Về Giữa Bạn Bè
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 7 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 93 bài trong đề mục
HuynhNgocDieu 26.05.2007 20:33:53 (permalink)
0
Lại Tìm Về
 
**tặng NHT**

Nhớ nhau ta lại tìm về
Nhớ nhau ta lại thơ đề họa thơ
Nếu đời là mộng là mơ
Tri âm là nhgĩa là thơ là tình
Quê người nhân ngãi mần thinh
Có chăng cũng chỉ là mình với ta
Còn cầu Ô Thước bao xa
Cũng không ngăn nỗi lối ta tìm về
Chung tình một mảnh hồn quê
Thâm sâu như điệu xàng xê xuân tình
Quê người dù đẹp dù xinh
Cũng không thay thế bóng hình ngày xưa
Con đường Thành Thái trời mưa
Bến xe Lục Tỉnh mình đưa ai về
Hàng còng lá phủ xum xuê
Giảng đường khoa học lối về tương lai
Thương cho năm tháng miệt mài
Tóc xanh giờ cũng oằn vai rã rời
Thanh xuân nhìn lại khoảng đời
Đắng cay pha lẫn nụ cười hồn nhiên
Ngổn ngang những nỗi ưu phiền
Nhớ nhau thuở ấy thần tiên tìm "dìa"
Nhớ nhau ta lại thơ đề

Huỳnh Ngọc Diêu, France
#16
    HuynhNgocDieu 26.05.2007 20:36:22 (permalink)
    0


    #17
      HuynhNgocDieu 26.05.2007 20:42:32 (permalink)
      0
       
       
       
                                  

                             
               
       
       
       
      MƯA CẦU BẮC            TRƯA CẦU BẮC

         
            Ta về qua cầu bắc                                              Trưa về qua cầu bắc
          Cơn mưa ướt mái đầu                                    Cơn nắng đốt thiêu người
            Chiếc dù nhỏ che nhau                                    Gặp nhau mỉm miệng cười
          Ngoài trời sông nước lạnh                              Con tay bồng tay ẫm
            Bao nhiêu điều cô quạnh                                  Dòng đời trôi thăm thẳm
          Bao nhiêu nỗi cô đơn                                      Lâu lắm mới gặp nhau
            Bao cay đắng trong đời                                    Một chút gì xót đau
          Tan theo bàn tay ấm                                      Một chút gì lưu luyến
            Hoa lục bình tim tím                                          Những tháng ngày thư viện
          Trôi dạt giữa dòng sông                                  Hoa mười giờ ngoài sân
            Như cuộc tình mênh mông                              Nắng vàng cứ bâng khuâng
          Biết đâu mà trôi đến                                      Bên con đường xanh cỏ
            Khi bắc vừa cập bến                                        Một khoảng trời tuổi nhỏ
          Ai trở lại xe đò                                                Trang sách giấu bài thơ
            Ai về nẻo quanh co                                          Dòng đời tưởng như mơ

      Mà vai gầy sinh kế
          Cuộc đời là như thế                                            Ngại ngùng ta muốn kể
            Yêu nhau đâu là dễ                                      Mà cũng chẳng thành lời
          Mà nhớ đến chừng nào                                        Khi hai ngả cách rời
            Khi mái tóc bạc màu                                      Lấy ai mà chia sẻ
          Cơn mưa còn chưa dứt                                        Cuộc đời nhiều lối rẽ
            Mỗi lần qua cầu bắc                                      Như nước mang lục bình
          Là nhớ mãi cơn mưa.                                          Gặp nhau mà làm thinh.
                                                                                       

                                            Huỳnh Ngọc Diêu, France
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2007 22:51:51 bởi HuynhNgocDieu >
      #18
        HuynhNgocDieu 28.05.2007 19:40:46 (permalink)
        0







        #19
          HuynhNgocDieu 28.05.2007 19:45:58 (permalink)
          0
          TÂM TÌNH BẾN TRE
           
          Dù ở nơi nào xa rất xa
          Những ngày giáp Tết cũng chan hòa
          Bao nhiêu hình ảnh thân thương ấy
          Như máu tìm về trái tim ta
           
          Qua cầu Tân Thạch ngả ba đường
          Xuôi vùng Bình Đại biển xanh dương
          Cá tôm tài sản bao trù phú
          Chim biển đùa vui những cánh buồm
           
          Quẹo mặt đi về đất Hàm Long
          Vàng hoe gánh lúa những cánh đồng
          Cái Nứa bến đò ghe nối tiếp
          Đưa về sông cái nước mênh mông
           
          Thẳng tấp đường vào Thị Xả vui
          Biết bao hang quán tiếng reo cười
          Những tô hủ tiếu bên đường phố
          Gợi nhớ làm sao một khoảng đời
           
          Xe lôi chầm chậm dưới hàng dương
          Nhớ bến xe lam ở cạnh đường
          Đời ta mấy đợi đưa và tiển
          Nhạc khúc ngày xưa vẫn vấn vương
           
          Chầm chậm đi qua cầu cái cối
          Nhìn dòng sông chảy nước bình yên
          Từng đám lục bình trôi man mác
          Be6’n xuân ngày tết vui đi tìm
           
          Theo chuyến đò nào để tới nhau ?
          Thõa niềm thương nhớ ấy đã lâu
          Theo em mấy nẽo đường sông nước
          Thăm mẹ giờ đây tóc bạc màu
           
          Xe đạp đi về ngả Bình Nguyên
          Viếng thăm Thánh Thất cõi bình yên
          Nghe tiếng cầu kinh bao êm ả
          Tưởng mình lạc lõng chốn thần tiên
           
          Cầu Nhà Thương nối những xóm trong
          Thăm cô nhi viện ở bên đồng
          Bạch Vân chuông đổ hồi thương nhớ
          Danh lợi phù danh chảy ngược dòng
           
          Đêm Giáng Sinh về vui bên sông
          Giáo Đường đèn sáng buổi đêm Đông
          Hài nhi nằm ngủ trong máng cỏ
          Chuông đổ Noel rộn rã lòng
           
          Xe đò tấp nập Bắc Thanh Tân
          Về quê ăn tết những ngày Xuân
          Hương Mỹ Mõ Cày qua Thạnh Phú
          Quê hương vựa lúa đón ân cần
           
          Trở về Thị Xả thăm An Hội
          Đình vẫn uy nghi với tháng ngày
          Giao thừa hái lộc Viên Minh Tự
          Như là Hạnh Phúc ở tầm tay
           
          Xe ngựa đi về lối Phú Khương
          Vàng hoe sắc lúa ở ven đường
          Tiếng quết bánh phồng nghe rộn rã
          Theo chày giả gạo, nhịp thân thương
           
          Rạch nhỏ An Hòa con nước dâng
          Những hàng dừa nước đứng buâng khuâng
          Lung linh khẻ động theo làn gió
          Như gọi người xa bước lại gần
           
          Xuồng nhỏ mái dầm qua Mỹ An
          Khu vườn sơ sác thuốc khai hoang
          Giờ đây đã biến vườn cây trái
          Những trái cây thơm chin đỏ vàng
           
          Theo nhịp xe đò thăm Phú Hưng
          Đường quê cát nóng mấy ngập ngừng
          Mía đường dịu ngọt qua năm tháng
          Vẫn giữ trong ta vị mặn nồng
           
          Ra chợ lên lầu thăm anh em
          Tâm tình thắm thiết tách phê đen
          Giữa trưa mát dạ ly trà đá
          Đủ tha6’y tình xưa sao ấm êm
           
          Len lõi đi về khu chợ rau
          Mùi hương cải ngọt cũng xôn xao
          Em thơ nằm ngủ trong lòng thúng
          Giấc mộng bình yên của thuở nào
           
          Ngả tư Quốc Tế buổi về đêm
          Bè bạn anh em lại đến tìm
          Tâm tình tri kỹ qua hương rượu
          Nhìn về dĩ vãng nhớ thương thêm
           
          Rạp hát rộn ràng máy phóng thanh
          Nhắc mình nhớ lại Cây Mùa Xuân
          Tiếng hát học trò thơ ngây ấy
          Theo mình từng bước lối loanh quanh
           
          Trưa nắng ngồi trên ghế đá nhìn
          Bờ Hồ êm ả nước trong xanh
          Cỗng trường mái cổ bao thương mến
          Hoa phượng ngày xưa nở đỏ cành
           
          Bướm nhỡn nhơ bay trước cỗng trường
          Một màu trắng xóa buổi tinh sương
          Ngây thơ như thể làn mây trắng
          Giờ đã trôi xa vạn nẽo đường
           
          Như KIỀU phiêu bạt kiếp gian truân
          Mái tóc giờ đây đã bạc dần
          Hồ kia nước vẫn xanh màu mắt
          Bên mái trường xưa nhớ cố nhân
           
          Liễu rũ buông mành dáng ngẫn ngơ
          Nghe buồn vời vợi buổi vào Thu
          Tóc bay theo gió chiều đưa tiễn
          Dáng đứng người xưa đã biệt mù
           
          Qua cầu Cá Lóc thăm nhà Vú
          Dàn máy may reo quá vội vàng
          Làm khuy đơm nút cho xong sớm
          Cho người áo mới đón Xuân sang
           
          Lấy chuyến xe đò về thăm quận
          Bà con năm tháng vẫn chờ mong
          Qua chợ Mỹ lòng mua bánh tráng
          Giồng Trôm nỗi tiếng bánh phồng ngon
           
          Dưa hấu Ba Tri ruột đỏ tươi
          Như long Đồ Chiểu chẳng hề vơi
          Nguyệt Nga trinh tiết bao chờ đợi
          Vân Tiên trung hiếu dạy răn đời
           
          Con giồng màu mờ đất Bình Tây
          Nối tiếp theo nhau những luống cày
          Sắc gạo trắng trong vùng An Hiệp
          Cho bầy chi sẻ hát vui say
           
          Tàu cá chiều về ghe nối ghe
          Xóm chài nôn nức món quà quê
          Cua khô hải sản giàu vô tận
          Từ biển khơi xa bắt trở về
           
          Tấm lòng dày dạn với phong sương
          Biển phải nằm yên để dẫn đường
          Ngư ông râu bạc cười trong gió
          Biển dữ ra rồi cũng dễ thương
           
          Cháo cá khoai thơm vị ngọt bùi
          Càng cua rang muối đỏ màu tươi
          Xò huyết thơm lừng bên bếp lửa
          Quay quanh xị đế tiếng cười vui
           
          Viết làm sao hết tấm tình quê
          Đất mẹ dang tay đón kẻ về
          Kỹ niệm một đời như hơi thở
          Làm sao ngưng được nỗi đam mê
           
          Đất cũ vẫn còn qua tháng năm
          Người xưa kẻ ở kẻ xa xăm
          Ngày xưa không rủ sao mà đến
          Những tấm lòng quê tựa sóng ngầm
           
          Sóng vỗ lòng ta khi nửa đêm
          Nhủ thầm chuộc lại những ngày quên
          Đời ta đã trãi bao dâu biển
          Vẫn thấy thâm sâu những nỗi niềm
           
          Như trẻ đi xa muốn trở về
          Khát dòng sữa mẹ mối tình quê
          Lần theo kỹ niệm khung trời cũ
          Thắm thiết ân tình quê Bến Tre
           
                      Huỳnh Ngọc Diêu
                     Tết con Rắn 2001
           
          R
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2007 07:34:58 bởi Viet duong nhan >
          #20
            HuynhNgocDieu 29.05.2007 23:49:35 (permalink)
            0


             
             
             
            Chòi Nhãn Vườn Em

               Vườn nhà nhãn mới chín cây
                    Nhờ anh giữ tạm đợi ngày thu mua
                         Đêm nằm trên võng đong đưa
                              Trăng rơi trên mấy tào dừa rung rinh
                                    Nhớ em đôi mắt hữu tình
                                         Tròn như hột nhãn nên mình thương nhau
                                               Chòi đêm ngập ánh trăng sao
                                                    Ngăn ngừa kẻ trộm lẻn vào vườn em
                                                         Ngăn loài chim dữ ăn đêm
                                                              Chăm từng gốc nhãn cho em vừa lòng
               Chúng mình cách một dòng sông
                    Cùng đi chung một cánh đồng trẻ thơ
                         Đêm nằm chòi nhãn mà mơ
                              Mơ sao duyên nợ xe tơ chỉ vàng
                                   Cuộc đời mình rộng thênh thang
                                        Như dòng sông chảy bình an dịu hiền
                                             Đến ngày thu hoạch vườn em
                                                  Tiền mẹ trả hậu lại thêm thiệp hồng
                                                       Báo tin em sắp lấy chồng
                                                            Giã từ vườn nhãn qua sông nhà người
               Lòng sao bỗng thấy bồi hồi
                    Bao đêm giữ trộm để rồi mất em
                         Mỗi lần ăn nhãn buồn thêm
                              Thâm sâu kỹ niệm những đêm canh vườn
                                   Mười năm mang kiếp tha hương
                                        Áo cơm trôi dạt đoạn trường tháng năm
                                             Quê người mang mối tình câm
                                                  Trở về vườn nhãn âm thầm một đêm
                                                       Nhãn thơm hương tỏa êm đềm
                                                            Ngồi bên chòi nhãn mà thêm đau buồn
                                                
                                                 Nước rong dâng ngập mé vườn
                                               Ca dao ai hát điệu buồn lung linh
                                                 "Ngồi bên chậu cúc mà rình
                                             Ai rinh chậu cúc mà mình không hay".


                                               Huỳnh Ngọc Diêu, France

             
             R
             
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2007 07:37:12 bởi Viet duong nhan >
            #21
              HuynhNgocDieu 01.06.2007 17:16:03 (permalink)
              0
               
              Sao lại vô tình

              Lâu quá rồi ta chẳng có tin
              Cũng chẳng email hay là thư tín
              Dẫu một chữ trên carte postale ngắn ngủi
              Mà sao ta vẫn cứ vô tình

              Dẫu biết là cuộc sống mong manh
              Thời gian qua nhanh như tên bắn
              Cái thuở đầu xanh thời gian đâu quan trọng
              Tóc bạc rồi rất quí bước thời gian
              Mà sao ta vẫn cứ vô tình

              Rồi có khi ta sung sướng bàng hoàng
              Khi nhận được một tin người thân năm cũ
              Một cú điện đàm làm sao cho đủ
              Những lời email không dấu thấm vào đâu

              Rồi sau đó vô tình hay quên lãng
              Chợt rất lâu một khoảng bặt tâm
              Có nhiều khi ta cũng âm thầm
              Gắng chuộc lại những gì đã mất

              Có phải trong ta có điều chân thật
              Kỷ niệm ngày xưa như những đóa hồng
              Rất xinh đẹp và nhẹ nhàng như mây trang
              Và mung lung như khói tỏa bên sông buồn
              Đã biết rằng khi tóc đã pha sương
              Nói vô tình, không phải là điều quên lãng

              Cũng có lúc tim mình nghe quặn thắt
              Lại một tin, một người nữa đã đi xa
              Bàng hoàng thay! Một nỗi xót xa
              Lại như trong ta một mối đắn đo

              Hãy gởi chút lửa hồng cho nhau hơi âm
              Để vô tình đừng có buổi tàn đông

              Huỳnh Ngọc Diêu
              Tháng 8-2006

               

              R
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2007 07:38:37 bởi Viet duong nhan >
              #22
                HuynhNgocDieu 05.06.2007 08:18:42 (permalink)
                0
                 
                 Gió Rụng Sầu Riêng

                 
                                                                         Nước rong bìm bịp kêu chiều
                                                                                 Ca dao ai hát gợi nhiều nhớ thương
                                                                          "Chuột kêu rúc rích trong rương
                                                                   Anh đi cho khéo đụng giường mẹ hay
                                                            Mẹ hay mẹ hỏi đi đâu
                                                     Con đi rót nước lấy trầu mẹ ăn"
                                              Hẹn hò một buổi đầy trăng
                                       Mẹ nghe tiếng động ngoài sân giật mình
                                Con ơi có kẻ trộm rình
                         Kẻ gian như đã đứng nhìn ngoài hiên
                  Em nghe vội trấn an liền
                         Dạ thưa gió rụng sầu riêng vườn mình
                                Sầu riêng riêng vẫn đẹp xinh
                                       Bao nhiêu trái rụng là mình gặp nhau
                                              Đêm về nhìn ánh trăng sao
                                                     Sầu riêng rụng trúng đứa nào bội vong
                                                            Đo sông đâu dễ đo lòng
                                                                   Người đi một buổi nắng hồng thênh thang
                                                                          Về nơi đô hội giàu sang
                                                                                 Bỏ sầu riêng lại, đôi đàng cách xa
                                                                                        Dẫu lời thề có phôi pha
                                                                                               Xin sầu riêng rụng rụng xa...xa người.
                                                                                                                                                                                                                                                                Huỳnh Ngọc Diêu, France

                 

                <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2007 08:19:59 bởi HuynhNgocDieu >
                #23
                  HuynhNgocDieu 07.06.2007 03:51:53 (permalink)
                  0
                  (Xin đọc như từ chân thang lên lầu)
                   
                   
                  HUỲNH NGỌC DIÊU, France

                       Thâm sâu kỹ niệm làm sao phai mờ
                            Phút giây mình ở cạnh nhau
                                 Sẽ mang đi nỗi nhớ niềm đau
                                      Dẫu biết trước dòng đời thay đổi
                                     
                                           Ai ơi! Xin giữ ân tình đừng tan
                                                Gió đưa cành trúc rung rinh
                                                     Tuổi vào đời biết mấy niềm tin
                                                          Ruột dưa đỏ nhắc thời xuân ấy
                                                         
                                                          Nghe tim trổ một nụ hồng ngát hương
                                                     Lược mình từ đục sang trong
                                                Lời mát trong vào tận đáy lòng
                                           Dáng khiêm nhượng thủ điều an phận

                                      Đưa ta ra khỏi những miền trầm luân
                                 Thẹn thùa nón lá xoay nghiêng
                            Chỉ còn đây mộng ước đưa duyên
                       Canh khổ qua, qua thời gian khổ

                       Bần khuya đom đóm soi niềm riêng mang
                            Trăng sao e thẹn bên rèm
                                 Hát dùm ta tiếng hát ru em
                                      Võng kẽo kẹt đưa lời nài nỉ

                                           Bụi đường rũ sạch lối vào vô tư
                                                Gót chân lãng tử xôn xao
                                                     Đã hết rồi tim thắt ruột đau
                                                          Niềm vui lại dâng trào lên mắt

                                                          Nói sao cho hết cho vừa lòng nhau
                                                     Nghe như hạnh phúc dư thừa
                                                Lời dịu dàng những tiếng dạ thưa
                                           Mẩu đối thoại ngôn từ lựa chọn
                                       
                                      Nghe bao hạnh phúc bên thềm bể dâu
                                 Màn đêm vừa mới buông rèm
                            Lửa reo vui góc bếp nhà em
                       Nhớ những buổi mưa chiều gió buốt

                       Cho ta trở lại nẽo đường thân yêu
                        Nghe lòng một nỗi vấn vương
                       Hàng cau đang trổ nụ ngát hương
                        Xuôi mái chèo dọc theo sông cũ

                            
                  GIÂY PHÚT THÂM SÂU
                   

                  #24
                    HuynhNgocDieu 11.06.2007 19:48:09 (permalink)
                    0
                     
                    CÒN GÌ NỮA


                    Ta còn gì nữa để cho em

                    Một chút tình xưa thuở yếu hèn

                    Thôi cứ dìm sâu vào dĩ vãng

                    Gợi làm chi nữa để buồn thêm



                    Ta còn gì nữa để cho nhau

                    Một chút ngày xưa đã úa sầu

                    Dơ tay chỉ bắt toàn dư ảnh

                    Tro tàn đã lạnh những từ lâu



                    Ta còn gì nữa để mà cho

                    Một chút vu vơ để đợi chờ

                    Ngàn năm nay đã theo chiều gió

                    Kỷ niệm chỉ còn mấy ý thơ



                    Ta còn gì nữa để mà vui

                    Một thoáng ngày xưa quá ngậm ngùi

                    Thôi nhé, xếp đi trang giấy cũ

                    Như dòng sông ấy cứ buông xuôi.



                    Huỳnh Ngọc Diêu

                    6-2007

                     
                     


                    #25
                      HuynhNgocDieu 19.06.2007 20:47:51 (permalink)
                      0
                       




                      MƯA CẦU BẮC                                   TRƯA CẦU BẮC

                         
                            Ta về qua cầu bắc                                              Trưa về qua cầu bắc
                          Cơn mưa ướt mái đầu                                    Cơn nắng đốt thiêu người
                            Chiếc dù nhỏ che nhau                                    Gặp nhau mỉm miệng cười
                          Ngoài trời sông nước lạnh                              Con tay bồng tay ẫm
                            Bao nhiêu điều cô quạnh                                  Dòng đời trôi thăm thẳm
                          Bao nhiêu nỗi cô đơn                                      Lâu lắm mới gặp nhau
                            Bao cay đắng trong đời                                    Một chút gì xót đau
                          Tan theo bàn tay ấm                                      Một chút gì lưu luyến
                            Hoa lục bình tim tím                                          Những tháng ngày thư viện
                          Trôi dạt giữa dòng sông                                  Hoa mười giờ ngoài sân
                            Như cuộc tình mênh mông                              Nắng vàng cứ bâng khuâng
                          Biết đâu mà trôi đến                                      Bên con đường xanh cỏ
                            Khi bắc vừa cập bến                                        Một khoảng trời tuổi nhỏ
                          Ai trở lại xe đò                                                Trang sách giấu bài thơ
                            Ai về nẻo quanh co                                          Dòng đời tưởng như mơ
                            Mà vai gầy sinh kế
                          Cuộc đời là như thế                                            Ngại ngùng ta muốn kể
                            Yêu nhau đâu là dễ                                      Mà cũng chẳng thành lời
                          Mà nhớ đến chừng nào                                        Khi hai ngả cách rời
                            Khi mái tóc bạc màu                                      Lấy ai mà chia sẻ
                          Cơn mưa còn chưa dứt                                        Cuộc đời nhiều lối rẽ
                            Mỗi lần qua cầu bắc                                      Như nước mang lục bình
                          Là nhớ mãi cơn mưa.                                          Gặp nhau mà làm thinh.
                                                                                                       

                                                            Huỳnh Ngọc Diêu,
                       
                       
                       
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2007 22:48:41 bởi HuynhNgocDieu >
                      #26
                        HuynhNgocDieu 20.06.2007 21:54:57 (permalink)
                        0
                         
                        TÁCH CÀ PHÊ NÓNG HỔI

                        Ngồi nghe Út Trà Ôn
                        Bài Vọng cổ buồn buồn
                        Nghe sao là nhung nhớ
                        Một khoảng trời tuổi thơ
                        Một thành phố yêu thương
                        Một kỷ niệm mái trường
                        Những bạn bè thân thích
                        Tâm tình sao khắn khít
                        Như thể một mẹ cha
                        Một khoảng đời đã qua
                        Cuộc sống gió chia xa
                        Sao vẫn như gần gũi
                        Tách cà phê nóng hỗi
                        Làm mình nhớ mênh mông
                        Con nước đầy trên sông
                        Chiếc đò máy thân thuộc
                        Đang rẽ trên sông nước
                        Ghé lại bến đò quen
                        Kỷ niệm nào chưa quên
                        Mà còn như in rõ
                        Bạn bè nhiều thương nhớ
                        Ao ước được gần bên
                        Để mỗi lần nhắc tên
                        Quế, Lan, Nhiều, Ơn, Nghĩa
                        Cúc, Trọng, Kiên, Bảo Hiếu
                        Như là một giai điệu
                        Khúc nhạc quá thâm sâu
                        Để bây giờ tìm đâu
                        Kẻ trời Nam biển Bắc
                        Người ở vùng tuyết trắng
                        Kẻ ở tận vùng sâu
                        Nay bạc trắng mái đầu
                        Gặp nhau Mầy Tao Nó
                        Lũ cháu con cùng la
                        Sao có sự xưng hô
                        Mầy từ bạn với Bồ
                        Cuộc sống như sông nước
                        Cứ trôi chảy vô tình
                        Cứ soi mòn tuổi xanh
                        Cứ đùa ngoài biển cả
                        Bông phượng đỏ nắng hạ
                        Cành mai vàng mùa Xuân
                        Cứ như thế xoay dần
                        Trong vòng tay định mạng
                        Tách cà phê buổi sáng
                        Rất giản đơn hiền hòa
                        Sao lại thấy xót xa
                        Một cái gì nhung nhớ
                        Một mai trường gắn bó

                        Huỳnh Ngọc Diêu
                        15-06-2007

                         
                        R
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2007 07:40:17 bởi Viet duong nhan >
                        #27
                          HuynhNgocDieu 22.06.2007 04:04:12 (permalink)
                          0
                                   Con Ở Nơi Nầy

                          Con ở nơi nầy chẳng thiếu thứ chi                Mùa đông ở nơi nầy cảnh vật héo hon
                          Chỉ có thiếu ánh mắt nhìn của mẹ                Mà con thấy trong tim mình ấm áp
                          Mắt dịu hiền dõi theo từ tấm bé                    Dòng chử mẹ hiền hiện ra trước mắt
                          Dắt dìu con theo mỗi mỗi bước đi                "Gắng học ở người để tiến thêm xa"

                          Con ở nơi nầy chẳng thiếu món chi              Con ở nơi nầy phương tiện của người ta
                          Thức ăn hàng ngày cao lương mỹ vị            Xa lộ thênh thang đêm ngày tấp nập
                          Sao vẫn nhớ cơm nhà mình bình dị              Sao vẫn nhớ con đường vào thôn ấp
                          Tộ kho khô canh rau nhút đậm đà                Kẻo kẹt vai gầy mẹ gánh chợ xa

                          Con ở nơi nầy tiếng lạ của người ta              Con ở nơi nầy rộn rã giấc mơ
                          Mà như có tiếng mẹ hiền thoang thoảng    Ðêm nằm ngủ thấy về bên gối mẹ
                          Thuở ấy học thì bù đầu con toán                  Bè bạn bà con sum vầy vui vẻ
                          "Ðêm khuya rồi ngủ một chút đi con"          Chén rượu đong đầy dìu dặt lời thơ


                                                              Huỳnh Ngọc Diêu, France

                           
                           
                           
                           

                                    
                              Từ tranh màu nước khổ 40x55 của họa sĩ   
                                Tam Anh: tác phẩm BÁN HÀNG RONG


                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2007 04:06:02 bởi HuynhNgocDieu >
                          #28
                            HuynhNgocDieu 27.06.2007 22:45:19 (permalink)
                            0
                             
                             Nước Rong Ngày Tết

                            Tôi ở nơi nầy chẳng có dòng sông                    Hàng cau gầy qua mấy độ nắng mưa
                            Nên thèm khát muốn nhìn con nước lớn        Vẫy tay đón từ xa miền quê ngoại
                            Nhìn đám lục bình lá xanh mơn mởn              Con đường nhỏ rong chơi thời trẻ dại
                            Mang màu hoa tím trắng ngược xuôi dòng      Vẫn còn đây cây cầu khỉ gập ghềnh
                            Nhìn bến đò ngày Tết thật là đông                  Hàng mít ngày xưa như thể đứng nhìn
                            Ghe dưa hấu chở lên từ xóm rẫy                    Vẻ trách móc ai quên vườn thơ ấu
                            Những trái dưa tròn da trơn bóng bẩy            Tôi trở lại bên dòng sông yêu dấu
                            Ruột đỏ tươi như tình cảm đậm đà                Nghe bìm bịp kêu con nước lớn ngày nào
                            Muốn đi vào khu chợ Tết đầy hoa                  Ðám lục bình trôi dạt ở phương nao
                            Cánh Thược Dược rung rinh bên chòm Cúc    Theo Gió Tết-nước rong-về bến củ
                            Cành Mai nở vàng tươi mừng hạnh phúc        Nhớ rất nhiều mà sao như chưa đủ
                            Vạn Thọ, Mồng Gà, hoa Huệ lừng thơm          Vì nơi nầy chẳng có một dòng sông
                            Gió chiều về thoang thoảng một mùi rơm      Ðể chiều nay ba mươi Tết nước rong
                            Con Cút lủi mất tiêu bên bờ rạ                        Nỗi thèm khát muốn nhìn con nước lớn.
                            Ai quết bánh phòng xóm trong nghe rộn rã
                            Xuồng chở mình về lại xóm nhà xưa
                                                Huỳnh Ngọc Diêu, France


                                                 

                            #29
                              HuynhNgocDieu 03.07.2007 05:59:22 (permalink)
                              0







                              Xin Nhắn Giùm


                              Người có đi về bến bắc xưa                         Lang thang hàng xóm buổi trời trưa
                              Cho ta gợi nhớ chút trời mưa                          Nắng đốt bên sông mấy rặng dừa
                              Lục bình trôi dạt theo dòng nước                           Xin đốt giùm ta hình bóng củ
                              Sông rộng cồn xa mấy rặng dừa                 Cho mình quên chút chuyện ngày xưa

                              Người có đi về quán nửa đêm                                Đất biển về thăm mộ cụ Đồ
                              Cho ta nhắn gởi chút niềm riêng                           Xin giùm ta nhé chút hồn thơ
                              Tro tàn dù nguội theo năm tháng                          Tháng năm lưu lạc đời cơm áo
                              Đừng để vô tình lửa khơi lên                               Thơ của người xưa có nhạt mờ

                              Nếu có ngày nào qua bến xe                                 Tình cờ ai hỏi cố nhân đâu?
                              Uống giùm ta nhé tách cà phê                               Xin dối tình ta đã nhạt màu
                              Xôn xao hàng quán đêm hừng sáng                           Thơ xưa đã đốt thành tro bụi
                              Tâm sự chia nhau nghĩa bạn bè                                Bạt ngàn tông tích biết ra sao?

                              Người có đi qua mấy cánh đồng                       Ta nhắn làm sao được với người
                              Hái giùm ta mấy đóa hoa vông                            Mười năm là nỗi nhớ không nguôi
                              Môi ai còn đỏ thời con gái                                    Nói chi cũng chỉ là ngang trái
                              Hay đã phôi phai nhạt má hồng                            Xin để dòng đời lặng lẽ trôi.


                              Huỳnh Ngọc Diêu, Hè 1995
                               
                               


                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 7 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 93 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9