Kiểu:
Xin chào !

 Thơ rơi

Thay đổi trang: << < ..71727374757677787980.. > >> | Trang 73 của 100 trang, bài viết từ 1081 đến 1095 trên tổng số 1500 bài trong đề mục
Tác giả Bài
hoangnguyen6889

  • Số bài : 1099
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 13.04.2007
  • Nơi: Haiphong, Việt nam
  • Trạng thái: offline
RE: Thơ rơi 18.11.2009 07:58:30 (permalink)
0

Trích đoạn: jacaranda

VÔ  ĐỀ.


Còn đây thân xác trơ gầy,
Còn manh áo nắng phủ ngày mới sang.
Nghe hoài tiếng gió đi hoang,
Ru đời thinh lặng, võ vàng thế thôi!
Chút bám víu chưa vội rơi
Tiếc thương, ừ nhỉ, cả đời tiếc thương...
Trở về với cõi vô thường
Trả nhau cho hết vấn vương cuối cùng...



Tóc nâu



 
 
KHÔNG ĐỀ
 
Trả đi trả hết tình chung
Để thôi vương vấn thôi cùng mộng hoa
Một mình ngắm ánh dương tà
Hắt hiu bóng nắng mờ xa buông mành

Đời vô thường kiếp mong manh
Như là chiếc lá trên cành cây khô
Chỉ cần cơn gió nhẹ xô
Đất bùn cỏ mục...nhà mồ nương thân...
 
Sương Anh
 
Lâu nay SA có nhiều chuyện riêng bận quá nên on, off bất thường, và hông có thời gian qua thăm anh Tóc nưã, hôm nay vưà on thấy anh Tóc Vô Đề mà em Sương thì hổng có đề...nên thả đại vài dòng Không Đề ha...chúc anh Tóc luôn vui khoẻ nha [sm=kissing.gif]


Vô Thường
 
 
 
Thả hồn theo mộng lâng lâng
Thân gầy khiu khẳng mấy lần ... muốn rơi
Cành ôm chiếc Lá cuối đời
Nâng niu, bịn rịn ... nói lời chia tay


Thu đi cho Lá vàng bay
Đông về hỏi Lá có hay Đông về ?
Thôi thì từ giã cơn mê
Vô thường cõi ấy ... Lá về ngủ yên .



jacaranda
 
 
 
r
 
Hai em này ác quá trời... một em "vô đề"... một em "không đề"... còn mình hỏng lẽ... "lạc đề".... oaaaaaaaaa  nghĩ nát óc hỏng biết phải ghi thế nào  (tuy đang bận khóc, nhưng cũng chúc hai cưng luôn vui khỏe nha... thật ra ai cũng bận bịu hết trơn ah)



Đề Vô !

Đề Vô… để  lá chẳng rơi

Tiếc cho cành cũ một thời xuân son
Bao giờ cành mọc lá non
Thì thôi đành rụng, dẫu còn tiếc thương
Xuân thì, tiếc nuối tơ vương
Xin lá đừng rụng để thương Vô Đề…


hoàng nguyên

 
Xin chào các bạn nhé, đúng như Ja nói khó mà viết Tựa bài nhỉ. HN chen ngang Đề Vô… đại mấy câu góp vui nhé. Mến chúc cả nhà vui vẻ.
(Xin lỗi TN vì trót xoá hình lá thu)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2009 08:02:05 bởi hoangnguyen6889 >
 
    Tóc nâu

    • Số bài : 4316
    • Điểm: 24
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 01.03.2007
    • Trạng thái: offline
    RE: Thơ rơi 24.11.2009 00:20:24 (permalink)
    0





    LẶNG  THINH  VỚI  MÙA...



    Hôm qua lá đã rơi rồi
    Bỏ cây trơ nhánh giữa trời gió đông
    Bao nhiêu thương nhớ, bằng không
    Bơ vơ ở lại với dòng thế gian

    Dưới chân ngập những lá vàng
    Những lời từ biệt dịu dàng còn đây
    Thế mà lá vẫn thơ ngây
    Rơi... bay theo gió giữa ngày trút mưa.

    Cành yêu tự thuở rất xưa
    Dâng bao nhựa sống nuôi vừa lá thương
    Tưởng đâu còn mãi vấn vương
    Hay đâu tạo hoá chẳng nương chút tình

    Thôi thì một kiếp phù sinh
    Lá rơi - Cây sống lặng thinh với mùa...



    Tóc nâu



    Tóc xin chào Em cưng SA, Ngừ iêu Ja và anh Hoàng Nguyên, vắng nhà hơi lâu nên... đừng buồn TN nha ! Từ Vô Đề , Không Đề , Vô thường tới Đề Vô làm TN bí quá nên dán lên LTVM ở trên... , thân chúc ông anh và hai 'người tình' ( thơ ) một tuần mới thật vui và như ý .




    Thơ rơi
    [link=http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=787518]Trang chính
     
      SuongAnh

      • Số bài : 7149
      • Điểm: 7
      • Điểm thưởng : 0
      • Từ: 23.05.2007
      • Trạng thái: offline
      RE: Thơ rơi 24.11.2009 07:24:12 (permalink)
      0


      LẶNG  THINH  VỚI  MÙA...



      Hôm qua lá đã rơi rồi
      Bỏ cây trơ nhánh giữa trời gió đông
      Bao nhiêu thương nhớ, bằng không
      Bơ vơ ở lại với dòng thế gian

      Dưới chân ngập những lá vàng
      Những lời từ biệt dịu dàng còn đây
      Thế mà lá vẫn thơ ngây
      Rơi... bay theo gió giữa ngày trút mưa.

      Cành yêu tự thuở rất xưa
      Dâng bao nhựa sống nuôi vừa lá thương
      Tưởng đâu còn mãi vấn vương
      Hay đâu tạo hoá chẳng nương chút tình

      Thôi thì một kiếp phù sinh
      Lá rơi - Cây sống lặng thinh với mùa...



      Tóc nâu



      Tóc xin chào Em cưng SA, Ngừ iêu Ja và anh Hoàng Nguyên, vắng nhà hơi lâu nên... đừng buồn TN nha ! Từ Vô Đề , Không Đề , Vô thường tới Đề Vô làm TN bí quá nên dán lên LTVM ở trên... , thân chúc ông anh và hai 'người tình' ( thơ ) một tuần mới thật vui và như ý .


       
       
      Thu Viễn Du
       
      Ta như chiếc lá viễn du
      Bỏ cành ở lại rừng thu võ vàng
      Mai rồi đông sẽ về ngang
      Tuyết đeo khăn trắng để tang cuộc tình
       
      Trót mang một kiếp phù sinh
      Thôi thì chấp nhận yên bình lòng ta
      Vô thường cõi tục ta bà
      Đến - Đi bất chợt ai mà biết đâu
       
      Yêu thương ghét giận hờn sầu
      Rồi cũng như lá rơi mau xuống đường
      Viễn du đây đó muôn phương
      Nghêu ngao khúc hát...thu buồn ngàn năm...
       
      Ta - Mình, ôi quá xa xăm...
      Tình như cây lá lặng câm theo muà...
       
      Sương Anh
       
      Ngày mai nay em Sương đi thiệt rồi, cầu mong anh Tóc, anh Ja cùng anh trai ở lại vui khoẻ và hồn thơ lai láng nhiều hơn nuã nha...[sm=kissing.gif]
       
        hoangnguyen6889

        • Số bài : 1099
        • Điểm: 0
        • Điểm thưởng : 0
        • Từ: 13.04.2007
        • Nơi: Haiphong, Việt nam
        • Trạng thái: offline
        RE: Thơ rơi 24.11.2009 11:17:35 (permalink)
        0

        Trích đoạn: SuongAnh



        LẶNG  THINH  VỚI  MÙA...



        Hôm qua lá đã rơi rồi
        Bỏ cây trơ nhánh giữa trời gió đông
        Bao nhiêu thương nhớ, bằng không
        Bơ vơ ở lại với dòng thế gian

        Dưới chân ngập những lá vàng
        Những lời từ biệt dịu dàng còn đây
        Thế mà lá vẫn thơ ngây
        Rơi... bay theo gió giữa ngày trút mưa.

        Cành yêu tự thuở rất xưa
        Dâng bao nhựa sống nuôi vừa lá thương
        Tưởng đâu còn mãi vấn vương
        Hay đâu tạo hoá chẳng nương chút tình

        Thôi thì một kiếp phù sinh
        Lá rơi - Cây sống lặng thinh với mùa...



        Tóc nâu



        Tóc xin chào Em cưng SA, Ngừ iêu Ja và anh Hoàng Nguyên, vắng nhà hơi lâu nên... đừng buồn TN nha ! Từ Vô Đề , Không Đề , Vô thường tới Đề Vô làm TN bí quá nên dán lên LTVM ở trên... , thân chúc ông anh và hai 'người tình' ( thơ ) một tuần mới thật vui và như ý .



         
        Thu Viễn Du
         
        Ta như chiếc lá viễn du
        Bỏ cành ở lại rừng thu võ vàng
        Mai rồi đông sẽ về ngang
        Tuyết đeo khăn trắng để tang cuộc tình
         
        Trót mang một kiếp phù sinh
        Thôi thì chấp nhận yên bình lòng ta
        Vô thường cõi tục ta bà
        Đến - Đi bất chợt ai mà biết đâu
         
        Yêu thương ghét giận hờn sầu
        Rồi cũng như lá rơi mau xuống đường
        Viễn du đây đó muôn phương
        Nghêu ngao khúc hát...thu buồn ngàn năm...
         
        Ta - Mình, ôi quá xa xăm...
        Tình như cây lá lặng câm theo muà...
         
        Sương Anh
         
        Ngày mai nay em Sương đi thiệt rồi, cầu mong anh Tóc, anh Ja cùng anh trai ở lại vui khoẻ và hồn thơ lai láng nhiều hơn nuã nha...[sm=kissing.gif]



        Mùa mới...


        Hôm qua tôi đỡ lá rơi
        chẳng hề chạm đất, chạm tôi thôi người
        biết rằng tình đó chia phôi
        nên tôi chỉ đứng chờ thôi… mang về...


        Thơ rơi trăm nẻo đường quê
        lá rơi  chỉ một lối về mà thôi
        thôi thì chẳng được Thơ rơi
        thì đỡ lá rụng, ngậm ngùi còn hơn
        số mình chắc số mưa cơn
        lúc cần mưa mát, em hờn... đến ngay…

        hoangnguyen


        Huyên thuyên vài câu cho vui thôi "em gái" nhé (đã kêu là "Ông Anh" thì nghiễm nhiên mình tự nhiên trở thành Anh Trai rồi. Nhận vơ một chút cho vui.  Phá TN một chút chúc TN vui vẻ nhé. ( Chắc anh ấy OK ).  Chúc em gái Sương Anh đi chơi vui vẻ nhé.
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2009 04:45:23 bởi hoangnguyen6889 >
         
          Tóc nâu

          • Số bài : 4316
          • Điểm: 24
          • Điểm thưởng : 0
          • Từ: 01.03.2007
          • Trạng thái: offline
          RE: Thơ rơi 25.11.2009 22:42:52 (permalink)
          0




          Mùa mới...


          Hôm qua tôi đỡ lá rơi
          chẳng hề chạm đất, chạm tôi thôi người
          biết rằng tình đó chia phôi
          nên tôi chỉ đứng chờ thôi… mang về...


          Thơ rơi trăm nẻo đường quê
          lá rơi  chỉ một lối về mà thôi
          thôi thì chẳng được Thơ rơi
          thì đỡ lá rụng, ngậm ngùi còn hơn
          số mình chắc số mưa cơn
          lúc cần mưa mát, em hờn... đến ngay…

          hoangnguyen






          HƯƠNG  THU  CŨ ...


          Anh cầm chiếc lá trên tay
          Mang về cất giữ, dấu ngày còn in
          Trên thân lá đượm sắc tình
          Mặc sầu khô héo, cựa mình lá đơn.

          Anh cầm chiếc lá dỗi hờn
          Và nghe thấy những chập chờn dáng thơ
          Từng nét gân vẽ thu mơ
          Mà em đã khắc khù khờ ý vương ...

          Anh cầm chiếc lá dễ thương
          Là anh đã biết lối đường lá bay
          Lá bay mùa cuối còn đây
          Chạm vào tay nhớ, chờ ngày xuân sang ...

          Xuân ơi, chớ quá vội vàng
          Để hương thu cũ vương mang ít nhiều.
          ...
          Trên tay anh một cuối chiều
          Còn ngoan chiếc lá hắt hiu nỗi niềm ...



          Tóc nâu



          Ông anh ơi, TN xin phép ' OK ' dùm anh ấy được không vậy? . Lại mượn hình đẹp để hoạ thơ, mong rằng chủ nhân không bất bình ông anh há!!!







          <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2009 22:45:10 bởi Tóc nâu >
          Thơ rơi
          [link=http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=787518]Trang chính
           
            hoangnguyen6889

            • Số bài : 1099
            • Điểm: 0
            • Điểm thưởng : 0
            • Từ: 13.04.2007
            • Nơi: Haiphong, Việt nam
            • Trạng thái: offline
            RE: Thơ rơi 27.11.2009 07:15:40 (permalink)
            0

            Trích đoạn:
            HƯƠNG  THU  CŨ ...


            Anh cầm chiếc lá trên tay
            Mang về cất giữ, dấu ngày còn in
            Trên thân lá đượm sắc tình
            Mặc sầu khô héo, cựa mình lá đơn.

            Anh cầm chiếc lá dỗi hờn
            Và nghe thấy những chập chờn dáng thơ
            Từng nét gân vẽ thu mơ
            Mà em đã khắc khù khờ ý vương ...

            Anh cầm chiếc lá dễ thương
            Là anh đã biết lối đường lá bay
            Lá bay mùa cuối còn đây
            Chạm vào tay nhớ, chờ ngày xuân sang ...

            Xuân ơi, chớ quá vội vàng
            Để hương thu cũ vương mang ít nhiều.
            ...
            Trên tay anh một cuối chiều
            Còn ngoan chiếc lá hắt hiu nỗi niềm ...



            Tóc nâu



            Ông anh ơi, TN xin phép ' OK ' dùm anh ấy được không vậy? . Lại mượn hình đẹp để hoạ thơ, mong rằng chủ nhân không bất bình ông anh há!!!










            Nguyên chiếc…
             
            Ừ nguyên chiếc lá còn đây
            vẫn mong manh mỏng những ngày nhớ nhau
            từ khi em bước qua cầu
            để anh mòn mỏi một câu: “Em chờ, em chờ…”
             
            Thu về nguyên lá ngẩn ngơ
            mãi giữ tình cũ  để giờ chẳng phai

            việc gì phải mượn hỡi ai
            đây, xin dâng hết… để ai: Tùy dùng…
             
            hoàng nguyên
             
            Xin chào TN nhé, sắp bị la… sao mà khách sáo thế. Được người qúi dung là diễm hạnh lắm rồi, không biết trả ơn như thế nào đây… thôi làm vệ sỹ không lương cho TN nhé.
            Huyên thuyên một chút cho vui, nhớ tùy dung nhé TN ơi, chúc TN vui vẻ.


             
              hoangnguyen6889

              • Số bài : 1099
              • Điểm: 0
              • Điểm thưởng : 0
              • Từ: 13.04.2007
              • Nơi: Haiphong, Việt nam
              • Trạng thái: offline
              RE: Thơ rơi 27.11.2009 07:30:38 (permalink)
              0

              Những con đường…

              Ngày ngang em
              đóa hoa hồng ngủ quên bên cửa sổ
              rặng liễu khoe mình đung đưa trước gió
              hoa phù dung đổi mầu nhớ lúc cuối ngày…

              Những cận kề, cần hơi ấm một vòng tay
              anh xoa nhau, mong hơi xa từ em tới
              chỉ thấy xa xa, tiếng cười ai diệu vợi
              thánh thót tiếng dương cầm tấu bản Sonata đêm…

              Ánh trăng thẹn thùng gạt nhớ sang một bên
              mơ có em yêu, trong vòng tay huyền thoại
              người ở đâu, tận chân trời nào xa ngái
              cho tôi mãi chờ, muôn kiếp chẳng tàn phai…

              Những con đường cong dài tới đêm mai
              nỗi nhớ tôi ngoằn ngoèo xiêu xiêu theo từng viên ngói cổ
              ngọn nến trong đêm  cháy cạn mình vẫn cố
              chờ bóng ai về  đêm phố chẳng còn ai…

              Những con đường dài tới đêm mai
              vắng bóng em yêu, phố trở thành vô nghĩa
              anh cố nắn, cho mặt trăng thật tròn trịa
              để nhỡ đêm về, mình chẳng lạc duyên nhau…

              hoàng nguyên
               
                kimrbl

                • Số bài : 2805
                • Điểm: 9
                • Điểm thưởng : 0
                • Từ: 09.07.2008
                • Trạng thái: offline
                RE: Thơ rơi 27.11.2009 12:12:24 (permalink)
                0


                LẶNG  THINH  VỚI  MÙA...



                Hôm qua lá đã rơi rồi
                Bỏ cây trơ nhánh giữa trời gió đông
                Bao nhiêu thương nhớ, bằng không
                Bơ vơ ở lại với dòng thế gian

                Dưới chân ngập những lá vàng
                Những lời từ biệt dịu dàng còn đây
                Thế mà lá vẫn thơ ngây
                Rơi... bay theo gió giữa ngày trút mưa.

                Cành yêu tự thuở rất xưa
                Dâng bao nhựa sống nuôi vừa lá thương
                Tưởng đâu còn mãi vấn vương
                Hay đâu tạo hoá chẳng nương chút tình

                Thôi thì một kiếp phù sinh
                Lá rơi - Cây sống lặng thinh với mùa...



                Tóc nâu
                 
                 
                Cho mùa hồi sinh
                 
                Thu qua trời đất chuyển mùa
                Cành cây trơ trọi ngại đùa gió đông
                Chờ Xuân sắc nắng ấm hồng
                Nhú mầm non nhựa trong lòng sinh sôi
                 
                Cũng là một kiếp luân hồi
                Vòng quay vô tận cho đời đổi thay
                Bao lần nước mắt mặn cay
                Bao lần hạnh phúc ngất ngây bao lần
                 
                Lá vàng rụng phủ dưới thân
                Cho mai sau lá muôn phần xanh hơn
                Cây hôm nay phận cô đơn
                Ngày mai nắng sẽ ôm tròn bóng trưa
                 
                Lắt lay sống giữa nắng mưa
                Cây âm thầm đợi cho mùa hồi sinh...
                 
                kimrbl
                 
                 
                 
                 
                 






                K.N 

                nợ lòng 
                TÔI BÁN NỖI BUỒN 
                EM ĐI BƠI
                Tập làm thơ Đường 

                 
                 
                  Tóc nâu

                  • Số bài : 4316
                  • Điểm: 24
                  • Điểm thưởng : 0
                  • Từ: 01.03.2007
                  • Trạng thái: offline
                  RE: Thơ rơi 30.11.2009 17:55:29 (permalink)
                  0




                  Những con đường…


                  Ngày ngang em
                  đóa hoa hồng ngủ quên bên cửa sổ
                  rặng liễu khoe mình đung đưa trước gió
                  hoa phù dung đổi mầu nhớ lúc cuối ngày…

                  Những cận kề, cần hơi ấm một vòng tay
                  anh xoa nhau, mong hơi xa từ em tới
                  chỉ thấy xa xa, tiếng cười ai diệu vợi
                  thánh thót tiếng dương cầm tấu bản Sonata đêm…

                  Ánh trăng thẹn thùng gạt nhớ sang một bên
                  mơ có em yêu, trong vòng tay huyền thoại
                  người ở đâu, tận chân trời nào xa ngái
                  cho tôi mãi chờ, muôn kiếp chẳng tàn phai…

                  Những con đường cong dài tới đêm mai
                  nỗi nhớ tôi ngoằn ngoèo xiêu xiêu theo từng viên ngói cổ
                  ngọn nến trong đêm  cháy cạn mình vẫn cố
                  chờ bóng ai về  đêm phố chẳng còn ai…

                  Những con đường dài tới đêm mai
                  vắng bóng em yêu, phố trở thành vô nghĩa
                  anh cố nắn, cho mặt trăng thật tròn trịa
                  để nhỡ đêm về, mình chẳng lạc duyên nhau…


                  hoàng nguyên


                  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/8EBB82A2D6DB4A82AC292C19EF590868.jpg[/image]


                  MÀU  HOA  ĐĂNG ....



                  Có những nỗi buồn chẳng một sắc màu
                  Không cả những lao xao xiềng xích
                  Vậy mà như hóa chất chứa nhiều dung dịch
                  Ăn mòn dần sự cứng rắn bủa vây .

                  Lối phố em đi quen thuộc mỗi ngày
                  Từng góc nhỏ đã khắc đầy kỷ niệm
                  Như trái tim anh tự thuở nào tìm kiếm
                  Để em giấu vào chuyện phù phiếm riêng tư.

                  Nỗi nhớ mong manh, nỗi nhớ hiền từ
                  Loanh quanh mãi đường ảo hư trang trải
                  Phải chi cuộc đời không cất xây ngang trái
                  Chắc cung thành huyền thoại đẹp như thơ...

                  Anh thắp sáng lên ngọn nến đợi chờ
                  Em chợt thấy bóng giấc mơ tư thán
                  Như sáp buồn khóc thương ngày cùng tháng
                  Và cuối cùng đọng từng mảng vô tri .

                  Những con đường dài ta lạc bước đi
                  Vẫn bên tai vọng thầm thì tiếng hoa cỏ
                  Và khi trăng về... đêm nghiêng nghiêng ngó
                  Tưởng thể chưa bao giờ lại bỏ quên nhau ....

                  Phải không anh , nỗi nhớ mình... nối tiếp trước, sau
                  Để kết tụ thành hoa đăng màu thương lắm !




                  Tóc nâu



                  Dạ đâu có, tại TN thích xin phép cho đúng đạo mừ ông anh , làm vệ sĩ thì TN sẽ mắc nợ và trả chừng nào mới hết đây?!

                  Hoa Trắng ở bài trên của anh là hoa Anh Túc  của Islande ,tên riêng rất đẹp  'Brise d' été ' ( Mơn man gió hè !) dịch ra em thấy mất hay đi phần nào, nhưng tiếng Pháp nghe rất dễ thương ! Anh HN chụp hoa đẹp quá làm TN bắt đầu 'ghen' rùi nha..., tuy vẫn biết là phải học hoài huỷ !!! Có nhận môn sinh không vậy ông anh?




                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2009 17:59:25 bởi Tóc nâu >
                  Attached Image(s)
                  Thơ rơi
                  [link=http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=787518]Trang chính
                   
                    hoangnguyen6889

                    • Số bài : 1099
                    • Điểm: 0
                    • Điểm thưởng : 0
                    • Từ: 13.04.2007
                    • Nơi: Haiphong, Việt nam
                    • Trạng thái: offline
                    RE: Thơ rơi 01.12.2009 10:54:33 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: Tóc nâu


                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/8EBB82A2D6DB4A82AC292C19EF590868.jpg[/image]


                    MÀU  HOA  ĐĂNG ....



                    Có những nỗi buồn chẳng một sắc màu
                    Không cả những lao xao xiềng xích
                    Vậy mà như hóa chất chứa nhiều dung dịch
                    Ăn mòn dần sự cứng rắn bủa vây .

                    Lối phố em đi quen thuộc mỗi ngày
                    Từng góc nhỏ đã khắc đầy kỷ niệm
                    Như trái tim anh tự thuở nào tìm kiếm
                    Để em giấu vào chuyện phù phiếm riêng tư.

                    Nỗi nhớ mong manh, nỗi nhớ hiền từ
                    Loanh quanh mãi đường ảo hư trang trải
                    Phải chi cuộc đời không cất xây ngang trái
                    Chắc cung thành huyền thoại đẹp như thơ...

                    Anh thắp sáng lên ngọn nến đợi chờ
                    Em chợt thấy bóng giấc mơ tư thán
                    Như sáp buồn khóc thương ngày cùng tháng
                    Và cuối cùng đọng từng mảng vô tri .

                    Những con đường dài ta lạc bước đi
                    Vẫn bên tai vọng thầm thì tiếng hoa cỏ
                    Và khi trăng về... đêm nghiêng nghiêng ngó
                    Tưởng thể chưa bao giờ lại bỏ quên nhau ....

                    Phải không anh , nỗi nhớ mình... nối tiếp trước, sau
                    Để kết tụ thành hoa đăng màu thương lắm !




                    Tóc nâu



                    Dạ đâu có, tại TN thích xin phép cho đúng đạo mừ ông anh , làm vệ sĩ thì TN sẽ mắc nợ và trả chừng nào mới hết đây?!

                    Hoa Trắng ở bài trên của anh là hoa Anh Túc  của Islande ,tên riêng rất đẹp  'Brise d' été ' ( Mơn man gió hè !) dịch ra em thấy mất hay đi phần nào, nhưng tiếng Pháp nghe rất dễ thương ! Anh HN chụp hoa đẹp quá làm TN bắt đầu 'ghen' rùi nha..., tuy vẫn biết là phải học hoài huỷ !!! Có nhận môn sinh không vậy ông anh?





                    Nỗi nhớ mong manh, nỗi nhớ hiền từ
                    Loanh quanh mãi đường ảo hư trang trải
                    Phải chi cuộc đời không cất xây ngang trái
                    Chắc cung thành huyền thoại đẹp như thơ...
                    **
                    Ừ biết thế đời đẹp như mơ
                    nên quẩn quanh dùng câu thơ xây thành quách
                    mơ vụ sau ta được thu hoạch
                    những tình người của hai kẻ đôi nơi
                    Paris đẹp tôi lại nhớ Ô Môi
                    hoa vẫn nở những nụ cười triệu năm ấy...


                    Xin chào TN nhé, cứ khách sáo quá TN ơi. À mà khổ thật, HN nói không ai tin mới khổ chứ, hoa chụp do ống kính thôi.  Chứ HN mới chập chững mà cũng chụp cho vui thôi. Hoa này HN chỉ biết nó tên là Iceland Poppy, cảm ơn TN đã cho biết tên Việt của nó nhé. Chúc TN vui vẻ nhé.
                     
                      Tóc nâu

                      • Số bài : 4316
                      • Điểm: 24
                      • Điểm thưởng : 0
                      • Từ: 01.03.2007
                      • Trạng thái: offline
                      RE: Thơ rơi 01.12.2009 16:12:22 (permalink)
                      0
                      Cho mùa hồi sinh
                       

                      Thu qua trời đất chuyển mùa
                      Cành cây trơ trọi ngại đùa gió đông
                      Chờ Xuân sắc nắng ấm hồng
                      Nhú mầm non nhựa trong lòng sinh sôi
                       
                      Cũng là một kiếp luân hồi
                      Vòng quay vô tận cho đời đổi thay
                      Bao lần nước mắt mặn cay
                      Bao lần hạnh phúc ngất ngây bao lần
                       
                      Lá vàng rụng phủ dưới thân
                      Cho mai sau lá muôn phần xanh hơn
                      Cây hôm nay phận cô đơn
                      Ngày mai nắng sẽ ôm tròn bóng trưa
                       
                      Lắt lay sống giữa nắng mưa
                      Cây âm thầm đợi cho mùa hồi sinh...
                       

                      kimrbl

                      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/634D866DBF484E188AD235075E64494A.jpg[/image]


                      ...  RẤT   THẬT  !


                      Trên bờ vai trơ trọi
                      Khẳng khiu nhánh thân gầy
                      Giữa đất trời hôm nay
                      Tiễn thu ngày lặng vắng...

                      Ta mong chờ chút nắng
                      Thấy tuyết trắng mù rơi
                      Phủ tang một khoảnh đời
                      Tựa nấm mồ mùa hoang.

                      Đàn chim chóc ngủ ngoan
                      Với lá cành xây tổ
                      Sao riêng ta đứng đó
                      Chịu gió nào lạnh căm !

                      Ôi, thân kiếp âm thầm
                      Mỗi mùa: nhận, đưa tiễn
                      Sầu không dâng thành tiếng
                      Tuy quyến luyến tràn dâng...


                      Người bảo ta rằng Xuân
                      Sẽ bội phần hạnh phúc
                      Thêm một lần xanh ngát...
                      Nghe : rất thật, niềm tin!



                      Tóc nâu






                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2009 16:14:01 bởi Tóc nâu >
                      Attached Image(s)
                      Thơ rơi
                      [link=http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=787518]Trang chính
                       
                        Tóc nâu

                        • Số bài : 4316
                        • Điểm: 24
                        • Điểm thưởng : 0
                        • Từ: 01.03.2007
                        • Trạng thái: offline
                        RE: Thơ rơi 01.12.2009 16:21:01 (permalink)
                        0

                        Trích đoạn: hoangnguyen6889

                        Xin chào TN nhé, cứ khách sáo quá TN ơi. À mà khổ thật, HN nói không ai tin mới khổ chứ, hoa chụp do ống kính thôi.  Chứ HN mới chập chững mà cũng chụp cho vui thôi. Hoa này HN chỉ biết nó tên là Iceland Poppy, cảm ơn TN đã cho biết tên Việt của nó nhé. Chúc TN vui vẻ nhé.



                        Iceland Poppy = Pavot d' Islande : đúng là người :Anh, kẻ :Pháp
                        Dạ đúng rồi, chụp cho vui mà vậy thì chụp thiệt đương nhiên sẽ tuyệt hơn nữa! Xin cảm ơn anh HN nhiều đã cho phép TN tự do mượn xài hình ảnh nha!


                        Thơ rơi
                        [link=http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=787518]Trang chính
                         
                          Tóc nâu

                          • Số bài : 4316
                          • Điểm: 24
                          • Điểm thưởng : 0
                          • Từ: 01.03.2007
                          • Trạng thái: offline
                          RE: Thơ rơi 02.12.2009 23:19:49 (permalink)
                          0




                          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/024CAEE127BA4EDF9AC94F5533C6CC7F.jpg[/image]


                          HÌNH   NHƯ ...


                          Hình như ta đã giận thơ
                          Hờn lây qua những giấc mơ dạt dào
                          Vận từ bỗng ngã nghiêng chao
                          Tựa như thành quách đậm màu rong rêu

                          Hình như tim vỡ nhịp yêu
                          Chẳng còn cung bậc với nhiều nốt thăng
                          Đâu đây âm hưởng bổng trầm
                          Nghe sao lạc điệu giao cầm... hôm qua !

                          Hình như mặc bóng chiều tà
                          Chẳng còn rung động hồn ta ... một thời
                          Nắng rơi như thể mưa rơi
                          Lạnh lùng, sâu thẳm ... chơi vơi, não nùng.

                          Hình như tất cả hóa không
                          Vật vờ ta tựa khói lồng mây hoang
                          Chẳng còn chi để vương mang
                          Thơ ta đã chết !
                          Muộn màng...
                          ai hay ?!




                          Tóc nâu

                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2009 23:26:34 bởi Tóc nâu >
                          Attached Image(s)
                          Thơ rơi
                          [link=http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=787518]Trang chính
                           
                            Tóc nâu

                            • Số bài : 4316
                            • Điểm: 24
                            • Điểm thưởng : 0
                            • Từ: 01.03.2007
                            • Trạng thái: offline
                            RE: Thơ rơi 04.12.2009 00:13:32 (permalink)
                            0






                            Ừ biết thế đời đẹp như mơ
                            nên quẩn quanh dùng câu thơ xây thành quách
                            mơ vụ sau ta được thu hoạch
                            những tình người của hai kẻ đôi nơi
                            Paris đẹp tôi lại nhớ Ô Môi
                            hoa vẫn nở những nụ cười triệu năm ấy...



                            hoàng  nguyên

                            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/ABC2E994A3D44BBA98B062985AFB1020.jpg[/image]


                            BAO  GIỜ  XA  LẠ  ?!?


                            Và đến nghìn sau lời thơ vẫn vậy
                            Theo bóng thời gian nối dãy sông mơ
                            Bến nhớ chia đôi , ta mãi đợi chờ
                            Dẫu biết dại khờ, con tim vẫn sống...

                            Paris - trời Tây muôn đời hoa mộng
                            Đang chìm dần theo giao động hàn đông
                            Sương lạnh đêm khuya dần thấm cõi lòng
                            Và hương hoa cũ đang phai dần nét thắm !

                            Cứ mùa nào, em vẫn chờ đợi nắng
                            Sao hôm nay còn trĩu nặng mây đen
                            Phố xá thương ơi, xin thắp hoa đèn
                            Cho ngày như đêm đừng dài thêm vô vọng ...

                            Xin đến nghìn sau tình thơ lồng lộng
                            Thổi vào hồn... vơi lạc lỏng, niềm đau
                            Dù vẫn biết một ngày ta chẳng còn nhau ...
                            Ân tình cũ... !
                            Thưa, đã bao giờ xa lạ ...?!?




                            Tóc nâu


                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2009 00:15:16 bởi Tóc nâu >
                            Attached Image(s)
                            Thơ rơi
                            [link=http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=787518]Trang chính
                             
                              jacaranda

                              • Số bài : 1537
                              • Điểm: 2
                              • Điểm thưởng : 0
                              • Từ: 29.08.2007
                              • Nơi: Đồi Hoa Tím
                              • Trạng thái: offline
                              RE: Thơ rơi 04.12.2009 01:09:10 (permalink)
                              0

                              Trích đoạn: Tóc nâu





                              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/024CAEE127BA4EDF9AC94F5533C6CC7F.jpg[/image]


                              HÌNH   NHƯ ...


                              Hình như ta đã giận thơ
                              Hờn lây qua những giấc mơ dạt dào
                              Vận từ bỗng ngã nghiêng chao
                              Tựa như thành quách đậm màu rong rêu

                              Hình như tim vỡ nhịp yêu
                              Chẳng còn cung bậc với nhiều nốt thăng
                              Đâu đây âm hưởng bổng trầm
                              Nghe sao lạc điệu giao cầm... hôm qua !

                              Hình như mặc bóng chiều tà
                              Chẳng còn rung động hồn ta ... một thời
                              Nắng rơi như thể mưa rơi
                              Lạnh lùng, sâu thẳm ... chơi vơi, não nùng.

                              Hình như tất cả hóa không
                              Vật vờ ta tựa khói lồng mây hoang
                              Chẳng còn chi để vương mang
                              Thơ ta đã chết !
                              Muộn màng...
                              ai hay ?!




                              Tóc nâu



                               
                               
                               
                              Xin Người...
                               
                               
                               
                              Ta xin người chớ giận thơ
                              Để hồn lai láng bến bờ như xưa
                              Lời theo Nắng, lời theo Mưa
                              Rơi êm trên lối những trưa ta về


                              Ngày ấy Tim cứ đê mê
                              Ta về thao thức chẳng hề ngủ yên
                              Thơ tình đã kết se duyên
                              Thôi ta cứ thế ... giữ nguyên hương nồng


                              Bởi tình kết giữa hư không
                              Nên bao thương cảm ... đếm đong làm gì
                              Ai mà không lúc nghĩ suy
                              Trầm thăng cung bậc ... cũng vì quá yêu


                              Ta nghe tiếng Gió gọi chiều
                              Hồn ta rung cảm ít nhiều chơi vơi
                              Xin người đừng có buông lơi
                              Để Thơ vô tội ...
                              Rụng rơi ...
                              nỗi buồn ...



                              jacaranda
                              Con tim chỉ một không hai
                              Yêu người yêu mãi nên dài nỗi đau


                              Trang Lưu Trữ
                              Trang Chính

                              NHẬT KÝ SAU HÈ


                               
                               
                               
                                Online Bookmarks Sharing: Share/Bookmark
                                Thay đổi trang: << < ..71727374757677787980.. > >> | Trang 73 của 100 trang, bài viết từ 1081 đến 1095 trên tổng số 1500 bài trong đề mục

                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 17 bạn đọc.

                                Chú Giải và Quyền Lợi

                                • Bài Mới Đăng
                                • Không Có Bài Mới
                                • Bài Nổi Bật (có bài mới)
                                • Bài Nổi Bật (không bài mới)
                                • Khóa (có bài mới)
                                • Khóa (không có bài mới)
                                • Xem bài
                                • Đăng bài mới
                                • Trả lời bài
                                • Đăng bình chọn
                                • Bình Chọn
                                • Đánh giá các bài
                                • Có thể tự xóa bài
                                • Có thể tự xóa chủ đề
                                • Đánh giá bài viết

                                2000-2023 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9