Dấu Kỷ Niệm
BỖNG
Tôi đứng bên đường chết lặng căm
Bóng em đẹp quá tuổi trăng rằm
Mang trong tâm trí từ dạo ấy
Từ dạo bên đường chết lặng căm
Mời người vui dạo gót thơ
Bước trên lối ngọc ven bờ trấm luân
Vọng vời một thuở thanh xuân
Hong vườn kỷ niệm, kết vần thơ hoang
NTH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2007 06:39:19 bởi hannguyen >
Chốn Cũ
*
Đường ra xứ Huế xa vời lắm
Ta nhớ nhà em ở cuối đường
Ngang hiên có một cây cầu trắng
Nước cuốn bèo trôi lắm vấn vương
*
Nhà nàng có một giàn hoa lý
Em đứng soi gưong xõa tóc thề
Tiếng sáo nhà ai vang vọng lại
Xui hồn thục nữ phải đê mê
*
Ơ kìa có một con thuyền nhỏ
Thả mái chèo khua nước ngược dòng
Khách vấn vương tình ngơ ngẩn mãi
Ngắm người trinh nữ đứng bên song
*
Chiều nay nắng nhẹ qua giàn lý
Tự chốn xa về viếng chốn xưa
Dấu cũ hoang tàn rêu phong phủ
Nhà vắng tiêu điều nặng gió mưa
*
Vườn hoang vắng bướm thêm lạnh lẽo
Phố nhỏ không nàng phố quạnh hiu
Không rượu Tầm Dương sao miệng đắng
Cố nhân ơi . . . mi đọng sương chiều
*
NguyễnTâmHàn
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2007 03:33:19 bởi Viet duong nhan >
Có Những Chiều
***
Có những chiều ngồi nhìn mây bay
Niềm suy tư chợt nhói tim gầy
Thương những chuỗi ngày vàng thơ ấu
Tan trường về giỡn cánh sao quay
…………….
Có những chiều ngồi nhìn mây trôi
Ngày xanh ơi giờ đã xa rồi
Tầu chuyển bến xa vùng biển ấm
Mộng hải hồ . . . một thoáng mơ thôi
……………….
Có những chiều ngồi nhìn mây giăng
Trách cuồng phong phụ cánh chim bằng
Còn đâu thuở mắt hùm ngạo nghễ
Ngó đạn thù bay loạn đêm hoang
……………
Có những chiều ngồi nhìn mây tan
Bỗng cười vang dấu nét bẽ bàng
Xưa chẳng quản bọc thây da ngựa
Mà bây giờ xứ lạ sầu mang
! ! !
***
NguyễnTâmHàn
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2007 05:58:05 bởi Viet duong nhan >
Cõi Mộng
*
Trời đẹp quá , cả không gian mở rộng
Giấc phiêu bồng lờ lững cuối chân mây
Ôi màn đêm huyền diệu quá mê say
Hồn ngất lịm giữa khung trời mộng ảo . . .
……
Tôi say mê quên dòng đời chao đảo
Chắp cánh bay hồn quyện giữa trời mây
Ngoảnh nhìn người . . . bụi trần thế bám đầy
Thân nặng trĩu giữa dòng đời trôi nổi . . .
…..
Rực hào quang trước vùng tôi đang tới
Triệu thiên hà lấp lánh giữa trời đêm
Tôi khoan thai bước vào chốn thần tiên
Đẹp tuyệt diệu …
nhưng …
Ô hay …
lạnh quá !
Bỗng giật mình nhìn quanh toàn sỏi đá
Chiếu sáng ngời toả hơi lạnh thấu xương
Giữa giá băng tỉnh giấc mộng thiên đường
Tôi mơ ước vòng tay người nồng ấm
*
NguyễnTâmHàn
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2007 05:59:40 bởi Viet duong nhan >
Cõi Tâm
***
Say khói sung, tay bấm cò nhả đạn
Lửa hờn căm ngùn ngụt cháy trong lòng
Trai hùng anh chết sống tựa lông hồng
Tan cuộc chiến . . .
nghe tâm tư hoang dại
Ngày qua đi chợt giật mình ngó lại
Ngẩng nhìn trời . . .
miệng lẩm nhẩm . . . nam-mô.
***
NguyễnTâmHàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2007 01:22:07 bởi hannguyen >
Cõi Tạm
*
Trời cho mượn một mảnh đời
Sống trong cõi tạm . . . cõi ngưòi thế gian
Uống, ăn cũng phải vội vàng
Yêu đương vài độ lỡ làng là xong
Trăm năm đâu có vô cùng
Bon chen rồi cũng tay không một ngày
Thì thôi . . . vui cõi tạm này
Một mai trả hết nợ trời . . . ta đi
*
NguyễnTâmHàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2007 01:24:13 bởi hannguyen >
Cúi Mặt
***
Khanh tướng qua rồi nghĩ uổng công
Còn gì đâu nữa để mà ngông
Nương thân đất khách cười không đặng
Cúi mặt quê người khóc chẳng xong
Cọp dữ sa cơ buồn móng nhọn
Trai khôn thất thế thẹn thân hùng
Bao năm ôm phận người lưu lạc
Mượn thú thơ văn đỡ tủi lòng
***
NguyễnTâmHàn
Đắm Say Tình Mộng
***
Em nghe chăng
Rừng thu cười đón gió
Tiếng reo vui bàng bạc khắp không gian
…………
Em thấy chăng
Thu khoác áo lụa vàng
Mây ôm núi ngủ . . . chiều buông
Sao em vẫn hững hờ, để bẽ bàng tình anh ngóng đợi
…………
Em hay chăng
Đêm côn trùng réo gọi
Giục thế nhân cố níu kéo thời gian
Trăng yêu người tỏa màn sáng dịu dàng
Giận em đấy…trời trải mây . . . che trăng tình huyền diệu
………….
Này Em yêu
Nếu lá thu vẫn đợi gió về cùng hoà nhạc điệu
Nếu trăng thu vẫn dịu dàng toả ánh sáng huyền mơ
Sóng đại dương vẫn rì rào âm khúc vu vơ
Thì anh vẫn . . . mãi yêu người trong đắm say tình mộng
***
NguyễnTâmHàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2007 09:57:22 bởi hannguyen >
Đàn Trăng
*
Nửa khuya trăng chiếu mơ màng
Đàn ai réo rắt mênh mang xa vời
Thương gì nức nở đàn ơi
Hẳn sầu lữ thứ một trời bơ vơ
Sương đêm giăng mắc mơ hồ
Điệu buồn mang mác tương tư quê nhà
*
NguyễnTâmHàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2007 02:17:34 bởi hannguyen >
Dấu Yêu Ngày Cũ
*
Nhìn mầu phương đỏ bên trời
Nhớ sao là nhớ quãng đời ngày xưa
…….
Thuở còn vui đèn sách
Chưa biết buồn nắng mưa
Sân trường cùng bạn vui đùa
Hè sang …
phượng nở …
lòng chưa vương sầu
…..
Rồi thơ ngây vụt mất
Tháng ngày vàng qua mau
Mỗi lần hoa phượng rực mầu
Tiếng ve rền rĩ… chợt sầu vu vơ
…
Nghĩ ngày xa vắng bạn
Lòng sa mạc hoang sơ
Lạ ghê !
ruột rối như tơ
Sợ ngày mai bước bơ vơ trên đường
…
Tuổi học trò giản dị
Giờ nghĩ lại mà thương
Bạn bè trôi dạt muôn phương
Dấu xưa nhen nhúm… lòng vương tơ sầu
.
NguyễnTâmHàn
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2007 07:15:50 bởi Viet duong nhan >
Đếm Sao
***
Một vì sao lung linh
Là một lời diễm tình
Anh dành cho em đó
Hỡi cô bé xinh xinh
*
Hai vì sao lung linh
Như đôi mắt người tình
Chứa chan niềm ân ái
Hơn biển rộng trời xanh
*
Em đếm đi …đếm đi
Đừng thèm nói năng gì
Bao vì sao là đủ
Ngần ấy tình anh si
*
Kià một vì sao rơi
Ước đi em suốt đời
Được cùng nhau ngồi ngắm
Thiên đường sao đổi ngôi
*
Sao trời đi mất rồi
Nhưng ô kìa . . . sao rơi
Sao rơi trên gò má
Người yêu dấu của tôi
*
Nín đi em bé ơi
Đừng thèm trách sao trời
Nín đi nghe anh kể
Truyện xót xa trong đời
*
Truyện ngày xửa ngày xưa
Thương biết mấy cho vừa
Có một chàng thi sĩ
Mơ cuộc đời đôi lứa
*
Chàng tuổi trẻ đa tình
Đem khối tình mông mênh
Dâng tặng người con gái
Mắt đẹp hơn trời xanh
*
Rồi chinh chiến tràn lan
Giận quân cướp bạo tàn
Chàng tùng chinh giết giặc
Năm tháng ngoài quan san
*
Chẳng quản ngại gai chông
Người thi sĩ anh hùng
Ngày đêm say trận địa
Để người yêu trông mong
*
Rồi một ngày mùa đông
Ải quan rét lạnh lùng
Nhận tin lòng tan nát
Người yêu đã sang sông
*
Đau đớn ngập trời cao
Gió mưa đông thét gào
Cảm thương tình đôi ngả
Cây cỏ úa xanh xao
!!!
*
NguyễnTâmHàn
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2007 07:17:26 bởi Viet duong nhan >
Đoạn Tuyệt
*
Tình đã vậy …
thôi nghe em hãy cố
Quên anh đi . . .ngày xưa ấy qua rồi
Nhớ nhung nhiều chỉ đau đớn thêm thôi
Gói lòng lại cho vơi sầu nhung nhớ
…
Tình đã chết giữa dọc đường từ thuở
Em quay đầu lặng lẽ bước xa anh
Đâu tại mình,
Chắc tại lão trời xanh
Từ vạn cổ đã thêu tình là vậy
…
Yêu là nhớ nhung ......
là dối gian. ......
thế đấy !
Nhưng mặt trời còn sáng .....vẫn còn yêu
NguyễnTâmHàn
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2007 07:19:53 bởi Viet duong nhan >
Đong đưa sợi nhớ
*
Dáng ngoan thả bước trang đài
Phải chăng người cõi Bồng lai ghé trần
Xuống tìm tình kiếp tiền thân
Nàng ơi
duyên…
chắc được ngần ấy thôi
…
Ta ôm
Tình thoảng cuối trời
Mắt vừa trong mắt … tâm vời đáy tâm
Như mơ …
chỉ gặp một lần
Sóng tình hồ đã âm thầm ngàn xưa
…
Ngẩn ngơ sợi nhớ đong đưa
Ôm thuyền trăng rải tình thơ gởi người
*
NguyễnTâmHàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2007 00:27:36 bởi hannguyen >
Dòng tâm Sự
***
Xưa nhiều lúc khi nắng hè gay gắt
Cá lặn đáy hồ, chim ngại đường bay
Tôi . . . thằng nhỏ . . .mắt nhìn trời xanh thẳm
Tự hỏi đời mình rồi sẽ sao đây ? ! ! !
*
Mẹ nằm xuống khi đời vừa sáu tuổi
Chiếc khăn tang mảnh vải trắng . . . đẹp ghê !
Tôi nào biết tấm khăn mầu tang tóc
Tiễn Mẹ đi . . . Mẹ đi mãi không về
*
Mẹ tôi mất khi nước mình loạn lạc
Hết Nhật-lùn đến Bạch-quỉ trời tây
Bố khắc khoải làm thân trai thời loạn
Bương trải cuộc đời nay đó mai đây
*
Tôi... đứa trẻ lạc loài không nương tựa
Vất vưởng cuộc đời giữa những phong ba
Nhiều lúc ngỡ ngàng trên đường vô định
Lạc lõng trong đời . . . nhớ Mẹ, thương Cha
*
Tàn cuộc chiến chia hai mìền đất nước
Tôi theo cha bỏ miền Bắc vào Nam
Vì Bố tôi không phục tùng Cộng Sản
Đã bao phen tù ngục khổ vô vàn
*
Vừa tiếp tục dòng đời trên đất lạ
Sống qua ngày bằng trợ giúp di-cư
Thì giông tố lại từ đâu kéo tới
Cha tôi lìa đời, trút bỏ suy tư ! ! !
*
Thế là tôi trên đường đời vô định
Sống bơ vơ vất vưởng giữa chợ đời
Dù cơ hàn tôi nhủ lòng phấn đấu
Bên ngọn đèn dầu . . . xây đắp tương lai
*
Tôi cố gắng dù bụng meo vì đói
Nắng chang chang đi bộ mấy giờ liền
Khi tới lớp áo mồ hôi ươt đẫm
Chân cẳng mỏi nhừ, lòng vẫn cương kiên
*
Tôi cố học vì là đường duy nhất
Hy vọng cuộc đời tươi sáng mai sau
Dù khốn đốn quyết kiên tâm bền chí
Và tháng ngày đã lặng lẽ qua mau
*
Có nhiều lúc trong sân trường đại-học
Ngước mặt nhìn trời lặng lẽ tri ân
Những nghị lực mà trời cao đã tặng
Cho kẻ lạc loài quyết chí lập thân
*
Giờ ngồi viết đôi ba dòng tâm sự
Ghi lại đời mình trong lúc rảnh rang
Cho vơi bớt đi nỗi sầu xa xứ
Mưa nắng trong đời . . . thật lắm gian nan
***
NguyễnTâmHàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2007 00:25:03 bởi hannguyen >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: