Dấu Kỷ Niệm
Tiếng Buồn *** Phải mình xa nhau rồi không em ? Sao anh nghe nặng trĩu ưu phiền Mới ngày nào vòng tay xiết chặt Mà bây giờ lạnh buốt con tim ………….. Phải mình xa nhau rồi không em Nhớ vòng tay, nhớ quá môi mềm Nhớ từng chiều bên trời lá đổ Ân tình nồng em nhớ hay quên ? ………… Phải mình xa nhau rồi không em ? Đêm nghe mưa tí tách bên thềm Anh bỗng thấy tim mình tan vỡ Lòi tình buồn nghe bỗng buồn thêm ……… Phải mình xa nhau rồi không em ? Con đường xưa giờ đã lên đèn Anh lặng lẽ một mình đi nhặt Giọt sầu tình đọng giữa trời đêm …………… Đường ngày xưa giờ quá cô liêu Không bóng em lối cũ tiêu điều Không bóng em hoa phai mầu thắm Lối anh về cây cỏ đìu hiu *** NguyễnTâmHàn
Trích đoạn: hannguyen
Say đi
*
Uống đi cho cạn niềm đau
Say đi cho vợi nỗi sầu thế nhân
Đường đời thật lắm gian truân
Dù say, dù tỉnh cũng ngần ấy thôi
*
NguyễnTâmHàn
* Trang thơ của Bạn thật hay với nhiều bài thơ thật tuyêt. QH ghé thả vài câu say, xin chủ nhà đừng phiền nha, chúc vui bạn nhé
Cứ Say
Thôi thì mình cứ say đi
Để ta thành kẻ cuồng si giữa đời
Nhìn trăng khoé mắt sáng ngời
Thương về cõi thế chưa vơi giọt sầu
QH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2007 21:20:26 bởi quehuongal >
Chào QH.
Cám ơn bạn đã ghé thăm và còn để lại một bài thơ thật hay.
Mời QH ghé thăm khi rảnh nha.
HN
*******************
Tiếng Đàn
*
Đàn rung lên tiếng tơ
Ru hồn ta vào cõi xa mờ
Đàn ơi sao xót xa
Nghe vừa đây mà bỗng như xa
…………
Đàn gieo bao nhớ thương
Cho hồn thơ lạnh buốt đêm trường
Từng âm vang thiết tha
Đưa hồn ta vời nhớ quê xưa . . .
…………….
Ôi !
tiếng đàn buồn …như lá chết lìa cành
Ôi !
tiêng đàn buồn …như nuối tiếc cuộc tình
Em giờ ở đâu …để đàn rung tiếc nuối
Tình . . .
đến rồi đi . . .
Men rượu . . .
đắng môi người
! ! !
*
NguyẽnTâmHàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2007 00:35:01 bởi hannguyen >
Chào QH.
Cám ơn bạn đã ghé thăm và còn để lại một bài thơ thật hay.
Mời QH ghé thăm khi rảnh nha.
HN
*******************
Tiếng Đàn
*
Đàn rung lên tiếng tơ
Ru hồn ta vào cõi xa mờ
Đàn ơi sao xót xa
Nghe vừa đây mà bỗng như xa
…………
Đàn gieo bao nhớ thương
Cho hồn thơ lạnh buốt đêm trường
Từng âm vang thiết tha
Đưa hồn ta vời nhớ quê xưa . . .
…………….
Ôi !
tiếng đàn buồn …như lá chết lìa cành
Ôi !
tiêng đàn buồn …như nuối tiếc cuộc tình
Em giờ ở đâu …để đàn rung tiếc nuối
Tình . . .
đến rồi đi . . .
Men rượu . . .
đắng môi người
! ! !
*
NguyẽnTâmHàn
***********
* Chào bạn Han Nguyen , cảm ơn bạn cho QH ké vài hàng thơ thẩn , Tiếng Đàn của bạn rung động mạnh quá, QH phải ké tiếp rồi, QH muốn viết thành bài hát để chạy theo Tiếng Đàn của Bạn , mà không thành, chỉ có vài câu gọi la cùng vui chút nhé, cảm ơn Bạn cho thưởng thức thơ hay.
Đàn Tơ
Đàn tơ... buồn rung thiết tha
Âm điệu chập chờn bay xa
Về ta... ôi bao kỷ niệm
Quê cha đất Mẹ hiền hòa
Đàn tơ...
khảy giữa canh trường
Phải chăng khóc mùa ly biệt
Hay.. vẫn còn gì nuối tiếc
Sao đàn vương lắm sầu thương
Đàn buồn rung nhẹ phím
Khóc thu về giăng cây
Lá vàng đêm tẩn liệm
Vào nốt nhạc đọa đầy !
Quê Hương
15/11/2007
QH yêu đàn thì HN mời bạn nghe thêm một bài nữa nhe.
HN
********************************
Tiếng Đàn Trong Đêm
***
Đàn ai réo rắt tiềng buồn
Âm như tức tưởi nhớ thương xa vời
Mơ hồ mây tản cuối trời
Ào ào tiếng sóng biển khơi trập trùng
Hắt hiu thoảng ngọn gió đông
Bùi ngùi, xa vắng… tiếng lòng rụng rơi
Buồn gì nức nở đàn ơi
Khiến người lữ thứ vọng vời quê xưa
……………..
Mơ màng nhẹ thoảng âm đưa
Hồn thơ man mác ngẩn ngơ theo đàn
*
NguyễnTâmHàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2007 01:41:12 bởi hannguyen >
Tiếng Vọng *** Em bước vào tuổi hoa Hong tình yêu trong nắng Anh bước vào cuộc đời Ôm chùm hoa biển trắng Nắng đẹp, nắng thủy tinh Biển xanh xanh ngày hạ Em yêu tình nở hoa Ôi chao tình đẹp quá Anh một kiếp hải âu Lang thang đời viễn xứ Bồng bềnh cuộc đời trôi Xác người như lá đổ Anh đánh mất tình yêu Nơi cuối trời biển sóng Đời rớt vào mù sương Còn chơi vơi tiếng vọng *** NguyênTâmHàn
Tình Bất Diệt * Vừa tuổi lớn… Anh còn nhiều bỡ ngỡ Được tình em… Ôi ngày tháng ngọc ngà Dù biết rằng …chữ “xứng đáng” không tha Vì em đẹp… lại cao sang, quyền quí Nhưng yêu nhau …mình vượt qua em nhỉ Mặc tình đời đã lắm lúc khắt khe … Vì yêu em… gạt nhung nhớ xa quê Đi xây dựng tương lai bên đèn sách … …………….. Niềm thương nhớ thường hằn trên khoé mắt Lệ đầy vơi nhoè nhoẹt những trang thư Nhưng trời ơi… đời nghiệt ngã không ngờ Tình hẳn đã tàn phai …?.?.? dòng thư vắng …! Anh hét gọi nhưng chỉ nghe cay đắng Xoáy trong hồn như vạn mũi kim châm Người yêu ơi…sao em nỡ đành tâm Đã giết chết tình anh bằng câm nín…?! …………………….. Ngày trở lại, biết em không lỗi hẹn Nhưng trời xanh đã ganh ghét hồng nhan Bắt đời em chịu đau khổ vô vàn Lời êm ái không còn trao anh nữa…! …….. Em yêu dấu… Tình yêu mình rực rỡ Em mãi là viên ngọc quí trong anh Cho dù trời đã bạc đãi chúng mình Tình anh đã trao em … Tình Bất Diệt . * NguyễnTâmHàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2007 01:36:24 bởi hannguyen >
Tình Em * Tình em vạt nắng lung linh Cho anh ấm mộng giường tình em trao Lâng lâng ngọt lịm chiêm bao Lời yêu âm vọng loãng vào cõi tiên * NguyễnTâmHàn
Tình Mười Sáu *** Anh đứng bên đây ngơ ngẩn Tựa lan can mắt len lén trông sang Những buổi đầu tiên tim hồi hộp vô cùng Mơ được thấy bóng em nơi cửa sổ Sợ mấy trẻ chơi đùa trên đường phố Nhận ra anh trong ánh mắt tình si Nên đôi khi giả ngó, liếc vụng về Nhìn theo lá me bay bay trong gió * Anh còn nhớ chiều cuối tuần hôm đó Đang thẫn thờ mơ thấy bóng bên song Thì ô kìa . . . Người anh vẫn mơ mòng Vừa bước thoáng đi ngang qua cửa sổ Chắc em chợt nhận ra anh đứng đó Nên chút sau quay trở lại nhìn qua Nhịp tim anh đập tưởng muốn tung ra Anh luống cuống . . . Cúi đầu như trốn chạy * Và cứ thế sau buổi chiều hôm ấy Kẻ bên này Người bên đó nhìn nhau Chiều thu vàng Trời rực rỡ sắc mầu Đôi chim chích tung tăng trên mái ngói * Anh mười sáu Hai chúng mình đồng tuổi Học với nhau cùng một lớp, cùng trường Anh yêu thầm "nàng-mảnh-khảnh-dễ-thương" Nhưng khổ quá ! Yêu mà đâu dám nói Vì còn bé, Sợ yêu là tội lỗi Nên lặng câm . . . chỉ đứng ngó vu vơ Rồi tình yêu đã đến thật tình cờ Lúc cô bé . . . chợt nhìn qua cửa sổ * Chiều mùa đông gió luồn qua đường phố Mình trên đường đùa giỡn… lá me bay *** NguyễnTâmHàn
Tình Xanh
***
Nghiêng nghiêng vạt nắng
Xuyên áng mây trời
Gió đông se lạnh
Lòng nhớ xa xôi
…………….
Bờ vai nhỏ
Tuổi học trò mộng mị
Đã yêu người
Tình rực rỡ hoàng hoa
Cánh bướm tung tăng . . . nắng ngày xuân mới
Bàng bạc hương tình . . . thoảng nhẹ thiết tha
Em mười sáu
Nụ tầm xuân hé nở
Má thắm hồng
Bờ mi vuốt kiêu sa
Anh hai mươi
Say đắm . . .
Hôn mê . . .
Trong nồng ấm ngọc ngà
Hồn gục ngã trên bờ vai thon nhỏ
Đồng ruộng ngắt xanh
Trải thềm nhung nhớ
Ngõ nhỏ đường chiều . . . ngập lá me bay
Sánh bước bên nhau giấc mộng ngất ngây
Trao ánh mắt nhìn
Trái tim rộng mở
Lòng rạo rực như bé con xuống phố
Vòng tay hiền tìm nguồn ấm chiều mưa
Gió thoảng dịu dàng . . . cành nhỏ đong đưa
Lá múa tung tăng quyện làn tóc xõa
……………….
Chinh chiến tràn lan
Dòng đời đôi ngả
Ngày tháng rã rời . . . thương cuộc tình xanh
***
Nguyễn Tâm Hàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2007 08:04:02 bởi hannguyen >
Tôi đi *
Tôi đi buổi ấy trời tao loạn
Men rượu vùi sơ nỗi nhớ nhà
Vạt nắng Sàigòn vương bụi đỏ
Ngược xuôi, hớt hải bóng người qua
*
Tôi đi mắt đảo quanh đường phố
Giữa cảnh áo quần bỏ ngổn ngang
Tôi bỗng nghe tim mình đau nhói
Nhìn những chiến y vứt dọc đường
*
Tôi đi trong trái tim nứt vỡ
Niềm tủi trào dâng ngập cõi hồn
Tráng sĩ xuôi tay buông lệnh kiếm
Vành môi mằn mặn lệ sầu tuôn
*
Tôi đi lúc trái tim còn trẻ
Nghĩ đến lìa quê dạ ngậm ngùi
Ngơ ngác mắt nhìn đầu rối loạn
Ở…?
Đi…?
Hai chữ xé tim tôi
*
NguyễnTâmHàn
Trà Tâm
Sắc trong tinh khiết ươm tình bạn
Vị đậm thanh cao ẩn xác trà
Nhắp ngụm trà tâm hương ngào ngạt
Thảo vần thơ cổ ý bao la
NguyễnTâmHàn
Trải mộng tìm người * Gặp làm chi . . .để vương tình ! Để say đắm ánh mắt xanh buổi nào Chỉ như một thoáng chiêm bao Mà sao sóng tủi dâng trào bờ Ngân Vu vơ quá...nẻo tình trần Nhớ nhung lắm cũng được ngần ấy thôi Níu trăng trải mộng tìm người Hồn thơ lạc giữa biển trời hoang vu * NguyễnTâmHàn
Trận Đống Đa *** Ầm ầm trống trận Quân thét xé trời Đám Mãn Thanh đang trấn đóng Hà Hồi Sợ chết khiếp đành mở thành chịu tội Khí quân Nam như triều dâng sóng dội Sớm mồng năm đã tràn tới Ngoc Hồi Giặc trong thành nã súng bắn tơi bời Ta ráp gỗ, làm ướt rơm chắn đạn Chí quyết thắng quân nhà Nam lì lợm Vừa reo hò vừa quyết tiến chiếm thành Tới gần trưa cửa đồn Ngọc tan tành Quân Tầu chạy như đàn ong vỡ tổ Đám tướng Tầu Hanh, Long, Thăng gục ngã Tên Sầm Nghi phải treo cổ hủy thân Nơi kinh đô, Tôn Sĩ Nghị nghe tin Cũng hết vía chạy băng qua sông Bắc Cầu Nhi Hà người quá đông gẫy sập Xác quân Tầu chết đầy ngập trên sông Khải hoàn ca vang dậy khắp Thăng Long Lại lần nữa dân ta dành độc lập Vua Quang Trung , vị đại anh hùng dân tộc Đem thiên tài, Vì nước . . . đuổi xâm lăng Trận Đống Đa đã tô nét sử vàng Dân tôc Việt trong cộng đồng thế giới *** NguyễnTâmHàn
Trần Hưng Đạo Nhớ thuở trước Mang ý đồ xâm lược 50 vạn quân Nguyên sang xâm chiếm nước ta Thế mạnh vũ bão Như nước vỡ bờ Đi đến đâu mèo chó cũng chẳng tha Giết sạch hết dù dân lành vô tội Trước thế giặc vua nhà Trần bối rối Lòng những mong giữ vững được sơn hà Thương muôn dân, Người đau đớn, xót xa Trước thế giặc, vua đã toan hàng phục Nhưng đâu phải mọi người đều chịu nhục Trước gót giầy tàn bạo bọn xâm lăng Hưng Đạo Vương mặt bình tĩnh phi thường Đã quì xuống trấn an lòng Thánh thượng Lời khí khái lừng danh đời dũng tướng “ Muốn đầu hàng, xin hãy chặt đầu tôi” Vua Nhân Tông muốn thuận cả lòng người Cho triệu tập hội Diên Hồng bô lão Lời quyết chiến như cuồng phong, giông bão Toàn dân theo vị dũng tướng anh hùng Khí đấu tranh vang dậy khắp không trung Lời quyết chiến mang mang hồn sông núi Giặc tràn xuống như triều dâng, sóng dội Vị anh hùng thầm nghĩ kế mưu sâu
Người biết rằng nếu cả nước như nhau Cùng nhất trí , sức vá non lấp biển Để kích thích lòng toàn quân quyết chiến Người soạn bài hịch tướng sĩ răn quân Phải dốc lòng quyết vì nước,vì dân Ngăn cản bọn giặc xâm lăng tàn bạo Lần thứ nhất quân Bắc phương ngổ ngáo Đã tan tành trước dân Việt hùng anh Ba năm sau vì mộng lớn không thành Tên Thái Tử Thoát Hoan mưu trở lại Ba mươi vạn quân Mông như hổ đói Tiến sâu vào chiếm lãnh thổ Việt Nam Hưng Đạo Vương chỉ dòng nước Bạch Đằng Thề thắng giặc, nếu không, không trở lại Quân Mông Cổ thêm một lần thảm bại Trước mưu cao “cọc nhọn cắm dòng sông” Bạch Đằng Giang nơi con cháu Tiên Rồng Đã anh dũng phá tan phường Mông Cổ Trần Hưng Đạo, người đi vào quốc sử Vị Đại-Anh-Hùng-Cứu-Quốc chống xâm lăng NguyễnTâmHàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2007 01:01:24 bởi hannguyen >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: