Xin chị Ly lưu ý: phần này Sweet viết, tạm gọi là vài lời dư thừa ăn bám vào tác phẩm
chứ ông Nguyễn Tử Quang không viết, cũng không phải nhà phê bình văn học nào viết hết. đáng lẽ ra phần này phải đưa vào khúc đầu tác phẩm (nếu tỷ muốn đưa kèm, khhông thì cứ để nó ở forum xem chơi cho vui
) nhưng vì lúc đầu, Sweet không tính nhìu lời đâu. Nhưng tự nhiên đọc hết tác phẩm này Sweet lời muốn có thêm vài câu kết...
***********
Trước tiên, về tác giả Nguyễn Tử Quang, ông là nhà khảo luận, cùng với Đinh Gia Khánh, Diên Hương, ... đã viết nhiều sách có giá trị về các điển tích xưa của phương Đông nói chung và của Việt Nam, của Trung Quốc nói riêng.
Ông tên thật Quang Bảo Phong,(1918-2006). Ông sinh tại xã Vĩnh Mỹ, huyện Vĩnh Lợi, tỉnh Bạc Liêu, nhưng ông chọn Sóc Trăng làm trú quán và gắn bó với nơi này nhiều hơn. Ông lấy bút hiệu Nguyễn Tử Quang, có lẽ ông muốn nói là đứa con mang dòng máu của hai họ mẹ và cha. Ngoài ra, ông còn ký các bút hiệu: Quang Phong, Vô Ngã, Lão Nguyệt, Nguyễn Thảo Lư...
Để có thêm thông tin chi tiết về sự nghiệp của ông
Về tác phẩm, như trên đã nói, tác phẩm này chủ yếu tập trung ở các điển tích Trung Quốc, Việt Nam, gồm 142 điển tích trải suốt chiều dài lịch sử, từ thời những câu chuyện mang đậm phong cách truyền thuyết (Hằng Nga, Hậu Nghệ, Động Bích Đào...), đến những tập tục mà ngày nay vẫn còn (Hôn lễ, Lễ tang, Tiết Thanh Minh...). Tất cả những câu chuyện đó đều được thuật lại dưới giọng văn vừa ước lệ, vừa tả thực, thực nhiều hơn ảo, tạo ra nét đặc sắc riêng cho tác phẩm.
***
còn nhiều điều nữa chưa viết kịp, ngày mai Sweet viết tiếp
!