Là nỗi niềm mượn con chữ hoá thân
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 19 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 282 bài trong đề mục
Thu Hiền 26.03.2007 13:40:09 (permalink)
0
     Em về
 
Em về lau dòng lệ rơi
Khép đôi mắt ướt buông lơi nỗi buồn
Em về đến tận đầu nguồn
Hỏi đời đã hết mưa tuôn gió gào ?
Em về lạc lối chiêm bao
Rối bời tấc dạ ngõ nào ấm êm ?
Em về ôm lấy gối mềmGiấu bờ vai nhỏ cho đêm nghiêng sầu.                                  Vũ Thị Thu Hiền  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2007 11:12:18 bởi Thu Hien >
#16
    BIDV_vn 26.03.2007 14:18:44 (permalink)
    0
    đêm nằm thấy áng mây đen,
    vì sao ko sáng cho em mơ màng.
    cho đi bớt lại tình nàng,
    mà sao vẫn thấy một hàng lệ khô.

     
    #17
      Thu Hiền 28.03.2007 13:47:21 (permalink)
      0
       Ngày hôm qua
       
      Khi biết phải xa người
      Mà lòng lưu luyến mãi
      Bao nhớ thương dồn lại
      Tội nghiệp một giấc mơ
       
      Thương người cứ hay buồn
      Nhớ người từng nụ cười
      Tơ lòng ta rung mãi
      Theo người những buồn vui
       
      Nhủ thầm rằng cố quên
      Cuộc sống rồi sẽ qua
      Ta đi đón ngày mới
      Bao người đang đợi ta
       
      Mà sao vẫn không đành
      Quên đi ngày hôm qua.              Vũ Thị Thu Hiền
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2007 11:13:23 bởi Thu Hien >
      #18
        Thu Hiền 31.03.2007 10:40:30 (permalink)
        0
          Nếu có thể
         
        Nếu có thể một lời
        Xin cho em được biết
        Tình có còn mênh mông
         
        Nếu có thể bờ vai
        Xin cho em tựa vào
        Cho thiên thu ngừng lại
        Tình mãi mãi còn xanh
                       
                     Vũ Thị Thu Hiền
        #19
          Nguyên Đỗ 07.04.2007 21:56:07 (permalink)
          0
          Tình Vẫn Còn Mênh Mông
           
          Này bạn ạ, biển tình mênh mông lắm
          Như đại dương bập bồng mãi mênh mang
          Và tình yêu cũng như sóng dịu dàng
          Cũng có lúc sóng gầm cao dữ dội

           
          Trong tình yêu, hãy từ từ chớ vội
          Phải thăm dò tình ấy cạn hay sâu
          Vì tình yêu phải đẹp đẽ muôn mầu
          Không một phía không vì tiền vì sắc

           
          Có tình yêu bạn sẽ nghe tiếng nhạc
          Mộng ngọt ngào trầm bổng khúc du dương
          Có tình yêu cũng như nhập thiên đường
          Bạn sẽ thấy đời mình tươi thắm mãi

           
          Tình như nước biển sông tràn ngập mãi
          Cứ bập bồng theo sóng gió mênh mông
          Và ngàn năm tình vĩnh viễn còn hồng
          Tình chân thật mặn mà không phai nhạt

           
          Nguyên Đỗ



           
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2007 23:15:49 bởi Nguyên Đỗ >
          #20
            Thu Hiền 09.04.2007 12:05:14 (permalink)
            0

             
            Tình Vẫn Còn Mênh Mông
             
            Này bạn ạ, biển tình mênh mông lắm
            Như đại dương bập bồng mãi mênh mang
            Và tình yêu cũng như sóng dịu dàng
            Cũng có lúc sóng gầm cao dữ dội

             
            Trong tình yêu, hãy từ từ chớ vội
            Phải thăm dò tình ấy cạn hay sâu
            Vì tình yêu phải đẹp đẽ muôn mầu
            Không một phía không vì tiền vì sắc

             
            Có tình yêu bạn sẽ nghe tiếng nhạc
            Mộng ngọt ngào trầm bổng khúc du dương
            Có tình yêu cũng như nhập thiên đường
            Bạn sẽ thấy đời mình tươi thắm mãi

             
            Tình như nước biển sông tràn ngập mãi
            Cứ bập bồng theo sóng gió mênh mông
            Và ngàn năm tình vĩnh viễn còn hồng
            Tình chân thật mặn mà không phai nhạt

             
            Nguyên Đỗ
                Đã bỏ đi rồi 
            Đã bỏ đi rồi những ước mơ
            Đã bỏ đi rồi những đợi chờ
            Đã bỏ đi rồi những ý thơ
            Chỉ còn lại đây gió xơ rơ.
             
             

            Đã bỏ đi rồi những khát khao
            Đã bỏ đi rồi ý tình trao
            Đã bỏ đi rồi sóng cuộn trào
            Chỉ còn lại đây nắng hanh hao.
             
             

            Đã bỏ đi rồi những đam mê
            Đã bỏ đi rồi lời ước thề
            Đã bỏ đi rồi mộng ngày về
            Chỉ còn lại đây lạnh ủ ê.
             

            Đã bỏ đi rồi chuyện đá vàng
            Đã bỏ đi rồi câu Thiếp-Chàng
            Đã bỏ đi rồi bầu trời quang
            Chỉ còn lại đây mưa mênh mang.
             
                                         Vũ Thị Thu Hiền
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2007 13:41:42 bởi Thu Hien >
            #21
              KeNgu 09.04.2007 12:42:25 (permalink)
              0
              Tạ Từ
               
              Tiếng tạ từ còn trên môi.
              Người đi chưa khuất lòng tôi ngậm ngùi.
              Trông theo bóng dáng hình người.
              Sầu lan khắp núi cùng đồi cỏ cây.
              #22
                Thu Hiền 10.04.2007 14:13:25 (permalink)
                0

                Trích đoạn: KeNgu

                Tạ Từ
                 
                Tiếng tạ từ còn trên môi.
                Người đi chưa khuất lòng tôi ngậm ngùi.
                Trông theo bóng dáng hình người.
                Sầu lan khắp núi cùng đồi cỏ cây.

                 
                 
                  Này người tri kỷ
                 
                Chuyện xưa Bá Nha-Tử Kỳ
                Cung đàn kết nối tương tri tâm đồng
                Ngày nay cách núi, cách sông
                Biết nhau cũng chỉ qua dòng thơ ca
                 
                Từng dòng, từng chữ tuôn ra
                Như tằm tứt ruột để mà nhả thơ
                Chuyện đời chẳng thể như mơ
                Buồn vui đan sẻ bơ phờ dáng mai
                Chuyện vui một thoáng qua tai
                Chuyện buồn quanh quẩn cho ai héo gầy
                Vì thơ lần nữa đọa đày
                Niềm đau khơi lại chuốt hay ý, lời
                Mỗi từ là giọt lệ rơi
                Máu tim trút cạn đến hơi cuối cùng
                Nhọc nhằn tận cõi mông lung
                Rã rời thơ nát, tơ chùng, mắt khô
                Cạn lời, cạn ý cơ hồ
                Cạn thơ, cạn chữ đành thôi giã từ
                Bút nghiêng xếp lại bây chừ
                Ra đi để lại bức thư đôi dòng
                 
                Chợt đâu thăm thẳm từng không
                Dường như ai đó dõi trông dáng mình
                Nỡ nào phủi bỏ chút tình
                Lẽ nào ngoảnh mặt làm thinh sao đành
                Cũng là tri kỷ đồng thanh
                Cũng người cô lẻ đầu xanh tương cầu
                Thì thôi nối lại nhịp cầu
                Với thơ, với người mối sầu chắp thêm
                Buồn vui ta lại chung niềm
                Cùng thơ thỏ thẻ qua đêm đợi ngày
                 
                                                 Vũ Thị Thu Hiền
                #23
                  Minh Tuấn 10.04.2007 15:06:24 (permalink)
                  0

                  Này người tri kỷ

                  Chuyện xưa Bá Nha-Tử Kỳ
                  Cung đàn kết nối tương tri tâm đồng
                  Ngày nay cách núi, cách sông
                  Biết nhau cũng chỉ qua dòng thơ ca

                  Từng dòng, từng chữ tuôn ra
                  Như tằm tứt ruột để mà nhả thơ
                  Chuyện đời chẳng thể như mơ
                  Buồn vui đan sẻ bơ phờ dáng mai
                  Chuyện vui một thoáng qua tai
                  Chuyện buồn quanh quẩn cho ai héo gầy
                  Vì thơ lần nữa đọa đày
                  Niềm đau khơi lại chuốt hay ý, lời
                  Mỗi từ là giọt lệ rơi
                  Máu tim trút cạn đến hơi cuối cùng
                  Nhọc nhằn tận cõi mông lung
                  Rã rời thơ nát, tơ chùng, mắt khô
                  Cạn lời, cạn ý cơ hồ
                  Cạn thơ, cạn chữ đành thôi giã từ
                  Bút nghiêng xếp lại bây chừ
                  Ra đi để lại bức thư đôi dòng

                  Chợt đâu thăm thẳm từng không
                  Dường như ai đó dõi trông dáng mình
                  Nỡ nào phủi bỏ chút tình
                  Lẽ nào ngoảnh mặt làm thinh sao đành
                  Cũng là tri kỷ đồng thanh
                  Cũng người cô lẻ đầu xanh tương cầu
                  Thì thôi nối lại nhịp cầu
                  Với thơ, với người mối sầu chắp thêm
                  Buồn vui ta lại chung niềm
                  Cùng thơ thỏ thẻ qua đêm đợi ngày

                  Vũ Thị Thu Hiền

                   
                  TÌNH CHỐN TRI ÂM.
                   
                  câu thơ viết những nồng say
                  ý thơ muốn giữ cho ngày mãi xanh
                  giọng thơ muốn giữ trong lành
                  cho chân đỡ mỏi ,thác ghềnh vượt qua.
                   
                  thương đêm khi ánh trăng tà
                  hồn nơi viễn xứ xót xa rối bời
                  giọt lệ lăn với đầy vơi
                  bốn mùa chất xếp khoảng trời nhớ mong.
                   
                  ngày xuân đỏ ngọn nắng hồng
                  tìm xa núi biếc khoảng không cuối trời
                  nơi chôn nhau tít xa xôi
                  xuân vui có nhớ bóng tôi xa bầy.
                   
                  thôi đành lại đếm ngón tay
                  mùa xuân sắc rụng vai gầy bước đi
                  vui xuân trong mộng ly bì
                  tỉnh mơ mới biết xuân đi mất rồi.
                   
                  chẳng quên trong khúc chia phôi
                  câu thơ ghi lại nỗi đời nặng mang
                  tình là bạc ,nghĩa là vàng
                  mở tâm đón chữ ,cho vang tiếng cười.
                   
                  qua nhà ,vườn vẫn xanh tươi
                  trang thơ đã có tiếng người vịnh ngâm
                  buồn vui trong chốn hồng trần
                  rượu thơ mãi để bâng khuâng cõi lòng.
                   
                  MINH TUẤN
                   
                  vào thăm trang thơ bạn -thấy nhiều người họa vui quá -mình góp mấy vần -chúc các bạn vui vẻ.
                  #24
                    Thu Hiền 11.04.2007 14:00:12 (permalink)
                    0
                    Cám ơn Minh Tuấn đã hơn một lần ghé thăm và còn để lại đôi dòng thơ với nhiều xúc cảm.
                    __________________________________________________________________________
                     
                       Có người... Người ta chỉ hứa một câuCó người chờ đợi dài lâu mỏi mòn Người ta bảo bận việc luônCó người thờ thẩn khơi nguồn tủi thân Người ta thiếu chút ân cầnCó người lặng lẽ mắt ngân ngấn rồi Người ta cách trở xa xôiCó người một bóng đơn côi đi về Người ta bóng gió ước thềCó người tạc dạ chốn quê đợi chờ Người ta vô tâm hững hờCó người đau đớn... bất ngờ chia tay  Người ta chẳng thể nào hayCó người đang tự đọa đày trong thơ                                Vũ Thị Thu Hiền
                    #25
                      jou_jou 11.04.2007 19:44:36 (permalink)
                      0
                      ngày xưa ấy
                      ôi sao ma vụng dại
                      ngỡ yêu nhau như một giấc mộng dài
                      tình học trò trong trẻo tựa nắng mai
                      em đem hết cho anh... người xa lạ
                      có lúc vui. lúc buồn rồi chợt khóc
                      vẫn vô tư , nghĩ ấy mới là yêu
                      nước mắt kia như một chút mĩ miều
                      tô và vẽ nên cho tình thêm đậm
                      ngày lại ngày..
                      đã qua ngày xưa ấy
                      vẫn khi vui, khi khóc lại khi buồn
                      em đã hết, đã qua thời "cô nhóc"
                      hết tung tăng, hết khóc bởi vì anh
                      anh xa em, như một giấc an lành
                      em chấp nhận như một điều phải đến...
                      nhưng thời gian có phai mờ được hết?
                      tháng năm qua như nước mắt đã khô dòng??
                      câu 'chia tay' thóang nhớ đã chạnh lòng,
                      em cuối mặt cho khô dòng kí ức...

                      #26
                        Thu Hiền 14.04.2007 11:10:27 (permalink)
                        0
                        Cám ơn jou_jou đã ghé qua trang thơ của Hiền.
                        __________________________________________
                         
                         
                         
                          Cho một người đi xa
                         
                        Mai bạn đi xa thành phố thân yêu
                        Xa tuổi thơ với tiếng cười trong vắt
                        Xa con đường, xa hàng me xanh ngắt
                        Xa mái trường-tà áo trắng yêu kiều
                         
                         
                        Mai bạn đi nỗi nhớ nào đọng lại
                        Mái tóc này, đôi mắt đó thân thương
                        Vòng bánh xe lăn qua mấy nẻo đường
                        Nỗi nhớ rơi theo từng lá me bay
                         
                         
                        Vẫn còn nguyên đấy khi bạn đi rồi
                        Đêm sinh nhật lang thang cùng mưa rơi
                        Tiếng cười giòn và tô phở bốc khói
                        Mới hôm qua chẳng lẽ hóa xa xôi ?!
                         
                         
                        Ép vào ký ức từng trang kỷ niệm
                        Bạn đi xa như thời gian trôi mãi
                        Chia tay rồi biết ngày nào gặp lại
                        Sài Gòn nhớ bạn chong đèn suốt đêm.
                         
                                                        Vũ Thị Thu Hiền
                        #27
                          Thu Hiền 16.04.2007 16:41:38 (permalink)
                          0
                          Với riêng mình
                           
                          Lại một tối cuối tuần
                          Lại những trống trải thân quen
                          Ta đối diện với chính mình
                          Thấy mênh mong một vùng tẻ nhạt
                           
                          Chỉ biết đong đưa cùng câu hát
                          Mắt dõi theo từng con chữ
                          Hồn lãng đãng chẳng thể níu giữ
                          Heo hút quá ngõ sầu đêm cô tịch
                          Quạnh vắng lắm bầu trời đen thẳm
                           
                          Làm sao thoát được chính mình
                          Bay cao, cao lên mãi cùng những vì sao
                          Nhấp nháy, lung linh.
                           
                                                         Vũ Thị Thu Hiền
                           
                          #28
                            Thu Hiền 18.04.2007 13:50:34 (permalink)
                            0
                            Chốn QUÊN
                             
                            Có thể nào sống mà không buồn
                            Những ưu tư, muộn phiền theo gió về chốn xa
                            Chẳng cần tự hỏi sao ta lại là ta
                            Quanh năm lòng như mặt hồ thu
                            Thanh thản và đơn giản

                            Và như thế ta về làm cây cỏ
                            Đứng lặng thầm ven bờ hồ nhỏ
                            Xanh xanh biếc bầu trời nơi chốn đó
                             
                            Nơi bát ngát bao la một miền rộng thênh
                            Và như thế ta về làm thần dân chốn QUÊN
                             
                                                                  Vũ Thị Thu Hiền
                            #29
                              Minh Tuấn 18.04.2007 20:44:00 (permalink)
                              0

                              Chốn QUÊN

                              Có thể nào sống mà không buồn
                              Những ưu tư, muộn phiền theo gió về chốn xa
                              Chẳng cần tự hỏi sao ta lại là ta
                              Quanh năm lòng như mặt hồ thu
                              Thanh thản và đơn giản

                              Và như thế ta về làm cây cỏ
                              Đứng lặng thầm ven bờ hồ nhỏ
                              Xanh xanh biếc bầu trời nơi chốn đó

                              Nơi bát ngát bao la một miền rộng thênh
                              Và như thế ta về làm thần dân chốn QUÊN

                              Vũ Thị Thu Hiền

                               
                              NHỚ QUÊN
                               
                              muốn quên sao nhớ càng thêm
                              bóng hình như sợi chỉ bền thêu hoa
                              hôm qua thấy bóng trăng ngà
                              quên về tìm nhớ cho ta lại buồn.
                               
                              mãi trong một mảnh trăng buông
                              con đò bến cũ gió thường tới chơi
                              quên quên nhớ nhớ trong đời
                              nếu làm cây cỏ...buồn ơi càng sầu.
                               
                              MINH TUẤN
                               
                               <bạn lại thích ước làm  kiếp cỏ rồi sao >
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 19 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 282 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9