Vườn thơ
Vịnh ông lão chèo đò trên sông Hương
Đón rước người qua lại bến sông
Ngày cơm bữa cháo cũng vui lòng
Toe tua nón lá trêu ngày hạ
Rách mướp chòi tranh giễu tháng đông
Núi Ngự muôn đời cây thắm lá
Sông Hương vạn thuở nước xanh giòng
Thờ ơ chẳng hám danh và lợi
Quá nữa đời rồi vẫn số không! Oanh Oanh
****
Vịnh ông lão đưa đò
Đưa đò cặm cụi ở ven sông
Kiếm đủ cơm ăn đỡ đói lòng
Vắng vẻ mưa dầm mùa chớm hạ
Đìu hiu gió bấc tiết sang đông
An nhàn mái gác trôi xuôi sóng
Thoải mái chèo buông chảy thuận dòng
Lẳng lặng ngày qua rồi tháng đến
Thân già cặm cụi biết hay không.
-bachvan-
Góc nhớ
Em đi bỏ góc vắng hoang tàn
Ảo ảnh xa dần mộng đã tan
Tiếng hát còn vang trong gió núi
Câu thơ vẫn vọng khắp mây ngàn
Mơ hoài mắt biếc đôi mi chớp
Ước mãi tay mềm những ngón đan
Sắc áo vàng xưa về ngập nắng
Tìm anh sưởi lại chút nồng nàn
Hoàng Sa
Bài họa 1:
Góc mơ
Thắm thóat bao nhiêu cánh nguyệt tàn Người đi mộng ảo vẫn chưa tan Chơi vơi điệu nhớ hờn mây thẳm Lãng đãng cung thương tủi suối ngàn Gió lộng hòai mơ làn tóc rối Mưa mù mãi tưởng ngón tay đan Chiều xưa áo nhuộm vàng hoa cúc Khắc dấu tim ai bóng dáng nàng
Oanh Oanh Bài họa 2: Vườn xưa
Vườn xưa cỏ ngập lối điêu tàn Ghé đến nghe tình chợt vỡ tan Lạnh lẽo vừng trăng tuôn sóng nước Hoang vu ánh nguyệt phủ non ngàn Hương soan thỏang nhẹ sầu se rối Khói thuốc bay vòng nhớ quyện đan Từ độ xa người đời héo hắt Lòng anh rạn nứt vết thương nàng Oanh Oanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2008 13:34:41 bởi Oanh Oanh >
Góc nhớ
Em đi bỏ góc vắng hoang tàn
Ảo ảnh xa dần mộng đã tan
Tiếng hát còn vang trong gió núi
Câu thơ vẫn vọng khắp mây ngàn
Mơ hoài mắt biếc đôi mi chớp
Ước mãi tay mềm những ngón đan
Sắc áo vàng xưa về ngập nắng
Tìm anh sưởi lại chút nồng nàn
Hoàng Sa
Bài họa 1:
Góc mơ
Thắm thóat bao nhiêu cánh nguyệt tàn Người đi mộng ảo vẫn chưa tan Chơi vơi điệu nhớ hờn mây thẳm Lãng đãng cung thương tủi suối ngàn Gió lộng hòai mơ làn tóc rối Mưa mù mãi tưởng ngón tay đan Chiều xưa áo nhuộm vàng hoa cúc Khắc dấu tim ai bóng dáng nàng
Oanh Oanh Bài họa 2: Vườn xưa
Vườn xưa cỏ ngập lối điêu tàn Ghé đến nghe tình chợt vỡ tan Lạnh lẽo vừng trăng tuôn sóng nước Hoang vu ánh nguyệt phủ non ngàn Hương soan thỏang nhẹ sầu se rối Khói thuốc bay vòng nhớ quyện đan Từ độ xa người đời héo hắt Lòng anh rạn nứt vết thương nàng Oanh Oanh
Vườn hoang
Góc vắng lay lay cỏ úa tàn
Vườn hoang bỏ mặc lúc nào tan
Người đi chờ đợi buồn hiu quạnh
Kẻ ở trông mong nhớ bạt ngàn
Giọt nắng hong khô làn tóc rối
Cơn mưa thấm ướt sợi tơ đan
Vi vu gió thổi qua cành lá
Đã nửa tháng nay chẳng gặp nàng
bachvan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.02.2008 15:04:01 bởi bachvan >
.
Góc nhớ
Em đi bỏ góc vắng hoang tàn
Ảo ảnh xa dần mộng đã tan
Tiếng hát còn vang trong gió núi
Câu thơ vẫn vọng khắp mây ngàn
Mơ hoài mắt biếc đôi mi chớp
Ước mãi tay mềm những ngón đan
Sắc áo vàng xưa về ngập nắng
Tìm anh sưởi lại chút nồng nàn
Hoàng Sa
Bài họa 1:
Góc mơ
Thắm thóat bao nhiêu cánh nguyệt tàn
Người đi mộng ảo vẫn chưa tan
Chơi vơi điệu nhớ hờn mây thẳm
Lãng đãng cung thương tủi suối ngàn
Gió lộng hòai mơ làn tóc rối
Mưa mù mãi tưởng ngón tay đan
Chiều xưa áo nhuộm vàng hoa cúc
Khắc dấu tim ai bóng dáng nàng
Oanh Oanh
Bài họa 2:
Vườn xưa
Vườn xưa cỏ ngập lối điêu tàn
Ghé đến nghe tình chợt vỡ tan
Lạnh lẽo vừng trăng tuôn sóng nước
Hoang vu ánh nguyệt phủ non ngàn
Hương soan thoảng nhẹ sầu se rối
Khói thuốc bay vòng nhớ quyện đan
Từ độ xa người đời héo hắt
Lòng anh rạn nứt vết thương nàng
Oanh Oanh
Bài họa 3
Vườn hoang
Góc vắng lay lay cỏ úa tàn
Vườn hoang bỏ mặc lúc nào tan
Người đi chờ đợi buồn hiu quạnh
Kẻ ở trông mong nhớ bạt ngàn
Giọt nắng hong khô làn tóc rối
Cơn mưa thấm ướt sợi tơ đan
Vi vu gió thổi qua cành lá
Đã nửa tháng nay chẳng gặp nàng
bachvan
Bài họa 4
Cỏ úa
Vơi đi giọt nắng trả chiều tàn
Cạn hết tình đầy giấc mộng tan
Chẳng có làn mây mà vượt núi
Không còn ngọn gió để băng ngàn
Cô đơn mấy giọt cà phê ứa
Một bóng đôi vòng khói thuốc đan
Lối cũ người vui quên ghé lại
Sầu thương cỏ úa nhớ chân nàng
Nguyên Thoại
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2008 13:46:57 bởi nguyenthoai >
Thủy chung
Hai phương ngóng đợi một ngày về
Sánh bước cùng nhau vạn nẻo quê
Chốn ấy người đi tròn chữ hẹn
Nơi này kẻ ở vẹn câu thề
Dầu mưa dẫu nắng không bê trễ
Mặc phú hay bần chẳng mải mê
Gắn bó ân tình chung nguyện ước
Hai phương ngóng đợi một ngày về
Nguyên Thoại
Chờ nhau
Góc bể chân mây gắng đợi về Cùng nhau bước tiếp quảng đường quê Thềm lan nhớ lúc nhìn sao hẹn Ngõ trúc thương khi chỉ nguyệt thề Khúc khích em cười trong cõi mộng Thì thầm anh hát giữa cơn mê Đường trần dẫu biết nhiều gian khổ Góc bể chân mây gắng đợi về. Oanh Oanh
Thủy chung
Hai phương ngóng đợi một ngày về
Sánh bước cùng nhau vạn nẻo quê
Chốn ấy người đi tròn chữ hẹn
Nơi này kẻ ở vẹn câu thề
Dầu mưa dẫu nắng không bê trễ
Mặc phú hay bần chẳng mải mê
Gắn bó ân tình chung nguyện ước
Hai phương ngóng đợi một ngày về
Nguyên Thoại
Chờ nhau
Góc bể chân mây gắng đợi về
Cùng nhau bước tiếp quảng đường quê
Thềm lan nhớ lúc nhìn sao hẹn
Ngõ trúc thương khi chỉ nguyệt thề
Khúc khích em cười trong cõi mộng
Thì thầm anh hát giữa cơn mê
Tình trần dẫu biết nhiều gian khổ
Góc bể chân mây gắng đợi về.
Oanh Oanh
Mong tin
Người đi đã hẹn sẽ quay về
Cách trở trăm lần vẫn nhớ quê
Mấy tháng vang hoài đôi tiếng hứa
Vài năm vọng mãi một lời thề
Phương xa em có quên làng cũ
Chốn ấy ai còn giữ bến mê
Lẳng lặng chờ mong tin cánh nhạn
Người đi đã hẹn sẽ quay về
bachvan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.02.2008 09:24:00 bởi Oanh Oanh >
.
Thủy chung
Hai phương ngóng đợi một ngày về
Sánh bước cùng nhau vạn nẻo quê
Chốn ấy người đi tròn chữ hẹn
Nơi này kẻ ở vẹn câu thề
Dầu mưa dẫu nắng không bê trễ
Mặc phú hay bần chẳng mải mê
Gắn bó ân tình chung nguyện ước
Hai phương ngóng đợi một ngày về
Nguyên Thoại
Chờ nhau
Góc biển chân mây gắng đợi về
Cùng nhau bước tiếp quảng đường quê
Thềm lan nhớ lúc nhìn sao hẹn
Ngõ trúc thương khi chỉ nguyệt thề
Khúc khích em cười trong cõi mộng
Thì thầm anh hát giữa cơn mê
Tình trần dẫu biết nhiều gian khổ
Góc biển chân mây gắng đợi về.
Oanh Oanh
Mong tin
Người đi đã hẹn sẽ quay về
Cách trở trăm lần vẫn nhớ quê
Mấy tháng vang hoài đôi tiếng hứa
Vài năm vọng mãi một lời thề
Phương xa em có quên làng cũ
Chốn ấy ai còn giữ bến mê
Lẳng lặng chờ mong tin cánh nhạn
Người đi đã hẹn sẽ quay về
bachvan
Hoài mong
Dẫu có đi xa cũng trở về
Làm sao cách mãi nẻo đường quê
Thương ơi tiếng mẹ hôm đưa tiễn
Nhớ quá lời em buổi hẹn thề
Sự nghiệp mơ tròn bao mông ước
Công danh đợi đạt những đam mê
Yêu thương gói trọn tình non nước
Dẫu có đi xa cũng trở về
Nguyên Thoại
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.02.2008 20:33:11 bởi nguyenthoai >
Bài xướng:
Kiếp hoa
Có một mùa xuân má ửng hồng
Trâm cài lược giắt đứng bên song
Nhìn cây ngắm cảnh bâng khuâng dạ
Dõi bóng soi tâm khắc khoải lòng
Biết đến khi nào hoa gặp bướm
Nào ngờ có lúc sáo sang sông
Xa rồi nhẫn cỏ ngày xưa ấy
Bước xuống thuyền hoa pháo đỏ nồng
Oanh Oanh
Bài hoạ 1:
Lỡ làng
Hoa đào điểm thắm má em hồng
Mắt phụng mày ngài đứng tựa song
Hẹn ước trăm năm thề khắc dạ
Yêu thương vạn kiếp nguyện ghi lòng
Phong ba chiếc lá xa cành cội
Bão tố con đò lạc bến sông
Lã chã châu rơi tình tuyệt vọng
Người ơi đã lỡ mối duyên nồng
Thứ Lang
Bài họa 2:
Tình sầu
Đám cưới còn vương xác pháo hồng
Trưa buồn nắng thảm hắt qua song
Thuyền sang bến lạ tàn cơn mộng
Khách nhớ người xưa nát cõi lòng
Lá úa lìa cành bay trước ngõ
Hoa sầu rã cánh rụng bên sông
Vần thơ nức nở mi nhòa lệ
Khóc cuộc tình ta chẳng thắm nồng
Thứ Lang
Bài hoạ 3:
Tình Đợi
Hiu hiu gió thoảng chạm môi hồng
Có chút tơ trời lướt nhẹ song
Cảnh cũ người đi tan nát dạ
Vườn xưa kẻ ở xốn xang lòng
Đò tình một chuyến nơi đầu ngạn
Bến đổ đôi bờ phía cuối sông
Tự nhủ ai ơi đừng lỡ hẹn
Rằng em vẫn giữ trái tim nồng
Hải Đường
Bài họa 4:
Ngày Ấy
Ngày nao rạo rực trái tim hồng
Nhìn nắng xuân về khẽ lướt song
Lá ngã nhành non ngơ ngẩn mộng
Hoa nghiêng cánh mỏng xuyến xao lòng
Vừa nên trăng gió kề mai trúc
Đã phải thuyền tình bỏ nước sông
Hạnh ngộ chi rồi gieo luyến nhớ
Tơ duyên khắc khoải giấc hương nồng
Lan Anh
Bài họa 5:
Dở dang
Bóp nát buồng tim rỉ máu hồng
Đêm tàn gió lạnh lọt vào song
Người đau mộng ước không vừa ý
Kẻ khóc tình duyên chẳng toại lòng
Lượn sóng cau mày thương bến nước
Con đò gạt lệ nhớ dòng sông
Thề non hẹn biển mình dang dở
Đã lỡ trầu cay với rượu nồng
Thứ Lang
Bài họa 6:
Hẹn một kiếp nào
Em đi xác pháo tả tơi hồng
Có áng mây buồn rũ trước song
Lặng lẽ cây hờn than cánh gió
Âm thầm lá tủi khóc tơ lòng
Một giòng suối biếc rơi triền dốc
Nửa mảnh trăng vàng vỡ đáy sông
Mệnh số an bày đành chấp nhận
Cùng anh kiếp tới hẹn duyên nồng
Oanh Oanh
Bài hoạ 7:
Khóc Thầm
Lã chã dòng châu ướt má hồng
Đời chia lối rẽ chẳng song song
Xuân này kẻ ở thầm thương dạ
Tết trước người đi lặng khóc lòng
Ánh sắc chiều buông trên đỉnh núi
Cây thu tiếng vẳng phía đầu sông
Tìm về kỷ niệm mà chua xót
Ngấn lệ trào dâng giấc ngủ nồng
Tiểu My
Bài họa 8:
Tiễn người
Thuyền hoa lộng lẫy áo em hồng
Gởi chút hương tình vướng víu song
Rộn rã hân hoan cười trước mặt
Lặng câm ủ dột chết trong lòng
Huy hoàng hoa thắm giăng đầu ngõ
Héo hắt duyên tàn lụi cuối sông
Tiễn bước chân qua bờ bến lạ
Anh nghe kỷ niệm xót xa nồng
Oanh Oanh
Bài hoạ 9:
Dệt Mộng
Nguyện ước hòa tơ kết chỉ hồng
Hai ta sánh bước được tương song
Trăm năm hạnh phúc luôn vừa ý
Vạn kiếp tình duyên mãi đẹp lòng
Thiếp gắng trau dồi câu đức hạnh
Chàng lo báo đáp nợ non sông
Mai nầy gặp gỡ ta xây mộng
Tiếp nối hương yêu nghĩa mặn nồng
Tiểu Mi
Bài hoạ 10:
Xa nhau
Xa nhau suối lệ đẫm khăn hồng
Thổn thức canh dài tựa chấn song
Lánh mặt người đi đau xót dạ
Chia tay kẻ ở nát tan lòng
Hoa tàn nguyệt khuyết treo đầu núi
Gió lặng sương mờ phủ mặt sông
Nhớ dáng ai xưa hồn chết lịm
Tình ta thắm đượm nghĩa đang nồng
Thứ Lang
Bài họa 11:
Hoài Vương
Lất phất trời xuân điểm bụi hồng
Mai vàng thẹn gió dáng kề song
Hương hòa nỗi nhớ nôn nao dạ
Sắc quyện niềm thương náo nức lòng
Thổn thức bao mùa theo sóng nước
Buâng khuâng mấy độ với dòng sông
Êm đềm nhẹ chảy hoài vương vấn
Một thuở tình ta đượm cháy nồng
Hải Đường
Bài hoạ 12:
Chôn sầu
Chạy trốn tình yêu giữa cõi hồng
Cam đành bất hiếu với hai song
Đêm tàn một bóng sầu cay mắt
Nguyệt lặn mình em khóc nghẹn lòng
Gió thổi rì rào cây rũ bóng
Sương giăng lác đác khói vờn sông
Âm thầm nhỏ lệ mà quay bước
Bỏ cả bao nhiêu nghĩa đượm nồng
TearofLove
Bài họa 13:
Tình tan vỡ
Dõi bóng người đi nhỏ lệ hồng
Đêm dài thổn thức nhớ vô song
Sương luồn cửa trống buồn se dạ
Gió tạt rèm thưa buốt lạnh lòng
Sấm chớp ầm ầm giông tựa bão
Mưa bay lớp lớp nước như sông
Trời còn cảm động mình tan vỡ
Khóc cuộc tình ta nhạt chẳng nồng
Thứ Lang
Bài hoạ 14:
Ngày Xưa
Trở lạnh khơi lên chút lửa hồng
Hiu hiu gió thổi lách khe song
Hiên nhà thức trắng cay sè mắt
Chái bếp canh thâu đến não lòng
Sáo hót tìm người ngang vách núi
Thuyền bơi kiếm bạn dọc triền sông
Ngày xưa nhẫn cỏ ai còn giữ
Hãy nhắn cho tôi được ấm nồng
bachvan
Bài hoạ 15:
Nỗi Niềm
Ríu rít chim ca dưới nắng hồng
Đôi bờ liễu rủ phủ gần song
Nhiều khi nhớ mẹ nghe đau dạ
Lắm lúc thương cha thấy nghẹn lòng
Cất bước chia tay thuyền tách bến
Quay đầu ngoảnh mặt bạn xa sông
Ra đi vạn dặm bao giờ gặp
Ký ức ngày xưa thuở lạnh nồng
Tiểu My
Bài hoạ 16:
Nỗi lòng
Xé nát trong tay cánh thiệp hồng
Nghe từng tiếng cú vọng ngoài song
Ngăn sầu cố gượng mà rơi lệ
Lấp thảm làm khuây vẫn chạnh lòng
Chiếc lá ngô đồng bay trước gió
Hàng cây phượng vĩ đứng ven sông
Tan rồi giấc mộng mình chung bóng
Nước mắt hoen mi những giọt nồng
Thứ Lang
Bài hoạ 17:
Mai này
Bếp lửa nhà ai ấm áp hồng
Rung rinh lệ liễu rũ mành song
Hoa cau rụng trắng khơi dòng tóc
Lá chuối tàn nâu khép cửa lòng
Se chỉ thêu hình chim đáp tổ
Luồn kim dệt cảnh sáo qua sông
Mai này xác pháo giăng đầy ngõ
Lấp lánh mi em giọt lệ nồng
Oanh Oanh Bài hoạ 18: Nhớ Nước Hỡi những anh em giống Lạc Hồng
Quê người mỗi độ lá rơi song
Ưu tư có nhuộm vàng đôi mắt
Khắc khoải còn ươm tím tấc lòng
Dạo bước vườn hoang mơ trúc, giậu
Ngồi thềm đá lạnh ngóng thuyền, sông
Khuya nghe tiếng hát chao triền gió
Ngỡ khúc Nam Ai dỗ giấc nồng Việt Đường
(29/02/2008)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.02.2008 19:31:58 bởi Oanh Oanh >