Thơ Tố Hữu
Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 34 bài trong đề mục
tuyết liên 07.02.2007 11:58:23 (permalink)
ĐI
Tố Hữu
(Tặng bạn trẻ)
Đi, bạn ơi, đi! Biệt tháng ngày
Hoang mang không định hướng tương lai
Buồn thiu như dưới chiều quê lặng
Dải nước mương lê xuống vũng lầy.

Đi, bạn ơi, đi! Sống đủ đầy
Sống trào sinh lực, bốc men say
Sống tung sóng gió thanh cao mới
Sống mạnh, dù trong một phút giây.

Đi, bạn ơi, đi! Cả cuộc đời
Của ta nào chỉ của ta thôi!
Đã vay dòng máu thơm thiên cổ
Phải trả ta cho mạch giống nòi!

Trả hết, không quyền tiếc mảy may
Trả ngay không hề khất rày mai
Nước non rên xiết trong xiềng xích
Đã giục ta ra giữa chiến đài!

Và vạn anh hùng trên gió mây
Và nghìn thế hệ tới sau đây
Đương nhìn ta đó! Đi đi bạn
Cất nhẹ thân lên giữa phút này

Nỗ lực bình sinh diệt địch cừu
Chúng ta nào phải lũ phiêu lưu
Tùng bừa sinh ạng lên đùa bỡn
Với gió mây như đứa thả diều.

Ta đã đi, là ta quyết đi!
Đạp bằng trở lực, vượt gian nguy
Ngực còn thoi thóp, tim còn đập
Còn nghiến răng giương thẳng nghĩa kỳ!
1944
#16
    tuyết liên 07.02.2007 12:01:46 (permalink)
    TIẾNG SÁO LY QUÊ
    Tố Hữu
    Ly Quê trên súng thần công
    Xinh xinh như một tiên đồng Bồng lai
    Trăng khuya len xuống rừng dài 
    Đường non thăm thẳm; đá gài lô nhô
    Hồng quân mê mải sông hồ
    Đêm nay tạm nghỉ bên bờ suối reo
     
    Đêm nay như những chiều chiều
    Đôi con chim đứng lưng đèo ngẩn ngơ
    Ly Quê nâng ống tre tơ
    Thổi bài Quốc tế dưới cờ Hồng quân
    Hồng quân bên suối xoa chân
    Chân rơm rớm máu, Hồng quân không giầy
    Ra đi từ ấy Giang Tây
    Nước non vạn lý, đêm ngày trường chinh
    Một vầng cờ đỏ đinh ninh lời thề
    Can trường trải với sơn khê
    Bước đi đã hẹn ngày về thành công
     
    Sáo kêu vi vút trên không
    Sáo kêu dìu dặt bên lòng Hồng quân
    Sáo kêu réo rắt xa gần
    Sáo kêu giục giã bước chân quân Hồng
    Ly Quê trên súng thần công
    Nghe con chim hót trong lồng tim xanh
    1938
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2007 14:15:12 bởi tuyết liên >
    #17
      tuyết liên 07.02.2007 12:03:48 (permalink)
      ĐÔNG KINH NHUỘM MÁU
        Tố Hữu
      (Tặng những người đàn bà Nhật chết trên đường sắt Đông Kinh)
      Nhật hoàng! Nhật hoàng!
      Trên ngai vàng chễm chệ
      Uất hận của Phù Tang
      Đã vang cùng sóng bể!

      Trong lầu son lộng lẫy
      Phe phẩy quạt ngà xinh
      Nghe không ngươi huyết chảy
      Trên đường sắt Đông Kinh ?

      Nghe không ngươi lời van
      Từ đáy lòng tha thiết:
      - Thôi bàn tay hung tàn
      Bắt chồng con ta chết

      Biết bao nhiêu quả phụ
      Nhăn trán nhìn va-gông
      Bao nhiêu nàng ủ rũ
      Run rẩy đứng trông chồng!

      Bỗng lay động ngàn binh
      Còi tàu vang tiếng thét
      Và đoàn xe rùng mình
      Sắp lăn vào cõi chết

      Và khối người kinh hãi
      Xúc động bởi tình thương
      Như một đoàn hổ dại
      Cùng tuôn đổ ra đường

      Tung cao mulôn bàn tay
      Những bàn tay rối loan:
      - Hỡi thiên tử cao dày
      Vì chúng tôi cứu nạn!

      Lần thứ hai còi thét
      - Mặc! chúng tôi nằm đây!
      Hỡi Thiên hoàng soi xét
      Chiến địa đã tràn thây!

      Còi lại thét. Không thôi
      Vẫn nhường lời nức nở:
      - Trả chồng con chúng tôi
      Hỡi Thiên hoàng muôn thuở!

      Thiên hoàng trong cung điện
      Lạnh ngắt, nghe gì đâu ?
      Và đoàn xe cứ nghiến
      Tan nát những xương đầu.

      Nhật hoàng! Nhật hoàng!
      Trên ngai vàng chễm chệ
      Uất hận của Phù Tang
      Đã vang cùng sóng bể!
      Huế, tháng 5-1938

      #18
        tuyết liên 07.02.2007 13:06:21 (permalink)
        TIẾNG HÁT SÔNG HƯƠNG
        Tố Hữu
        Trên dòng Hương giang
        Em buông mái chèo
        Trời trong veo
        Nước trong veo
        Em buông mái chèo
        Trên dòng Hương Giang
         
        Trăng lên trăng đứng trăng tàn
        Đời em ôm chiếc thuyền nan xuôi dòng
        Thuyền em rách nát
        Mà em chưa chồng
        Em đi với chiếc thuyền không
        Khi mô vô bếnrời dòng dâm ô!
         
        Trời ơi em biết khi mô
        Thân em hết nhục giày vò năm canh
        Tình ôi gian dối là tình
        Thuyền em rách nát còn lành được không?
        -Răng không, cô gái trên sông
        Ngày mai cô sẽ từ trong tới ngoài
        Thơm như hương nhụy hoa lài
        Sạch như nước suối ban mai giữa rừng
        Ngày mai gió mới ngàn phương
        Sẽ đưa cô tới một vườn đầy xuân
        Ngày mai trong giá trắng ngần
        Cô thôi sống kiếp đày thân giang hồ
        Ngày mai bao lớp đời dơ
        Sẽ tan như đámmây mờ đêm nay
        Cô ơi tháng rộng ngày dài
        Mở lòng ra đón ngày mai huy hoàng
         
        Trên dòng Hương Giang...
        Tháng-1938
        #19
          tuyết liên 07.02.2007 13:40:51 (permalink)
          KHI CON TU HÚ
          Tố Hữu
          Khi con tu hú gọi bầy
          Lúa chiêm đương chín, trái cây ngọt dần
          Vườn râm dậy tiếng ve ngân
          Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào
          Trời xanh càng rộng càng cao
          Đôi con diều sáo lộn nhào từng không...
           
          Ta nghe hè dậy bên lòng
          Mà chân muốn đạp tan phòng hè ôi
          Ngột làm sao, chết uất thôi
          Con chim tu hú ngoài trời cứ kêu
          Huế, tháng 7-1939
          #20
            tuyết liên 26.02.2007 16:49:17 (permalink)
            CÂY HỒNG
            Tố Hữu
            Nhà anh có một cây hồng
            Quả son nhún nhảy đèn lồng cành tơ
            Cây hồng như thực như mơ
            Khách qua đường những ngẩn ngơ... ghé nhìn
            Ai tri âm, hãy đến tìm
            Quả hồng như thể trái tim giữa đời
            Cây hồng đất nước em ơi
            Càng sương giá lạnh, càng ngời sắc xuân!
            12-1971
            #21
              tuyết liên 28.02.2007 12:48:16 (permalink)
              MỒ CÔI
              Tố Hữu
              Con chim non rũ cánh
              Đi tìm tổ bơ vơ
              Quanh nẻo rừng hiu quạnh
              Lướt mướt dưới dòng mưa
               
              Con chim non chiu chít
              Lá động khóc tràn trề
              Chao ôi buồn da diết
              Chim ơi biết về đâu?
               
              Gió lùa mưa rơi rơi
              Trên nẻo đường sương lạnh
              Đi về đâu em ơi
              Phơi thân tàn cô quạnh!
               
              Em sưởi trong bàn tay
              Cho lòng băng giá ấm
              Lìa cành lá bay bay
              Như mảnh đời u thảm!
               
              Con chim non không tổ
              Trẻ mồ côi không nhà
              Hai đứa cùng đau khổ
              Cùng vất vưởng bê tha
               
              Rồi ngày kia rã cánh
              Rụi chết bên đường đi...
              Thờ ơ con mắt lạnh
              Nhìn chúng :"Có hề chi!".
              Huế, tháng 10-1937
              #22
                tuyết liên 10.03.2007 12:45:10 (permalink)
                HOA TÍM
                Tố Hữu
                Tặng Nguyễn Tuân
                Thủy chung tình bạn chùm hoa tím
                Hôn hít hoa thơm, tưởng Huế gần
                Bữa mô mời bạn vô chơi Huế
                Cồn Hến buồm giong ngược bến Tuần.
                #23
                  tuyết liên 11.03.2007 21:50:11 (permalink)
                  HAI ĐỨA BÉ
                  Tố Hữu
                  Tôi không muốn mời anh đi xa lạ
                  Tìm đau thương trong xã hội điêu tàn.
                  Kể làm sao cho hết nỗi lầm than
                  Lúc trái ngược đã tràn đầy tất cả!
                   
                  Này đây anh, một bức tranh gần gũi:
                  Nó thô sơ? Có lẽ. Nhưng trung thành
                  Nó tầm thường? Nhưng chính bởi hồn anh
                  Chê chán kẻ bị đời vui hất hủi.
                   
                  Hai đứa bé cũng chung nhà, một tuổi
                  Cùng ngây thơ, khờ dại, như chim non
                  Bụi đời dơ chưa vẩn đục hồn non
                  Cùng trinh tiết như hai tờ giấy mới.
                   
                  Ồ lạ chửa! Đứa xinh tròn mũm mĩm
                  Cười trong chăn và nũng nịu nhìn mẹ.
                  Đứa ngòai sân, trong cát bẩn bò lê
                  Ghèn nhầy nhụa, ruồi bu trên môi tím!
                   
                  Đứa chồm chập vồ ôm li sữa trắng
                  Rồi chau mày: "Nhạt lắm! Em không ăn!"
                  Đứa ôm đầu, trước cổng đứng treo chân
                  Chờ mẹ nó mua về cho củ sắn!
                   
                  Đứa ngây ngất trong phòng xanh mát rượi
                  Đây ngựa ngà, đây lính thổi kèn tây.
                  Đứa kia thèm, giương mắt đứng nhìn ngây
                  Không dám tới, e đòn roi, tiếng chưởi!
                   
                  Vẫn chưa hết những cảnh đời đau khổ
                  Nhưng kể làm chi nữa, bạn lòng ơi!
                  Hai đứa kia như sống dưới hai trời
                  Chỉ khác bởi không cùng chung một tổ:
                  Đứa vui sướng là đứa con nhà chủ
                  Và con buồn, con mụ ở làm thuê.
                  Huế, tháng 10-1937
                  #24
                    long tong 20.03.2007 01:18:56 (permalink)
                    Đời đời nhớ Ông   (1953) 

                    Tố Hữu
                     
                    Xít ta lin! Xít ta lin!
                    Yêu biết mấy nghe con tập nói,
                    Tiếng đầu lòng con gọi Xít ta lin.
                    Mồm con thơm sũa xinh xinh,
                    Như con chim của hoà bình trắng trong.
                    Đêm qua loa gọi ngoài đồng,
                    Tiếng loa xé ruột xé lòng xiết bao!
                    Làng trên xóm dước xôn xao,
                    Làm sao ông đã làm sao mất rồi,
                    Xít ta lin! Xít ta lin!
                    Hỡi ơi! ông mất đất trời biết không?
                    Thương cha, thương mẹ, thương chồng
                    Thương thân thương một, thương ông thương mười.



                     

                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2007 01:46:16 bởi long tong >
                    #25
                      long tong 20.03.2007 01:34:59 (permalink)
                      Cải cách ruộng đất
                       
                      Tố Hữu
                       
                      Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ
                      Cho ruộng đồng lúa tốt thuế mau xong
                      Cho đảng bền lâu... cùng rập bước chung lòng
                      Thờ Mao chủ Tịch, thờ Sít-ta-lin bất diệt.



                      (Nếu là thơ sưu tầm, đề nghị bạn hãy tôn trọng và giữ nguyên bản, không được sửa đổi hoặc thêm bớt)

                      Bốn câu thơ này hiện chưa xác định được nên tạm thời tôi để lại.

                      Thay mặt BQT,
                      Mars
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2009 05:17:37 bởi Mars >
                      #26
                        tuyết liên 25.03.2007 17:13:15 (permalink)
                        CHIẾC ÁO XANH
                        Tố Hữu
                        Em nhuộm lại cho anh
                        Chiếc áo màu lá xanh
                        Vì em ơi chiến tranh
                        Không chịu màu áo trắng.
                         
                        Anh lại đi mưa nắng
                        Súng trên vai lên đường
                        Với màu xanh chiến thắng
                        Của Miền Nam yêu thương.
                         
                        Giữa bom rơi đạn nổ
                        Những ngày đêm chiến trường
                        Anh sẽ quên gian khổ
                        Với màu xanh quê hương
                         
                        Áo em nhuộm cho anh
                        Dù rách lành vẫn ấm Vẫn tươi mãi màu xanh
                        Của tình yêu đằm thắm...
                        21-10-1965
                        #27
                          tuyết liên 25.03.2007 19:44:02 (permalink)
                          XUÂN LÒNG
                          Tố Hữu
                          Nắng xuân tưới trên thân dừa xanh dịu
                          Tàu cau non lấp lóang muôn gươm xanh
                          Ánh nhởn nhơ đùa quả non trắng phếu
                          Và chảy tan qua kẽ lá vườn chanh.
                           
                          Gió nhẹ nhẹ, hương cỏ cây nhẹ nhẹ
                          Thỏang bay lên, hương mạ dưới đồng xa
                          Tự đâu đó, hương muôn hoa mới hé
                          Như khói trầm từ đỉnh rộng bao la.
                           
                          Hơi xuân ấm trả cho trời đất lặng
                          Tiếng reo ca nhí nhảnh và ngây thơ
                          Của đàn sáo say phơi mình dưới đất
                          Chim nghệ vàng rỉa cánh trên nhành tơ...
                           
                          Xuân trong sáng, xuân thơm, xuân ríu rít
                          Nhưng xuân đâu tươi đẹp, không xuân lòng?
                          Ôi xuân nay chỉ là xuân lạnh chết
                          Trong hồn đau phẫn uất của công nông!
                           
                          Xuân nay chỉ một mùa tang đẫm máu
                          Lòng người đang thét nỗi bi ai
                          Đứng phắt dậy! Hỡi muôn hồn phấn đấu
                          Phá bất bình, mưu sống cho ngày mai...
                           
                          Rồi xuân ấy, cả nhân quần vui vẻ
                          Nắm tay nhau, tuy khác tiếng, màu da
                          Giẫm chân lên những núi sông chia rẽ
                          Và ôm nhau thân ái, cùng vang ca.
                          Xuân 1938
                          #28
                            tuyết liên 29.03.2007 16:11:09 (permalink)
                            DỬNG DƯNG
                            Tố Hữu
                            Du khách bảo đây vườn kín đáo
                            Với hương dìu dịu, ý ngàn xưa
                            Trời mây xanh nhạt màu hư ảo
                            Đây xứ mơ màng, đây xứ thơ...
                             
                            Cô gái thẫn thờ vê áo mỏng,
                            Nghiêng nghiêng vành nón dáng chờ ai
                            Ven bờ sông phẳng con đò mộng
                            Lả lứơt đi về trong gió mai...
                             
                            Thành quách trăm năm sầm mắt lạnh
                            Ngọn cờ uể oải vật vờ lay
                            Lâu đài đường bệ màu kiêu hãnh
                            Áo gấm hài nhung cánh phượng bay.
                             
                            Ta nện gót trên đường phố Huế
                            Dửng dưng không một cảm tình chi!
                            Không gian sặc sụa mùi ô uế
                            Mà nước dòng Hương mãi cuốn đi...
                             
                            Ý chết đã phơi vàng héo úa
                            Mùa thu lá sắp rụng trên đường?
                            Mơchi ảo mộng ngàn xưa nữa?
                            Cây hết thời xanh đến tiết vàng!
                             
                            Ai tưởng ngàn năm nương đất ấy
                            Mầm non thêm nhựa, lá thêm tươi
                            Ôi mỉa mai! Hồn ta chỉ thấy
                            Rêu hèn sống gửi nhánh khô thôi.
                             
                            Ai tưởng thiên đường sao nhấp nháy
                            Tài hoa tinh kết, ngọc long lanh
                            Ta chỉ thấy nơi đây mồ lạnh
                            Chôn linh hồn đắm đuối hư danh.
                            Huế, tháng 5-1938
                            #29
                              sweet 17.04.2007 19:24:13 (permalink)
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 34 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9