâm khảm, để hằng ngày tô diểm hồn lang thang...
         
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2007 05:52:53 bởi Talkative >
        #19
          Ran 14.01.2007 22:39:55 (permalink)
          R hok bít viết chi hết... hát mụt bài được hok :)
           

           
          Over And Over
          Sáng tác: Nana Mouskouri.


           
          I never dare to reach for the moon
          I never tought I'd know heaven so soon
          I couldn't hope to say how I feel
          The joy in my heart no words can reveal

          Over and over I whisper your name
          Over and over I kiss you again
          I see the light of love in your eyes
          Love is forever, no more good-byes

          Now just a memory the tears that I cried
          Now just a memory the sighs that I sighed
          Dreams that I cherished all have come true
          All my tomorrows I give to you
          Over and over I whisper your name
          Over and over I kiss you again
          I see the light of love in your eyes
          Love is forever, no more good-byes

          Life's summer leaves may turn into gold
          The love that we share will never grow old
          Here in your arms no words far away
          Her in your arms forever I'll stay

          Over and over I whisper your name
          Over and over I kiss you again
          I see the light of love in your eyes
          Love is forever, no more good-byes
          Over and over I whisper your name
          Over and over I kiss you again
          I see the light of love in your eyes
          Love is forever, no more good-byes

          Lailalala..........
           
           


          @ BC cúm ưn hướng dẫn R diệt virus nhen, chẳng thấy cí blog của BC đâu cả ^_^
           
          @ Leng theng đổi cí avar ngộ hén, anh chàng này chắc sợ vấp phải đá sao mừ cí đầu cứ cúi xuống à,hok có thấy cí mẹt thong manh đẹp chai đâu hít á
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2007 08:52:14 bởi Ran >
          #20
            lang thang 15.01.2007 11:58:08 (permalink)

            @ Leng theng đổi cí avar ngộ hén, anh chàng này chắc sợ vấp phải đá sao mừ cí đầu cứ cúi xuống à,hok có thấy cí mẹt thong manh đẹp chai đâu hít á


             
            Hừ hừ...sao mà cháu bé lại viết cẩu thả thế hả, thông minh chứ hỏng phải thong manh, đẹp trai chứ chưa có chai[sm=z_harhar1.gif]
             
            Cái hình đó là đang suy tư chứ sao lại bảo là sợ vấp phải đá, nhưng mà chắc phải đổi hình khác, không thôi ai đó hiểu lầm mình đang lượm bạc cắc thì mệt
            #21
              Talkative 18.01.2007 10:24:08 (permalink)
              .
              ..........
               
              Một năm...hai năm...ba năm...hình như là...vào một năm nào đó...đã xa...xa lắm rồi...thời gian chẳng tồn tại...con tim làm chủ thời gian...sự buồn phiền kéo dài vô tận...xa mãi...xa mãi...không còn nhớ nữa...sao nó vẫn còn quấy nhiễu lấy linh hồn...
               
              Tôi từ giả ra đi...không đi bằng hình thể...mà bằng tâm hồn...vì không người hiểu tôi...vì nghĩ rằng tôi là người khác...tôi không tồn tại...nên tôi phải ra đi...làm lại từ đầu...
               
              Dù bây giờ tôi vẫn mến...nhưng những người tôi thương nhớ...bây giờ ra sao...tôi vẫn còn là một cái bóng...không tồn tại...hay tồn tại đây...Tôi không biết nên tôi không muốn trở về...Dù tôi trở về vẫn chỉ là một cái bóng của người khác...vô vị...
               
              Tôi không giận...nhưng đau lòng...Hãy cho tôi...Cho tôi một lý do...Dù phủ phàn...Dù vô lý...là đã nhận ra...tôi là tôi...chẳng ai khác...người dù ghét...dù thương...dù yêu...dù hận...tôi vẫn cám ơn...cám ơn đã nhận ra tôi...
               
              Còn hiện hữu...
              .........
               
              .
              #22
                bochet 18.01.2007 20:06:27 (permalink)
                Điều đau khổ nhất trong cuộc đời không phải là có ai nhận ra bạn hay không. Mà là bạn có nhận ra mình giữa cuộc đời vô tận, giữa biển người mênh mông và giữa những suy tư miên man của chính mình hay không. Bạn không nhận ra mình, bạn không thừa nhận mình thì sao bạn có can đảm để xuất hiện và nhận lấy sự chấp nhận mình của người khác.
                Bạn biết nhân vật Van Helsing chứ.  Anh ta mỗi độ trăng rằm là biến thành sói. Nhưng  anh ta không ân hận vì đã xuất hiện trong cuộc đời này vì anh ta  biết yêu bản thân mình, anh ta biết yêu người khác, biết hy sinh cho người khác và biết đau khổ khi người yêu ra đi. Bao nhiêu đó cũng đủ cho một kiếp người rồi.


                #23
                  Talkative 21.01.2007 14:23:55 (permalink)

                   
                  Hãy về bên anh
                  Ánh trăng tròn giá lạnh
                  Ðừng ngập ngừng
                  Hãy bước nhẹ thôi
                  Và từng hơi thở...
                  Từng vùng kỷ niệm...
                  Nở ngập tràn như đoá quỳnh hương
                  Và mắt em là một thiên đường
                  Ðể anh gởi
                  Một linh hồn say đắm
                   
                  .
                  #24
                    lang thang 21.01.2007 23:27:11 (permalink)
                    Cánh hoa ơi
                    Xin hãy đừng nở vội
                    Hãy e ấp
                    Như cái thuở ban đầu
                    Để cho người
                    Thao thức suốt canh thâu
                    Lòng tự hỏi
                    Hoa kia màu gì nhỉ
                    Rồi người ước
                    Thời gian ơi ngừng lại
                    Mưa gió ơi 
                    Hãy thôi ghẹo trêu hoa
                    Để mai sau
                    Hương sắc có nhạt nhòa
                    Cũng còn lại
                    Chút tình nơi dương thế...
                    #25
                      bochet 23.01.2007 21:55:12 (permalink)
                      Đã lâu lắm rồi mình không gặp hắn. Lúc trước khi mình quen hắn, hắn đen và hiền lắm, suốt ngày hết đi học rồi lại lao đầu vào kiếm tiền. Nhà có hai cha con. Mẹ mất khi hắn mới lên tám, không anh chị em, chỉ có hai cha con nương nhau mà sống. Đến khi hắn 20, hắn thương một cô gái thua hắn 1 tuổi. Cô gái đó cũng thương hắn. Tình cảm hai đứa mặn nồng lắm, nhà cô gái không giàu nhưng khá hơn hắn. Hắn định ráng làm ra tiền rồi vài ba năm nữa sẽ hỏi xin mẹ cô gái cho hai người kết hôn. Nhưng đến khi hắn có được ít vốn liếng và hai đứa đã thương nhau được 3 năm thì bà mẹ lại hết nhận lời hắn cho hai đứa kết hôn rồi lại bảo hắn mời ba hắn tới gặp gỡ để bàn chuyện hôn lễ rồi lại cũng chính bà ta từ chối cuộc hôn nhân sau khi chuẩn bị tất thảy chỉ còn chờ ngày ra mắt hai họ vì lý do ... con gái bà đẹp, phải lấy chông đài loan để bà hưởng phúc. Thất vọng, hai người vẫn lén lút gặp nhau, bị bà phát hiện thuê xã hội đen đập cho hắn một trận, và giữa lúc hắn bị đập là lúc ba hắn bỏ hắn về với mẹ hắn. Đám tang, hắn mặt mũi đầy máu cũng chẳng buồn lau, chỉ ôm quan tài ba khóc, khóc cho tất những uất hận, những tủi hờn hắn đã chịu. Chỉ có hằng xóm đến dự thấy hắn đau thương cũng tội. Và chính mình cũng tội hắn, đành đứng ra giúp hắn lo tang lễ cho ba hắn với mấy người hàng xóm gần. Sau cùng, ba hắn được chôn ngay trong vườn nhà cạnh mộ mẹ hắn nên cũng không tốn là bao nhiêu. Tối đó, sau khi chôn cất ba xong, hắn tuyệt không khóc mà mắt sưng vù hắn bất động ngồi trên giường ngày xưa cha con vẫn ngủ chẳng ăn uống. Mình hiểu cái đau xót khi người thân duy nhất ra đi của hắn nên cũng chẳng đành lòng bỏ về mà ở lại với hắn. Hắn đã thức cả đêm ngồi ngay cửa ra vào nhường giường cho mình ngủ. Sáng ra, đôi mắt đó vẫn sưng húp, hắn nói sẽ đi làm ăn xa, mình đừng tìm hắn và hắn biệt tăm.

                      Chẳng biết hắn làm sao biết mình ở đây mà sau  5 năm trời không liên lạc hắn bỗng điện thoại cho mình. Gặp lại hắn, hắn vẫn đen và hiền như xưa. Nhưng đôi mắt hắn đã nhuốm màu đau thương. Hắn cố nhoẻn miệng cười. Nụ cười ấy ẩn chứa sau lưng bao nhiêu sự chịu đựng nhưng lại cho mình biết rằng hắn đã khác xưa. Suy nghĩ thật kỹ, hắn khẽ thở dài, nhìn sâu vào mắt mình và nói muốn mình là bạn gái hắn.

                      Từ hôm gặp lại hắn, mình vẫn còn vương vấn lời nói và cái cách hắn nhìn mình. Nhưng hắn đã chịu nhiều bất hạnh rồi, mình chẳng muốn hắn phải chịu thêm bất hạnh từ mình nữa. Mình lại càng không muốn hắn nghĩ mình thương hại hắn.
                      Đau đầu quá, số phận con người sao lại éo le thế...


                      #26
                        BĂNG NGUYỆT 23.01.2007 22:17:26 (permalink)
                        Ghé thăm nhà "nhiềuchiện" nè , chúc vui và vui nha hihi bn nhiều chiện 1 bài con cóc...đừng bùn hén..
                         

                        Trích đoạn: Talkative


                         
                        Hãy về bên anh
                        Ánh trăng tròn giá lạnh
                        Ðừng ngập ngừng
                        Hãy bước nhẹ thôi
                        Và từng hơi thở...
                        Từng vùng kỷ niệm...
                        Nở ngập tràn như đoá quỳnh hương
                        Và mắt em là một thiên đường
                        Ðể anh gởi
                        Một linh hồn say đắm
                         
                        .

                         
                        Dồn!
                         
                         
                        Mình ta đi với đêm sâu thẳm
                        Nhớ một người tận nẻo xa xăm
                        Vầng trăng treo một phía âm thầm
                        Khách thơ ơi tình yêu còn đậm?!!?
                         
                        Vẫn biết mình chẳng bằng ai lắm
                        Giữa xuân buồn khách lẻ tri âm
                        Cho ta gửi nồng nắng ấm
                        Dòng thi sầu khe khẽ nắm bắt nhau!
                         
                        Con đường hoa trắng rụng đầy đau.
                        Vương cảm nghĩ của tôi lục lạo
                        Bâng khuâng nghe sầu huyên náo
                        Bóng dài nối bóng ngã nhào hoàng hôn! 
                        #27
                          Talkative 24.01.2007 03:22:46 (permalink)
                          Welcome BN đến thăm vườn hoa nhỏ của mình...hi hi hi
                           

                           
                          Cám Ơn Em

                          Cám ơn em...
                          Ðến thăm vườn hoa nhỏ
                          Anh chỉ trồng loài cỏ nhớ thương
                          Ðể em đi...
                          Còn dấu vấn vương
                          Và rơi rớt...
                          Hạt tương tư vừa chớm nụ
                          Hoa tương tư nhớ người năm cũ
                          Vầng trăng tròn, khuyết bởi vì ai
                          Vần thơ say...
                          Tâm sự vẫn còn dài
                          Mong nắm bắt giọt nắng hồng em gởi
                          Trong đêm lạnh...
                          Sao hồn anh chới với
                          Dòng thi sầu khẻ nói nhớ thương nhau

                          .
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2007 03:33:59 bởi Talkative >
                          #28
                            Talkative 26.01.2007 00:00:45 (permalink)
                            ..........
                            .............
                            Hôm nay nắng đã lên, bầu trời trong sáng. Những cánh đồng tuyết trắng xóa đã biến mất và những nỗi buồn cũng tan theo. Tận trong sâu thẳm tâm hồn, một cái gì đó hình như đang hít thở nhẹ nhàng. Một cái gì đó đang bắt đầu sống, nhưng rất nhỏ...rất nhỏ...rất mãnh liệt.
                             
                            Ðầu óc tuy trống rỗng nhưng rất thoải mái, như một người đi dạo trong vườn hoa tình ái. Như sóng biển nhẹ nhàng vổ vào bờ xóa tan đi những gì ghi lại trên bãi cát trắng, chĩ để lại những suy tư rộng mênhn mông như đất trời.
                             
                            Ðời tôi bắt đầu sống lại. Dĩ vãng chỉ là dĩ vãng, hiện tại là thực tại. Tình yêu, buồn phền, thất vọng trong quá khứ...bây giờ đối với tôi xa lạ quá.
                             
                            Nắng đã lên trong tâm hồn tôi !!!!
                            Quên rồi...quên rồi...những mảnh vở cuộc đời.
                            Nắng đã lên !!! Chiếu rọi tâm hồn.
                             
                             
                            #29
                              BĂNG NGUYỆT 27.01.2007 08:28:53 (permalink)
                              Khách sáo vậy hả nhiềuchiện hihih chúc vui cuối tuần nha!
                               

                              Vần thơ say...
                              Tâm sự vẫn còn dài

                               
                              Tâm sự với hư không.
                               
                              Đêm hôm qua thức trắng...
                              chẳng thấy đêm dài
                              Hồn quay lại
                              tháng ngày yêu năm cũ
                              Em tiển anh
                              vào vùng trời yên ngủ
                              Vần vũ
                              phong in dấu gót tim sầu
                               
                              Đêm hôm qua thức trắng..
                              bới vết thương xưa
                              Nhìn người cùng cảnh
                              khóc đưa một nửa
                              Ta đứng trông ra cửa
                              phía cuối chân mây
                              Mai đây..
                              ta cũng sẽ về nơi đó
                              Nơi bình an yên bình
                              ta mong đợi
                               
                              Cát bụi tuy nhỏ
                              nhưng đầy sa mạc mênh mong
                              Tâm sự đầy...
                              trò chuyện với hư không!!!!
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 19 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 281 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9