Có một mùa hoa cải nở vàng bên bến sông !
Đã bao lần em định bước qua
Sao không tới hỡi anh nguời em chờ đợi
Bóng hình anh phía trời xa muốn nói
Một điều gì...Như ngóng đợi bước qua !...
BP-07
Một ngaỳ mới lại bắt đầu.Một ngày chờ đợi cái diễm ảo lại bắt đầu.Bâng khuâng hoài không biết nói từ đâu.Chỉ duy nhất một điều anh nhớ thật,vì hư vô trải khắp thế gian này.Bâng khuâng hoài không kết thúc nơi đâu vì một buổi nắng xiên bên vạt cỏ ....Gió mây về không mát nổi lòng ai.Nhẹ nhàng như chiếc lá mong manh...ý tưởng dồn nén đã trở thành giông bão.trong lòng em cánh cánh mối tơ vò,nhớ đến nhau mà không bước nổi ra ngoài đời để sống , vì ngày nào...lại trở lại cái hư vô!
Đến bao giờ....Có một lần em bước qua chờ đợi !
Biển của em và biển nhớ lại là anh...
Khi ngọn sóng bạc đầu trong thương biển
Vẫn ầm òa hát với bản tình ca...
Với một cánh buồm biết biển để đi xa !
Biển là em tung bọt trắng từng đêm
Gió ngăn ngắt thổi vào em từng buổi...
Ơi đôi mắt của bỉên hiền không mỏi
Ôm cả biển trời trong lồng ngực yêu thương !
BP-06
Tản Thơ :
Bên thềm hoa nắng lanh canh
Mỗi câu quan họ nên thơm tựa Nhài
Tay này đang muốn chọn tay ...
Để cho hương tỏa chờ ai... đợi chờ !
Gió mơn man cuối chiều đẫm sương
Gió mượn sóng gợn tình trong nhung nhớ
Cành lá lay nói giùm trong hơi thở
Nghiêng nắng chiêu cho ánh mắt phiêu diêu !
Valentine này không một cánh hoa
Không thỏi sô cô la, không món quà kiểu cách
Nhưng em vẫn hiểu bởi chúng mình xa cách
Một tin nhắn thôi em cũng đủ ấm lòng ...
BP 06-07
Em và Anh !
Em trong anh và anh mãi trong em
Mùa hoa cải điểm vào nỗi nhớ
Một cuộc tình dẫu có là dang dở
Thì đôi bờ vẫn có khóm hoa Xuân !
Anh trong em và em mãi trong anh
Một dòng nước vẫn trôi như định mệnh
Một con thuyền gió thổi cho chống chếnh
Thì đôi bờ vẫn vậy mãi thời gian !
Anh và em là cả nhân gian
Bởi hai kẻ khát thèm hơi Xuân vậy
Chiều màu tím hây hây gió thổi
Và hai đứa mình trôi nổi bởi lời yêu !
BP-02/06/07
Chia tay !?...
Em lặng người rời tay ấm nơi anh...
Rồi khắc khoải gót hồng như thanh thản
Nhẹ bước chân em về lại chốn xưa
Dù đường đời lại nắng với lại mưa
Nhòe giọt lệ đắng chìm trong tim nhỏ
Đời bước đi trong một ngày nắng gió
Thổi tỏa tung tóc nhuộm thời gian...
Chia tay anh...chia tay chính mình !
Vì để lại một nửa còn, nửa mất...
Anh ơi, chính mình ơi ! Thế thật,
Vì có bao giờ một nửa của riêng ta !
BP-02-06-07
Em sẽ chẳng bao giờ giấu anh
Dù chỉ là những điều nhỏ nhặt nhất.
Nhưng cả cuộc đời em cũng không nói hết
Tình yêu nồng nàn trong tim em.!...
BP-05/07
Mùa Hạ về làm bừng sáng chốn quê tôi.Khi ngọn sóng xô bờ dồn nhau về phía bến. Còn con thuyền buồm đỏ vẫn ngoài khơi. Nhìn về phía xa tôi thấy bồi hồi,có xen lẫn bùi ngùi trong suy tưởng ! Nếu như ngày xưa khi hai đứa mình không mộng ảo...Thì chắc bây giờ thuyền đâu nỡ rời xa!...Cánh buồm xưa như tạc vào lời ca : Lời của gió ....gió thổi về biển cả. Ôi, tình ta chan chứa. Dám đợi chờ không ngại sắp hoàng hôn ! Dòng suy tưởng đã bao lần nhắc tới mà dòng sông còn mãi cuốn trôi ...(!!!)...
Đêm nay & Cả đời !
Đêm nay sao gió thổi vi vu
Cho em hát não lòng không lời tạm biệt
Em biết không tự mình đã viết
Những lời ru xoáy nát trái tim anh !
Không còn giọt nắng lanh canh
Không còn những thể tơ mành rối tung
Không còn những cảnh lãng du
Thấp cao anh bước …chần chừ nơi em!
Giếng đời đâu có sâu thêm
Để soi dến cả tận cùng áng mây
Thương em vẫn vậy bấy nay
Đắn đo sau trước còn nay một mình
Chỉ vì anh chỉ mình anh
Sang ngang vẫn thế vỡ lành tại đâu!
Yêu thương đâu kể nông sâu
Nhìn nhầm lạc lối hỏi đâu bến bờ
Rồi tình gói tại câu thơ
Đắn đo rồi cũng đắn đo cả đời !
BP-07 !
Trăm Năm Tiễn Em Một Lần Lần cuối ta không còn
nhìn thấy em
lần cuối đêm ngừng đập
trái tim
Một đời thôi hết
không còn được thấy
dáng em
nụ cười trên môi mềm
Tình mãi mãi muôn năm
thành kỷ niệm
hỡi em !
còn gì trong đêm nay
Bờ tóc em rối bờ môi nhoà nhạt
Bờ vai xuôi tay đôi mắt khép mi
Ta nghe hồn đau ta nhìn em ngủ
Ta nghe tim khóc hồn chìm mộng si
Trần gian u tối đời ngăn hai lối
Em về nơi ấy trăm năm kiếp người
Tim vương lời hỏi vì sao em đi
Tim vương lời hỏi sao tình chia ly
Đông hòa
12.05.07
!!!....
Em ơi, cho anh mượn vần thơ của em
Gắn vào cảm xúc
Của nơi anh một thời không có được
Đã chơi vơi một khoảng trống vô hình !
BP2007
Tại sao?!?
Sao anh lại biết tượng Em
Tạc vào khung cửa những đêm nhớ thầm ?
Đêm đêm dõi mắt nhìn theo
Cánh thơ gió thoảng trong veo nỗi buồn
Anh đi trong nắng chiều hôm...
Theo sau lá rụng vương buồn theo Anh !
Nắng chiều khẽ gõ lanh canh
Sao anh vẫn giận dỗi mình... vì em !
BP-06-07
Là Một !
Thời gian của con người là một!
Mũi tên bắn giữa bầu trời
Trời xanh vi vu gió thổi
Mũi tên liệng về xa xôi
Thời gian đan cùng nắng đổ
Trời cao chấp chới mây bay
Mũi tên của thần Eros
Đang in trong tận tim này !
BP-0607
Số 0 (không) !
Số 0 mong manh cô độc
Tròn tình chấp chới lắt lay
Trăng xoè sáng loà mỏng mảnh
Đêm thanh vật vã vòm trời !
Đắng đót vị chanh chua chát
Lệ còn vương vấn tràn my
Số không long lanh trong mắt
Em còn nhớ nhớ vấn vương !?
BP-06-07
Một ngaỳ mới lại bắt đầu.Một ngày chờ đợi cái diễm ảo lại bắt đầu.Bâng khuâng hoài không biết nói từ đâu.Chỉ duy nhất một điều anh nhớ thật,vì hư vô trải khắp thế gian này.Bâng khuâng hoài không kết thúc nơi đâu vì một buổi náng xiên bên vạt cỏ ....Gió may về không mát nổi lòng ai.Nhẹ nhàng như chiếc lá mong manh...ý tưởng dồn nén đã trở thành giông bão.trong lòng em cánh cánh mối tơ vò,nhớ đến nhau mà không bước nổi ra ngoài đời để sống , vì ngày nào...lại trở lại cái hư vô!
Đến bao giờ....Có một lần em bước qua chờ đợi !
Trời xa nào em cách biển với anh
Gửi nỗi nhớ theo sóng cồn nơi ấy
Để những lúc cô đơn em sẽ thấy
Biển yêu thương luôn khắc khoải đợi chờ ...
BP-03/06/07
Nhé anh, xin đừng yêu em nữa
Đừng coi em là tâm điểm cuộc đời
Em biết rằng mỗi đứa sẽ một nơi
Em không thể là bờ
Cho thuyền anh đậu bến ....
BP-030607