Vui bước quân hành.
Trích đoạn: Nguyên Thạch
Ánh thu buồn.
Ngày ấy thu buồn thưở bảy lăm.
Dáng thu vàng võ ánh trăng rằm.
Sao mai lơ lững hừng đông ảo.
Chợt thấy buồn tênh những tháng năm.
Nhớ người yêu dấu thưở thu nào.
Ngời sáng trời thu ngập rừng sao.
Ấp ủ nụ hồng hương tình đậm.
Đẹp mối duyên đầu cuộc tình trao.
Năm tháng nhớ người thu lại thu.
Người đi miên viễn biệt xa mù.
Tương tư khắc khoải niềm thu vắng.
Nghìn lá vàng rơi tiếc nhớ thu.
Thắm thoát xa người ba mấy thu.
Ngừng trôi con Nước đọng ao tù.
Cỏ úa bên đồi hoa thôi nở.
Thương tiếc dòng đời luống tàn thu.
Nguyên Thạch.
Chiều nay Lính trận về thôn Phước.
Nhưng vắng đâu người tôi mến thương.
Chia tay lần đó là ly biệt.
Ai hiểu giùm tôi ...nỗi đoạn trường...
Ước hẹn hôm nào anh có nhớ ?
"Anh đi mạnh giỏi đến khi về "
"Em nguyền chờ đợi ngày tao ngộ"
Với chiếc hôn dài...tim tái tê...
Bao năm vẫn lặng lẽ trôi qua.
Anh đi chinh chiến xa quá xa.
Đêm đêm nhìn hỏa châu soi sáng.
Thương quá...người trai giử quê nhà...
Có người con gái đứng bên sông.
Thẻ Bài đọc mãi cũng thuộc lòng.
Tên - Họ - số quân và loại máu.
Của người Lính trẻ giử non sông...
Buổi tối hôm nao buồn giã biệt.
Bầu trời lấp lánh vạn vì sao.
Anh ngước nhìn sao trời cầu nguyện.
Thanh bình mau đến...ta bên nhau...
Băng trắng thập hồng tròn nguyện ước.
Dâng trọn hồn này cho núi sông.
Mai sau có chết cho đất nước.
Danh này thôn nữ của Phước Long...
Trót làm con gái trong thời chiến.
Quyết lòng nối bước Triệu - Trưng Vương.
Xoa dịu cuộc đời bằng tất cả.
Bằng âu lo đó...với tình thương...
Hồng Sang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2007 04:10:26 bởi hongsang >
Lời thơ trên cát Quê hương.
Vạt nắng lung linh.
Tình thơ tên cát.
Nắng đem lời hát rãi khắp muôn nơi.
Giọt mưa rơi rơi
Lời thơ trên cát.
Mưa tưới cho đời vạn mối tin yêu.
Làn khói sương chiều.
Ủ thơ trên cát.
Sương ướm mần hạt nở đoá Tự do
Gió nhẹ vườn hoa.
Hương thơ trên cát.
Gió mang hương ngát ngọt dịu cho đời.
Sóng vỗ trùng khơi.
Hồn thơ trên cát.
Điệu ru biển khóc đời tị nạn buồn.
Mỏi cánh chim muôn.
Lệ thơ trên cát.
Vàng dãi thu rừng tan tác đời nhau.
Bóng tỏa hương cau.
Che thơ trên cát.
Cau làm bóng mát sự tích chung tình.
Kìa ánh bình minh.
Soi thơ trên cát.
Mặt trời đã sáng rọi khắp Quê hương.
Triệu khối tình thương.
Trải thơ trên cát.
Tình vạn nẻo đường Nhân bản bừng hương...
Nguyên Thạch.
2007 Em hát tình ca chỉ một mình. Bên hàng liễu rũ bóng lung linh. Còn anh ngắm vầng mây viễn xứ. Tận cuối trời kia biến đổi hình. Gói trọn cho nhau một nỗi niềm. Từ lâu giấu kín mãi trong tim. Yêu nhau tha thiết đành lỗi hẹn. Gọi bóng trăng thề đỉnh bình yên. Chỉ còn thân xác đành lỗi hẹn. Đợi kiếp sau này được hồi sinh. Anh hát tình ca ru em ngủ. Bên ngọn đèn hồng sáng lung linh. Anh đàn em hát đêm huyền thoại. Năm ngón tay gầy lướt phím tơ. Đưa nhau vào ngõ hồn tê dại. Để cõi lòng em bớt thẫn thờ... Hồng Sang
Đâu biết, tình em vẫn đợi chờ. Ba mươi hai năm, viết thành thơ. Tận sâu tiềm thức hằn in dấu. Tình người lính trận đẹp như mơ. Dòng đời,thoáng chốc ngã bóng câu. Tình như luống tuổi,bạc mái đầu. Khi đã trót yêu,em vẫn đợi. Tình anh,ghi khắc tận tim sâu. Tháng Tư.Oan nghiệt,lạc mất nhau. Anh đi biền biệt mãi nơi nao. Thân gái dặm trường,em hụt hẩn. Thôi đã lạc rồi.Một vì sao. Đơn côi,em trỗi bản tình ca. Ba mấy thu tàn...Xuân đã qua. Se thắt tim đau buồn vô vọng. Tơ đàn chùng điệu khúc tình ca. Nỗi niềm, đã dấu kín trong tim. Khối tình sầu muộn,tưởng lặng im. Nay trỗi cơn đau.Hương tình muộn. Đượm màu hoa vỡ máu giòng tim. Thôi ngủ đi em,ngủ đi em. Anh ru em ngủ trọn thâu đêm. Ấp ủ tình buồn bao năm đợi. Anh vá mảnh đời vá con tim. Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2007 08:29:34 bởi Nguyên Thạch >
Em xin nhớ mãi lời ru. Em ghi nhớ những chiều thu nhạt nhòa. Bàn tay gần , vói tay xa. Cụng nhau cốc rượu men ngà ngà say. Xin hẹn nhau...ở kiếp mai. Đôi ta chung bước gót hài lãng du. Ru xa....tình mãi mịt mù... Em - cây thông đứng ngàn thu đợi chờ... Hồng Sang
Ru khúc tình ca Em hát tình ca chỉ một mình.
Bên hàng liễu rũ bóng lung linh.
Còn anh mãi ngắm vầng viễn xứ.
Tận cuối trời kia biến đổi hình.
Gói trọn cho nhau một nỗi niềm.
Từ lâu giấu kín mãi trong tim.
Yêu nhau tha thiết đành lỗi hẹn.
Gọi bóng trăng thề đỉnh bình yên.
Chỉ còn thân xác đành lỗi hẹn.
Đợi kiếp sau này được hồi sinh.
Anh hát tình ca ru em ngủ.
Bên ngọn đèn hồng sáng lung linh.
Anh đàn em hát đêm huyền thoại.
Năm ngón tay gầy lướt phím tơ.
Đưa nhau vào ngõ hồn tê dại.
Để cõi lòng em bớt thẫn thờ... Đâu biết, tình em vẫn đợi chờ. Ba mươi hai năm, viết thành thơ. Tận sâu tiềm thức hằn in dấu. Tình người lính trận đẹp như mơ. Dòng đời,thoáng chốc ngã bóng câu. Tình như luống tuổi,bạc mái đầu. Khi đã trót yêu,em vẫn đợi. Tình anh,ghi khắc tận tim sâu. Tháng Tư.Oan nghiệt,lạc mất nhau. Anh đi biền biệt mãi nơi nao. Thân gái dặm trường,em hụt hẩn. Đã lạc mất rồi.Một vì sao. Đơn côi,em trỗi bản tình ca. Ba mấy thu tàn...Xuân đã qua. Se thắt tim đau buồn vô vọng. Tơ đàn chùng điệu khúc tình ca. Nỗi niềm, đã dấu kín trong tim. Khối tình sầu muộn,tưởng lặng im. Nay trỗi cơn đau.Hương tình muộn. Đượm màu hoa vỡ máu giòng tim. Thôi ngủ đi em,ngủ đi em. Anh ru em ngủ trọn thâu đêm. Ấp ủ tình buồn bao năm đợi. Vá lại mảnh đời vá con tim... Hồng Sang -Nguyên Thạch R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2007 22:12:13 bởi Viet duong nhan >
Quê Hương nghiệt ngã tháng năm. Tháng Tư. Mòn mỏi xanh xao. Ai đem nhốt Nước chìm vào tang thương. Người đi. Người nhớ. Vấn vươn. Bỏ cây cột điện bên đường buồn hiu. Tháng Năm. Tần tảo chợ chiều. Gạo hàng quốc cấm. Hẩm hiu bo mì. Tháng Sáu. Trăng ngập sầu bi. Giao mùa thu đến hè thì chậm qua. Mùa thu. Lê bước không nhà. Nhìn màu cờ đỏ. Sơn hà lệ ngâu. Đoàn quân chiến thắng tim đau. Vô đây mới ngỡ sang giàu miền Nam. Tháng Tám. Còn chút gió nam. Chong thuyền vượt biển đi tìm Tự do. Tháng Mười. Sóng lớn gió to. Đâu bằng quê mẹ nỗi lo hãi hùng. Người đi kẻ ở nhớ nhung. Nuối lòng nhìn lại chập chùng Quê hương. Một lòng hận. Một niềm thương. Từ nay chia cách phố phường thân yêu. Mười một. Mưa đổ thật nhiều. Mười hai. Nhớ Tết khóc chiều tha hương. Tháng nào. Cũng gợi niềm thương. Đầy mười hai tháng nhiễu nhương quê nhà. Quê nhà giờ đã quá xa. Khuất trong cánh nhạn xót xa u buồn. Tình nhà. Nợ Nước. Chưa vuông. Âm vang thánh thót tiếng chuông gọi lòng. Ai chờ. Ai đợi. Ai trông. Tự do đâu phải cho không mà chờ. Góp tay chung một bóng cờ. Chung nhau xây dựng giấc mơ. Khải hoàn. Nguyên Thạch. Mùa chiến đấu. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2007 19:37:47 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: Nguyên Thạch
Quê Hương nghiệt ngã tháng năm.
Tháng Tư.
Mòn mỏi xanh xao.
Ai đem nhốt Nước chìm vào tang thương.
Người đi.
Người nhớ.
Vấn vươn.
Bỏ cây cột điện bên đường buồn hiu.
Tháng Năm.
Tần tảo chợ chiều.
Gạo hàng quốc cấm.
Hẩm hiu bo mì.
Tháng Sáu.
Trăng ngập sầu bi.
Giao mùa thu đến hè thì chậm qua.
Mùa thu.
Lê bước không nhà.
Nhìn màu cờ đỏ.
Sơn hà lệ ngâu.
Đoàn quân chiến thắng tim đau.
Vô đây mới ngỡ sang giàu miền Nam.
Tháng Tám.
Còn chút gió nam.
Chong thuyền vượt biển đi tìm Tự do.
Tháng Mười.
Sóng lớn gió to.
Đâu bằng quê mẹ nỗi lo hãi hùng.
Người đi kẻ ở nhớ nhung.
Nuối lòng nhìn lại chập chùng Quê hương.
Một lòng hận.
Một niềm thương.
Từ nay chia cách phố phường thân yêu.
Mười một.
Mưa đổ thật nhiều.
Mười hai.
Nhớ Tết khóc chiều tha hương.
Tháng nào.
Cũng gợi niềm thương.
Đầy mười hai tháng nhiễu nhương quê nhà.
Quê nhà giờ đã quá xa.
Khuất trong cánh nhạn xót xa u buồn.
Tình nhà.
Nợ Nước.
Chưa vuông.
Âm vang thánh thót tiếng chuông gọi lòng.
Ai chờ.
Ai đợi.
Ai trông.
Tự do đâu phải cho không mà chờ.
Góp tay chung một bóng cờ.
Chung nhau xây dựng giấc mơ.
Khải hoàn.
Nguyên Thạch.
Mùa chiến đấu.
Mậu Thân sáu tám tết xa xưa.
Đau thương biết mấy nói sao vừa.
Cửa nát , nhà tan , người ngã gục.
Toàn dân nước Việt...khóc như mưa...
Mùa hè đỏ lửa năm bảy hai.
Lại thêm lần nữa vướng chông gai.
Máu đổ thây người phơi lớp lớp.
Dân tộc Việt Nam...lắm đọa đày...
Rồi đến mùa Xuân năm bảy lăm.
Xuân đến mà sao lòng lạnh căm.
Giặc lại tràn về trên khắp chốn.
Người Dân nước Việt...khóc âm thầm...
Bỏ nhà , bỏ cửa tay dắt nhau.
Chạy đi mà không biết về đâu ?
Giữa đường gục chết nằm phơi xác.
Ba mươi tháng tư...nỗi thảm sầu...
Người đi , người chết giữa Biển khơi.
Người ở , xiềng gông xích lại rồi.
Mười năm tăm tối ngồi trong ngục.
Vợ trẻ , con thơ...luống ngậm ngùi...
Hồng Sang
Trích đoạn: Nguyên Thạch
Quê Hương nghiệt ngã tháng năm.
Tháng Tư.
Mòn mỏi xanh xao.
Ai đem nhốt Nước chìm vào tang thương.
Người đi.
Người nhớ.
Vấn vươn.
Bỏ cây cột điện bên đường buồn hiu.
Tháng Năm.
Tần tảo chợ chiều.
Gạo hàng quốc cấm.
Hẩm hiu bo mì.
Tháng Sáu.
Trăng ngập sầu bi.
Giao mùa thu đến hè thì chậm qua.
Mùa thu.
Lê bước không nhà.
Nhìn màu cờ đỏ.
Sơn hà lệ ngâu.
Đoàn quân chiến thắng tim đau.
Vô đây mới ngỡ sang giàu miền Nam.
Tháng Tám.
Còn chút gió nam.
Chong thuyền vượt biển đi tìm Tự do.
Tháng Mười.
Sóng lớn gió to.
Đâu bằng quê mẹ nỗi lo hãi hùng.
Người đi kẻ ở nhớ nhung.
Nuối lòng nhìn lại chập chùng Quê hương.
Một lòng hận.
Một niềm thương.
Từ nay chia cách phố phường thân yêu.
Mười một.
Mưa đổ thật nhiều.
Mười hai.
Nhớ Tết khóc chiều tha hương.
Tháng nào.
Cũng gợi niềm thương.
Đầy mười hai tháng nhiễu nhương quê nhà.
Quê nhà giờ đã quá xa.
Khuất trong cánh nhạn xót xa u buồn.
Tình nhà.
Nợ Nước.
Chưa vuông.
Âm vang thánh thót tiếng chuông gọi lòng.
Ai chờ.
Ai đợi.
Ai trông.
Tự do đâu phải cho không mà chờ.
Góp tay chung một bóng cờ.
Chung nhau xây dựng giấc mơ.
Khải hoàn.
Nguyên Thạch.
Mùa chiến đấu.
R
Dặm ngàn mù mịt khói sương.
Đêm đêm gối mộng tình vương vấn sầu.
Giờ này anh ở nơi đâu?
Sao khuya vội tắt giữa bầu mênh mông.
Đêm thương ngày nhớ ngóng trông.
Tim rơi nước mắt long dòng con tim.
Tâm tư dằn dặt từng đêm.
Dấu mòn bước mỏi tìm bên Tây Lầu.
Thơ Anh...ngọn nến xuyên sâu.
Đâm xuyên qua trái tim đau một người.
Lời buồn rót mãi khôn nguôi.
Dâng tràn nhung nhớ cảnh đời đêm đen...
Hồng Sang
Nỗi Lòng Chinh Phụ. ( Gởi HS) Em ơi. Ở lại nuôi con. Dầm sương dãi nắng héo hon thân gầy. Anh đi. Khuất nẻo chân mây. Nước non nợ trả. Sum vầy hẹn sau. Mưa rơi... Lất phất niềm đau. Dây trầu uốn lượn thân cau chung tình. Anh đi. Em ở một mình Vui cùng đàn trẻ xẻ tình với cha. Cha con trọn nghĩa Nước Nhà. Làm trai nợ Nước Sơn hà góp tay. Thương em. Cô lẽ đong đầy. Mảnh đời oan nghiệt. Dạn dầy gió sương. Đào tơ. Liễu yếu. Bụi đường. Lạc thân giữa chốn phố phường đông vui. Chợ đời đông đảo bao nhiêu. Hồn em tràn ngập cô liêu đơn phòng. Nỗi đau tơi tã... Nhớ chồng. Đêm đêm hiện hữu tình hồng xa xưa. Hồn ai. Vất vưỡn sông tương. Hồn ai tìm dấu phố phường năm xưa. Rức ray nỗi nhớ sao vừa. Đan tay hoà nhịp bóng dừa hương cau. Gót đời anh nỡ. Bước mau. Để em lầm lũi chao đao bước sầu. Nâng niu mãi mối duyên đầu. Nguyện anh. Ban chút nhiệm mầu thời gian. Đời này ngắn hợp dài tan. Đợi em. Chung bước suối vàng. Thiên thu. Nguyên Thạch.
2007.
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2007 04:46:26 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: Nguyên Thạch
Nỗi Lòng Chinh Phụ.
( Gởi HS)
Em ơi.
Ở lại nuôi con.
Dầm sương dãi nắng héo hon thân gầy.
Anh đi.
Khuất nẻo chân mây.
Nước non nợ trả.
Sum vầy hẹn sau.
Mưa rơi...
Lất phất niềm đau.
Dây trầu uốn lượn thân cau chung tình.
Anh đi.
Em ở một mình
Vui cùng đàn trẻ xẻ tình với cha.
Cha con trọn nghĩa Nước Nhà.
Làm trai nợ Nước Sơn hà góp tay.
Thương em.
Cô lẽ đong đầy.
Mảnh đời oan nghiệt.
Dạn dầy gió sương.
Đào tơ.
Liễu yếu.
Bụi đường.
Lạc thân giữa chốn phố phường đông vui.
Chợ đời đông đảo bao nhiêu.
Hồn em tràn ngập cô liêu đơn phòng.
Nỗi đau tơi tã...
Nhớ chồng.
Đêm đêm hiện hữu tình hồng xa xưa.
Hồn ai.
Vất vưỡn sông tương.
Hồn ai tìm dấu phố phường năm xưa.
Rức ray nỗi nhớ sao vừa.
Đan tay hoà nhịp bóng dừa hương cau.
Gót đời anh nỡ.
Bước mau.
Để em lầm lũi chao đao bước sầu.
Nâng niu mãi mối duyên đầu.
Nguyện anh.
Ban chút nhiệm mầu thời gian.
Đời này ngắn hợp dài tan.
Đợi em.
Chung bước suối vàng.
Thiên thu.
Nguyên Thạch.
2007.
R
Nghẹn Ngào
Đừng hẹn chi nhau ở kiếp sau.
Sợ quá đi anh , nắng nhạt mầu.
Đừng để thơ em lời ru hận.
Thầm khóc một người xót xa đau.
Nếu như ta cứ mãi xa nhau.
Thơ em sẽ chép vạn chương sầu.
Hồn thơ không còn ru anh nữa.
Em giấu trong lòng một nỗi đau.
Đừng nhắc chuyện xưa...thêm nghẹn ngào.
Trời ơi ! chẳng biết nói làm sao.
Nghe chừng mưa bão trong tim lạnh.
Ai có thấu chăng...lệ cứ trào...
Hồng Sang
Nỗi lòng chinh phụ 2.
( Gởi HS )
Đỉnh gió hú. Chiều xưa mưa tầm tã.
Thầm tiễn người phút từ giã ra đi.
Xác thân anh gói ấm bởi Quốc kỳ.
Tròn nợ Nước.
Là xong anh đã trả. Đỉnh gió hú .
Đêm xưa mưa lã chã.
Người tiễn người từ giã ra đi.
Riêng một người ngất lịm.
Buổi biệt ly.
Hồn điên dại.
Lúc phân kỳ vĩnh biệt.
Đỉnh gió hú.
Đêm xưa ai nào biết.
Quả phụ âm thầm đầu chít khăn tang.
Người ra đi.
Hay còn đó.
Ngỡ ngàng.
Cười hoang dại trộn hai hàng đẫm lệ.
Bãi tha ma đêm xưa trăng lưởi liềm tàn trễ.
Nàng lầm bầm như chuyện kể.
Ai nghe.
Loài côn trùng nỉ non pha tiếng hoảng chim le.
Nhạc đưa tiễn .
Chuyến xe đời lần cuối.
Đêm ma quái.
Ánh trăng tà đỉnh núi.
Người cấu cào múi đất hãy còn tươi.
Anh yêu ơi .
Anh yêu ơi...
Trăng mờ dần mây vất vưỡn bóng ma trơi.
Sương ấp ủ một bóng đời sầu não.
Tấm thân gầy.
Lê gót chân thiểu não.
Đi về đâu.
Đời hoang ảo.
Biết về đâu.
Huyệt sâu ôm đất.
Gục mái đầu.
Nức nở hơi tàn hụt hẫn chỉ một câu.
Anh ở đâu anh ở đâu.
Xin hãy trở về mau.
Người chinh phụ ươm nỗi đau từ dạo ấy...
Nguyên Thạch.
2007. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.06.2007 01:02:42 bởi Viet duong nhan >
Điệp khúc Quê hương. Mậu Thân sáu tám tết xa xưa.
Đau thương biết mấy nói sao vừa.
Cửa nát , nhà tan , người ngã gục.
Toàn dân nước Việt...khóc như mưa...
Mùa hè đỏ lửa năm bảy hai.
Lại thêm lần nữa vướng chông gai.
Máu đổ thây người phơi lớp lớp.
Dân tộc Việt Nam...lắm đọa đày...
Rồi đến mùa Xuân năm bảy lăm.
Xuân đến mà sao lòng lạnh căm.
Giặc lại tràn về trên khắp chốn.
Người Dân nước Việt...khóc âm thầm...
Bỏ nhà , bỏ cửa tay dắt nhau.
Chạy đi mà không biết về đâu ?
Giữa đường gục chết nằm phơi xác.
Ba mươi tháng tư...nỗi thảm sầu...
Người đi , người chết giữa Biển khơi.
Người ở , xiềng gông xích lại rồi.
Mười năm tăm tối ngồi trong ngục.
Vợ trẻ , con thơ...luống ngậm ngùi...
Tháng Tư.
Mòn mỏi xanh xao.
Ai đem nhốt Nước chìm vào tang thương.
Người đi.
Người nhớ.
Vấn vươn.
Bỏ cây cột điện bên đường buồn hiu.
Tháng Năm.
Tần tảo chợ chiều.
Gạo hàng quốc cấm.
Hẩm hiu bo mì.
Tháng Sáu.
Trăng ngập sầu bi.
Giao mùa thu đến hè thì chậm qua.
Mùa thu.
Lê bước không nhà.
Nhìn màu cờ đỏ.
Sơn hà lệ ngâu.
Đoàn quân chiến thắng tim đau.
Vô đây mới ngỡ sang giàu miền Nam.
Tháng Tám.
Còn chút gió nam.
Chong thuyền vượt biển đi tìm Tự do.
Tháng Mười.
Sóng lớn gió to.
Đâu bằng quê mẹ nỗi lo hãi hùng.
Người đi kẻ ở nhớ nhung.
Nuối lòng nhìn lại chập chùng Quê hương.
Một lòng hận.
Một niềm thương.
Từ nay chia cách phố phường thân yêu.
Mười một.
Mưa đổ thật nhiều.
Mười hai.
Nhớ Tết khóc chiều tha hương.
Tháng nào.
Cũng gợi niềm thương.
Đầy mười hai tháng nhiễu nhương quê nhà.
Quê nhà giờ đã quá xa.
Khuất trong cánh nhạn xót xa u buồn.
Tình nhà.
Nợ Nước.
Chưa vuông.
Âm vang thánh thót tiếng chuông gọi lòng.
Ai chờ.
Ai đợi.
Ai trông.
Tự do đâu phải cho không mà chờ.
Góp tay chung một bóng cờ.
Chung nhau xây dựng giấc mơ.
Khải hoàn. Hồng Sang - Nguyên Thạch. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2007 21:15:35 bởi Viet duong nhan >
Nỗi lòng chinh phụ 3 ( Gởi HS ) Tháng bảy tình ngâu. Bóng anh đâu chẳng thấy. Ba mươi bảy năm rồi. Tình ấy tưởng nằm im. Mối duyên đầu khoả lấp trọn con tim. Ba mươi bảy năm. Nay tìm về đỉnh gió. Đỉnh gió hú rêu phong mồ còn đó. Chuổi lá vàng bên mộ gió đong đưa. Lá thu ơi. Đau xót mấy cho vừa. Người thiếu phụ luống tuổi vàng lá rụng. Đỉnh gió hú chiều thu lòng người mông lung rời rã. Cơn mưa phùn gợi dây cả niềm đau. Ba mươi mấy thu tàn. Chăn gối đã xa nhau. Những cứ tưởng mới ngày nào dệt mộng. Cõi thăng trầm. Chốn hồ sâu biển rộng. Đời chênh vênh. Đầy giông bão gió mưa. Gom nhặt mấy cũng không vừa thống khổ. Ba mươi mấy năm thuyền chao đao không bến đổ. Kéo lê đời. Tiềm thức vỗ niềm vui. Đã qua rồi thời con gái xuân tươi. Nàng gói trọn gởi cho người yêu dấu. Tim giá buốt chợ đời nào ai thấu. Ai vỗ về từng cào cấu cơn đau. Một lần thôi đời con gái. Xuân trao. Mặc vĩnh viễn áo tím màu chung thuỷ. Cõi trần ai hởi ai người tri kỷ. Ấy có người vợ chiến sĩ vô danh. Mộ phần ơi đêm nay chỉ mình em thức đợi tàn canh. Như thưở đợi gót quân hành biền biệt. Bãi tha ma đêm nay chỉ mình em đơn chiếc. Khóc đời anh. Thương tiếc tuổi hồng qua. Nằm bên anh ôi hạnh phúc thiết tha. Em mong gởi chút mặn mà hương tình cũ. Anh đã khuất nhưng dư âm vẫn còn như mùa thu quyến rũ. Chăn hương nồng xin phủ kín lấy đời nhau. Đỉnh gió hú đêm nay. Ôi ngời sáng một vì sao. Người chinh phụ vẫn dạt dào mong đợi. Nguyên Thạch. Tháng Bảy 2007. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2007 21:25:11 bởi Viet duong nhan >
Bản Giốc
Tình Em
Bản Giốc.
Quê em cách không xa.
Toán quân trấn giữ ghé qua nhà. Nhìn anh lính trận. Em cảm mến. Tuổi đời quân ngũ trạc hăm ba. Em í. Cô Mèo. Tuổi tròn trăng. Lông gà búi tóc xoắn quăn quăn. Anh đưa ánh mắt trao tình nhẹ. Trông dáng người Nam. Nét thi văn. Trăng về buôn nhỏ. Vẳng nhạc tre. Em gõ điệu lòng. Ai lắng nghe. Tiếng nhạc gợi hồn xao xuyến ấy. Anh thầm yêu trộm tiếng đàn tre. Biền biệt toán quân. Mãi cuối trời. Làm trai. Tình Nước nặng bờ vai. Em chờ. Anh lính dăm năm nữa. Nguyện kết tơ duyên. Sống trọn đời. Giặc Bắc tràn qua. Chiếm bản làng. Xác anh loang lỗ chẳng vành tang. Tập thơ tình ủ hoen màu máu. Chưa vui tình vội khối sầu mang. Trời ơi. Tình đẹp bỗng dở dang. Năm năm se mộng. Chốc vỡ tan. Trong em tình dấu thành kỷ niệm. Nhập ngũ lên đường. Cứu Giang san. Bản Giốc quê em. Cách không xa. Nhà em Bản Giốc giặc tràn qua. Cướp đi thác đẹp em hận tủi. Thù này nguyện gĩư đất quê cha. Như vậy là ai phản bội anh?. Xương chồng máu chất. Bán sao đành?. Hồn thiêng sông núi che bờ cõi. Trong có hồn anh góp sử xanh.
Nguyên Thạch.
Mùa chiến đấu.
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2007 18:25:54 bởi Viet duong nhan >
Ngập lối hoang vu. Âm vang bên nhà. Bánh vẽ thinh không. Tương lai xa xăm. Đất trời lồng lộng. Trên Quê hương nghèo. Lòng thấy hoang vu. Vần trán nhăn nheo. Chúa Phật phương nao. Bao la tội tình. Cả núi thương đau. Trẻ thơ lang thang. Đêm vùi ác mộng. Trên Quê hương nghèo. Càng thấy hoang vu. Nơi Giang sơn này. Chồng chất nợ vay. Tâm tư hao gầy. Mòn mõi xanh xao. Ngán ngao thế nhân. Bon chen lận đận. Trời đại học buồn. Nỗi hận vong nô. Tuổi sinh viên ơi. Thấy gì ngày mai?. Tương lai nhọc nhằn. Nợ trĩu đôi vai. Nhức đôi vai gầy. Làm sao gánh nổi?. Ngập khối ưu tư. Tìm lối cho đời. Ai chờ tàn canh. Mộ đời buốt lạnh. Thiên thu mưa rơi. Ngọn cờ bất hạnh. Người về mùa thu. Rừng núi âm u. Người mang về đây. Chủ nghĩa phiêu lưu. Đăng đẳng thời gian. Đời càng thấm mệt. Đường vắng hoang vu. Dày chuổi sa mù. Mẹ già chờ trông. Đàn em thơ mong. Tương lai hoài vọng. Tàn héo theo đời?. Em hãy cùng ta. Giông tố gắng qua. Tay đơm hương bông. Hoa đời nở rộng. Triệu đoá hồng tươi. Nhân bản Tự do. Nguyên Thạch. Mùa chiến đấu.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: