Trích đoạn: Phạm Không Trùng
Thức cùng em
Một ngày nào ta chợt trôi theo thơ
Tìm vu vơ để nhung nhớ đợi chờ
Buồn để vui, nhớ để tim ấm lại
Không trách mình, chẳng trách kẻ thờ ơ
Sao vẫn buồn khi nghe lời xa vắng
Nghe tình ai còn thăm thẳm nỗi niềm
Chuyện người ta sao tim mình trĩu nặng
Chưa ngủ thì ... thôi cứ thức cùng em
Ai thức cùng em?
Người lại đi xa miền phố thị
Để một em về với gió trăng
Đêm không ngủ được sao dài thế?
Gối đầu em chẳng phải tay anh
Ai thức cùng em nghe tiếng gió
Thì thầm gió kể chuyện ngày xưa
Em như cô bé quàng khăn đỏ
Anh là gã sói quá ngu ngơ
(Có ai biết sói vì cô bé
Đã bỏ rừng xanh xuống phố đông
Có ai biết được anh là kẻ
Si tình đệ nhất đám đàn ông ?!)
Thôi em giờ đã không còn nữa
Huyễn hoặc anh bằng cổ tích xa !
Đời cũng mòn theo trang sách cũ
Em cũng buồn theo năm tháng qua
Đêm nay ai thức cùng em nhỉ ?
Ngoài ấy trăng non lạnh cả lòng...