Trích đoạn: Hoa tím buồn
Trích đoạn: Vũ Nguyên
TUỔI TRẦM TƯ
Tội tình cơn gió nào đã thổi ,
Vào ý ,vào hồn em nẻo thơ ,
Nẻo ấy mây buồn giăng vời vợi ,
Để em mong nhớ để em chờ.
Thơ là tuyệt cốc của cô đơn ,
Nó gieo hư ảo chốn thiên đường ,
Bên vai người ấy em thề thốt ,
Má áp má kề bao vấn vương.
Nhưng tuổi trầm tư ùa đến rồi ,
Sáng buồn như đứa trẻ thôi nôi ,
Mở mắt ngây ngô không thấy bánh ,
Trăng rằm ngoài ngỏ lạnh đầy vơi.
Tuổi trầm tư đến cho em biết ,
Chàng cũng nhạt vơi trên phím đàn ,
Sonate gửi em từng đêm trắng ,
Bây giờ đàn phím nhện giăng tơ
Vũ Nguyên
HT xin cảm ơn bài thơ của Vũ Nguyên
Có những nỗi buồn vô cớ
Buột người ta vào nỗi nhớ không tên
Chuyện đời lắm lúc muốn quên
Thì lòng càng nhớ càng miên man sầu.
Yêu vì đâu? xa vì đâu?
Vì ai người hỡi nhịp cầu gãy đôi
Càng yêu càng thấy xa rời
Càng nhung càng nhớ càng vời quạnh hiu...
TÌNH LỠ
Đàn buồn phím nhện tơ giăng
Trầm tư hiu quạnh giá băng tim này
Tội tình cơn gió thổi qua
Nỗi buồn vô cớ theo đà đi vô
Hồn em như ngọn sóng xô
Thổi vào sóng sánh nhấp nhô tình hồng
Buột mình vào mớ long đong
Vợi vời sầu nhớ "tên không" hững hờ
Để mong để nhớ để chờ
Nẻo về vắng bóng tên khờ thủy chung
Muốn quên nhưng nhớ tột cùng
Cô đơn theo tiếng thẹn thùng ý thơ
Gió mang theo chút ngẩn ngơ
Kèm theo hư ảo chữ ngờ ai hay
Lòng thì nhung nhớ tháng ngày
Bên vai người ấy đủ đầy mộng mơ
Lời thề ai buột tình thơ
Vấn vương một kiếp ảo mờ thế gian
Yêu sao qua đỗi mênh mang
Trầm tư ùa đến lang thang tâm hồn
Khoảnh khắc nay đã buồn chôn
Xa vì tất cả vô hồn người ơi
Vì ai ta đã chơi vơi
Nhịp cầu đổ vỡ rụng rơi trái sầu
Ngây ngô kí ức bấy lâu
Trăng khuya lạnh lẽo tình đâu có về
Khi yêu thì thấy đê mê
Càng yêu càng thấy ê chề tình ta
Biết gì khi bóng đã xa
Phím đàn cũng đã nhạt nhòa đầy vơi
Càng nhung càng nhớ xa vời
Càng yêu càng hận tình tơi tả rồi
Đêm trăng tấu khúc bồi hồi
Quạnh hiu nhung nhớ tình thôi lỡ làng
( Xin vài dòng thơ...thẩn, mạn phép hòa chung hai bài thơ của VN và HTB nhé. )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2007 00:13:19 bởi James Carlos >