Bấy lâu nay, không ghé qua trang thơ này, quả là một điều thiếu xót của Từ, thường kỳ hưng thịnh của dòng thơ trữ tình đã qua, mà đến mãi bây giờ vần còn Nhược Thu. Đọc thơ Nhược Thu, làm cho Từ cảm thấy thẹn, không sao so sánh được. Trên đời này, lại có người mơ mộng đến như vậy. Từ xin nghiêng mình chào Nhược Thu
Cảm Mơ những mùa thu trong nắng say
Là người thi sĩ hát trên mây
Dẫu ai có mộng ngàn năm nữa
Làm sao theo kịp người thơ đây
Dười gót người thơ cỏ ngại ngùng
Khắp trời đọng lại mối tình chung
Chờ đợi hồn người reo lên nhạc
Rãi đến nhân gian những phím nồng
Cứ ngờ thơ say từ độ ấy
Đã theo ngày tháng tan dần tan
Ai hay thi sĩ đương ngây ngất
Dệt hết ân tình đến vô vàng
Mơ với mùa thu có Nhược Thu
Mênh mang trong cả cõi vô hư
Hoa nghiêng cuối mặt che cái thẹn
Không ai thấy được... chỉ Nhược Thu
Đăng Từ[sm=salute.gif]
Chào anh Đăng Từ
Rất cám ơn anh đã ghé thăm NT và để lại bài thơ rất hay.
Xin anh đừng quá khiêm nhường mà NT... tổn thọ..NT thấy mọi người đều có nét hay riêng..
Sẳn dịp đầu năm , cũng xin kính chúc anh và quý quyến được vạn sự như ý
Thân
NT
Xin cám ơn người gieo ý thu Gieo bao thi phú có Đăng Từ Nước non còn bận lòng xa cách Xuân đến vần gieo bớt mịt mù..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2007 12:37:21 bởi Nhược Thu >