Mặt Đất Khát Khao
Thay đổi trang: << < 404142 > >> | Trang 42 của 60 trang, bài viết từ 616 đến 630 trên tổng số 894 bài trong đề mục
nh239 25.12.2019 08:08:22 (permalink)
0
Đỗ Hồng


Tiệc Cuối Năm

Nhìn ngày tháng nhẹ trôi vào ký ức
Đường cuối năm văng vẳng khúc nhạc vui
Trong bao la thấp thoáng bóng ngậm ngùi
Khi ta bước âm thầm lên đỉnh tuổi

Buồn vương vấn trong mắt chiều tiếc nuối
Em có về ngang phố nhỏ mùa đông
Uống cùng ta ly sinh nhật tình nồng
Ngồi ôn lại chút vui buồn năm cũ

Quanh bàn tiệc bạn đông mà chưa đủ
Bởi mỗi năm đời mỗi vắng tiếng cười
Hoa ngoài vườn một mai nở kém tươi
Ngày lên xuống đường một chiều vô tận

Em buông tiếng chìm trong đêm ngơ ngẩn
Những bàn chân lui tới cõi thiên đàng
Ánh đèn màu chưa tỏ mặt nhân gian
Hồn đã ngã vào mắt em ma túy

Về nằm nhớ những cuộc tình trân quý
Trí nhỏ nhoi đựng cả một trời hồng
Mấy trăm ngày rồi cũng hóa hư không
Ly đã cạn nhưng năm dài chưa hết

Rất hay:
"Buồn vương vấn trong mắt chiều tiếc nuối
Em có về ngang phố nhỏ mùa đông..."
Đỗ Hồng 27.12.2019 23:58:51 (permalink)
0
Cám ơn bạn thơ nh239 (bút danh có vẻ bí hiểm quá) nhiều.
trieuam 10.01.2020 06:34:21 (permalink)
0
LỐI XƯA TA VỀ

Đêm hoang hoải, nghe sầu vương tiếng sóng
Đường mịt mờ chẳng tỏ dấu chim di
Ta quay lại, gốc sồi già đã cũ
Ngồi lặng câm, đón nắng sớm vô hình

Nghe tiếng gió đến giữa những bình minh
Tháng cùng năm vô hình chung bước khẽ
Dường như thấy gót hài ai điểm nhẹ
Giữa sương mai, khúc luân vũ lung linh

Ta ngồi đây, chỉ lặng lẽ một mình
Chôn nỗi đau vào sâu nơi ngực trái
Tưởng chừng như đã không còn khắc khoải
Có ngờ đâu vẫn nỗi nhớ mông mênh

Phố Gió nay khoác thêm màu áo trắng
Nữ hoàng băng đang đông kín nhân tình
Nơi giáo đường tiếng chuông đã vang lên
Linh hồn nhỏ cũng quay về thực tại.

200110
Đỗ Hồng 11.01.2020 23:48:31 (permalink)
0
Cám ơn thi sĩ Triều Âm
Đã lâu không ghé lại thăm trang này
Bây giờ lại post thơ hay
Mong còn được đọc nhiều bài tình thơ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2020 00:02:32 bởi Đỗ Hồng >
Đỗ Hồng 25.02.2020 04:47:11 (permalink)
0
Tìm Đâu

Tìm đâu rung động buổi ban đầu
Khi nắm tay người giữ thật lâu
Đôi mắt chạm vào tia bối rối
Nghe từng nhịp thở lúc gần nhau

Tìm đâu áo trắng buổi tan trường
Chậm bước theo em suốt đoạn đường
Chỉ tiếc đường đời không sánh bước
Ngàn năm thương nhớ vẫn còn vương

Tìm đâu xao xuyến phút trao thư
Khi tiếng ve vang khúc tạ từ
Buổi học cuối cùng lưu luyến ấy
Muôn đời giữ lại giữa tâm tư

Tìm đâu tiếng hát vút trời cao
Hoà sóng biển ru khúc dạt dào
Âm hưởng ngày xưa còn vọng mãi
Gọi hồn về với cõi chiêm bao

Tìm đâu phố hẹn quán êm đềm
Trăng đứng chờ em cuối dốc đêm
Bóng tối giăng đời từ dạo ấy
Về nghe lá úa rụng bên thềm

Tìm đâu gương cũ để nhìn ta
Ảo ảnh mùa xuân đã nhạt nhoà
Nghe tiếng thời gian đi vội vã
Ngày về nào biết có còn xa
Đỗ Hồng 27.02.2020 22:30:36 (permalink)
0
Hoàng Hôn Nắng Mới

Đời xuống hoàng hôn quên nhiều hơn nhớ
Quên cả bóng hình một thuở yêu đương
Nhìn lại phía sau khi sắp cuối đường
Chỉ còn nuối tiếc mùa xuân hư ảo

Tìm đâu tĩnh lặng trong chiều giông bão
Ánh sáng tình yêu trên áo thu vàng
Tóc xõa lưng trời khi gió về ngang
Từng nhịp chân bước vào đêm chờ đợi

Tìm đâu bóng mát đường trưa diệu vợi
Ngồi trải tâm tình ra với cỏ cây
Nhìn hồ mắt em để thấy tình đầy
Con tim rộn rã bao lời thầm lặng

Đời trôi chung quanh ngày thêm quạnh vắng
Buổi sáng uyên ương thôi hót trong vườn
Xuân đã phai tàn trên những chiếc gương
Rót ly rượu đắng vào chiều cô tịch

Những người tình cũ trăm năm mờ mịt
Giờ ở nơi nào trên đất bao la,
Có sống lại giùm một thuở thiết tha?
Cho hoàng hôn vẫn còn mai nắng mới
Đỗ Hồng 21.03.2020 22:42:08 (permalink)
0
Mùa Xuân Âu Lo

Cây thay áo khoe màu nắng mới
Hình như xuân vừa tới bên thềm
Trời cao vắng gió ru êm
Hồi chuông báo tử vọng thêm nỗi buồn
Tim nhân loại lệ tuôn thắm thiết
Người từng người giã biệt trần gian
Âu lo thế giới lan tràn
Ngày nào không biết gian nan đến mình
Trong vô vọng tiếng kinh văng vẳng
Tình tri âm thiếu vắng giọng ca
Lòng xuân chợt thấy đã già
Nụ cười ngày trước phai nhoà trong mơ
Đường hội ngộ dấu mờ thiên lý
Đêm vẫn chờ tri kỷ về đây
Niềm vui đọng chén nồng say
Cung đàn trầm bổng chân mây xa vời
Cầu thế giới một trời an lạc
Người yêu nhau ngào ngạt hương tình
Cho hoa xuân nở yên bình
Cuộc đời mở hội linh đình như xưa
Đỗ Hồng 21.03.2020 22:47:11 (permalink)
0
Chiều Cô Quạnh

Lòng cô quạnh trong buổi chiều thứ bảy
Bạn tri âm có biết nắng xuân về
Đường sum vầy còn hun hút lê thê
Lời ca cũ ngoài chân mây xa thẳm

Ly còn đọng bao giọt sầu chìm lắng
Chim uyên ương buồn gọi bạn sau vườn
Tin mỗi ngày thế giới vẫn tai ương
Cho ta biết xuân yên bình chưa tới

Ngày quanh quẩn lo âu và chờ đợi
Hy vọng lên rồi rớt xuống hoang mang
Người ra đi lưu lại số bàng hoàng
Toàn nhân loại giam mình trong khắc khoải

Trong đôi mắt nhóm lên tia nghi ngại
Ai cũng đều tiềm ẩn một đau thương
Đời bỗng dưng hiện rõ cõi vô thường
Trăm năm sống chỉ một giây ly biệt

Nghe văng vẳng tiếng kinh cầu tha thiết
Sinh mệnh người đều vượt quá tầm tay
Mong bão qua rồi nắng mới một ngày
Đời hội ngộ trong mùa xuân an lạc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2020 02:17:37 bởi Đỗ Hồng >
Đỗ Hồng 01.04.2020 01:29:44 (permalink)
0
Chờ Tin Xuân Phục Sinh
 
Rồi từ đó hết đêm vui hạnh ngộ
Giam lỏng đời trong thế giới lo âu
Ngày đêm nghe chuông báo tử vọng sầu
Người trăn trở chung nỗi niềm thống khổ

Thành phố chết với mùa xuân hoang lộ
Lòng héo khô như xác lá sau vườn
Gửi bạn bè từng con số tai ương
Trời nhỏ lệ khóc người buồn tê tái

Lời thăm hỏi bùi ngùi trong điện thoại
Nhắc nhớ nhiều tình tri kỷ cách ly
Đọc tin buồn người quen mới ra đi
Sầu vô hạn, chẳng tiễn đưa lần cuối

Ly còn đọng chút niềm vui tiếc nuối
Khúc tri âm như rời rã quanh đây
Tiếng ca nào giờ xa hút chân mây
Đêm thế kỷ dài cơn đau vô vọng

Thế giới nhỏ tới lui đời vẫn rộng
Bàn ghế nằm mòn mỏi giữa cô liêu
Đường ngày mai mong sẽ hết tiêu đìu
Nhân loại thấy phục sinh mặt trời mới

Đời bình phục sau tháng ngày trông đợi
Quên hận thù, người đến với yêu thương
Hoa xuân vui rực nở khắp trên đường
Đêm mở lại vòng tay ôm tri kỷ
Đỗ Hồng 07.04.2020 00:11:58 (permalink)
0
Thế Giới Hoàng Hôn

Có những sáng mặt trời không thức giấc
Chắc buồn vì người tiếp nối ra đi
Phận con người thấm thía nỗi phân ly
Không gian hẹp niềm âu lo quanh quẩn

Người cô lẻ trên hành tinh lận đận
Chờ tin nhau qua điện thoại từng ngày
Trong cơn buồn thèm những cái bắt tay
Và ánh mắt, nụ cười đêm thân ái
 
Có những tối thời gian ngưng đọng lại
Phố trở mình trong đêm vắng lê thê
Con đường im nằm đợi dấu xe về
Mang hy vọng phục sinh cho nhân loại

Mùa tử nạn tháng tư buồn khắc khoải
Dưới bóng cờ có còn gặp lại nhau
Từng đêm sương nghe chim cú kêu sầu
Ly đã cạn từ lâu chưa rượu rót

Đời có phải đang nghiêng về đoạn chót
Cuối đường hầm biết ánh sáng còn không
Tháng ngày dài giam kín giữa căn phòng
Mắt thế giới đầy hoàng hôn vô vọng
Đỗ Hồng 07.04.2020 00:17:28 (permalink)
0
Bao Giờ Có Gió Yên Bình?

Ngày xưa ấy đất trời mông mênh quá
Mỗi niềm vui trải rộng khắp một ngày
Cả trời hồng ôm ấp trọn vòng tay
Tình nhân loại chan hòa trong cuộc sống

Nay thế giới chìm vào cơn biến động
Người xa người trong nghi ngại lo âu
Ngày nối thêm những khoảnh khắc u sầu
Trời tử nạn chia nhiều không gian nhỏ

Đời giam lỏng trong tháng ngày vàng võ
Người đứng ngồi chờ đợi một niềm vui
Ta gần ta nghe như thoáng ngậm ngùi
Khi chim cú ngoài sương kêu thống
thiết

Từng ngày đến đưa tin sầu ly biệt
Tiếng kinh cầu vang vọng tận buồng tim
Cõi lòng ta nằm khép cửa im lìm
Nghe đâu đó còn xôn xao nỗi nhớ

Bao giờ có trời trong xanh muôn thuở
Mở cửa ra chào gió mới yên bình
Hạnh phúc về phủ bóng cả hành tinh
Cho đường cũ đón chân người tri kỷ
Đỗ Hồng 08.04.2020 03:29:13 (permalink)
0
Cõi Hẹp

Thế giới hẹp là nơi an toàn cuối
Ở bên ngoài sợ hãi vẫn bủa vây
Phía trong ta lo lắng đến từng ngày
Tiếng gõ cửa cơ hồ như đã chết

Thời gian bước chậm dần trong mỏi mệt
Sầu tử vong leo tới đỉnh bi thương
Hành tinh đau ôm cơn sốt chán chường
Đời lăn xuống con dốc dài thê thảm

Nơi biên giới của tử sinh u ám
Phận con người như chiếc lá mong manh
Biết khi nao gió cuốn sẽ lìa cành
Buồn lưu lại kinh hoàng mùa đại dịch

Bàn ghế trống ngủ yên chiều tịch mịch
Hết một thời yến tiệc với tri âm
Có còn đâu rộn rã khúc ca cầm
Thay bằng tiếng kinh cầu vang áo não

Rồi từ đó trần gian thôi huyên náo
Người xa người từng khoảng cách phân ly
Không hẹn hò gặp lại trước khi đi
Vì thế giới còn đóng khung cõi hẹp
Đỗ Hồng 15.04.2020 08:30:19 (permalink)
0
Nhớ thuở thiên đường

Ta giam lỏng cuộc đời trong cõi hẹp
Ở phía ngoài đầy chết chóc đau thương
Bên trong đây ôm lo sợ chán chường
Niềm hy vọng bao giờ về gõ cửa?

Trời còn lạnh mà địa cầu bừng lửa
Nhân loại nằm chờ cơn sốt qua mau
Tuy cách ly lòng người vẫn gần nhau
Nhấc điện thoại nghe nhịp tim thế giới

Mai thức dậy đời loan tin buồn mới
Những hồi chuông báo tử vọng mơ hồ
Biển tâm hồn từng đợt sóng nhấp nhô
Đường sinh tử ôi sao mong manh quá

Mong thần dược đến nhanh như phép lạ
Cho con người từ cõi chết hồi sinh
Nắng ấm về trên từng góc hành tinh
Đời mở cửa đón bình yên trở lại

Ngoài hoang lộ cỏ lên màu khắc khoải
Đường nằm chờ từng dấu vết tri âm
Nhớ cuộc vui và cung nhạc bổng trầm
Của một thuở thiên đường rộng mở
Đỗ Hồng 16.04.2020 22:41:50 (permalink)
0
Hành Tinh Ngơ Ngác

Nhắm mắt ngủ thấy trần gian tươi đẹp
Thức dậy xem tin chết chóc lan tràn
Ngủ lại mơ một thế giới bình an
Khi thức giấc nghe lo âu buồn chán

Đêm về ngủ mơ bình minh xán lạn
Sáng thức ra hoàng hôn đã xuống đời
Giấc ngủ trưa chờ hy vọng chơi vơi
Rồi thao thức những đêm dài đại dịch

Ngày ngủ mệt trong nỗi buồn cô tịch
Thức bùi ngùi ngồi nhớ bạn tri âm
Muốn ngủ quên tìm lại thuở ca cầm
Nhưng lại thức trầm ngâm ly rượu đắng

Trong giấc ngủ mùa xuân về rực nắng
Tỉnh mộng rồi sầu thức với mưa rơi
Muốn ngủ nhiều mong buồn chán sẽ vơi
Mà vẫn thức nhìn hành tinh ngơ ngác
Đỗ Hồng 16.04.2020 22:53:07 (permalink)
0
Đứng Dậy Mà Đi

Lòng chùng xuống mà đôi chân ĐỨNG dậy
Trái đất nghiêng, chân không ngã bao giờ
Cuộc đời lùi, lòng ĐI tới cơn mơ
Mơ thế giới một ngày không tang tóc

Vẫn ĐỨNG dậy nhìn đời đang mệt nhọc
Cơn mệt nhoài trong thế kỷ cách ly
Giữa u sầu lòng người vẫn muốn ĐI
Đến xoa dịu bao đau thương nhân loại

Hãy gượng ĐỨNG dẫu ngày đêm khắc khoải
Bởi ngã rồi không đứng nổi trăm năm
Lòng đòi ĐI thăm lại những tri âm
Những người của thuở thiên đường rộng mở

ĐỨNG lên hát cho ngày vui rực rỡ
Ngày bình yên trên mọi nẻo nhân gian
Người sẽ ĐI về gặp lại bạn vàng
Để nối lại những ngày xuân kiều diễm

Hãy ĐỨNG dậy cùng tháng tư tưởng niệm
Một quê hương đang thống khổ tù đày
Gọi núi sông mau ĐI tới một ngày
Ngày hồi phục cờ vàng bay khắp chốn
Thay đổi trang: << < 404142 > >> | Trang 42 của 60 trang, bài viết từ 616 đến 630 trên tổng số 894 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9