Cho Xin Đi
Cho xin đi, cô bé, vạn niềm thương
Trời nắng ấm, trăng mơ, miền mộng mị
Tách ly tình đượm men say tuý luý
Tay tìm tay quấn quyện trọn hồn nhau
Cho xin đi, em nhỏ, những buồng cau
Vôi trầu đậm ấm nồng trăm con chữ
Ao sen hồng sóng lăn tăn tư lự
Mối duyên nồng thầm kín - mộng ngàn đêm
Cho xin đi, hạnh phúc, chỉ riêng em
Nàng thơ nhỏ, sương long lanh, trăng bạc
Anh vẫn nhớ, ngàn năm không đổi khác
Tình thiên thu hương trầm ngát như mơ
Cho xin đi nhiệm ý vạn lời thơ
Ngàn khúc hát câu hò đêm tương ngộ
Tiếng cười vui rộn ràng từng con phố
Tóc mơ huyền buông thả tựa làn mây
Cho xin đi mãi mãi một niềm say
Tình sâu lắng niềm tin đêm trằn trọc
Em nàng tiên nắng mai hồng châu ngọc
Hòang tôn nương vĩnh viễn diễm tình ca
Nguyên Đỗ
Cho Em Xin
Cho em xin một chút tình đậm đà
Trời lập đông tiết tháng ba lạnh quá!
Màn sương phủ trên ngàn cây hoa lá
Cũng rét run hoá đá ở ngoài vườn
Cho em xin một chút xíu tình thương
Cho hồn ấm trên bước đường viễn xứ
Bài thơ ai thế cho lời tình tự
Đêm sưởi lòng bằng hai chữ: Em yêu!
Cho em xin từ một chút chuộng chiều
Chén tình dậy mùi hương yêu thơm ngát
Hồn lâng lâng ngất ngây tầng mây bạc
Đến cung Hằng tìm người bạn tình chung
Cho em xin cuộc hạnh ngộ tương phùng
Với người tình mà lòng thầm mơ ước
Bao giờ nhỉ? để đôi ta có được
Một phút vui...không dám ước mơ nhiều
Cho em xin giây phút thật mỹ miều
Để có chút kỷ niệm nhiều luyến nhớ
Chuyện trầu cau tình trăm năm duyên nợ
Nguyệt Lão ơi...xin chỉ...một lần thôi!
Sương Anh 05.02.10
-----------------------
SuốiNguồnThơ_NguyênĐỗ
Tà Áo Trắng
Tà áo trắng đơn sơ nhưng diễm lệ
Em đơn sơ cười mỉm chết người ta
Gió loay hoay lất phất rộn đôi tà
Thiên thần nhỏ hương trầm trong nắng mới
Anh nhớ lắm tà áo thơ phất phới
Rộn ràng bay trong sương sáng xuân sang
Em bước đi nhè nhẹ rất dịu dàng
Cho con chữ theo chân em nhảy nhót
Anh yêu mãi đâu có cần thề thốt
Đâu cần đem lời dịu ngọt lả lơi
Chim én bay trong nắng ấm lưng trời
Em ngự trị tâm hồn anh mãi mãi
Tà áo trắng, nắng mai hồng con gái
Một trời xuân mềm mại đẹp nhung tơ
Anh có em vĩnh viễn để tôn thờ
Thiên thần nhỏ đơn sơ trong áo trắng
Nguyên Đỗ
Màu áo Trắng
Màu áo trắng tinh khôi như trang giấy
Cuả một thời con gái tuổi đôi mươi
Buổi tan trường màu áo ấy một thời
Làm say dắm hồn ai theo sau gót
Màu áo trắng cuả một thời thề thốt
Tuổi học trò non nớt hẹn yêu nhau
Để đến khi tình trong trắng ban đầu
Dòng thời gian làm phai mầu nhạt uá
Màu áo trắng nhẹ nhàng như tơ luạ
Với đôi tà nhảy muá thật nên thơ
Để cho ai cứ ngơ ngẩn thẩn thờ
Khi chạm mặt giả vờ không nhìn thấy
Màu áo trắng xuân thì cô con gái
Hãy còn đây mãi mãi bên cạnh anh
Thương yêu ơi! mong lắm, tháng ngày lành
Mau đi tới...giấc mơ xanh đẹp mãi...
Sương Anh 21.03.10
-----------------------------
Chan Chán!
Lúc mệt mỏi vươn vai dài chan chán
Chất thơ cùn, chất xám cũng lưa thưa
Em bảo chi, anh nói tứa, cũng ừa
Chán, Chán, biết làm gì đây hở?
Anh dụ em hay là mình đi chợ
Ăn Phở Ta nổi tiếng của bà ta
Thôi đi anh, phở ngon ở tại nhà
Ăn phở chợ có ngày... không kịp chạy
Phở nhà ta, ngọt thơm ngon bá cháy
Ăn một lần, trăm lần nữa vẫn ngon
Phở Gò Công, phở chính hiệu Sài Gòn
Hay phở Huế càng ăn càng cảm khóai
Chan chán, hử, chán bệnh thường nhân lọai
Tô phở ta pha chút ớt, tương gà
Ớt chỉ thiên càng thấm thía đậm đà
Ăn nóng lưỡi xúyt xoa thơ tá lả
Nguyên Đỗ
Chưá Chan
Nghe than thở rằng chán ơi là chán!
Nhưng đọc thơ thì thấy rất chưá chan
Anh và Em trông tình tứ vô vàn
Bên nồi phở gà kẻ chan người húp
Tận trời Tây mà âm thanh...xì xụp
Vọng đưa sang nghe thích thú làm sao
Tiếng xầm xì to nhỏ...ngon không nào?
Làm tưởng tượng vị ngọt ngào cuả phở
Hổng biết em có nghe lầm không hở?!
Chan chán hay là chan chưá tình thân
Phở An Nam khắp thế giới xa gần
Âu, Úc, Mỹ...đều ân cần thưởng thức
Khi nói về nét văn minh, ẩm thực
Phở Việt Nam được chính thức vinh danh
Nước lèo béo thêm giá, quế, ngò, hành
Cộng tương ớt, ngọt...Em - Anh say...lúy túy!!
Sương Anh 14.03.10
----------------------------
ThônNghèo_ Doạn Trường
Tình Buồn
Tưạ cột đèn mà lòng mềm nhũng ướt
Hết một, hai...rồi trở ngược đếm hoài
Mỗi khắc trôi qua nặng chĩu đôi vai
Người chẳng thấy...em miệt mài đứng đợi
Chuyến xe lưả lao vào trong bóng tối
Để lại phiá sau làn khói xám mờ
Không có người một cảm giác bơ vơ
Đang xâm chiếm...hồn thẩn thờ ngơ ngác
Cơn mưa đến làm mắt môi nhoà nhạt
Mưa ngoài trời hay nước mắt em đây
Khẽ đưa tay hứng những giọt mưa bay
Lòng hụt hẫng vì kẻ tay thưa quá!
Từng giọt nước rơi tuôn trên phiến đá
Âm thanh buồn tí tách...dạ hoang mang
Người đâu rồi? để em trong muộn màng
Là trễ hẹn...hay đang vui bến lạ?!
Tiếng còi tàu ầm vang như giục giã
Người lại qua hối hả bước chân mau
Còn lại em chẳng biết đi về đâu?!
Tình đã lỡ...theo chuyến tàu hôm ấy...
Sương Anh 17.03.10
-------------------------
Nhạc tự diễn NguoiHatRong
Có Phải Là Tôi Đang Mơ!?!
Có phải là tôi lạc bước...mơ
Hồn như phiêu lãng ngẩn ngơ ngơ
Giọng ai ấm áp êm tai lạ!
Tiếng hát làm tôi thật bất ngờ
Ơi hỡi...Ơi Người đang Hát Rong
Lời trầm ấm quá như ru lòng
Ngõ lời thỏ thẻ trong đêm vắng
Xin tặng dôi dòng có nhận hông?!
Chủ quán đã tài có giọng hay
Thêm nàng Ánh Bích dễ thương này
Hai người hợp lại đi trình diễn
Khách ghé thăm nhà...ngơ ngẩn say!
Xin được làm người bên khán đài
Kéo màn giới thiệu chương trình hay
Nào mời...anh chị lên sân khấu
Khán giả ới ời...mau vỗ tay! Hihihihi....
Sưong Anh 23.03.10
--------------------------------
Nhạcsángtác_ HB
Đá Cuội Cũng Biết...Yêu Thương
Ai bảo ta chỉ là thân đá cuội
Trơ trơ mình với năm tháng thời gian
Không biết đau, biết khóc, chẳng võ vàng
Trước cuộc sống hàng trăm ngàn cay đắng?
Nào ai biết cái bề ngoài thầm lặng
Ẩn phiá trong những trầm lắng sầu ưu
Chiếc lá bay vất vưởng cũng luyến lưu
Hồn rung, phím động, cung đàn rơi lệ
Những nốt nhạc bỗng trầm nơi dương thế
Đưa lời thơ đi khắp bể non ngàn
Có khác nào con nước mãi dâng tràn
Khi dòng thác cứ miên man tuôn chảy
Em, con suối thơ hồn nhiên thật đấy!
Suốt cả ngày chạy nhảy khắp đó đây
Cảm ơn đá đã không lời trách, rầy
Còn khích lệ...lời chưá đầy thương cảm
Vậy đá cũng biết yêu, không lãnh đạm
Vẫn rung lòng trước tình cảm tự nhiên
Nào vô tâm khô khốc trước ưu phiền
Với em đá mãi là...viên ngọc qúy!
Sương Anh 23.03.10
------------------------------
NhạcTựDiễn_NHR
Muốn Làm Người Hát Rong
Muốn làm Người hát Rong
Sớm tối đi vòng vòng
Dạo đầu thôn cuối xóm
Khan tiếng tiền cũng không
Đâu phải ai cũng tài
Giọng tốt lại êm tai
Sương Anh hông biết hát
Nên muốn nghe...dài dài
Bắt đầu kể từ nay
Khi lòng thấy sầu đầy
Cho phép Sưong Anh đến
Nghe hát sầu quên ngay
Ánh Bích và Hát Rong
Khỏi phải đi mắc công
Có Sưong, Mi cầm nón
Xin thiên hạ...vài đồng hihihihi...
Sương Anh 23.03.10
--------------------------
Bâng Quơ _ HuongTuyet274
Vẫn Như Ngày Xưa...
Cả năm xuôi ngược bỏ đi đâu
Có biết sông Seine luống ngậm sầu
Nhìn Tuyết ngoài sân lòng chạnh nhớ
Người sao vắng bóng...để chờ lâu!
Paris vẫn thế vẫn còn đây
Thơ thẩn vào ra ở chốn này
Ngọn gió nào đưa anh trở lại
Miệng chào thăm hỏi...mắt cay cay
Còn nhớ hôm nào chung bước thơ
Ngỡ như vưà mới...thật không ngờ!
Ngày qua tháng lại năm đi tới
Lữ khách có còn...tính mộng mơ?!
Vẫn như ngày xưa...vẫn mãi buồn
Phải chăng đông lạnh chốn mù sương
Đã làm chùn bước chân phiêu lãng
Hay trái tim đau giết mộng thường
Hãy để lòng an hồn thảnh thơi
Đau thương khoá lại chớ nên khơi
Càng buồn duyên phận càng đau đớn
Suy nghĩ làm chi...phó mặc Trời
Sương Anh 26.03.10
--------------------------
Biển Em&Anh_ĐMLYN
Phai màu tình yêu. . .
Như trái tim mình nhoi nhói đau
Năm tháng tình yêu đang úa màu
Những ngón tay nhỏ tê tê cứng
Không đủ mềm mạnh giữ lấy nhau
Lê bước lang thang dưới trời Thu
Cứ ngỡ cuộc tình còn đam mê
Hình như sắc lá buồn ngơ ngác
Hay cõi lòng mình run hắt hiu
Một chút mơ hồ hơi gió lay
Lại ngỡ người yêu sẽ đến đây
Để rồi trắng đêm nghe hồn cảm
Nhấc tiếng thờ dài môi ướt cay
Mình lỡ xa nhau - đánh mất nhau
Mất đi lời nói - tiếng ngọt ngào
Tàn giấc mơ nồng nàn tha thiết
Nhạt nụ hôn đam mê khát khao
aB - March 2010
Ảo Ảnh...
Chữ tình thật quá mong manh nhỉ?!
Chẳng khác nào chỉ buộc mối tơ
Vưà thấy bên nhau bỗng...bất ngờ!
Hồn rời rã trước giờ ly biệt
Yêu ghê lắm! thật là tha thiết!
Sao bỗng dưng nghiệt ngả phân ly
Giọt lệ sầu tràn ngập má mi
Khi hai đưá chẳng còn gì nưã...
Em như chiếc bóng ngoài khung cưả
Ẩn hiện sau vườn tưạ bóng cây
Chẳng biết mong gì còn mãi đây
Khi tình theo tháng ngày tàn lụn
Vẫn biết là tình rồi vỡ vụn
Tan tành theo con lốc đam mê
Nhưng lòng sao cứ mãi tràn trề
Vướng mắc lời thề...trong ảo ảnh...
Sương Anh 22.03.10
-------------------------
Vũng sầu tình yêu . . .
Yêu nhau tha thiết phút ban đầu
Mênh mông nỗi nhớ tuyệt vời sao
Những sáng tự tình cà phê ấm
Hoàng hôn buông thoả lối ngọt ngào
Em vẫn chìm sâu trong cốc tình
Đam mê luôn vẫn chỉ là anh
Cảm nhận quanh mình bờ trống trải
Gió lộng vào tim rét cô đơn
Vũng sầu, ân ái quên em rồi
Từng bước ê chề thấm lệ rơi
Ngập ngừng tháng năm - mơ hạnh phúc
Hứng giọt mưa trần lạnh lẽo thôi
Tìm đâu khoảnh khắc chốn thiên đường
Một giây nơi ấy - thế nhân vương
Ngẹn từng hơi thở, nhoà mi mắt
Anh bước xa dần . . .tội em thương
aB - March 2010
Vũng Lầy Tình Yêu
Cơn mưa tình bất ngờ từ đâu lại
Để hồn em rơi xuống vũng lầy yêu
Càng cố tránh càng lún sâu thêm nhiều
Ôi mệt lã...hồn liêu xiêu cố gượng
Mưa nặng hạt làm mờ tan phương hưóng
Đích dần xa, tâm cũng bị cuốn trôi
Biết làm sao khi hụt hẫng chơi vơi
Gọi khan tiếng ai người nghe đâu nhỉ?
Hỡi gió mây xin làm ơn giúp chỉ
Con đường tình hỷ lạc nằm ở đâu?!
Sao hồn ta đầy thương tích gai sầu
Muốn thoát khỏi cơn đau làm sao hở?!
Này Nguyệt Lão xin mau mau đến gỡ
Tình không tròn xin chớ ghép làm chi
Để giọt sầu cứ nằng nặng bờ mi
Hồn rưng rức...cảnh người đi...kẻ ở...
Sương Anh 27.03.10