Hoa Tím Buồn xin ra mắt tập văn và thơ!!!
Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 37 bài trong đề mục
Hoa tím buồn 24.01.2007 13:09:41 (permalink)
0
Langtoi thân mến! HT cảm ơn ý kiến của bạn! Nhưng HT thích những bài thơ của mình không mang tựa đề hơn, HT cảm thấy nếu mang tựa đề thì phạm vi cảm nhận của bạn đọc sẽ bị hạn chế....
Thân mến!!!
Cảm ơn bài thơ "Nếu Còn" của bạn!
#16
    Hoa tím buồn 29.01.2007 11:33:02 (permalink)
    0
    Mấy hôm nay HT về quê nên không đăng bài của mình được. Hôm nay, HT lại tiếp tục cho "ra lò" một bài thơ nữa đây. Hy vọng nhận được nhiều lời góp ý từ các bạn. Chân thành cảm ơn!!!
     
     
    Giọt đắng nào
    Người đã bỏ quên
    Trong trái tim khù khờ của bé
    Nụ cười nào
    Người vừa trao "nhẹ"
    Cho trái tim của bé đợi chờ
    Ngày gặp người bé đã biết làm thơ
    Biết nhung nhớ
    Bao đêm dài không ngủ.
    Rồi một ngày
    Cành liễu xưa
    Không rũ...
    Người hởi người!
    Hãy cho bé một lần được nói tiếng yêu!!!


    #17
      langtoi 29.01.2007 17:38:48 (permalink)
      0

      Trích đoạn: Hoa tím buồn

      Mấy hôm nay HT về quê nên không đăng bài của mình được. Hôm nay, HT lại tiếp tục cho "ra lò" một bài thơ nữa đây. Hy vọng nhận được nhiều lời góp ý từ các bạn. Chân thành cảm ơn!!!
       
       
      Giọt đắng nào
      Người đã bỏ quên
      Trong trái tim khù khờ của bé
      Nụ cười nào
      Người vừa trao "nhẹ"
      Cho trái tim của bé đợi chờ
      Ngày gặp người bé đã biết làm thơ
      Biết nhung nhớ
      Bao đêm dài không ngủ.
      Rồi một ngày
      Cành liễu xưa
      Không rũ...
      Người hởi người!
      Hãy cho bé một lần được nói tiếng yêu!!!


       
      VẤN VƯƠNG
       
      Nỗi nhớ nào khi đêm về day dứt
      Bóng hình nào khắc mãi trong tim ta
      Hãy can đảm yêu thương và mong đợi
      Tình sẽ về khi mưa tạnh trời quang
       
      Không vội vã nhưng đừng nên chậm trễ
      Buông lời tình khi lửa vẫn còn vương
      Đừng để mất cho tim mình thổn thức
      Mãi lặng thầm hỏi sao hết tương tư?
       
      *HTNX à! Thơ bạn LT đọc thấy rất hay, còn chuyện tựa đề thì không sao cả, nếu bạn thích thế nào cứ làm! LT xin phép hoạ đôi câu cùng bạn nhé!
       
       
      #18
        Hoa tím buồn 31.01.2007 08:18:08 (permalink)
        0

        Trích đoạn: langtoi


        VẤN VƯƠNG

        Nỗi nhớ nào khi đêm về day dứt
        Bóng hình nào khắc mãi trong tim ta
        Hãy can đảm yêu thương và mong đợi
        Tình sẽ về khi mưa tạnh trời quang

        Không vội vã nhưng đừng nên chậm trễ
        Buông lời tình khi lửa vẫn còn vương
        Đừng để mất cho tim mình thổn thức
        Mãi lặng thầm hỏi sao hết tương tư?

        *HTNX à! Thơ bạn LT đọc thấy rất hay, còn chuyện tựa đề thì không sao cả, nếu bạn thích thế nào cứ làm! LT xin phép hoạ đôi câu cùng bạn nhé!



         
        LT thân mến!! HT rất vui vì mỗi lần lên diễn đàn lại được đọc những bài thơ của các bạc họa lại cho HT. Đó là một niềm vui giúp HT vơi bớt nỗi cô đơn trong lòng. Cảm ơn LT! Cảm ơn các bạn. HT hy vọng luôn nhận được nhiều lời góp ý từ các bạn. Chúc các bạn một ngày mới vui vẻ!!!
         
         
        Nói nhớ, làm yêu rồi chợt chẳng yêu.
        Anh đến bên em với đủ điều
        Anh tỏ anh yêu, liều em tỏ
        Bỏ ngỏ, anh sang đò
        Biết em xiêu?


         
        #19
          Hoa tím buồn 04.02.2007 11:17:48 (permalink)
          0
          Chào các bạn!!!! HT xin phép post một bài thơ của mình nữa, hy vọng nhận được lời bình luận của các bạn!!!!
          Thân mến!!!
           
          Ánh mắt
          Người ngây thơ mang tặng
          Tôi khù khờ đón nhận.
          Nhớ nhung
          Người thờ ơ không nhận
          Tôi mang về
          Thầm lặng.
          Đắng cay
          Người giả vờ trân trọng
          Tôi mang về
          Câm lặng.
          Trao và nhận
          Ai là người ân hận?
          Mà sao
          Tôi đi về mấy bận
          Tim người vẫn
          Bình lặng.
          Người đi về mấy bận
          Tôi nghe tim mình
          Quặn.
          Người ơi!
          Sao đành lặng
          Để mình tôi
          Khóc hận?


          #20
            Hoa tím buồn 06.02.2007 09:30:54 (permalink)
            0
            Quên
            Phải chăng là không nhớ
            Là không còn
            Vươn vấn
            Một niềm đau?
            Nhớ
            Phải chăng là muôn thuở
            Là không ngưng mơ tưởng
            Bóng hình nhau?
            Tình yêu nào mà chẳng có hồi sau
            Dù kết thúc
            Thương đau hay hạnh phúc.
            Rồi ranh giới
            Giữa nhớ và quên
            Ai biết được đâu là điểm tựa?
            Nhớ và quên
            Có do ta chọn lựa?
            Nhớ nhớ... quên quên...
            Quên quên... nhớ nhớ...
            Càng quên... càng nhớ...
            Hay nhớ để quên???
             
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2007 09:55:30 bởi Hoa tím buồn >
            #21
              Hoa tím buồn 22.02.2007 12:49:11 (permalink)
              0
              Nếu cho tôi thêm một lần lựa chọn
              Tôi vẫn mong mình sẽ được gặp anh
              Dẫu tôi biết rồi những giấc mơ xanh
              Được thay thế bằng điệu buồn sắc tím.

              Nếu cho tôi lại một lần thử nghiệm
              Tôi vẫn đi tìm hạnh phúc từ anh
              Dẫu tôi biết hạnh phúc sẽ qua nhanh
              Chỉ còn lại những đêm sầu nhung nhớ.

              Nếu cho tôi được một lần vay nợ
              Tôi sẽ mang về một nửa trái tim
              Dù mai đây nó có hoá thành chim
              Bay đi mãi cho hồn tôi hoá dại.

              Dẫu tôi biết người đi không trở lại
              Mà sao lòng vẫn nhớ mãi không quên
              Tình phải chăng là mật đắng không tên
              Khiến người ta trọn đời..... thương nhớ???

              #22
                Hoa tím buồn 27.02.2007 20:10:02 (permalink)
                0
                Mấy ngày đầu vào Diễn Đàn nhận được nhiều ý kiến của mọi người HT thấy vui lắm.... Nhưng dường như thơ của HT không được quan tâm lắm! Có lẽ HT làm thơ còn non kém quá.... Xin mọi người chỉ giáo để HT có thêm kinh nghiệm trong sáng tác.
                Kính mến!!!
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2007 20:11:24 bởi Hoa tím buồn >
                #23
                  Hoa tím buồn 23.03.2007 11:24:09 (permalink)
                  0
                  Cuối cùng thì anh cũng vẫn thế thôi
                  Cũng giống như bao người đàn ông khác
                  Cũng hờ hững, cũng đem lòng phụ bạc
                  Cô gái quê mùa kém sắc kém nhan.
                   
                  Ai biểu lời yêu trao quá vội vàng
                  Giờ hụt hẫn vì đời không như mộng
                  Tôi từng bảo "đừng trao nhau hy vọng"
                  Anh không tin. Giờ hối hận phải không anh?
                   
                  Phút giây đầu rồi sẽ thoáng qua nhanh
                  Anh quên hết chỉ mình tôi còn nhớ.
                  Số phận mình, tôi đâu còn bở ngỡ
                  Mà sao lòng vẫn trăn trở từng đêm?
                   
                  Mơ một ngày những giây phút dịu êm
                  Sẽ xoa dịu trái tim đầy vết nứt
                  Tạm biệt anh với lời yêu ướm thực
                  Tạm biệt mối tình hờ ai đó vội trao...
                   
                  #24
                    Ngo Huu Doan 23.03.2007 21:44:00 (permalink)
                    0

                    Hoa Tím buồn
                     
                    Tôi đã quên
                    Quên đi sự tồn tại của anh trên cõi đời này
                    Và nhờ thế mà tim tôi
                    Đã trở về bình lặng

                     
                    Vậy mà HOA TÍM còn BUỒN nữa kà...???!
                    Tui thì:
                     
                    thôi em, tình đến nhiều khi không mời mọc
                    và tình đi đâu dễ tiễn bao giờ...

                     
                    Xin chào Hoa Tím nha, đừng bùn nữa, vào đây có anh có em rùi, dzui lém rùi!!!
                     
                    Giao lưu bằng bài thơ cũ nha!
                     
                    ĐÊM NHỚ EM !
                     
                    Chẳng hiểu vì sao ta cứ nhớ em
                    Cái thứ nhớ mà lâu rồi chưa lần ta nghe thấy
                    dường như trong đất khô có mầm xanh đang dậy
                    sau cơn mưa chiều, đêm ta gặp em
                     
                    hôm nay Sài gòn mưa ngày, mưa đêm
                    mưa như khóc mùa thu em tiễn biệt
                    chiều tu viện em còn ngồi luyến tiếc
                    mùa thu qua trên tóc tuổi xuân thì
                     
                    ta nhớ em rồi thầm trách đôi khi
                    trong lời nói vui đùa không chừng mang tội lỗi
                    và bên ấy, ta hy vọng, em hãy còn giận dỗi
                    để biết rằng vẫn có chút… còn nhau
                     
                    tin ta nhắn em có hồi âm đâu
                    chiều mưa này nghe buốt màu tang lễ
                    sao nhớ thế mà cứ ngồi lặng lẽ
                    thấy ngàn hoa tiên tử tẩn liệm hồn
                     
                    thôi em, mùa thu qua trên môi hôn
                    cho ta gởi chút tình đông lên tóc
                    thôi em, tình đến nhiều khi không mời mọc
                    và tình đi đâu dễ tiễn bao giờ...
                     
                    Thôi em, đường đời đông đúc những bơ vơ
                    Xin cảm ơn em, càm ơn cơn mưa chiều tắm gội
                    Hòn cuội khô đã nhiều năm tro bụi
                    Bổng một ngày mở mắt thấy ngàn hoa!
                     
                    Ngô Hữu Đoàn
                    SG, đêm 22.09.2006

                     
                    #25
                      Hoa tím buồn 25.03.2007 13:12:15 (permalink)
                      0

                      Trích đoạn: Ngo Huu Doan


                      Hoa Tím buồn

                      Tôi đã quên
                      Quên đi sự tồn tại của anh trên cõi đời này
                      Và nhờ thế mà tim tôi
                      Đã trở về bình lặng


                      Vậy mà HOA TÍM còn BUỒN nữa kà...???!
                      Tui thì:

                      thôi em, tình đến nhiều khi không mời mọc
                      và tình đi đâu dễ tiễn bao giờ...

                       
                      Xin chào Hoa Tím nha, đừng bùn nữa, vào đây có anh có em rùi, dzui lém rùi!!!
                       
                      Giao lưu bằng bài thơ cũ nha!

                      ĐÊM NHỚ EM !
                       
                      Chẳng hiểu vì sao ta cứ nhớ em
                      Cái thứ nhớ mà lâu rồi chưa lần ta nghe thấy
                      dường như trong đất khô có mầm xanh đang dậy
                      sau cơn mưa chiều, đêm ta gặp em

                      hôm nay Sài gòn mưa ngày, mưa đêm
                      mưa như khóc mùa thu em tiễn biệt
                      chiều tu viện em còn ngồi luyến tiếc
                      mùa thu qua trên tóc tuổi xuân thì

                      ta nhớ em rồi thầm trách đôi khi
                      trong lời nói vui đùa không chừng mang tội lỗi
                      và bên ấy, ta hy vọng, em hãy còn giận dỗi
                      để biết rằng vẫn có chút… còn nhau

                      tin ta nhắn em có hồi âm đâu
                      chiều mưa này nghe buốt màu tang lễ
                      sao nhớ thế mà cứ ngồi lặng lẽ
                      thấy ngàn hoa tiên tử tẩn liệm hồn

                      thôi em, mùa thu qua trên môi hôn
                      cho ta gởi chút tình đông lên tóc
                      thôi em, tình đến nhiều khi không mời mọc
                      và tình đi đâu dễ tiễn bao giờ...

                      Thôi em, đường đời đông đúc những bơ vơ
                      Xin cảm ơn em, càm ơn cơn mưa chiều tắm gội
                      Hòn cuội khô đã nhiều năm tro bụi
                      Bổng một ngày mở mắt thấy ngàn hoa!

                      Ngô Hữu Đoàn
                      SG, đêm 22.09.2006

                       

                      HT cảm ơn lời khuyên cùng với bài thơ của HĐ. HT thích bài thơ của bạn lắm! Hy vọng luôn nhận được ý kiến đóng góp của bạn cho văn thơ HT!
                      Thân mến!
                      #26
                        Hoa tím buồn 27.03.2007 17:42:09 (permalink)
                        0
                        Hôm nay HT lấy can đảm để trình làng cùng các bạn một "tiểu tác phẩm" của HT, hy vọng nhận được ý kiến từ các bạn!
                        Thân mến!!!

                        CON ĐƯỜNG KHÔNG ANH

                        Đã bao đêm rồi nhỏ thức trắng vì nhớ thương anh. Đôi khi nỗi nhớ cứ quay quắt làm lòng nhỏ đau nhói…! Nhỏ biết, giờ này anh không còn tâm trạng để nhớ về nhỏ đâu, vì ngày mai anh phải thi mà, cố lên anh nhé! Chắc chắn anh sẽ làm được, nhỏ tin ở anh bởi vì anh là anh-người con trai mà nhỏ yêu quý và tin tưởng nhất!!!

                        “Rồi một ngày nhỏ bất chợt nhận ra, con tim nhỏ không còn riêng nhỏ nữa, con tim nhỏ giờ đây là hai nửa, nửa cho mình và nửa cho anh”. “ Nếu phải ngày mai nhỏ mất anh, chắc nhỏ sẽ khóc-chỉ riêng mình, thà nhỏ hóa kiếp thành tượng đá, để muôn đời nhỏ được bên anh”.

                        Nhỏ thầm nghỉ, “Giá như nhỏ được làm người con gái bình thường, giá như nhỏ có thể đến gần anh thêm chút nữa, giá như nhỏ có thể bày tỏ hết nỗi lòng mình với anh, và giá như nhỏ được phép yêu anh…”, nếu mọi thứ đều có thể “giá như” thì tốt biết mấy? Nhỏ ao ước…. Nhưng cuộc đời đã không cho nhỏ được một lần “giá như” như thế! Nhỏ đã cố tìm mọi lí do để xua đi cái quyền yêu anh và lại được anh yêu. Thế nhưng, nhỏ đã không làm được điều đó bởi lẽ nỗi nhớ về anh cứ luôn luôn tồn tại và hiện diện trong tâm trí của nhỏ.

                        Từ ngày gặp gỡ và quen biết anh, nhỏ cảm thấy cuộc đời mình thật thú vị và đầy ý nghĩa, (đó là những cảm giác chưa bao giờ nhỏ cảm nhận được bởi lẽ cái mặc cảm bản thân luôn vây lấy số phận và suy nghĩ của nhỏ). Đáng lẽ ra nhỏ phải biết trân trọng và gìn giữ nó bằng một thứ tình cảm trong sáng, vì như thế nhỏ mới có thể giữ được anh mãi mãi bên nhỏ…. Thế mà nhỏ đã không làm được điều đó. Xin lỗi anh! Nhỏ đã lỡ bước đi trên con đường vốn đã không dành cho nhỏ, nhỏ đã lỡ khắc ghi một hình bóng vào trái tim bé nhỏ của mình mà chưa được sự đồng ý của anh.


                        Dẫu biết con đường nhỏ đi không có mưa, giông, bão, tuyết….nhưng sao nhỏ vẫn cảm thấy giá lạnh? phải chăng đó là cái cảm giác cô đơn khi bất chợt nhìn lại nhỏ mới biết không có bước chân anh bên cạnh? Thế rồi nhỏ tự nhủ: “Hãy cố lên nghe nhỏ, biết đâu nơi cuối đường anh vẫn đang đứng chờ nhỏ đó và đây chỉ là một thử thách để anh hiểu rõ về nhỏ hơn thì sao?” Thế đấy! nhỏ lại tiếp tục bước đi, nhỏ cố xua tan mọi giá lạnh để được đến gần anh…. Rồi đến một ngày, cái cảm giác cô đơn ấy làm nhỏ mệt mỏi. Nhỏ lại sợ! sợ nơi cuối đường kia không chỉ có anh chờ đợi nhỏ mà còn có thêm “một ai đó” đứng cạnh bên anh dịu dàng khen tặng “cô bé thật can đảm”. Kh..ô..ng! Nhỏ không muốn thế đâu, nhỏ không muốn giữa anh và nhỏ còn xuất hiện thêm “một ai đó”…. Nhưng dù muốn hay không nó vẫn không thuộc quyền quyết định của nhỏ rồi! Nhỏ biết. Nhỏ thật sự không đủ tự tin để tiếp tục bước đi trên con đường “vốn đã không dành cho nhỏ nữa rồi”…..

                        Nhỏ quay lại với nỗi lòng trống rỗng. Ngày nhỏ bước đi, có anh làm mục tiêu vững bước. Ngày quay về? có chăng là khoảng trống mênh mông…..Sẽ khó khăn lắm nhưng nhỏ phải cố gắng thôi bởi vì đó là con đường duy nhất để nhỏ được gần anh. Hãy giúp nhỏ nghe anh! Vì chỉ có anh mới có thể đưa nhỏ về lại “thuở ban đầu”.… Khi nhỏ quay về-dù rất đáng thương và mệt mỏi, nhưng hãy thôi, anh đừng xuất hiện-dù chỉ một ánh nhìn vì như thế nhỏ sẽ hối tiếc, sẽ vấn vương…..và không thể chịu mất anh.

                        Nếu sau này ta chẳng thể gặp nhau, xin hãy nhớ về em đôi chút, hãy nhớ đến tên một người con gái, có một thời đã lặng lẽ yêu anh. Tạm biệt anh! tạm biệt lời yêu chưa bao giờ được nói, tạm biệt cái thuở ban đầu hai đứa bên nhau!!!

                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2007 17:44:06 bởi Hoa tím buồn >
                        #27
                          James Jee 27.03.2007 18:10:03 (permalink)
                          0

                          Trích đoạn: Hoa tím buồn

                          Tôi ngỡ rằng tôi đã được yêu
                          Được người ta đó nhớ nhung nhiều
                          Ngờ đâu tỉnh giấc tim tôi vỡ
                          Chợt thấy hồn tôi quá cô liêu

                          Có phải? người ơi có phải là
                          Tình người là những phút thoáng qua
                          Rồi bay đi mãi theo làn gió
                          Để lại lòng tôi những xót xa

                          Sao chẳng cùng tôi khóc một lần
                          Để hồn tôi được chút bâng khuâng
                          Để còn có cái tôi nhung nhớ
                          Để mảnh trăng kia được nửa vầng???


                           
                          NGỠ RẰNG
                           
                          Ngỡ rằng giấc mộng trăm năm
                          Đâu ngờ một phút băm vằm tim tôi
                           
                           
                          Tôi ngỡ rằng tôi đã được yêu
                          Đã được người ta nhớ nhung nhiều
                          Ngờ đâu tỉnh giấc tim tan vỡ
                          Chợt thấy hồn mình quá cô liêu
                           
                          Tôi ngỡ rằng tôi đã được yêu
                          Đã được trần gian đáp đền nhiều
                          Bướm đến với hoa rồi bay mất
                          Để lại hồn chiều chút tiêu diêu
                           
                          Có phải tình tôi quá thật thà
                          Trong cõi trần đời quá ba hoa
                          Tình người theo gió bay đi mất
                          Còn lại một người quá xót xa
                           
                          Có phải tình tôi quá vội vàng
                          Yêu nhiều mãnh liệt chút hoang mang
                          Người yêu bội bạc sang thuyền mới
                          Để lại cuối trời giấc mộng tan
                           
                          Sao chẳng để tôi khóc thật nhiều
                          Cõi đời oan trái biết bao nhiêu
                          Lừa chi tình cảm hoa tim tím
                          Tím cả hoàng hôn buổi về chiều
                           
                          Sao lại để tôi biết làm gì
                          Hận tình cay đắng chứa sầu bi
                          Thà xưa chẳng biết yêu thì đã
                          Chẳng như bây giờ lệ hoen mi
                           
                          Xin để hồn tôi nhớ một lần
                          Một lần mãi mãi bước chùn chân
                          Một lần khóc hận tình chôn giấu
                          Xin một lần thôi chỉ một lần
                           
                          Xin để lòng tôi nhớ một người
                          Kí ức chợt về lúc đôi mươi
                          Ấp ôm mãi mãi tình thứ nhất
                          Chỉ một mà thôi chỉ một người
                           
                           
                          ( Mạn phép cùng Hoa tím buồn bâng quơ vài ba dòng thơ... thẩn )
                          #28
                            Hoa tím buồn 28.03.2007 17:19:54 (permalink)
                            0

                            Trích đoạn: James Carlos


                            Trích đoạn: Hoa tím buồn

                            Tôi ngỡ rằng tôi đã được yêu
                            Được người ta đó nhớ nhung nhiều
                            Ngờ đâu tỉnh giấc tim tôi vỡ
                            Chợt thấy hồn tôi quá cô liêu

                            Có phải? người ơi có phải là
                            Tình người là những phút thoáng qua
                            Rồi bay đi mãi theo làn gió
                            Để lại lòng tôi những xót xa

                            Sao chẳng cùng tôi khóc một lần
                            Để hồn tôi được chút bâng khuâng
                            Để còn có cái tôi nhung nhớ
                            Để mảnh trăng kia được nửa vầng???



                            NGỠ RẰNG
                             
                            Ngỡ rằng giấc mộng trăm năm
                            Đâu ngờ một phút băm vằm tim tôi
                             
                             
                            Tôi ngỡ rằng tôi đã được yêu
                            Đã được người ta nhớ nhung nhiều
                            Ngờ đâu tỉnh giấc tim tan vỡ
                            Chợt thấy hồn mình quá cô liêu
                             
                            Tôi ngỡ rằng tôi đã được yêu
                            Đã được trần gian đáp đền nhiều
                            Bướm đến với hoa rồi bay mất
                            Để lại hồn chiều chút tiêu diêu
                             
                            Có phải tình tôi quá thật thà
                            Trong cõi trần đời quá ba hoa
                            Tình người theo gió bay đi mất
                            Còn lại một người quá xót xa
                             
                            Có phải tình tôi quá vội vàng
                            Yêu nhiều mãnh liệt chút hoang mang
                            Người yêu bội bạc sang thuyền mới
                            Để lại cuối trời giấc mộng tan
                             
                            Sao chẳng để tôi khóc thật nhiều
                            Cõi đời oan trái biết bao nhiêu
                            Lừa chi tình cảm hoa tim tím
                            Tím cả hoàng hôn buổi về chiều
                             
                            Sao lại để tôi biết làm gì
                            Hận tình cay đắng chứa sầu bi
                            Thà xưa chẳng biết yêu thì đã
                            Chẳng như bây giờ lệ hoen mi
                             
                            Xin để hồn tôi nhớ một lần
                            Một lần mãi mãi bước chùn chân
                            Một lần khóc hận tình chôn giấu
                            Xin một lần thôi chỉ một lần
                             
                            Xin để lòng tôi nhớ một người
                            Kí ức chợt về lúc đôi mươi
                            Ấp ôm mãi mãi tình thứ nhất
                            Chỉ một mà thôi chỉ một người
                             
                             
                            ( Mạn phép cùng Hoa tím buồn bâng quơ vài ba dòng thơ... thẩn )


                             
                            Cảm ơn James Carlos đã ghé thăm và trao đổi cùng HT những lời thơ của mình! Rất mong nhận được nhiều ý kiến của bạn!
                            Mến!!!
                            #29
                              Hoa tím buồn 30.03.2007 09:37:46 (permalink)
                              0
                              KHOẢNH KHẮC!!!

                              Thu bước đi trên con đường đầy dẫy lá Me bay. Ánh mắt Thu như bóng hoàng hôn tím biếc bao trùm lên một nỗi buồn lặng lẽ và lòng Thu lúc này là cả một khoảng trống mênh mông….Hơn lúc nào hết, giờ đây Thu rất nhớ anh. Nỗi nhớ ấy như kéo, như ghì Thu quay về với quá khứ-một quá khứ thật ngọt ngào và một kết thúc…đắng cay.

                              Anh đến bên Thu như cơn gió nhẹ làm tươi mát một tâm hồn đang khao khát yêu thương. Thế rồi anh lại ra đi như một cơn giông bão, cuốn trôi tất cả chỉ còn lại những tàn tích đau thương. Thu mơ hồ, ngày ấy…. Anh là bạn cùng trọ với Quân-Lớp trưởng lớp Thu. Một lần đến tìm Quân nhưng Quân đi vắng, Trời lại đổ mưa-một cơn mưa định mệnh đã trói chặt trái tim Thu với tình yêu từ đó. Thế là Thu quen anh.

                              Nụ cười buốt giá của anh đã làm “đóng băng” trái tim ngây thơ khờ dại của Thu, để rồi chính ánh mắt anh lại sưởi ấm và làm tan đi khối băng lạnh lẽo đó. Những ngày tháng bên anh, với Thu là giây phút ngọt ngào và hạnh phúc nhất. Thu yêu anh bằng cả trái tim ngu ngơ của một cô gái lần đầu mới biết yêu. Còn anh? Dường như anh cũng yêu Thu bằng cả trái tim của một chàng trai đa tình. Thu hạnh phúc mỗi khi bạn bè khen tặng “kép của mày đúng là chàng lãng tử điển trai đấy nhé!”. Thu hoàn toàn hài lòng với tình yêu mình đã chọn. Thu thầm cảm ơn “Nữ thần tình yêu” đã đặc biệt ưu đãi đối với Thu.

                              Thu nhớ như in những lời lẽ anh viết cho Thu trong tấm thiệp Giáng Sinh năm ngoái “Giáng Sinh năm nay tiết trời lạnh hơn nhiều so với những năm trước, nhưng anh vẫn không cảm thấy lạnh. Nếu bây giờ đột nhiên trời nổi cơn bão Tuyết thì anh cũng vẫn cảm thấy ấm áp vì bên cạnh đã có em sưởi ấm cho anh. Cảm ơn em! Cảm ơn Mẹ đã sinh cho anh một nàng công chúa thật tuyệt vời, anh là kẻ hạnh phúc nhất trong trần gian đau khổ này”. Đọc xong tấm thiệp Thu chưa khỏi ngỡ ngàng thì anh đã đặt lên trán Thu một nụ hôn hết sức nhẹ nhàng-đó là nụ hôn đầu tiên Thu nhận được, một nụ hôn mà có lẽ mãi mãi Thu không bao giờ quên.

                              Ngày 15.01 là Sinh Nhật lần thứ 20 của Thu, ấy vậy mà anh bảo rằng anh không thể đến vì bận. Thu thầm trách và giận anh thật nhiều. Thu rất buồn… Thu cảm thấy cô đơn lắm! Thu không tha thiết đi chơi với các bạn của mình nữa. Thu ngồi lặng lẽ trong phòng, chợt có tiếng gõ cửa. Thu đứng dậy mở cửa trong vô cảm. Thu ngẩn người “chẳng phải người yêu của Thu đó sao?” Thu chưa kịp phản ứng thì anh đã chìa ngay trước mặt Thu một đóa Hồng đỏ thắm “Chúc em Sinh Nhật vui vẻ”. Thu cuối đầu tỏ vẻ hối hận vì đã “trách lầm anh”. Thu quay vào phòng và không quên mời anh vào chơi. Bất chợt anh kéo Thu lại, mất đà Thu ngã nhào vào anh, một tay anh ôm lấy Thu và một tay anh trao Thu một bó Hồng rực rỡ-bó Hồng gồm 19 đóa với câu nói “Em sẽ mãi xinh đẹp như những đóa hoa này!”. Oh! Thu ngạc nhiên đến nỗi cặp mắt không cử động được, cứ nhìn chầm chầm vào anh với niềm hạnh phúc dâng trào. Bất giác Thu ghì anh xuống và hôn nhẹ lên má anh-đó là nụ hôn đầu tiên Thu cho đi, là nụ hôn thứ hai Thu mãi mãi ghi nhớ.

                              14.02 năm nay Thu cảm thấy hồi hợp quá! Vì đây là cái lể Tình Nhân đầu tiên kể từ khi Thu có người yêu. Anh đưa Thu đến một nơi và dường như khung cảnh nơi đấy đã được anh sắp xếp theo ý mình. Dưới mặt đất hơn 60 ngọn Nến được xếp thành chữ Valentine thật đẹp. Phía trên, bên trái là 14 con Hạc nho nhỏ màu tím hoa cà, bên phải là hai con Hạc to hơn màu xanh da trời-đấy là hai gam màu Thu yêu và anh thích. Khi những ngọn Nến được thắp lên khung cảnh trở nên lãng mạn kì lạ. Anh nhìn Thu. Thu bối rối cúi mặt. Anh rút từ trong cặp ra một khung hình trao cho Thu. Thu đón nhận và ngồi xuống ngay để tìm ánh sáng xem đó là ảnh của ai? Là ảnh Thu, nhưng đó là một bức ảnh vẽ chứ không phải ảnh chụp. Đẹp thật! giống thật! Thu chưa kịp hỏi thì anh đã trả lời “Mất ngủ cả tuần anh mới hoàn thành bức vẻ tặng em đó, em thích không?” Thu không trả lời, hình như khóe mắt Thu cay cay, má Thu nóng hổi vì những giọt nước. Hiểu được lòng Thu, anh cúi xuống dìu Thu đứng dậy, Thu ngoan ngoãn trong vòng tay anh. Ánh sáng của ngọn Nến lung linh khiến Thu không dám nhìn thẳng vào mắt anh. Thu khép mắt. Thu chờ đợi…. Vòng tay anh siết chặt Thu hơn. Thu cảm nhận được hơi ấm từ anh truyền sang ấm áp lạ thường. Một làn sương nhẹ nhàng lướt trên bờ môi Thu và dừng lại đó trong khoảnh khắc. Nến tắt nhưng họ vẫn chết lặng trong ngất ngây hạnh phúc. Nụ hôn đầu tiên họ cùng trao nhau, là nụ hôn thứ ba được Thu khắc ghi trong tâm trí…

                              Những tưởng rằng, chuyện tình của Thu sẽ không bao giờ có hồi kết thúc. Nhưng chuyện đời có mấy ai được trọn với niềm vui vĩnh cửu? Câu chuyện tình đẹp như mơ của Thu cuối cùng cũng đã đến hồi li biệt. Anh đã bỏ Thu mà đi. Thu không trách anh, Thu chỉ thầm trách mình đã ngủ quên trong hạnh phúc mà quên cảm ơn “Nữ thần tình yêu” mỗi ngày, khiến “Nữ thần tình yêu” nổi giận nên mang anh đi tặng người khác mất rồi. Giờ chỉ còn lại mỗi mình Thu với nỗi nhớ khôn nguôi. Anh ra đi và mang theo trọn vẹn một trái tim-Thu ở lại và lượm nhặt từng kỷ niệm. Thu biết, giờ đây Thu phải quên anh thôi, nghĩa là Thu phải tìm lại trái tim mà mình bỏ quên từ dạo ấy…. Phải! Thu sẽ quên, quên tất cả những gì thuộc về kỷ niệm: Quên anh và quên những giây phút ngọt ngào mà anh đã mang đến cho Thu. Thu chỉ giữ lại duy nhất những “khoảnh khắc” mà lòng thu ghi nhớ. Tạm biệt anh!!!

                              Một cánh chim vừa vụt qua trước mắt Thu, kéo Thu về với thực tại. Thu ngẩn đầu nhìn theo, nhưng bóng chim đã khuất xa rồi. Thu nhìn theo trong nuối tiếc, bất chợt một cánh chim khác lại bay qua. Bỗng dưng Thu mỉm cười. “Đời là thế, đến rồi đi, cái cũ đi để cái mới lại đến. Điều quan trọng là chúng ta phải biết trân trọng và gìn giữ những gì chúng ta đang có”. Hãy để quá khứ ngủ yên trong tìm thức Thu ạ! Thu tiếp tục bước đi. Mùa thu thì lặng lẽ nhưng lòng Thu lại len lỏi một niềm vui…. Khoảnh khắc!!! Giờ trong Thu chỉ còn lại những khoảnh khắc…/.
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2007 14:41:43 bởi Hoa tím buồn >
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 37 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9