THƠ và EM
Thơ giận Em, lần này giận ghê lắm
Thơ khóa vần, treo vận tuốt trên cao
Vượt xa hơn cánh Sao Mộng hôm nào
Nên vói mãi không làm sao tới được !
Em hờn Thơ , khép lòng sau, ý trước
Giấu cõi hồn , ngăn cấm bước chân hoang
Mây có xanh hay nắng óng lụa vàng
Thờ ơ đó , chẳng thèm màng tới nữa ...
Không chiến tranh mà lòng dâng khói lửa
Chẳng giao đầu lại chắn giữa : đường ngăn
Đâu lý do? Hay tại, bởi, là, rằng...
Thơ nơi đó_ Em đây : tìm lối thoát .
Vắng Thơ rồi, Em chỉ là bóng nhạt
Còn vắng Em, Thơ mất mát gì đâu
Triệu vạn người trao Thơ những ngọt ngào
Chắc vì thế, Thơ bao giờ thua thiệt !?!
Thơ giận Em, nhưng Em vẫn cứ viết
Ngôn ngữ Tình , Thơ sẽ biết mà thôi
Đến một ngày chẳng còn nữa thơ rơi
Có chợt nhớ, hãy đọc lời thơ cũ .
Thơ giận Em , hỏi có nghe tình tự ?
Của tiếng lòng, nhiều ví dụ mênh mang
Ví như : Thơ_Em, muôn thuở buộc ràng
Dù mai nữa lạc giữa ngàn biển Nhớ ...
Tóc nâu
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2010 05:15:50 bởi Viet duong nhan >