Thi Nang Thi Gia
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 126 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 1880 bài trong đề mục
Phuc Linh 03.10.2007 00:04:35 (permalink)
0

Trích đoạn: lenthgo

SẬP CẦU CẦN THƠ
(26-9-2007)
 
Bên bờ sông lạnh ngút trời đau!
Xây dựng chưa xong,đã sập cầu,
Bê tông cốt thép hàng ngàn tấn,
Đổ xuống gây nên cảnh thảm sầu!
 
Năm chục công nhân vĩnh biệt đời!
Ngàn ngàn giọt lệ đớn đau rơi,
Thương xót chồng con về đất lạnh,
Buồn này biết đến lúc nào nguôi?
 
Gần một trăm người đã bị thương,
Còn đang thoi thóp ở trên giường.
Bác sĩ ngày đêm lo cứu chữa,
Thân nhân thấp thỏm đợi bên đường.
 
Trung Ương,Chủ tịch nước thương dân,
Về viếng thăm gia đình nạn nhân,
Chia buồn cùng đồng bào ruột thịt,
Động viên,an ủi rất ân cần.
 
Đồng bào cả nước hướng về đây,
Thấy cảnh đau thương đổ nát này,
Vô cùng thương tiếc người gặp nạn!
Hiến máu,quyên tiền giúp đỡ ngay.
 
Bàng hoàng,xúc động hỡi người ơi!
Tang tóc,thê lương,lạnh đất trời!
Trên đống bê tông đang vỡ vụn,
Mưa rơi buồn bã hạt mưa rơi!
  Thi Nang
 



Thân mến chào thi huynh, Phục Linh tui nghe dư luận như vầy xin có bài thơ kính gửi bà con xem chơi
 
Vịnh con đỉa

Nước đục sinh ra lũ ác trùng
Hai đầu, xuôi ngược quậy lung tung
Rắn không ra rắn, hay luồn lách
Trùn chẳng giống trùn, lại giỏi chun
Bám đít, thằng cu la ải ải
Đeo lờ, cái đĩ nhảy tưng tưng
Lưỡi răng trụi lủi, thèm khua mép
Hút máu dân lành sống vãi vung
 
Phục Linh
 
Bài thơ đã được đưa vào Thư Viện
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2007 18:32:19 bởi BĂNG NGUYỆT >
#46
    PHẠM VĂN NANG 03.10.2007 23:12:14 (permalink)
    0

    Vịnh con đỉa

    Nước đục sinh ra lũ ác trùng
    Hai đầu, xuôi ngược quậy lung tung
    Rắn không ra rắn, hay luồn lách
    Trùn chẳng giống trùn, lại giỏi chun
    Bám đít, thằng cu la ải ải
    Đeo lờ, cái đĩ nhảy tưng tưng
    Lưỡi răng trụi lủi, thèm khua mép
    Hút máu dân lành sống vãi vung
    Phục Linh

    Thân mến chào Phục Linh,rất vui được gặp thi hữu ghé chơi và tặng cho bà con một bài thơ hay để người đời đọc và ngẫm nghĩ.Riêng tui cũng có vài lời mộc mạc xin tặng Phục Linh.Chúc Phục Linh vui,khỏe,sáng tác nhiều.....

    VỊNH CON MỌT
    Cột gỗ lâu ngày lũ mọt sanh,
    Thừa cơ mặc sức chúng hoành hành.
    Ăn kèo lẻn lại nằm trên nóc,
    Gặm cửa chui qua ẩn dưới mành.
    Đã khoét bàn giường chân rệu rã,
    Còn dùi tủ kệ ván tanh banh.
    Đừng cho lỗ nhỏ nhà không sập,
    Dẫu bé nhưng mà đục rất nhanh.
    Thi Nang

     
    R
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2014 23:36:47 bởi PHẠM VĂN NANG >
    #47
      Phuc Linh 04.10.2007 00:51:45 (permalink)
      0

      Trích đoạn: lenthgo

      Quote:Vịnh con đỉa

      Nước đục sinh ra lũ ác trùng
      Hai đầu, xuôi ngược quậy lung tung
      Rắn không ra rắn, hay luồn lách
      Trùn chẳng giống trùn, lại giỏi chun
      Bám đít, thằng cu la ải ải
      Đeo lờ, cái đĩ nhảy tưng tưng
      Lưỡi răng trụi lủi, thèm khua mép
      Hút máu dân lành sống vãi vung
      Phục Linh ********************************************** Thân mến chào Phục Linh,rất vui được gặp thi hữu ghé chơi và tặng cho bà con một bài thơ hay để người đời đọc và ngẫm nghĩ.Riêng tui cũng có vài lời mộc mạc xin tặng Phục Linh.Chúc Phục Linh vui,khỏe,sáng tác nhiều.....

      VỊNH CON MỌT
      Cột mục là nơi lũ mọt sanh,
      Thừa cơ mặc sức chúng hoành hành.
      Ăn kèo chui rúc nằm trên mái,
      Gặm cửa lẻn vô ẩn dưới mành.
      Đục đẽo bàn giường chân nát vụn,
      Xoi mòn tủ kệ ván tanh banh.
      Đừng cho lỗ nhỏ nhà không sập,
      Mọt bé nhưng mà khoét rất nhanh.
      Thi Nang


      Phục Linh cảm ơn Thi Huynh, xin họa bài Vịnh con mọt
       
      Vịnh con chuột
       
      Đào hang, lót ổ cả bầy sanh
      Bá tánh lầm than bỡi chúng hành
      Gặm áo, gặm quần, tha cắn bạc
      Moi kho, moi tủ, phá tan mành
      Ruộng đồng, nương rẫy lơ mơ nát
      Phố xá, nhà xe lớ ngớ banh
      Sớm tối chui luồn chờ đợi mánh
      Động thời thu gọn rúc nhanh nhanh
       
      Phục Linh
       
      R
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2007 01:31:18 bởi BĂNG NGUYỆT >
      #48
        PHẠM VĂN NANG 04.10.2007 22:09:54 (permalink)
        0

        VỊNH CON CHUỘT
         
        Đào hang lót ổ cả bầy sanh
        Bá tánh lầm than bởi chúng hành
        Gặm áo,gặm quần,tha cắn bạc
        Moi kho,moi tủ,phá tan mành
        Ruộng đồng,nương rẫy lơ mơ nát
        Phố xá,nhà xe lớ ngớ banh
        Sớm tối chui lòn chờ đợi mánh
        Động thời thu gọn rúc nhanh nhanh.
               Phục Linh

        Thân mến chào Phục Linh.Mình xin góp vui một bài:
         
               VỊNH CON MUỖI
         
        Ao hồ nước đọng muỗi sanh sôi
        Đổi dạng thay hình biến khỏi nôi
        Hạ cánh chui vòi tìm mạch máu
        Rà kim ló mũi chích da mồi
        Đùi non, bíu mãi không hề chán
        Má đỏ, hôn hoài chảng chịu thôi
        Để lại trong người mầm sốt rét
        Gây ra xuất huyết khổ thân rồi! 
              Thi Nang

         
        r
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2014 23:31:17 bởi PHẠM VĂN NANG >
        #49
          Phuc Linh 05.10.2007 01:32:46 (permalink)
          0

          VỊNH CON MUỖI

          Ao dơ nước đọng muỗi sanh sôi
          Đổi dạng thay hình biến khỏi nôi
          Hạ cánh chui đầu tìm mạch máu
          Rà kim ló mũi chích da mồi
          Đùi non bấu víu không hề chán
          Má đỏ ôm hôn chảng chịu thôi
          Gieo rắc khắp nơi mầm sốt rét
          Lan truyền xuất huyết đến cho người.
          Thi Nang


          Thân mến chào Thi Nang huynh! bài này vần sôi  khó à... Phục Linh xin họa nghịch vận nhé
           
          Họa: Vịnh con ruồi
           
          Một lũ bay bay thấy rợn người
          Đậu nhằm thực phẩm, vứt... đành thôi!
          Ngửi tanh bu tới khen, ngon miệng
          Nếm ngọt bò quanh gật, béo mồi
          Hố rác bên đường nơi tụ đám
          Nồi xôi giữa chợ ấy bờ nôi
          Vệ sinh phòng bệnh ai ơi nhớ
          Đừng để chúng gần phỏng nước sôi
           
          Phục Linh
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2007 01:39:49 bởi Phuc Linh >
          #50
            PHẠM VĂN NANG 05.10.2007 23:47:28 (permalink)
            0

            Vịnh con ruồi

            Một lũ bay bay thấy rợn người
            Đậu nhằm thực phẩm, vứt... đành thôi!
            Ngửi tanh bu tới khen, ngon miệng
            Nếm ngọt bò quanh gật, béo mồi
            Hố rác bên đường nơi tụ đám
            Nồi xôi giữa chợ ấy bờ nôi
            Vệ sinh phòng bệnh ai ơi nhớ
            Đừng để chúng gần phỏng nước sôi

            Phục Linh

            Thân mến chào Phục Linh.Rất vui được gặp lại Phục Linh.Chúc Phục Linh vui,khỏe.Thi Nang xin họa lại bài thơ"Vịnh con ruồi " của Phục Linh nhé!
             
                Vịnh con nhặng
            Quanh quất đâu xa cũng họ ruồi,
            Nhặng thường thích đậu chỗ tanh hôi.
            Vừa rời hố rác bên hàng thịt,
            Lại đến tô đường cạnh đĩa xôi.
            Hủ mắm,bu vào ngon cái miệng,
            Nồi chè,bám lấy ngọt bờ môi.
            No nê chưa đã,còn gây bệnh,
            Tửa mấy con dòi,thấy ngán thôi!
                                        Thi Nang

            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2014 23:26:29 bởi PHẠM VĂN NANG >
            #51
              PHẠM VĂN NANG 06.10.2007 21:42:31 (permalink)
              0
              TANG THƯƠNG
              (Trận động đất lúc 8giờ ngày 26/12/2004)
               
              Nhìn cảnh tang thương muốn đoạn trường,
              Một vùng động đất ở đại dương,
              Sóng thần quét ven Đông Nam Á,
              Đất bằng hóa biển mấy ai lường!
               
              Cái chết bất ngờ quá thảm thương!
              Cây gãy nhà tan khắp phố phường.
              Người đi không một lời từ biệt!
              Xe lật ngửa nghiêng các nẻo đường.
               
              Bao du khách vĩnh biệt quê hương!
              Sóng cả vô tình chẳng tiếc thương!
              Bao tàu ra đi không trở lại!
              Giữa biển xanh tang tóc,thê lương!
               
              Bao gia đình cam chịu gió sương!
              Màn trời chiếu đất rất đáng thương.
              Mẹ hiền ngồi khóc đàn con trẻ!
              Trời đất gây chi cảnh đoạn trường!
               
              Thương người đi vào cõi vĩnh hằng!
              Đêm nay ta đứng ngắm vầng trăng,
              Trăng tròn ai vấn vòng mây trắng,
              Mây trắng hay là mảnh khăn tang?
               
              Ta xin gởi chút tình nhân loại,
              Nỗi đau,xúc động đến muôn phương,
              Cho người mất và người còn lại,
              Đã đắm chìm vào cõi tang thương!
                Thi Nang
              *******************************************
              Ngàn xưa mãi đến ngàn sau
              Bể dâu mấy cuộc,thương đau mấy lần?
                 Tni Nang
              *******************************************
               
              R
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2007 01:39:46 bởi BĂNG NGUYỆT >
              #52
                PHẠM VĂN NANG 08.10.2007 21:42:46 (permalink)
                0
                CƠN BÃO LEKIMA(Số 5)
                Mặc dù bão táp đã đi qua,
                Đọng mãi trong lòng nỗi xót xa.
                Trụ điện,cây cành vừa gãy đổ,
                Hoa màu,lúa gạo cũng tiêu ma.
                Mưa sa gió mạnh bay tôn ngói,
                Lũ quét đường hư sập cửa nhà.
                Kẻ mất,người còn,bao tổn hại!
                Gây phiền chi hỡi Lekima!
                      Thi Nang

                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2014 23:41:09 bởi PHẠM VĂN NANG >
                #53
                  Phuc Linh 09.10.2007 02:33:26 (permalink)
                  0

                  Trích đoạn: lenthgo


                  Vịnh con ruồi

                  Một lũ bay bay thấy rợn người
                  Đậu nhằm thực phẩm, vứt... đành thôi!
                  Ngửi tanh bu tới khen, ngon miệng
                  Nếm ngọt bò quanh gật, béo mồi
                  Hố rác bên đường nơi tụ đám
                  Nồi xôi giữa chợ ấy bờ nôi
                  Vệ sinh phòng bệnh ai ơi nhớ
                  Đừng để chúng gần phỏng nước sôi

                  Phục Linh

                  Thân mến chào Phục Linh.Rất vui được gặp lại Phục Linh.Chúc Phục Linh vui,khỏe.Thi Nang xin họa lại bài thơ"Vịnh con ruồi " của Phục Linh nhé!
                   
                      Vịnh con nhặng
                  Quanh quất đâu xa cũng họ ruồi,
                  Mình xanh thường đậu chỗ tanh hôi.
                  Vừa rời hố rác bên hàng thịt,
                  Lại đến tô đường cạnh đĩa xôi.
                  Hủ mắm,bu vào ngon cái miệng,
                  Nồi chè,bám lấy ngọt bờ môi.
                  No nê chưa đã,còn gây bệnh,
                  Tửa mấy con dòi,thấy ngán thôi!
                                              Thi Nang


                   
                  Thăm thi huynh Thi Nang,
                  Phục Linh xin ngừng đề tài sập cầu ở đây, mình bàn như vậy cũng đã dài.... nói thêm cũng chừng ấy, lại làm cho những người có lòng, tốt bụng thấy khó chịu.
                   
                   
                  Vô thường
                   
                   
                  Bệnh, già, khổ, biệt,... tiếp thiên tai!
                  Thương hải tang điền mãi chuyển xoay
                  Bể ái trầm luân pha vị ngọt
                  Bờ mê tỉnh thức chứa mùi ngây
                  Hơn thua rốt lại thêm bao vạn?
                  Được mất rồi ra có ngắn, dài?
                  Một nắm tro tàn theo cát bụi
                  Rằng ai đã biết!... biết chăng ai!...

                   
                  Phục Linh
                  #54
                    PHẠM VĂN NANG 10.10.2007 19:29:55 (permalink)
                    0

                    Vô thường


                    Bệnh, già, khổ, biệt,... tiếp thiên tai!
                    Thương hải tang điền mãi chuyển xoay
                    Bể ái trầm luân pha vị ngọt
                    Bờ mê tỉnh thức chứa mùi ngây
                    Hơn thua rốt lại thêm bao vạn?
                    Được mất rồi ra có ngắn, dài?
                    Một nắm tro tàn theo cát bụi
                    Rằng ai đã biết!... biết chăng ai!...

                    Phục Linh

                     
                    Thân mến chào Phục Linh đã ghé thăm.Thi Nang xin họa lại bài thơ vần"ai " nhé!
                     
                      
                    ĐỜI NGƯỜI TRẦM LUÂN
                    Vô thường cuộc sống cõi trần ai
                    Vũ trụ bao la biến hóa hoài
                    Dãi gió lênh đênh vùng biển rộng
                    Dầm mưa lặn lội chốn sông dài
                    Khi buồn lặng lẽ cười chua chát
                    Lúc khổ âm thầm khóc đắng cay
                    Mãn kiếp quay về cùng cát bụi
                    May ra tồn đọng chút tình này.
                    Thi Nang

                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2014 23:22:10 bởi PHẠM VĂN NANG >
                    #55
                      PHẠM VĂN NANG 13.10.2007 19:58:51 (permalink)
                      0
                       
                      TRUNG LẬP SAU NGÀY KHÓI LỬA (Mùa hè 1972)
                      Giao tranh ác liệt xã điêu tàn
                      Thấy cảnh nghe lòng muốn vỡ tan
                      Cửa nát nhà xiêu tường đổ gạch
                      Bom rền pháo nổ lúa thành than
                      Thương người mái tóc làn sương đọng
                      Tiếc của bờ mi giọt lệ tràn
                      Nỗi khổ đồng bào luôn gánh chịu
                      Bao giờ mới được sống bình an?
                      Thi Nang

                       
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2014 23:17:45 bởi PHẠM VĂN NANG >
                      #56
                        PHẠM VĂN NANG 14.10.2007 16:38:05 (permalink)
                        0
                        KHÓM ĐIỆP
                        Rung rinh cành lá dưới trưa thu,
                        Hoa đỏ,hoa vàng gió nhẹ ru.
                        Mây trắng lửng lờ tan rồi họp,
                        Lá xanh gợi nhớ bước nhàn du.
                           Thi Nang
                        ********************************************
                        Ngàn xưa mãi đến ngàn sau,
                        Bể dâu mấy cuộc,thương đau mấy lần?
                        ********************************************
                        #57
                          PHẠM VĂN NANG 15.10.2007 12:23:59 (permalink)
                          0
                          MÂY ĐEN
                          Từ nước mây lên giữa lưng trời,
                          Ngày đêm cùng gió dạo rong chơi.
                          Bao giờ gặp lạnh mây rơi xuống!
                          Chớp sấm vang rền khắp muôn nơi!
                                          Thi Nang
                          ********************************************
                          Ngàn xưa mãi đến ngàn sau,
                          Bể dâu mấy cuộc,thương đau mấy lần?
                          ********************************************
                          #58
                            PHẠM VĂN NANG 17.10.2007 13:02:17 (permalink)
                            0
                            CHUYỆN TÌNH BUỒN
                            Tình mình dang dở lắm sầu đau,
                            Người ơi còn nhớ lúc bên nhau.
                            Anh về lấy vợ,em buồn khổ,
                            Kỷ niệm còn đây,bõng phai màu.
                              Thi Nang
                            *******************************************
                            Ngàn xưa mãi đến ngàn sau,
                            Bể dâu mấy cuộc,thương đau mấy lần?
                            *******************************************
                            #59
                              PHẠM VĂN NANG 18.10.2007 22:04:04 (permalink)
                              0

                              CHIỀU THU
                              Kim ô nép bóng áng mây hồng
                              Giang thượng buồm giong rẽ sóng chồng
                              Sáo vọng tầng không tình vọng vọng
                              Thuyền về mạng ngược nhớ mong mong
                              Chiều mơn chiếc lá vàng hương mộng
                              Gió nhẹ xoa vai sợi tóc bồng
                              Nhạn vẽ lưng trời vương mấy cánh
                              Tơ tình kết mối...gởi ngàn không.
                                     Phục Linh

                              Mình vừa lang thang trên diễn đàn và được gặp lại Phục Linh ở trang "Tiếng lòng",xin phép được quote bài Chiều Thu,Thi Nang xin họa lại nghịch vận:
                              ĐÊM THU
                              Trăng thề tỏa sáng giữa tầng không
                              Lóng lánh sương rơi đọng cỏ bồng
                              Vạc đã khơi sầu tâm lặng nhớ
                              Gà vừa gợi tủi dạ thầm mong
                              Trông dòng nước biếc cành trôi nổi
                              Dạo cảnh vườn xưa lá chất chồng
                              Cánh én ngày nao chưa trở lại!
                              Đêm thu lạnh lẽo phận quần hồng!
                              Thi Nang

                               
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2014 23:45:39 bởi PHẠM VĂN NANG >
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 126 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 1880 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9