Mùa thu lá bay anh đã đi rồi
KHÔNG ĐỀ "...Về thu xếp lại, ngày trong nếp ngày...Vội vàng thêm những lúc yêu người..." Có thể nào niềm tin đã mai một trong anh Khi nghĩ về em như nhớ về khung trời mùa thu trong xanh đầy xa xăm hư ảo Có phải chăng em là gió, là mưa ngang qua đời anh gieo giông bão? Để xác xơ ngày, trăn trở những canh thâu... Anh biết không chẳng ai có thể đo được lòng sông sâu Hay đếm xem cao xanh kia có bao nhiêu tầng không vũ trụ Cũng như đôi lứa yêu nhau biết trao cho nhau bao nhiêu ân tình là đủ Bởi những nồng nàn chẳng thể nào đếm đong... Em đã từng đi qua những giá rét mùa đông Qua bao mùa hạ nắng cháy da và những thu dài lê thê trên lối hoàng hôn quạnh quẽ Nhưng em vẫn mơ một mùa xuân nơi vườn lan khoe sắc hương rung rinh trong gió nhẹ Có bóng ai che chở những đêm về... Có lẽ người trách em không có đủ đam mê Để ngược gió bùng cháy lên hết mình cho một khát khao nguyện ước... Ôi khát khao một đời em, có thể nào làm anh tin rằng, dẫu chỉ là mong manh thôi, em vẫn khát khao một ngày kia em có được Giá trị cuộc đời là những phút bên nhau...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2015 22:26:13 bởi NganGiang >
NẮM TAY Mềm mềm rung lên tim Trầm đều hơi êm êm Xoa tan lòng ưu phiền Mơn mang ru triền miên Mát nhiều hơn trời mưa Ấm nhiều hơn hè trưa Nóng và nồng nàn vừa Lạnh hơi môi hồng đưa Dòng đời chạy qua tay Niềm tin dâng hăng say Sóng âm lên não đầy Giật nghẹn ngào mi cay Tình yêu trôi trong nhau 9Ngoc
MÃI MÃI THĂNG HOA Nắng hồng hai đứa chung đôi Vừng mây tản mác bồi hồi Tình trong xanh như mùa hạ Đậm đà hơn khi xa xôi Mình làm đôi cánh chim bay Chao nghiêng bên cao bên đầy Mà sao vững vàng như nắng Mặc gió phất phơ mưa bay Và mình còn hơn yêu thương Ước mong trọn vẹn đôi đường Dẫu sóng trôi ra biển lớn Bên nhau như đôi uyên ương Nốt hè rơi trên môi da Nụ cười êm răng mượt mà Động lòng rêm Khuê Văn Các Âm trầm mãi mãi thăng hoa 9Ngốc
THƯƠNG MÃI TÓC NGẮN Nhẹ nhàng ung dung Dịu dàng mông lung Mắt sâu muôn trùng Mượt mà êm nhung Em vừa ngang đây Phố phường mưa bay Nắng ửng hoen ngày Nên chiều phôi phai Mịn màng da nâu Tóc trầm xoa sầu Củn cỡn tóc ngắn Lung lay đêm thâu Tuổi đời qua nhanh Tóc xa thôi đành Lòng nghe ấm lại Bay vào ngày xanh Thương mãi tóc ngắn 9Ngốc
MÀU NẮNG EM YÊU Chiều nay qua con phố cũ Vẫn hàng cây nắng năm nao Quán ca phê quen bỗng lạ Nỗi nhớ trong tim cồn cào Góc phố nào anh từng đợi Lung linh trong vạt nắng rơi Cơn mưa chiều ngang qua ngõ Còn như vọng tiếng em cười… Kỉ niệm vẹn trong tiềm thức Nồng nàn như nắng hạ ươm Dẫu còn xa xôi đôi ngả Ứơc mong trọn vẹn đôi đường Chiều nay qua con phố cũ Nhớ người màu nắng bâng khuâng Dang tay đường về níu bóng Ảnh hình đâu đó thật gần… R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2015 11:58:23 bởi Nguyệt Hạ >
Ánh sáng tràn qua cửa sổ Xoa nỗi nhớ em đêm đen Tỉnh giấc sau cơn say mèm Tình dịu dàng hơn nắng ấm Nụ cười em tôi ngời rạng Biển hờn sóng cuộn trắng phao Ngày xanh mây đen vần vũ Lê thê than trách kêu gào Em gởi nụ cười trong biển xinh Hờn ghen con sóng cuộn rung rinh Trắng nhòa bọt biển tô đôi má Chợt ửng hồng khi nắng tỏ tình €) Ngốc
Vợ hiền nặng gánh lo toan Đỡ đần mọi phía vẹn tròn tình thâm Dẫu đời là sóng thăng trầm Tình ta vẫn mãi trăm năm nghìn đời
Yêu người yêu mãi tình ơi
Ngốc
Càng gần càng đi lâu hơn Dòng đời cuộn trôi xa thêm Là tình em bay chập chờn Hay là mình ta trong đêm NỢ MÃI EM NỤ THƠM HÀ NỘI Hà Nội môi hồng nợ mãi nụ thơm Một lần Hà Nội mưa ướt vai tròn Chợt nghe Hà Nội phố dài thấp thỏm Vì áo xanh rờn tươi xinh thêm hơn Mưa chợt hoang hoài bay bay như thơ Là gió bất chợt gió táp bất ngờ Vòng tay níu chặt ngả nghiêng ngã rẽ Tình chới với choàng tay qua cơn mơ Hứa hẹn môi hồng khao khát nụ thơm Ta nghe Hà Nội chan chứa trong hồn Chợt sóng Hồ Tây làm sâu lắng lại Lỡ hẹn một lần đằm thắm môi hôn Hà Nội môi hồng nợ mãi nụ thơm 9Ngốc
Bao giờ mình được bên nhau Thỏa bao nỗi nhớ dâng trào trong tim Bao giờ thỏa hết nỗi niềm Để đôi tay thỏa ấm êm giấc nồng Bao giờ thỏa giấc mơ hồng Mà anh khao khát ngóng trông từng ngày Đêm làm giấc mộng phôi thai Bình minh hớt hãi kéo dài mươi năm Phất phơ qua những đêm rằm Đời như cánh gió âm thầm nhớ thương Mình ta ôm hết vấn vương Chờ em phương ấy
BÀI THƠ CHO EM Anh chợt nhận ra, một ý nghĩa mới của sắc đẹp Khi nhìn thấy nụ cười em Khoan thai nhẹ nhàng im lìm cuốn hồn anh vào giá rét Bất giác êm đềm cô quạnh giữa đêm đen. Anh chợt nhận ra em Một góc khác của chính mình như bóng ảnh Khi soi hồn mình vào đáy mắt trong veo sâu thẳm Như là cội nguồn ta chỉ một thể đơn côi Anh chợt nhận ra giá trị mới của tinh khôi Khi bên em thâm trầm như lượn sóng Một tia gì đó lóe lên trong không gian mịt mù hy vọng Gọi là khát khao nguyên thủy nhất hồng trần. Anh chợt thấy mình rơi vào biển bâng khuâng Bối rối quấn quanh co ro tự do ngụp lặn 9 Ngốc
Nơi thời gian ảo tưởng
Không kết thúc bắt đầu
Tự bao giờ ngự trị
Màu tình yêu thiên thu
NGÀY CHO EM (Wishing Women's day 8-3) Có một nơi thời gian là ảo tưởng Không bắt đầu không kết thúc xa xăm Tự bao giờ ngự trị trong sâu thẳm Màu tình yêu giữa đáy mắt nâu trầm Có một chiều không gian dài vô tận Muôn vạn tinh cầu bất động muôn thu Chợt tràng dài âm thanh nào lượn động Run rẩy nụ cười răng trắng môi nhu Không phải chân trời không phải ngàn năm Chỉ có anh em với những thăng trầm Nơi của yêu thương tột cùng se sắt Giây phút là đời, ngày tính như trăm 9Ngốc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2016 12:09:57 bởi 9NGỐC >
MONG MANH Nhẹ, mềm, và êm như sương mai Lạnh, tràn, long lanh như mưa bay Đêm đen băn khoăn xem hình hài Giữa lòng mà sao tan trên tay Vội vàng tràn dâng nên buông lơi Người từ ngoài xa nơi sao rơi Hay chăng lòng khuya đang tơi bời Mãnh vỡ tan òa ra sương mơi
Khoảnh khắc mọi vật chất đều vô nghĩa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2016 14:32:36 bởi 9NGỐC >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: