CÔ BÉ NGÀY XƯA
Trích đoạn: Dạ Quỳnh
Mùa Thu không bán
Có một mùa Thu
Em không đem bán
Gởi lại vào thơ
Dành riêng để tặng
Mùa Thu vàng lá
Xao xác chiều rơi
Vầng trăng vội vã
Nấp sau ngọn đồi
Em còn thơ thẩn
Nhặt nắng chiều vương
Kết thành chăn ấm
Anh cần ... mua không?
Bến sông trăng cũ
Anh cần mua không ?
Vầng trăng như phủ
Tơ vàng mênh mông
Khai trường tháng chín
Xỏa tóc thề bay
Dịu dàng áo trắng
Em về với ... mây
Trong trang giáo án
Có mùi lá sen
Ngọt ngào hương cốm
Anh cần ... mua không ?
Thôi không đùa nữa
Chỉ một mùa thu
Dành riêng cho nhỏ
Không cần ... anh mua !
Đừng bán mùa thu Mùa thu mưa ngâu
Gợi nhớ gợi sầu
Gió buồn hiu hắt
Anh chẳng mua đâu! Không mua mà có
Lá vàng lá đỏ
Cứ nhuộm mùa thu
Cho chiều trăn trở Thu của đất trời
Đã bao mùa rồi
Đâu có ai bán
Mùa thu vẫn trôi Mùa thu của em
Có cốm, có sen
Xa xôi vời vợi
Gửi vào được chăng? Nếu mà em tặng
Anh đón thu vào
Lá sẽ thêm màu
Phố phường thêm nắng Nhớ nghe, đừng bán
Anh sẽ tìm trăng
Tìm nắng mơ màng
Mùa thu của nhỏ
Trích đoạn: Phạm Không Trùng
Trích đoạn: Dạ Quỳnh
Mùa Thu không bán
Có một mùa Thu
Em không đem bán
Gởi lại vào thơ
Dành riêng để tặng
Mùa Thu vàng lá
Xao xác chiều rơi
Vầng trăng vội vã
Nấp sau ngọn đồi
Em còn thơ thẩn
Nhặt nắng chiều vương
Kết thành chăn ấm
Anh cần ... mua không?
Bến sông trăng cũ
Anh cần mua không ?
Vầng trăng như phủ
Tơ vàng mênh mông
Khai trường tháng chín
Xỏa tóc thề bay
Dịu dàng áo trắng
Em về với ... mây
Trong trang giáo án
Có mùi lá sen
Ngọt ngào hương cốm
Anh cần ... mua không ?
Thôi không đùa nữa
Chỉ một mùa thu
Dành riêng cho nhỏ
Không cần ... anh mua !
Đừng bán mùa thu
Mùa thu mưa ngâu
Gợi nhớ gợi sầu
Gió buồn hiu hắt
Anh chẳng mua đâu!
Không mua mà có
Lá vàng lá đỏ
Cứ nhuộm mùa thu
Cho chiều trăn trở
Thu của đất trời
Đã bao mùa rồi
Đâu có ai bán
Mùa thu vẫn trôi
Mùa thu của em
Có cốm, có sen
Xa xôi vời vợi
Gửi vào được chăng?
Nếu mà em tặng
Anh đón thu vào
Lá sẽ thêm màu
Phố phường thêm nắng
Nhớ nghe, đừng bán
Anh sẽ tìm trăng
Tìm nắng mơ màng
Mùa thu của nhỏ
Mùa thu ở lại Em là mùa Thu
Dịu dàng hương cốm
Xôn xao vạt nắng
Áo lụa vờn bay
Anh về qua đây
Chiều vương mây phủ
Mùa Thu chín đỏ
Trái hồng trên cây
Có chút men say
Trong lời nhắn gởi
Mùa Thu để lại
Xao xác vàng rơi
Bàng bạc mây trôi
Về nơi xa lắm
Giọt mưa bong bóng
Vỡ buồn tay em
Rồi sẽ lãng quên
Cơn mưa ngày cũ
Mùa Thu của nhỏ
Ở lại cùng ... ai ?
Có những thu vàng ta ngơ ngác Trông về phương ấy mây trôi Có những đêm thu trăng hiu hắt Nhớ về chốn ấy quê hương. Sớm mai vang tiếng trống trường Lá me xao xác bên đường ai đi Buồn vì cơn gió đưa chi Mùi hương tóc lạ để khi đêm về Tóc ai bay giữa cơn mê...... Giờ! Thôi kỉ niệm gửi về nơi mô! Mùa thu là kỉ niệm,mùa thu có cả nụ cười cả nổi buồn bã nhớ mong rười rượi.Hãy giữ lấy chút ít" hơi thu" để cuộc sống bớt đi phần nào vô vị.Đừng nỡ bán đi mùa thu bạn nhé!!!!!!(mình là thành viên mới rất vui khi được làm quen với bạn)
Trích đoạn: Dạ Quỳnh
Mùa thu ở lại
Em là mùa Thu
Dịu dàng hương cốm
Xôn xao vạt nắng
Áo lụa vờn bay
Anh về qua đây
Chiều vương mây phủ
Mùa Thu chín đỏ
Trái hồng trên cây
Có chút men say
Trong lời nhắn gởi
Mùa Thu để lại
Xao xác vàng rơi
Bàng bạc mây trôi
Về nơi xa lắm
Giọt mưa bong bóng
Vỡ buồn tay em
Rồi sẽ lãng quên
Cơn mưa ngày cũ
Mùa Thu của nhỏ
Ở lại cùng ... ai ?
Thu nhớ
Khi mưa thu buồn
Tóc mây nhớ nắng
Nhạt nhòa phố vắng
Nhỏ ngồi nhớ ai?
Màu lá dần phai
Cúc vàng chớm nở
Có ai nhớ nhỏ?
Bên trời mưa bay
Mùa thu ở lại
Ai còn nhớ ai?
Thơ còn nhớ mãi
Cứ đi tìm hoài
Tìm người không tên
Tìm nhỏ không quen
Lãng đãng
Lênh đênh
Trích đoạn: kiều thiện tâm
Có những thu vàng ta ngơ ngác
Trông về phương ấy mây trôi
Có những đêm thu trăng hiu hắt
Nhớ về chốn ấy quê hương.
Sớm mai vang tiếng trống trường
Lá me xao xác bên đường ai đi
Buồn vì cơn gió đưa chi
Mùi hương tóc lạ để khi đêm về
Tóc ai bay giữa cơn mê......
Giờ! Thôi kỉ niệm gửi về nơi mô!
Mùa thu là kỉ niệm,mùa thu có cả nụ cười cả nổi buồn bã nhớ mong rười rượi.Hãy giữ lấy chút ít" hơi thu" để cuộc sống bớt đi phần nào vô vị.Đừng nỡ bán đi mùa thu bạn nhé!!!!!!(mình là thành viên mới rất vui khi được làm quen với bạn)
Chào Kiều Thiện Tâm
Dạ Quỳnh mấy ngày nay không vào đây nên chậm tiếp đón bạn đến nhà, xin lỗi nha. Đâu có bán mùa Thu đâu, Dạ Quỳnh chỉ giả vờ rao cho "thiên hạ"... sợ chơi thôi mà. Mùa thu sẽ ở lại cùng bạn, cùng DQ và tất cả mọi người...Rất vui được quen bạn
Không bán mùa thu Thôi không bán nữa, mùa thu !
Để dành một chút sương mù tặng anh
Nhặt về từng sợi nắng hanh
Mùa xưa mây trắng trời xanh cùng Người
Thơ tình từ độ vàng rơi
Lá xao xác rụng ngậm ngùi niềm riêng
Chờ "đêm nay buồn quá, như là
chờ em trọn kiếp này
và, kiếp sau" (thơ Đức Phổ)
nhẹ nhàng em đến, đã lâu
ngoài hiên tiếng bước chân vào
hư vô
anh ngồi níu nhánh tình khô
sao không bẻ gãy để chờ...
mầm xanh !
chờ em, nắng đã vàng hanh
sao không chờ nữa
mà đành
... trắng tay ?
chờ em, đêm chuyển sang ngày
vầng trăng như rụng cho đầy
... bến sông
ngập ngừng...
anh có chờ không ?
dù mai, dù mốt ...
mặc lòng
người ta !
Trích đoạn: hoang_sa
Thu nhớ
Khi mưa thu buồn
Tóc mây nhớ nắng
Nhạt nhòa phố vắng
Nhỏ ngồi nhớ ai?
Màu lá dần phai
Cúc vàng chớm nở
Có ai nhớ nhỏ?
Bên trời mưa bay
Mùa thu ở lại
Ai còn nhớ ai?
Thơ còn nhớ mãi
Cứ đi tìm hoài
Tìm người không tên
Tìm nhỏ không quen
Lãng đãng
Lênh đênh
Tình khúc Thu Có một vàng thu để lại
Thuở em ngồi khóc trên đồi
Yêu thương xưa, thời xa ngái
Cũng đành đem gởi mây trôi
Có một ngày thu bất chợt
Bâng khuâng như đã ... yêu rồi
Làn môi chín hồng trái ngọt
Mắt long lanh ánh sao trời
Mát xanh dịu dàng trên cỏ
Khẽ khàng em nhón bàn chân
Mấy nụ hoa vàng chớm nở
Ngọt ngào ơi, ghé môi hôn
Áo lụa vàng bay trong nắng
Tóc mây vờn níu bờ vai
Một nốt nhạc trầm chợt lắng
Hình như ai đã ... yêu rồi !
Trích đoạn: Dạ Quỳnh
Tình khúc Thu
Có một vàng thu để lại
Thuở em ngồi khóc trên đồi
Yêu thương xưa, thời xa ngái
Cũng đành đem gởi mây trôi
Có một ngày thu bất chợt
Bâng khuâng như đã ... yêu rồi
Làn môi chín hồng trái ngọt
Mắt long lanh ánh sao trời
Mát xanh dịu dàng trên cỏ
Khẽ khàng em nhón bàn chân
Mấy nụ hoa vàng chớm nở
Ngọt ngào ơi, ghé môi hôn
Áo lụa vàng bay trong nắng
Tóc mây vờn níu bờ vai
Một nốt nhạc trầm chợt lắng
Hình như ai đã ... yêu rồi !
Giấc mơ thu
Lá rơi Lá rơi Lá rơi
Tiếng thu tan tác lưng trời
Giấc mơ có buồn không nhỉ?
Hình như ... vẫn hình như thôi
Rừng thu hát, Rừng thu hát
Lối cỏ chìm trong lá khô
Hương chiều từ đâu thơm ngát
Tóc nào ngào ngạt giấc mơ
Lá khô xào xạc lá khô
Có phải em bước vào thơ?
Hay gió đang tìm điệu nhạc
Cho một chiều thu mộng mơ
Mắt long lanh, khóe môi cười
Có phải ta? Có phải người
Bàn tay trong bàn tay ấm
Là mơ ... chắc là mơ thôi
Vô tình lá khẽ vỗ vai Giật mình ,thoáng mắt,Thu...!Nay đã già! Thu rồi xa quá là xa Chỉ còn ta với mình ta,thu này! chào DQ nhé!năm nay là năm cuối cấp nên tâm ko có nhiều thời gian rảnh(phải co cẳng học lu bù)nên ít thời gian ghé thăm diễn đàn.Nhưng đừng vì thế mà giận,mà quên người bạn mới này nhé! THÂN!!!!!!!!
Trích đoạn: Dạ Quỳnh
Trích đoạn: hoang_sa
Thu nhớ
Khi mưa thu buồn
Tóc mây nhớ nắng
Nhạt nhòa phố vắng
Nhỏ ngồi nhớ ai?
Màu lá dần phai
Cúc vàng chớm nở
Có ai nhớ nhỏ?
Bên trời mưa bay
Mùa thu ở lại
Ai còn nhớ ai?
Thơ còn nhớ mãi
Cứ đi tìm hoài
Tìm người không tên
Tìm nhỏ không quen
Lãng đãng
Lênh đênh
Tình khúc Thu
Có một vàng thu để lại
Thuở em ngồi khóc trên đồi
Yêu thương xưa, thời xa ngái
Cũng đành đem gởi mây trôi
Có một ngày thu bất chợt
Bâng khuâng như đã ... yêu rồi
Làn môi chín hồng trái ngọt
Mắt long lanh ánh sao trời
Mát xanh dịu dàng trên cỏ
Khẽ khàng em nhón bàn chân
Mấy nụ hoa vàng chớm nở
Ngọt ngào ơi, ghé môi hôn
Áo lụa vàng bay trong nắng
Tóc mây vờn níu bờ vai
Một nốt nhạc trầm chợt lắng
Hình như ai đã ... yêu rồi !
Có một ngày thu bất chợt Nắng về quấn quít bên tôi Có tý sắc màu Yêu Quái Vàng ươm cả áng mây trời Lá buồn rụng đậu trên vai Giật mình nhớ mùa thu củ Muốn níu tà trăng lại hỏi Đêm nào hoa nở , Quỳnh ơi ! Quãng Nhẫn
Trích đoạn: Quãng Nhẫn
Có một ngày thu bất chợt
Nắng về quấn quít bên tôi
Có tý sắc màu Yêu Quái
Vàng ươm cả áng mây trời
Lá buồn rụng đậu trên vai
Giật mình nhớ mùa thu củ
Muốn níu tà trăng lại hỏi
Đêm nào hoa nở , Quỳnh ơi !
Quãng Nhẫn
Hỏi người
Là ai sao mà quen quá ?
Nơi nào ta gặp người ơi
Cõi thơ mơ hồ vội vã
Một lần yêu quái dạo chơi
Muốn níu tà trăng khẻ hỏi
Cái lần Quỳnh nở năm xưa
Cỏ hoang lưng đồi bối rối
Có phải là người hay... mơ ?
Cổ tích cho tuổi ba mươi Tuổi ba mươi...
Em không còn là trẻ nhỏ
Sao vẫn ngủ quên hoài trên đôi cánh Peter
Nàng tiên cá ru biển chiều sóng hát
Hoàng hôn về bát ngát
Cánh buồm ơi, đỏ thắm giấc mơ xưa
Tuổi ba mươi ...
Thời gian trôi vội quá
... đến không ngờ
Em đánh mất tuổi thơ
mà ngỡ mình vẫn có
Cô bé ngày xưa quàng khăn đỏ
Rong chơi cùng gã sói cô đơn
giọt nước mắt tủi hờn
có những lần âm thầm rơi ướt má
................
Tuổi ba mươi hối hả
nửa chừng xuân ngần ngại
bóng mùa Thu
Cổ tích ơi, xa khuất giữa sương mù
Sao vẫn muốn kéo mây về đan áo
Sao vẫn thấy bồng bềnh
trong hư ảo
có chiếc chổi thần và cậu bé Harry
có Alice trong xứ sở diệu kỳ
và có Anh
... trong cuộc đời
rất ... thật !
Thứ Tư, 19/9/2007 - 10:19:47 PM
Sắp hết 30, chuẩn bị sang 31 rồi đó, Dạ Quỳnh ơi
Chúa Trời ở tận trên cao
Nhờ anh gửi tặng đêm sao cho Quỳnh
Nhớ Cần Thơ
Có một lần con qua bắc Cần Thơ
Ngày 20 tuổi theo chồng về thăm quê mẹ
Sao nhớ quá cái thời non trẻ
Cái thời ngu ngơ, đằm thắm yêu người
Đã 10 năm lâu lắm mẹ ơi
Con dại dột xảy chân chênh vênh bờ vực thẳm
Mẹ nơi ấy chắc trách con nhiều lắm
Phận đàn bà nhẹ quá trái tim yêu
Đọc bài thơ của chú, khóc trong chiều
Thương nhớ quá bắc Cần Thơ, dòng sông Hậu
Anh chẳng biết có nhớ em mùa nước nổi
Nhớ cô gái miền Đông lần đầu tiên ngơ ngác đất miền Tây
Em về làm dâu, tuổi chỉ mới 20
Cái con cá rô còn không biết làm sao chiên cho giòn lớp vẩy
Nước phù sa đục ngầu nên ngại ngần biết mấy
Đứng nhìn hoài mà chẳng dám rửa chân
Cái lần xuống đò sang thăm Ông Cóc* bên sông
Em lúng túng níu anh cùng té nhào xuống nước
Cần Thơ ơi bây giờ không đến được
Có xa đâu, sao hun hút mây ngàn
Đọc bài thơ của chú chợt bàng hoàng
Con giờ đã 30, buồn thiếu phụ
Nắng cũng ngã sang bờ kia sông Hậu
Mà sao thương nhớ quá một Ninh Kiều
Lâu lắm Quỳnh mới về lại cõi thơ này, nơi xưa ơi là xưa có một cô công chúa út ngồi trên bờ cát thả tóc dài trôi theo sóng biếc, miên man điệu hát nhân ngư sầu muộn, rớt những giọt long lanh vào lòng biển khơi mặn đắng. Hồi đó công chúa còn trẻ lắm, ngây ngô lắm. Bây giờ, thoắt mà đã gần 6 năm, 6 năm thiệt quá dài cho một đời thiếu nữ, để thiếu nữ hóa thành thiếu phụ, để thiếu phụ trở thành cô phụ, lão phụ gì gì đó. Thiệt tình bây giờ Quỳnh thấy mình già quá chừng già, so với một Quỳnh xưa ngày ngơ ngác bước vô đây, chọn avatar là cô cún con chớp chớp mắt xoe tròn.
May sao, Quỳnh vẫn nhớ username và password. Quỳnh sẽ về lại đây, dù người quen năm xưa giờ đã mịt mù tăm cá. Dù hoàng tử ơi, cuối cùng thì hoàng tử đã nói yêu em, đã trao tặng em nhiều nụ hôn cháy bỏng, đã chạm vào em bằng tất cả đam mê, nhưng sao tận cùng tâm thức, em vẫn tự hỏi lòng "Có thiệt là hoàng tử yêu em không?"
Quỳnh về đây, anh không hay biết. Quỳnh cũng sẽ không nói cho anh biết đâu, cũng chẳng báo với bạn bè xưa nữa. Quỳnh về, như một lần sóng biển đưa linh hồn công chúa út trôi giạt, ghé vào đây, mai rồi lại trôi xa. Vô định.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: