Ta thường nghe biển dậy sóng rầm rì
Làm những khắc nghĩ suy trong ta đầy yên lặng
Ta thường quen trong hơi biển mặn
Nỗi nhọc nhằn cho nghề lưới chài phu
Rồi thời gian hạ cũng như thu
Ta tự thấm vào ta một vị gì của biển
Không ai biết và chính ta cũng thế
Chỉ nhẹ lòng trong tiếng vỗ triền đê
Ta như người yêu biển si mê
Chẳng lúc nào ngơi cho lòng không nhớ biển
Trong lý trí tâm tư luôn ẩn hiện
Biển xanh rầm rì hay phẳng lặng bao la
Ta ôm căm hờn biển sẽ gọi thiết tha
Ta hạnh phúc biển hiền hòa quẫy sóng
Dù cuộc đời có khô khan cháy đọng
Ta vẫn tìm ta chốn biển lặng êm đềm
Dù đường đời có vạn nẻo là đêm
Ta vẫn đứng lên vì bên lòng có biển!
HT CŨNG RẤT THÍCH BIỂN(NHÀ TRƯỚC MẶT BIỂN)....