Ừ muội thấy chiều nay trời thêm lạnh
Nếu lạnh huynh ơi, khoác áo vào
Ừ muội biết tình gây bao luyến tiếc
Nhưng cho đi, ai lấy lại bao giờ!
Mùa thu này huynh một mình cất bước
Qua mùa đông ắt hẳn đã khác rồi
Thu năm này rồi Thu năm tới
Đông năm nay rồi tới đông sau
Huynh có biết thời gian là thần dược
Chữa lành vết thương rồi xoa dịu oán thù
Tạo ra nụ cười để mang đến niềm tin?
Huynh đâu thể xem thường tạo hóa
Thu chưa đi đã vội ngóng đông về
Và ái tình khi xưa cũng vậy
Vết thương lòng cần phải được chữa xong
Để con tim có thể yêu trở lại
Yêu hết mình, yêu tha thiết mới là yêu
Còn mong muốn có thêm người yêu mới
E chỉ là tranh đấu với hận lòng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2004 01:53:54 bởi hellomy9 >