Vài dòng tản mạn...
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 14 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 204 bài trong đề mục
tinhtho17 27.08.2007 20:44:14 (permalink)
Cứ mỗi lần bảo viết NK, ko hiểu sao ko thể viết nổi dòng nào, hôm nay quyết tâm viết, dù ít dù nhiều...
Mấy hôm nay thời tiết thất thường đến lạ, lúc nắng lúc mưa, lúc mưa rào và khi thì nắng gắt, thời tiết này dễ làm người ta ốm.
Tuần vừa rồi chỉ 3 ngày mà mình về quê 2 lần, cũng chẳng có chuyện chi, chỉ là lâu rùi ko về, về nhà thật ko muốn đi một chút nào cả...Lâu rồi mới có ko khí ấm áp của gia đình, mỗi lần về nhà lại nhận được những sự quan tâm của bố mẹ, mình thấy ko xứng khi nhận được những sự quan tâm ấy.
Mình thật chán ghét chính cả bản thân mình nữa, rút cục thì mình đi làm để làm gì nhỉ, hỏi chán rồi mà ko có câu trả lời...
Tối chủ nhật, mình vừa ăn cơm xong, lúc đó là 7h30 rồi, cứ nghĩ là sáng mai mới đi thì tranh thủ tới thăm mấy đứa bạn vì hôm trước chưa đến được, ai ngờ, Bích Độ lên và 2 đứa lên HN. Trời ạ, trắng sáng quá, trên đường đi mình cứ nhìn mãi thôi, cảm giác ko muốn đi một chút nào cả. Đi trên con đường quê dưới ánh trăng,cảm giác thanh bình lâu rồi mới lại có, nhớ quá...
Cũng đã sắp đến sinh nhật Hội rồi, cũng chả biết năm nay chúng nó định tổ chức như nào, ban đầu định đi chơi nhưng chắc lại như mọi năm, ăn uống và hát hò thôi. Nhưng lại gần 50 ngày của ông Thạch quá, Lương Hiếu thì mới xẩy thai nữa, quá nhiều tin buồn so với 1 niềm vui, niềm vui ko trọn vẹn.
Hôm đến trò chuyện với Lương, thật là thấy xót xa quá, nhưng chả biết làm sao cả, mình ko ko biết nói gì với nó, cũng chỉ nói nó cẩn thận hơn thôi, bà chị kết nghĩa của tôi. Cả bố nữa, ko hiểu ngài có giấu bệnh hay ko nữa, giục đi khám lại thì bố im lặng, ước gì lúc ấy mình biết bố nghĩ gì nhỉ. Về nhà thấy bố mẹ vất quá, chăm bé Huyền, hì...Mẹ bảo chăm nó vất hơn cả tao nuôi 5 đứa con, nó thì suốt ngày quấn lấy bà, bà bận hơn cả con mọn ý, hay nhỉ?
#61
    tinhtho17 11.09.2007 22:06:30 (permalink)
    Trên đường về, bao giờ mình cũng nhìn dòng người đi lại và thắc mắc rằng sao lại đông người như vậy nhỉ, xe cộ đi lại ko ngớt chút nào cả?
    #62
      tinhtho17 27.09.2007 22:12:06 (permalink)
      Dạo này ít gặp mọi người thật, có cái gì đó làm mình chán nản ghê nhỉ
      #63
        tinhtho17 21.10.2007 17:00:50 (permalink)
        Dạo này mình lười viết Nk, ko hiểu sao lại vậy, mình luôn thích viết những suy nghĩ linh tinh của mình ra, dù biết là mình viết dở lắm nhưng mình luôn muốn như thế, vậy mà giờ mình cũng ko hiểu sao mình lại thấy khó viết đến thế, mình lười quá cơ...
        Mình đã chuyển nơi ở, 3 đứa nghĩ là chuyển đi xem có khá hơn chút nào cái cs tẻ ngắt ko nhưng xem ra thì ko khác gì cả, buồn vậy...
        Ơi, đã ko biết viết gì nữa đây này
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2008 09:50:12 bởi tinhtho17 >
        #64
          tinhtho17 29.01.2008 11:33:33 (permalink)
          Lâu quá rùi xa cách nhỉ NK, òa, hơn 3 tháng rùi cơ à, nhanh quá, mọi thứ qua đi quá nhanh, thay đổi đến chóng mặt, làm cho mình thấy ngỡ ngàng quá ta ui...
          Cũng ko biết bắt đầu tâ sự với bạn của tui từ đâu nữa, hôm ni bảo là viết thư cho cô bạn nhưng mờ chưa viết được cái chi cả, chạy vào trang NK thì ơi đã lâu lắm rồi mình ko viết,hì hì, thất lễ quá...Rùi, hay  rùi, ko bít viết gì nữa...
          #65
            tinhtho17 09.03.2008 17:07:19 (permalink)
            Lại thêm một sự thay đổi trong cuộc sống của mình, là việc cô bạn chuyển đi, vậy đó, lại thêm một người nữa rời khỏi mình...Nhưng bù lại cũng có người sẽ lại chuyển đến ở cạnh mình, cuộc sống luôn là vậy mà, khi ta mất đi một cái gì đó thì sẽ có một thứ khác ta nhận được.
            Hình như phải rất lâu rất lâu rồi mình mới vận động nhiều như mấy ngày qua, ngày thứ sáu là một ngày ko vui một chút nào cả. Sáng đi tập huấn và chiều chị Xứng cứ rủ xuống chỗ hắn rồi 2 chị em đi xem chương trình Bông hồng vàng ở TTHNQG, cũng là vì mình muốn vào chỗ ấy xem ntn, một phần là phải ở nhà một mình thấy ớn quá, hơn nữa, còn có 2 chị em nên muốn xuống dưới đó tự an ủi nhau vì thấy hắn kêu buồn nhiều quá. Kế hoạch thì là thế, mấy chị em đang nấu cơm thì vợ chồng Lý vào, ôi trời mình chứng kiến cái cảnh cơm ko lành canh ko ngọt của bà dì mà ngán thật đấy, con gái TT hình như cô nào cũng ghê gớm quá, hic...(hơ... có cả mình trong đó à, ko phải chứ ). 2 người đấu qua đấu lại một chút thì Lý quay ra khóc như mưa, đúng là con gái có món này để làm khổ mấy chiếc con trai, phù...Tự nhiên mình thấy sợ, vậy là kế hoạch ngon lành của 2 chị em tan thành mây khói và đến 22h mình mới từ đó về, trong lòng mang nặng tâm sự chứ, thế là được cái ngày có hứng đi chơi lắm thì lại ko được như ý, khổ vậy đấy, cũng tại  mình chăm ở nhà quá mà...
            Tối thứ sáu Thảo tới chỗ mình chơi, nó định là đến đây ở cơ, nhưng lại còn tùy thuộc vào hoàn cảnh nữa, nên chắc phải một thời gian nữa.
            Sáng thứ 7, 2 đứa lôi cả đống chăn với màn ra giặt rồi dọn dẹp nhà cửa, đúng là có quá nhiều việc phải làm. Buồn một nỗi là hắn lại có người, là bạn trai đến thăm và lại đến nhà mình mới khổ chứ, ui, nhìn thấy 2 người đó mình lúc đó chỉ muốn bốc hơi đi thôi, tự nhiên mình trở thành người thừa quá, hic. Bữa trưa có 3 người, may mà ăn cơm xong thì 2 người cũng đi luôn, còn lại một mình ta, khóc một tí rồi thì ngủ lúc nào ko biết, tại mệt quá mờ, khổ thân ta thía... Rồi cái chăn nó cũng bắt nạt mình nữa, nó bị gió thổi rơi phịch một cái xuống đất làm ta lại lóc cóc đem nó giặt lại, đúng là ác mà...Giặt giũ xong rồi lại lật đật chạy qua chỗ cô bạn chuyển đồ cho nó, phải nói là một ngày mệt nhọc, ngay cái khoản tìm chỗ ăn ở chỗ đó thôi mà cũng thấy vất vả rồi, thôi, ko nghĩ đến nữa, thấy hoảng quá...
            Sáng nay mình và Thảo dậy sớm và 2 đứa đi học lớp tu tập. Lần đầu tiên mình đi đến những nơi như vậy, đa phần là các bác, các bà nhưng cũng có thanh niên, nam có, nữ có. Lần đầu tiên mình tiếp xúc với với việc tu thiền, thấy cũng mê lắm, một tuần một lần họ tổ chức tụ họp lại, đọc kinh và toạ thiền. Hôm nay hậu 8.3 nên đến đó được nhận quà, một tấm thiếp và một đĩa gì đó, chút nữa về xem mới được.Tuần sau thì tập cả ngày đấy nhưng mà mình lại vướng chút việc rồi, nàng Ngoan nói ra HN chơi nên chắc phải đưa nàng ta chơi bời đâu đó, cũng thấy tiếc tiếc ý nhưng thui, hứa với nó rồi mà.
            Ui, hôm nay và ngày mai phải ngủ một mình, làm thế nào bây giờ, hôm trước cũng có 1 ngày phải ngủ 1 mình vì Độ đến chỗ Tài, huhu... Chúng nó để mình mình trong ngôi nhà đó mới khổ chứ, cái đài lại hỏng rồi, nhưng hôm nay mệt thế này chắc là ngủ ngon lắm á, hy vọng  là thế...Online mà ko gặp ai mới buồn chứ...
             
            #66
              tinhtho17 21.03.2008 17:00:59 (permalink)
              Chiều chiều về lại có một nỗi buồn và sự cô đơn vây lấy mình, mình thấy sợ cảm giác mỗi khi Hồng về và cái cảnh đợi cô bạn đi làm về, thời gian khi đó dài đằng đẵng thế chứ. Nhiều hôm phải nghĩ ra việc cho mình làm để nó quên bẵng đi là ta đang ở nhà một mình, phù...Cuộc sống cứ trôi đi như vậy, mọi người luôn có một cái hướng và mục đích riêng cho mình, còn ta, sao ta chẳng có cái chi dự định cho tương lai cả. Dạo trước bọn mình có nuôi 2 chú rùa nhưng có hôm quên ko mang vào nhà vì lúc chiều cho chúng tắm nắng, thế là hôm sau, hứt...hứt, thật khổ cho chúng, ta thấy chúng giống ta quá, cứ chậm chạp và chậm chạp thui...và vì thế mà trong tay ta là zero, ta mãi là một số 0 tròn trĩnh...
              Tháng này cả mình và Vân đều gặp vận đen thì phải, hết cái này đến cái kia hỏng, Vân thì mất ĐT, còn mình thì hơ...phải đưa tiễn bạn ấy đi nơi khác, vào thế giới khác - thế giới rác, vậy đấy! 2 chị em luôn tự động viên nhau và cười thật to nhưng chắc chắn một điều rằng trong lòng mỗi đứa đều ko ít sự lo lắng, nó theo cả trong giấc ngủ. có hôm mình đang ngủ ngon lành thì tự nhiên nó lại làm cho mình thấy có cảm giác gì đó bất an, cảm giác cần ai đó để chia sẻ và trò chuyện nhiều lúc thấy khó quá, ko ai còn nhớ đến sự hiện diện của mình thì phải, mọi người đều bận cả hay ta ko là gì cả nhỉ???
              Tuần trước mình ko định về nhà vì có cái hẹn với nàng Ngoan, nhưng lại có đám giỗ đầu bố của Ngân, và lại phải về, huhu... Tự nhiên ta làm cho Ngoan nó ghét lắm, vì đã hứa hẹn với nàng ta là 2 chị em đi chơi đâu đó rùi, mình thông báo tin ko tốt cho nó và đã làm nó giận, ui, mình đâu muốn như thế chứ, lại còn ko mua được đồ cho Lương nữa, càng ngày ta càng tệ, chả làm được cái gì, đúng là vô dụng mà...
              Ơi, tháng 3 này cũng sắp hết rùi, cũng chẳng mấy hết năm, rồi chẳng mấy chốc ta đã ở một nơi mà nơi đó như thế nào thì ko ai biết hết, hì hì, nên chắc ko phải nghĩ ngợi nhiều phải ko ta, phải cười như thế này nà , à quên, đây mới đúng chứ nhỉ ...
              #67
                tinhtho17 23.03.2008 10:06:31 (permalink)
                Đã lại thêm một ngày nữa trôi qua, 2 ngày nghỉ sắp hết rồi đấy ta ạ. Hôm qua là SN của Tài, nhưng mình đã làm nó buồn nhiều lắm thì phải... Buổi sáng mình chuyển đồ cho Thảo nên mượn thêm cái xe của Tài để chở cho nhanh vì cũng nhiều đồ mà, chuyển xong thì cũng 1h, ăn cơm mà cũng ko thấy ngon nữa, ăn được lưng bát thì lăn ra ngủ, tranh thủ ngủ được 15 phút thì lại chạy lên chỗ Tài đón nó và 2 đứa đi chợ. Nhưng mình lại quên mất là còn có chút việc ở Cty nên phải qua đó, để nó một mình ở nhà, áy náy lắm, cứ tưởng là Thủy và Độ nó về luôn cơ nhưng mà có mỗi Thủy, Bích Độ tự nhiên lại về quê nữa chứ,... Mình thì làm xong còn phải đợi ông anh trai và 2 anh em qua đó, Tài nó chẳng cười gì cả, hầu như chỉ có 3 người nói thôi, buồn thế chứ, sáng ra đi làm mà thái độ của nó cũng làm sao ý, chả hiểu nữa??? Phù, ta đúng là quá tệ, ko làm được bất cứ việc gì cả, ghét mi lắm v ạ...
                Mệt quá, giờ chỉ muốn lịm trong chăn thôi, lại phải ở nhà 1 mình nữa chứ...
                Năm nay mình có thêm những 2 cháu gọi bằng dì đấy, là của Lương và của chị Hiền, hì hì, hai đứa lại cùng tuổi với mình nữa, cũng hay đó chứ. Nhìn thấy nàng Lương nhà ta ngày một gầy hơn mà thấy khổ cho hắn thật, cầu mong lần này mọi chuyện với nó đều xuôi chèo mát mái, mình mong nhanh đến ngày nhìn thấy mặt của 2 nhóc đó quá, đúng là vô duyên... Ừ, thì kệ tớ...
                #68
                  tinhtho17 10.05.2008 11:47:16 (permalink)
                  Lần trước viết rõ là dài nhưng mà gửi lên thì toàn báo lỗi nên trang NK có vẻ hiu quạnh lâu quá phải ko? Sorry nhé...
                  Hôm qua trời mưa...Mưa lại thấy buồn, có hôm mưa vào ban đêm,ta còn thơ thẩn vừa ngồi ngắm mưa vừa nghĩ về mọi chuyện...quá khứ...hiện tại... và tương lai... những chuyện linh tinh và rồi muỗi nó hỏi thăm nhiều quá nên lại vào cái giường và khò lúc nào ko biết nữa .
                  Vô tâm,ta là một kẻ vô tâm và cả vô dụng nữa...Ta biết thế nhưng ta cũng ko biết làm thế nào,bắt đầu từ đâu,nên làm gì và ko nên làm gì nữa...
                  Thời gian cứ trôi qua, ta chưa biết quý trọng nó,vẫn để nhiều thời gian rỗi quá,có lỗi ko ta? Đầu óc trống rỗng..........................................
                  #69
                    tinhtho17 16.05.2008 20:23:05 (permalink)
                    Mệt...mệt...Ko còn từ gì để mà tả nữa, sao mà thấy mình lại thành ra thế này nhỉ, ta làm sao thế này chứ, sao ta ko có một chút gọi là tình người thế này, ta tệ quá cơ, ko có người nào tệ như ta...Chán ghét mi lắm roài, ta ko muốn mi hiện hữu trên đời này nữa, ta muốn mi biến đi, tan thành cát bụi, đáng lẽ mi ko nên tồn tại, vì mi chỉ đem lại cho mọi người sự buồn phiền thôi.
                    Sắp chuyển nhà rồi....Ơi.....................Mệt thế......................
                    #70
                      tinhtho17 19.05.2008 17:58:02 (permalink)
                      Mình lại có sự thay đổi về nơi ở, bao chừ thì cái cảnh này kết thúc nhỉ? Sự ra đi của mình lại thêm nỗi buồn và sự đơn lẻ cho nhiều người, lần trước là Tài, giờ là Vân và Thảo..Sao mình cứ thấy mình gây tội nhiều như thế nhỉ???
                      Hôm qua leo lên tận tầng 4, ui cha, mệt ko còn gì để nói nữa, chắc cũng tại lúc sáng ko kịp ăn gì, lại phải vận động nhiều nên thế? Dọn xong xuôi cũng đã đến giờ cơm, ăn xong mà chỉ muốn lăn ra bất cứ chỗ nào để ngủ cơ, vậy mà lại phải nín nhịn cơn buồn ngủ lên đến tột đỉnh đó, thế có khổ ko cơ chứ? Lần chuyển này liệu sẽ được bao lâu, ta cũng ko biết nữa... Có vợ chồng Hưng Hoằng bạn của Hồng, có Thảo và Huân nữa, ai cũng vất vả quá, đấy là chỉ mang mỗi đồ từ ngoài đường lên nhà thui, của đáng tội, nhà lại tít trên tầng 4 cơ )...
                      Lúc chiều đưa Thảo về dưới nhà, nó cứ nói mình ở lại đây ngủ với nó 1 buổi, mình ko ở được mặc dù đó cũng là điều mình mong muốn, mình ko nỡ để nó ở lại đó 1 mình đâu...Rủ nó lên nhà thì nó ko lên, cũng ko biết phải làm thế nào nữa, nấn ná mãi cũng phải về, lúc về phải ra khỏi nhà thật nhanh kẻo mình lại khóc trước mặt nó mất. Ra khỏi nhà nước mắt cứ thi nhau rơi xuống, lần trước cũng vậy, ra đi mà lòng thì ngổn ngang bao điều...vẫn biết rằng mọi thứ rồi sẽ qua nhưng thử hỏi người đâu phải cỏ cây, ai có thể vô tình...
                      Tối Hồng đi đến nhà bạn ăn cơm, mình lại ở nhà 1 mình, cảm giác ở nhà 1 mình nhất là khi trời mưa thật khó tả, mình mệt lắm nhưng còn quần áo và cái chăn, lại còn tắm gội nữa, may mà có việc ko thì cũng ko biết làm sao nữa...Nhắn tin cho mọi người, xem TV rồi thì hơn 11h cũng ngủ được. Vừa mới chợp mắt thì Thảo gọi điện, nó khóc...làm cho mình thấy lòng mình thắt lại, cả cô Vân nữa, cứ có 1 tảng đá đè nặng trong tim mình...
                       
                      #71
                        tinhtho17 20.05.2008 16:57:54 (permalink)
                        Mình ko biết nên nói gì lúc này nữa, mình thấy nhớ chúng nó quá...Hôm qua Hồng lại xuống nhà bạn chơi, và lại phải ở nhà 1 mình, ngồi chơi điện tử cả buổi, mỏi hết cả mắt, Thảo nó chuyển đồ và định rẽ qua nhà nhưng mình chưa về, thấy thương chúng nó quá. Vân thì cứ bảo là nhớ chị, buồn rồi khóc, đấy, tội của mình lớn chưa, làm khổ tất cả...Mình vẫn chưa quen được cái nơi mới này, bao giờ thì mình quen được, ko biết nữa...chắc cũng nhanh thôi mà...
                        Trưa nay con khỉ Thuỷ gọi cho mình, 2 đứa buôn cũng lâu, có người để mà cười đùa, cũng vui, thoải mái thật...Hôm ni cũng nhiều người chúc mừng dù ko fải là ngày đúng, cũng còn vài người nhớ tới mình, hihi..Mình cũng định làm cái gì đó, nhân thể mọi người tới thăm cái nhà luôn thể nhưng vào giữa tuần nên lại thôi, để dành mấy tháng nữa vậy . Vân, Thảo và cả mình nữa vẫn thấy trống vắng quá, nghe V nó nói là nhìn thấy xe 02 mà tự nói với mình là ko được mơ mộng nữa, có về Thanh trì nữa đâu mà lại bắt xe đó chứ. Kể ra nếu V mà ở chỗ mình thì đi xe bus cũng tiện vì chỉ đi bộ 1 tẹo là bắt được xe 02, nhưng...xin lỗi nhé tất cả, lỗi là do hoàn cảnh và do cả tôi đã ko cương quyết nữa...
                        À, kể về mấy cái mối lái của mình, đầu tiên là bác Tú và Na, nàng nhà ta lại chạy ra QN làm nên hầu như chỉ còn liên lạc qua ĐT, cũng thưa thớt và thấy khó thành...Rồi ông anh của mình nữa, bảo là giới thiệu với V, thứ nhất là mình cũng hiểu 2 người họ như nào, mình nghĩ là 2 người sẽ hợp nhau, 81 với 85 mờ...nhưng ngặt nỗi anh mình lại ở xa quá, giá mà cv của anh ấy ko fải đi nhiều nơi như thế, giá như anh ấy làm ở quanh HN này thì tốt biết mấy, nếu được thế thì mối này mình sẽ được tuyên dương (như lời anh ý nói) nhiều lắm...cũng chỉ biết hy vọng vào lương duyên của 2 người thôi...Còn 1 mối nữa, triển vọng thành công khá nhỏ vì hình như là chị X ko thích thì fải, nàng ta còn nói mình làm thế nào miễn là họ ko gặp nàng ta nữa, ác với mình thế chứ, bao nhiu tâm huyết của mình, tan thành mây khói, cũng thấy tội tội cho AThụ, cũng ko biết làm thế nào? Hồi sau sẽ rõ..
                        Vậy đấy, chắc là ko có duyên thật rồi. Hôm trước trêu nhau với 1 tên học cùng ngày trước nào là ông xã, bà xã mà cười vỡ cả bụng, ko ngờ 2 đứa đùa nhau cứ như thật ý. Ơ hay, mà là vì nói dối nên mới nói trơn tru như thế chứ, fải ko?
                        Lo nghĩ của mình là gì nhỉ, mình ko có hướng gì cho sau này, cứ chậc lưỡi nói là việc gì đến nó sẽ đến mà thấy sợ, chuyện gì sẽ đến nhỉ, mình đôi khi có cảm giác thật yếu đuối, thấy chán chường tất cả, ko thiết việc gì nữa, cứ như người trên mây vậy, tâm hồn cứ lang thang đi đâu mãi...Có lẽ tuần này sẽ về quê, mà ko nói trước bất cứ điều gì cả, phải ko, thôi dừng ở đây thui...khi khác viết tiếp
                         
                         
                        #72
                          tinhtho17 23.05.2008 11:10:30 (permalink)
                          Vừa nãy T nó gọi cho mình rủ tối mai đến chỗ Đ, vì nghe nói hôm nay nó đi khám, gọi điện cho nàng ta và cả cho Quyên cũng đều tắt máy, khổ thân, nó sắp thi nữa đấy, hay ốm quá cơ bạn của tôi ạ, tối nay có lẽ phải đến chỗ nó xem thế nào .
                          Lại còn phải sang chỗ Huân lấy xe nữa chứ, nghĩ mà lại thấy ngại, ngày mai ta về quê 1 mình, ít khi fải về 1mình mà lần này lại thế, hii...Kể ra nếu đi ôtô thì tiện hơn cả, vừa nhàn lại khoẻ người, còn đi bằng xm thì chỉ thích mỗi cảnh được nhìn cánh đồng xanh mướt trải rộng ra trước mắt thui..thích lắm cơ..Hôm qua Thảo đến đưa giấy tờ xe và ngủ ở nhà, thấy nó cứ buồn buồn chuyện gì ý, chắc có liên quan đến t/c, phù...là gì mà sao lại phải khổ thế nhỉ???
                          #73
                            tinhtho17 26.05.2008 14:29:33 (permalink)
                            Có người trách mình tệ vì bạn ốm mà ko đến thăm roài đấy, đúng là lười thật mà...Hôm thứ 6 mình và Hồng sang chỗ Huân bảo là lấy xe để về quê mà nó lại bảo là mai nó về cùng, thế là có giấy tờ của Hồng mà cũng để quên bên đó, lú lẫn hết sức, rất hay là nhầm lẫn nữa cơ, huhu...
                            Sáng thứ 7 về quê cùng với H, lần đầu tiên về cùng nó, hic, bạn bè thân thiết bao lâu rồi mà mới về cùng nó 1 lần, giá mà là người khác chở về thì chắc là còn vui hơn nữa , ta tham  quá...
                            Về nhà có mấy nhóc nhà chị Đông vào chơi, ơi, làm cho mấy đứa món dưa bở rồi đùa với  bọn chúng mà cũng thấy mệt thật, lâu rồi ko vui như thế. Buổi chiều mình và Hằng đi chợ - cái chợ nhỏ bé gần xã mình, hàng hoá ở đây ko đa dạng và phong phú, mang đặc thù là chợ quê nên mọi thứ đều dễ mua và bán, tưởng là đi chỉ 1chốc ai ngờ cũng tối mịt mới về, mà đâu có mua được gì đâu, hì hì. Ở nhà hay mất điện lắm, hầu như ngày nào cũng mất nên ai cũng ngại về quê, nóng thế này mà mất điện thì đúng là...thua luôn.
                            Sáng chủ nhật phải dậy và lên sớm vì có cô bạn học cùng ngày trước từ xa về chơi, ko muốn mở mắt ra nữa, về chỉ 1 loáng là đi, ai cũng nói là sao đi vội thế? Lên đến nơi, mệt ko muốn thở nữa, lại còn phải lang thang với nó nữa, thật mệt, tối định ra ngoài cơ mà mệt quá, với lại nói thực là từ khi ở đây mình  lười ra ngoài vào buổi tối khủng khiếp vì ngại cái cảnh leo lên leo xuống, chả thế mà ai cũng bảo là mình lười, điều này là thật mà...
                            Tối qua nghe ĐT của cậu bạn học cùng ngày trước, cũng thấy buồn buồn nhưng chả biết giúp bạn thế nào cả, chỉ biết nói mấy câu sáo rỗng, nào là đó mới là cuộc sống, rồi mọi việc sẽ tốt đẹp, hãy hướng đến ngày mai...Chán ngắt quá ta ạ, nói với mọi người thì như thế mà mình cũng đâu có làm được như vậy chứ??
                            Có 1 tin vô cùng, vô cùng buồn là 2 cây mà mình và Hồng mua ở đường Tôn Thất Tùng lăn ra héo mất roài, khổ thân nó quá, mình cứ định mang lên sân thượng mà giờ thì quá muộn rồi, đau lòng thật đấy...
                             
                            #74
                              tinhtho17 29.05.2008 17:52:00 (permalink)
                              Hôm qua ở nhà 1 mình vì H đến nhà bạn chơi. Phải nói rằng mình mà ở nhà 1mình thì chỉ có xem TV, xem TV từ tối đến lúc đi ngủ . Đáng nhẽ ra là ngủ rồi đấy nhưng vì làm bà mai với bà mối nên phải nghe 1 cuộc điện thoại mà thấy là dài nhất, đến mức ko muốn nói và ko muốn nghe nữa. Ta lại phải đánh thêm vào danh sách những mối bị huỷ bỏ 1 cái dấu tích đúng rùi, đáng buồn thế chứ, phù...Đang chuẩn bị đi tắm thì nường Thảo gọi điện, hỏi là có việc gì ko, nó chỉ kêu chán và nói rằng chỉ cần nghe bà nói, chắc có việc gì đó mà nó ko tiện nói ra chăng, đúng là khổ?
                              Bạn Độ thì vẫn chưa khỏi ho, đến là khổ, lúc mình hỏi thăm cô ta cũng đang ở nhà 1 mình...Thử đếm xem nào, hôm qua mình nói chuyện với Thuỷ, Độ, Vân và cả mình nữa đều ở nhà 1 mình, tương đồng ghê nhỉ?
                               Hôm qua ông anh trai nhận của mình nói rằng sao cảm giác là giờ khác với khi 2AE gặp nhau thế, mình cũng nghĩ vậy, có điều là chưa thấy ngài ta hỏi mình, thấy hơi lạ lạ thôi...Đúng là khi gặp nhau thì toàn là ở công ty, thái độ của mình cứ như chỉ là quen biết sơ sơ chứ ko fải là anh trai với em gái, tệ quá...
                              Hôm trước Amõ có việc cần nhờ và mình lại nhờ Thảo vì mình lười đi quá, hắn muốn loan một ít, đúng là  khổ, mình có 2 ông anh trai đấy, thêm ANam, và ADũng nữa, tổng cộng những 4 cơ à. Họ đều có duy nhất 1 điểm chung là mình gọi là anh này, có người bằng tuổi mình chứ, ai cũng giục giã cô lấy chồng đi, nghe mà ghét ghét là...
                               
                               
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 14 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 204 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9