Hương Thầm một chút cô đơn
Hà Nội nhớ Hà Nội mưa rồi anh có biết không? Mưa cho vơi đi cái cồn cào trưa nắng Để em vội vàng Yêu cơn mưa hạt nặng Phố thay mùa Phố đổi áo màu mưa Hà Nội nhớ anh Nhớ biết mấy cho vừa Hương ngọc lan đêm buồn thao thức Phố âm thầm Phố chẳng còn náo nức Đỏ mắt gầy Phố mong bước chân qua. Mình lỡ xa Cách nhau một trời nhớ Ngàn dặm thương Vạn nỗi chờ mong Hà Nội đợi anh Nắng chẳng muốn ửng hồng Để hoàng hôn còn khao khát mãi Phố bơ vơ Bước chân buồn mê mải Vỉa hè dài Rơi lá gọi mùa thu Anh biết chăng trời vẫn có mây mù Mưa trên phố hay trong lòng thiếu nữ Hà Nội vắng anh Mây mù vần vũ Sao anh chẳng về Để chiều vắng tiếng ru Hương Thầm R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2007 19:02:49 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: Hương Thầm
Hà Nội nhớ
Hà Nội mưa rồi anh có biết không?
Mưa cho vơi đi cái cồn cào trưa nắng
Để em vội vàng
Yêu cơn mưa hạt nặng
Phố thay mùa
Phố đổi áo màu mưa
Hà Nội nhớ anh
Nhớ biết mấy cho vừa
Hương ngọc lan đêm buồn thao thức
Phố âm thầm
Phố chẳng còn náo nức
Đỏ mắt gầy
Phố mong bước chân qua.
Mình lỡ xa
Cách nhau một trời nhớ
Ngàn dặm thương
Vạn nỗi chờ mong
Hà Nội đợi anh
Nắng chẳng muốn ửng hồng
Để hoàng hôn còn khao khát mãi
Phố bơ vơ
Bước chân buồn mê mải
Vỉa hè dài
Rơi lá gọi mùa thu
Anh biết chăng trời vẫn có mây mù
Mưa trên phố hay trong lòng thiếu nữ
Hà Nội vắng anh
Mây mù vần vũ
Sao anh chẳng về
Để chiều vắng tiếng ru
Hương Thầm
Ôi! Bài thơ của Hương Thầm dễ thương quá. Lời thơ dịu dàng như nỗi nhớ mong một người.
Em Em níu về tay một giọt nắng ngẩn ngơ Để gửi tặng anh Để bớt những mong chờ Em dịu dàng như gió Như hơi thở Anh có bao giờ tha thiết nhớ em không? Em buộc gió lại Để chiều trải mênh mông Trong mắt biếc Trong tiếng cười khúc khích Em là cô bé con tinh nghịch Với những nỗi buồn chỉ một mình em mang Em đưa tay hứng giọt buồn lại sang Mưa trên phố Mưa âm thầm lại tới Em nhớ anh Bước chân dần vã vội Trốn đêm dài, trốn kỷ niệm mong manh Hương Thầm
Đau Đâu phải vì yêu nên biết buồn Em về tiếng hát nhẹ như sương Gió xưa với chiều Chiều ôi vắng Vắng cả con đường Cả giấc mơ Đâu phải vì thương nên mới chờ Lá vàng nuối tiếc những ngẩn ngơ Sao rơi lặng lẽ Tình đi mãi Đau cả tiếng cười Cả vần thơ Chắc hẳn phố buồn Phố bơ vơ Mắt ai ngân ngấn những mong chờ Hiên xưa hồn hóa thành băng giá Lẻ bóng nỗi niềm Ta với ta Đau Hương Thầm
Thoáng yêu
Chẳng nhớ mặt
Cũng chẳng biết tên
Chỉ không quên giọng cười trong vắt
Tiếng người ta nói
Hơi thở ngọt như mật
Ta ngập ngừng, ấn tượng thật khó phai
Thần tình yêu...
Gieo nhung nhớ cả hai
Giả đò thôi
Chỉ thương thương phút chốc
Một thoáng yêu cho đời bớt cô độc
Một mảnh hờn, thêm thi vị cho yêu
Người ta kiêu
Ừ thì chấp nhận
Ta biết phận mình và bên ấy hẩm hiu
Ơ... Nhưng chỉ là chút yêu
Thì giữ nhé, trong nhau làm kỷ niệm
Thơ cho người
Vẫn cứ đều tay viết
Để rồi ngồi với vết lặng riêng ta
Ấn tượng đã phôi pha
Một mình một lối
Chiều đã vội vã bước qua
...
Hương Thầm
Muối
Anh có biết không anh
Muối bể mặn mòi lắm
Đến con sóng khơi xa hàng ngàn dặm
Cũng mặn mà như tiếng vọng yêu thương
Biển một đời yêu
Nên lưu luyến vấn vương
Cứ ôm ấp mãi bờ cát dài óng ánh
Nụ hôn ngàn năm
Mùa đông thôi lạnh
Bờ cát cũng biết rụt rè
Bởi yêu
Hỡi cánh buồn đang thả gió trong chiều
Có thấy không
Mối tình từ muôn thuở
Biển và bờ
Như nụ hồng chớm nở
Mê mải cả đời sợ dang dở cho nhau
Buổi sớm mai
Nếu bất chợt có giông gió mưa mau
Nhớ nhé anh, đó chỉ là phút chốc
Giống như biển
Chỉ ồn ào khi cô độc
Rồi sẽ lại êm đềm khi về bến bình yên
Biển là anh đấy!
Cứ ngày một yêu thêm
Như là anh, càng mênh mông, sâu thẳm
Để cát em đón tình anh
Biển mặn
Đêm thì thầm, gió khẽ hát lời yêu...
Hương Thầm
Tìm nhau
Tìm một đời,sao chẳng thấy bóng ai
Ôm giấc mộng cứ miên man tìm hoài
Những ảo vọng như ngày ngày vẫn đến
Phố lên đèn lại vẫn tiếp tục mơ
Tìm nhau chi rồi lạc lõng bơ vơ
Có nhau chi để rồi xa bến bờ
Yêu và buồn như đi chung muôn thuở
Biết mai này có thấy lại tin yêu???
Gió ngang qua miền tóc rối yêu kiều
Sao nỡ để ánh chiều vương lên mắt
Sao rơi rồi không có ai ra nhặt
Mùa đổi mùa cho thương nhớ đầy hơn
Tìm bóng ai trên dốc đời trượt trơn
Yêu thương đó như ánh đèn le lói
Em và anh chỉ biết chờ và đợi
Mãi lặng thầm nên một đời tìm nhau
Hương Thầm
Gửi nhớ
Nắng ơi em nhờ nhé
Gửi tiếng hát về anh
Như tiếng lá trên cành
Thì thầm lời yêu dấu
Áng may bay trên đầu
Bay chầm chậm thôi nhé
Em gửi tình yêu nhẹ
Nhờ mây chở đến anh
Em gửi nhớ mong manh
Trong như hạt sương lành
Yêu thương vừa ghé cửa
Em lặng thầm nhớ anh
Hương Thầm
Có phải thế không anh?
Có những đêm em lặng lẽ
Đếm gió về từng cơn
Không có anh
Hồn em quạnh quẽ
Nhớ anh
Nhớ càng nhiều hơn
Mưa sao cứ về từng cơn
Để tháng bẩy chiều thêm đầy yêu dấu
Tháng bẩy rồi
Sinh nhật em đấy
Chẳng năm nào lại vắng tiếng mưa
Nhặt một cánh hoa
Gửi vào ký ức xưa
Ép thật lâu vào từng trang ký ức
Mưa vẫn ôm em vào ngực
Sinh nhật này
Chỉ em về với mưa
Có phải thế không anh?
Em quên cái nắng trưa
Quên tiếng hát, quên cây đàn ngày ấy
Mùa đã sang mà anh chốn nào vậy
Sao vẫn để mình em đứng dưới mưa
Có phải thế...
Tình đã nhạt phai chưa?
Hương Thầm
Viết cho mình Ừh! Thế đấy
Em cứ viết đi
Viết cho tròn nỗi nhớ
Viết gấp gáp như hơi thở
Để mỗi khi mùa về minh đỡ vấn vương nhau Em cứ khóc đi
Nước mắt nhòa mưa mau
Sẽ chẳng ai thấy giọt lệ em xa xót
Chỉ thấy mưa ngâu mùa tháng bẩy thật ngọt
Em vẫn lạ lùng đến thế
Trong tôi Cứ hát đi em
Dù lá sẽ vẫn rơi
Dù năm tháng chẳng chờ người đi khuất
Ký ức nào trong em còn thơm như mật
Như thoáng yêu đầu cho lưu luyến vội qua Viết cho em
Viết cho mình
Viết cho đời nở hoa
Chẳng phải vì yêu thương hóa nhạt màu xa cách
Em có thấy niềm tin này chợt xa xăm, mỏng mảnh
Hay vẫn đợi chờ
Vẫn nhung nhớ người xa .... Viết thật nhiều cho yêu dấu đừng xa Hương Thầm
Vắng anh
Sinh nhật này lại vắng tiếng nói anh
Vắng cây đàn, bài tình ca tha thiết
Mình em vui, mình em buồn
Ai biết
Có giọt sương nào
Trên mắt biếc rưng rưng
Kỷ niệm ngọt ngào chẳng còn là của chung
Hình như chỉ riêng em là giữ
Hoa sữa mong manh
Mùa về chẳng nồng nữa
Hà Nội nghẹn ngào trong tiếng nấc cơn mưa
Sinh nhật buồn
Anh có nhớ... hay chưa
Hương Thầm
Đi về phía không nhau
Em bỏ lại con đường trăng trắng màu hoa
Bước thật nhanh về phía chiều vừa xuống
Đi về đâu khi tình yêu chợt muộn
Dốc đời dài
Và em
Đi về phía ... không anh
Mưa rơi
Ô kìa, sao thật nhanh!
Làm ướt cả mái tóc một thời anh thương nhớ
Anh quay lưng
Con phố nhè nhẹ thở
À thì ra
Đi về phía không em
Ừ! Chia tay
Quên kỷ niệm xưa quen
Quên ánh mắt
Nụ cười
Quên bờ môi tha thiết
Quên cây đàn và cả bài tình ca da diết
Mình hững hờ, đi về phía không nhau
Thôi kệ anh nhé
Kệ trời mưa mau
Mình cứ bước dù trong lòng nuối tiếc
Dẫu không nhau nghĩa là xa biền biệt
Kệ đi mà
Đừng khóc nhé mưa ơi
Mùa sắp tàn
Sao lá rụng tả tơi
Chiều tím ngắt, vết yêu thương hoen cũ
Tháng năm dài tiếng thời gian ủ rũ
Em ... Anh... Buồn
Vì biết rằng
Phía ấy chẳng có nhau
Hương Thầm R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2010 03:14:16 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: Hương Thầm
Gửi nhớ
Nắng ơi em nhờ nhé
Gửi tiếng hát về anh
Như tiếng lá trên cành
Thì thầm lời yêu dấu
Áng may bay trên đầu
Bay chầm chậm thôi nhé
Em gửi tình yêu nhẹ
Nhờ mây chở đến anh
Em gửi nhớ mong manh
Trong như hạt sương lành
Yêu thương vừa ghé cửa
Em lặng thầm nhớ anh
Hương Thầm
Nàng thơ Cám ơn em , nàng thơ của tôi ơi Em đã cho tôi bầu trời cảm xúc Để viết lên những vần thơ ẫm ức Bao nỗi xót xa của buổi chia ly Hôm nay , còn đây thơm ngát hương quỳ Trái tim tôi vẫn khúc hát tình si Như gió chiều đang âm thầm lặng lẽ Hoài niệm về chuyến đã sang ngang Này em hỡi ! Nàng thơ của tôi ơi Theo tháng năm xa xôi tôi vẫn nhớ Đêm đêm về trong giấc mộng vần thơ Gặm nhấm trong tôi một khối u sầu ONG THẾ HUY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2007 22:57:26 bởi thehuy >
Hội Lim
Hội Lim năm ấy gặp người
Em trao ánh mắt nụ cười làm duyên
Thẹn thùng giấu nỗi niềm riêng
Nghiêng nghiêng câu hát, nghiêng nghiêng cơi trầu
Cánh phượng têm... đỏ môi nhau
Tình như tha thiết đạm sâu mặn mà
Luyến lưu vương vấn lời ca
Cầu Kiều dù ngắn vẫn xa mới buồn
Người ở đừng về nhẹ buông
Giã bạn câu hát buồn buồn trông xa
...
Yếm đào một dải thướt tha
Quai thao nón trắng ngân nga điệu buồn
Hội Lim này những nhớ thương
Bao năm xa cách dặm trường đã qua
Hương sắc giờ đã phôi pha
Tuyền tình lỡ chuyến xót xa cõi lòng
Hội nay em vẫn ngóng trông
Dù bóng người ấy đã không quay về
Thổn thức đẫm cả cõi mê
Xuân sang vẫn thế, em về lẻ loi
Xuân đi xuân đến xanh ngời
Hội Lim giã bạn ... một đời mất nhau
Hương Thầm