Cỏ lau
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 8 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 116 bài trong đề mục
Cỏ lau 21.08.2007 04:36:54 (permalink)
Cứ tưởng trần gian là cõi thật, nên ta tất bật đến bây giờ mà Nam Tước. Thật ấm lòng khi nhận được một câu thuận tình  "thôi thì ta về với thiên nhiên của ta nhé!". Cảm ơn Nam Tước thật nhiều.
#31
    namtuocbongdem_lfo 22.08.2007 11:26:44 (permalink)
    Thì trần gian vẫn cứ là cõi thật đó thôi chỉ những ai có ý tưởng táo bạo rằng chúng ta đang sống giữa vườn địa đàng và ở nơi thánh địa của hạnh phúc mới nghĩ rằng chúng ta đang trong cõi thật và như thế mình nghĩ rằng tâm hồn họ thật bao la.hay ai đó nghĩ rằng chúng ta đang sống trong địa ngục của trần gian thì vì cách này hay cách khác họ đang sống trong những khổ sở của tâm hồn.có thể có nhiều cách giải quyết khá là đơn giản nhưng vì họ cứ nghĩ mình đang trong địa ngục nên ko muốn tiếp nhận những giải quyết giản đơn đó.
    là mơ hay là thực ta vẫn còn chưa biết nữa.
    #32
      Cỏ lau 22.08.2007 23:15:42 (permalink)
       Cát bụi sẽ trở về cát bụi, từ hư không ta được xuất hiện để rồi ta lại trở về với hư không và an trú tại nơi vĩnh hằng đó.Trần gian chỉ là cõi tạm mà thôi Nam Tước ạ.
      "Là mơ hay là thực ta vẫn còn chưa biết nữa" Mơ mà là thực nên "thôi thì ta về với thiên nhiên của ta nhé!" đấy Nam Tước biết không????
      #33
        namtuocbongdem_lfo 23.08.2007 22:02:34 (permalink)
        thật đúng như lời cỏ lau từng nói :"cùng một mẹ sinh ra còn có đứa tốt đứa xấu huống chi giữa nắng gió thiên nhiên" hôm vừa rồi namtuoc có đến thăm một người bạn cỏ lau có biết thế nào ko namtuoc bị mất đồ. và thực sự namtuoc ko muốn nghĩ rằng người bạn của mình là như vậy.bây giờ có lẽ namtuoc đi đâu cũng phải cẩn thận thôi.thật là buồn phải ko cỏ lau
        #34
          namtuocbongdem_lfo 23.08.2007 22:53:06 (permalink)
          từ ngày đi dạo qua tùy bút và tản văn,từ ngày nói chuyện cùng cỏ lau hôm nay mình bất chợt đọc những bài viết của cỏ lau thật là lạ lùng và cỏ lau biết ko mình đã rùng mình và gai ốc khi đọc những bài viết trên thực sự nếu đó là cuộc sống của cỏ lau thì sao nhỉ có phải mình còn quá trẻ con khi nghĩ như vậy ko.vậy thì trong cunếu thật như ộc sống bây giờ còn quá nhiều điều đáng để mình suy nghĩ và nỗ lực vượt qua nó.mình đi dạo qua các trang web chủ yếu để tìm những diễn đàn và hy vọng tìm kiếm đc một người nào đó để nói chuyện để mà tâm sự với những suy nghĩ của lòng mình.chỉ mới 22 tuổi học hành xa sút chỉ vì những chuyện mà sau này nghĩ là vặt vãnh trong thâm tâm thật ko biết nghĩ sao nữa.online trên vnthuquan gặp đc cỏ lau.và cỏ lau đã cùng nói chuyện với mình thật vui sướng biết bao.mong rằng cỏ lau hãy sống thật vui vẻ nha mà cỏ lau lấy chồng chưa vậy...
          #35
            namtuocbongdem_lfo 23.08.2007 22:55:43 (permalink)
            namtuoc ngày cấp lll học dốt văn lại ko biết tán gái nói chuyện cũng rất buồn cười là tâm hồn còn quá trẻ con chưa suy nghĩ đc nhiều hãy chỉ điểm thêm cho namtuoc con đường đi trong cuộc sống nhé.chúc cho tâm hồn của cỏ lau luôn đc hạnh phúc trong cõi mơ và cõi thực.
            #36
              namtuocbongdem_lfo 23.08.2007 23:03:51 (permalink)
              namtuoc là con người rất thẳng nghĩ gì nói nấy có khi ko đâu vào với đâu mong cỏ lau thông cảm ha
              #37
                namtuocbongdem_lfo 27.08.2007 23:40:26 (permalink)
                tuổi trẻ thường nông nổi bồng bột làm gì cũng thường thiếu suy nghĩ.thời gian qua mình đang ở trong tình cảnh suy sụp có thể mình nói những lời không đúng lắm mong cỏ lau bỏ qua nha
                #38
                  Cỏ lau 28.08.2007 22:33:05 (permalink)

                  Trích đoạn: namtuocbongdem_lfo

                  thật đúng như lời cỏ lau từng nói :"cùng một mẹ sinh ra còn có đứa tốt đứa xấu huống chi giữa nắng gió thiên nhiên" hôm vừa rồi namtuoc có đến thăm một người bạn cỏ lau có biết thế nào ko namtuoc bị mất đồ. và thực sự namtuoc ko muốn nghĩ rằng người bạn của mình là như vậy.bây giờ có lẽ namtuoc đi đâu cũng phải cẩn thận thôi.thật là buồn phải ko cỏ lau

                  Xin lỗi Nam Tước nhé, mấy hôm rồi Cỏ lau đi vắng nên bây giờ mới ghé diễn đàn hàn huyên với Nam Tước được. Chia buồn cùng Nam Tước nhé, quả thật lòng người nông sâu khó lường vì vậy quân tử phòng thân thôi Nam Tước ạ.
                  #39
                    Cỏ lau 28.08.2007 22:48:32 (permalink)

                    Trích đoạn: namtuocbongdem_lfo

                    từ ngày đi dạo qua tùy bút và tản văn,từ ngày nói chuyện cùng cỏ lau hôm nay mình bất chợt đọc những bài viết của cỏ lau thật là lạ lùng và cỏ lau biết ko mình đã rùng mình và gai ốc khi đọc những bài viết trên thực sự nếu đó là cuộc sống của cỏ lau thì sao nhỉ có phải mình còn quá trẻ con khi nghĩ như vậy ko.vậy thì trong cunếu thật như ộc sống bây giờ còn quá nhiều điều đáng để mình suy nghĩ và nỗ lực vượt qua nó.mình đi dạo qua các trang web chủ yếu để tìm những diễn đàn và hy vọng tìm kiếm đc một người nào đó để nói chuyện để mà tâm sự với những suy nghĩ của lòng mình.chỉ mới 22 tuổi học hành xa sút chỉ vì những chuyện mà sau này nghĩ là vặt vãnh trong thâm tâm thật ko biết nghĩ sao nữa.online trên vnthuquan gặp đc cỏ lau.và cỏ lau đã cùng nói chuyện với mình thật vui sướng biết bao.mong rằng cỏ lau hãy sống thật vui vẻ nha mà cỏ lau lấy chồng chưa vậy...

                    Nam Tước ơi cuộc sống là một chuyến du lịch mang đến cho ta nhiều điều kỳ lạ, nếu không trải nghiệm không thể cảm nhận được hết những bí ẩn của cuộc sống. Nam Tước hãy vững tâm thực hiện chuyến du lịch của đời mình và cố gắng làm sao cho nó hiệu quả nhé, Cỏ lau luôn sẵn lòng tiếp sức Nam Tước đấy. Buồn vui là lẽ thường mà, hết mưa là nắng hửng lên thôi, cố lên Nam Tước ạ. Những gì đã qua thì hãy cho qua, những gì sắp tới mới là quan trọng, vậy nhé Nam Tước.
                    #40
                      namtuocbongdem_lfo 28.08.2007 23:14:42 (permalink)
                      cảm ơn cỏ lau đã tiếp sức cho namtuoc thật là vui khi có đc một người bạn như vậy.namtuoc đã suy nghĩ rất nhiều nhưng cuộc sống lại có quá nhiều cạm bẫy và như vậy thì thật là khó cho những ai ý chí vội vã và mình đã ko thực sự có lòng kiên nhẫn cho lắm nhưng nếu muốn tập làm người có kiên nhẫn thì phải làm sao hả cỏ lau
                      #41
                        Cỏ lau 02.09.2007 18:51:14 (permalink)
                        Chưa bao giờ Nó thấy mưa buồn như hôm nay, ngửa bàn tay hứng những giọt mưa rơi một cách uể oải Nó lãng đãng thả hồn về nơi đó - nơi Nó đã đến để tìm quên để rồi nhớ nhiều hơn - Nhớ rừng cây xanh ngắt với tiếng suối ầm ào ngày đêm,  nhớ đến quắt quay từng gương mặt cau có ủ dột đến những khuôn mặt trẻ thơ hồn nhiên, nhớ từng tiếng chuông thanh nhẹ với lời đọc kinh đều đều như ru ngủ, nhớ những hôm hành đường chạy ngược chạy xuôi vui như đi trảy hội. Ngày đó Nó lấy buồn làm vui, thu mình trong nỗi đau mất mát đầu đời để tránh xa những hồn nhiên cười nói để một ngày nào đó Nó là tâm điểm của các nụ cười.
                        Cuộc đời thật phức tạp, khi Nó muốn tìm quên thì lại nhớ đến quay quắt để giờ đây nơi phố đông Nó muốn nhớ thì lòng chợt hoang vắng khủng khiếp. Cái nỗi đau ngày nào tưởng đánh rơi theo nụ cười giờ trở lại vặn xoắn lấy trái tim Nó, mè nheo Nó, bắt Nó phải nôn nóng đứng ngồi không yên.
                        Bất lực trước sự trở chứng Nó hất những hạt mưa ra xa và quyết định phá lệ, thay bộ đồ đẹp nhất, leo lên xe buýt nó đến thẳng chỗ đó - nơi gây lên nỗi đau cho Nó bấy lâu.
                        Ba hồi chuông dứt khoát, cửa bật mở, Nó ngoan ngõan vòng tay chào người mở cửa mà không ngẩng lên nhìn. Không cần biết có được mời hay không, Nó cụp dù lại và bước thẳng vào nhà trước sự ngỡ ngàng của những người trong nhà. Tất cả chợt im phắc, ngẹt thở. Nó từ từ ngẩng đầu lên, chậm chạp nhưng cương quyết nhìn một lượt những khuôn mặt đang ngồi đó bất động. Đông đủ chẳng thiếu một ai là chứng nhân cho nỗi đau của Nó, cổ họng Nó gầm gừ nhưng môi Nó lại nhếch nhếch một nụ cười mơ hồ, khiến khuôn mặt Nó lì lợm một cách đáng sợ. Ánh mắt Nó lia tới đâu những cái đầu tự nhiên cúi thấp đến đó, ánh mắt lảng tránh, không ai nghĩ Nó còn xuất hiện trên thế gian này với ánh mắt quan tòan hỏi tội như vậy. Bất chợt một giọng nói trầm trầm lơ lửng trên đầu Nó "Muốn gì?" "Một lời xin lỗi" câu trả lời còn nhanh hơn cả suy nghĩ của Nó. Ha..h..a...h...a...tiếng cười sắc lạnh đầy đe dọa khiến máu trong người Nó nóng ran, hất mặt  lên hai tay từ từ nắm lại, ánh mắt căm hờn Nó nhào về phía kẻ đang cười khiến tiếng cười ngưng bặt. Bất chợt cơn buồn nôn ở đâu ập đến, Nó nôn vọt ra vấy lên mặt lên quần áo của kẻ đứng trước mặt, tim Nó thắt lại, dạ dày quặn lên từng đợt thốc tháo thứ nước nhờn nhợn đăng đắng tanh nồng. Một bàn tay đưa ra giữ cho Nó khỏi ngã sấp mặt xuống và giọng nói sợ xệt nài nỉ "Xin anh, tha cho con bé" chỉ chờ có thể, nước mắt Nó òa ra chan hòa lẫn nước dãi nước rớt từ mồm nó. Bàn tay giữ Nó run lên bần bật "xin anh, hãy giết tôi đi". Nó chợt bừng tỉnh, nước mắt ráo hoảnh, quay lại ôm chầm lấy người đàn bà đã từng là Mẹ Nó một giây rồi vùng ra.
                        Nó bỏ đi, lần này Nó tự hứa không bao giờ thèm nhớ, không bao giờ thèm quay về nơi đó nữa cho dù mẹ Nó có kêu gọi hay van xin. Mọi óan thù Nó vo lại trong tim, Nó sẽ không tha thứ nhưng sẽ quên, quên cho bằng hết những đau buồn của những ngày u ám vừa qua, không ai sống hộ Nó được.
                        Trời đã tạnh mưa, cái lạnh se se làm tinh thần Nó tỉnh táo.
                        #42
                          Cỏ lau 02.09.2007 19:07:58 (permalink)

                          Trích đoạn: namtuocbongdem_lfo

                          cảm ơn cỏ lau đã tiếp sức cho namtuoc thật là vui khi có đc một người bạn như vậy.namtuoc đã suy nghĩ rất nhiều nhưng cuộc sống lại có quá nhiều cạm bẫy và như vậy thì thật là khó cho những ai ý chí vội vã và mình đã ko thực sự có lòng kiên nhẫn cho lắm nhưng nếu muốn tập làm người có kiên nhẫn thì phải làm sao hả cỏ lau

                          Nam Tước ơi cuộc sống là sự trải nghiệm, mỗi được mất trong cuộc sống là một chút vốn nho nhỏ kinh nghiệm. Người xưa có câu "Cứ đi là đến" Nam Tước à, muốn kiên nhẫn thì phải tập và cách tập đơn giản nhất là kiểm soát chính mình thông qua hơi thở của mình. Ngày xưa Cỏ lau cũng nóng nảy và hay nhanh ẩu đỏang lắm, thế rồi một lần Cỏ lau nổi nóng không đúng lúc nên nhận được một lời phê bình cực nhẹ "Phụ nữ thì phải nhẹ nhàng, dịu dàng chứ?" thế là từ đó Cỏ lau tập thở mỗi khi bực mình: Hít vào thật sâu, thở ra thật chậm. Rồi nhẩm câu nói : No mất ngon, giận mất khôn, hãy bình tĩnh Cỏ lau ơi.
                          Vậy đấy, cuộc sống đa dạng lắm, ta cứ hãy đơn giản đi để mà sống Nam tước nhé. Chúc Nam Tước thành công.
                          #43
                            namtuocbongdem_lfo 04.09.2007 23:06:08 (permalink)
                            có những lúc ta ngồi ôm chiếc bóng
                            tự hỏi mình đời phụ bạc tình ta
                            lê bước chân qua từng con phố nhỏ
                            từng dòng người bước lại đời ta
                             
                            nhiều lúc cũng thở dài suy nghĩ cũng hít thật sâu những không khí cuộc đời chen bước chân để tìm con góc nhỏ đứng một mình mới thấy cuộc đời đẹp sao.đôi lúc mình cũng hơi thơ thẩn một chút thở dài vì cuộc sống của mình cho đến giờ cũng gọi là tàm tạm chút kinh nghiệm sống.bây giờ cuộc sống của mình cũng gọi là tạm ổn ko lao đao như trước nữa cũng bởi vì được tâm sự cùng cỏ lau.mong cỏ lau hãy viết thật nhiều để mình được đọc những gì từ cuộc sống.bởi những bài viết của cỏ lau như viết về chính đời mình vậy.chúc cỏ lau luôn vui vẻ nha
                            #44
                              Cỏ lau 11.09.2007 13:08:41 (permalink)
                              Năm học mới đã bắt đầu được một tuần rồi, mọi lộn xộn của những ngày hè đang dần mất đi thay thế bởi những nề nếp quy định chặt chẽ của nhà trường và xã hội. Các bậc phụ huynh thở phào nhẹ nhõm cho dù vấn đề đưa đón vẫn là bức xúc nhưng ko đến nỗi nào.
                              Cỏ lau thích cảm giác mỗi sáng thức dậy, lao ra khỏi nhà thật sớm trên chiếc xe kềnh càng, vừa đi vừa ngắm thiên hạ hối hả trong cái lành lạnh dễ chịu của buổi ban mai, khiến tâm hồn Cỏ lau lâng lâng trôi về miền kỷ niệm và mát tính hẳn ra. Câu chuyện rỉ rả giữa hai người tựa như chẳng bao giờ kết thúc để quãng đường đến trường mong dài thêm tý nữa. Hai cái hôn tạm biệt và lời nhắn nhủ "Nhớ đón sớm nha" là buổi sáng thêm phần thi vị. Kết thúc những giây phút huyền ảo tuyệt vời của buổi sáng.
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 8 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 116 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9