Mặt Đất Khát Khao
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 60 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 894 bài trong đề mục
Đỗ Hồng 27.09.2007 21:21:05 (permalink)
0
Dựng Lại Mùa trăng
 
Em có thấy mùa thu bay tàn tạ
Đóa hoa hồng vừa chết giữa vườn khuya
Gió hắt hiu đường muôn ngả chia lìa
Anh lạc bước trong màu trăng hoen úa

Tình đã xa mà lòng còn nhóm lửa
Dây tơ chùng mà nhạc vẫn reo vui
Có bao lâu một đời sống ngậm ngùi
Hãy dựng lại một mùa trăng huyền ảo

Đỗ Hồng 28.09.2007 21:49:21 (permalink)
0
Thu Lạnh
 
Có phải đông về trong gió thu
Mà ngày trở lạnh khói sương mù?
Chim bay biền biệt mùa thu ấy
Chưa trở về đây nghe gió ru

Có phải là vần thơ gửi nhau
Theo làn mây trắng nhẹ ngang đầu?
Lời tình từ cõi trăm năm đó
Lắng xuống trong hồn một nỗi đau

Có phải em về trên phố trưa?
Đường nghiêng từng giọt nhớ đong đưa
Bài thơ năm cũ treo trên lá
Giữ chút từ bi cho nắng mưa

 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 16:34:11 bởi BĂNG NGUYỆT >
Đỗ Hồng 02.10.2007 22:22:24 (permalink)
0
Đâu Phải Bởi Dòng Sông Chưa Cạn
 
Một ngày bắt đầu từ trong đêm tối
Khi cánh vạc bay về cuối trời sương
Xe lăn êm êm những vòng mệt mỏi

Bỏ tình cây khô đứng lại bên đường
 
Anh vẫn đi trong mùa thu vô tận
Nhớ những cuộc tình nằm ngủ hôm qua
Trái tim mang theo cơn buồn lận đận
Về với tháng năm đèn đỏ nhạt nhòa

 
Ở mỗi ngã tư tình người phân rẽ
Có những nhánh sông phiêu lãng một đời
Chợt nghe uyên ương vang lời cô lẻ
Gọi mãi cho đêm thấy bóng mặt trời

 
Em có chờ anh cuối đường ánh sáng
Như chiếc lá vàng rung giữa nắng trong?
Đâu phải vì anh chưa là sông cạn
Mà bởi mùa thu đã nở hoa hồng

 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 16:36:27 bởi BĂNG NGUYỆT >
Đỗ Hồng 04.10.2007 23:03:00 (permalink)
0
Tưởng Như Tình Còn Quanh Quẩn
 
Tưởng như tình còn quanh quẩn
Nên nghe nỗi nhớ về gần
Bên đời còn nhiều lấn cấn
Khi hoa vừa nở trước sân

Chờ trên đường cũ quen thân
Từng nhịp chân bước ân cần
Áo hoa nhạt nhòa hương phấn
Ngày tàn tình vẫn lần khân

Anh về nghe gió bâng khuâng
Chim bay lên ngọn tình trần
Cỏ cây chờ nhau vương vấn
Nỗi buồn đọng kín thâm tâm

 
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 16:38:12 bởi BĂNG NGUYỆT >
Đỗ Hồng 16.10.2007 20:07:37 (permalink)
0
Bỗng Thấy Quê Hương Hiện Cuối Đường

Chưa được một lần thăm Quảng Trị
Mà tình sông nước đã chan hòa
Thành dòng Thạch Hãn trôi chung thủy
Cùng vận điêu linh của nước nhà

Chưa được một lần thăm xóm đạo
Mà hồn đã lạc tới La Vang
Về bên Thánh Mẫu nương tà áo
Tìm bóng yên vui chốn địa đàng

Chưa được một lần thăm Ái Tử
Mà lòng man mác khúc Gio Linh
Mẹ hiền một sớm nghe tin dữ
Giặc giết con yêu giữa chợ đình

Chưa được một lần thăm Bến Hải
Mà nghe chia cách đã hằn sâu
Từng đàn chim Việt lìa quan ải
Mang nỗi đau đi khắp địa cầu

Chưa được một lần thăm Hướng Hóa
Mà mơ chiếm lại xóm làng xưa
Cờ bay trong gió vàng Cam Lộ
Rợp bóng quân về dưới nắng trưa

Tri kỷ gặp nhau trên xứ lạ
Trong anh như có cả quê hương
Cho tôi bỗng thấy từ muôn ngả
Quảng Trị thân yêu hiện cuối đường

 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 16:41:50 bởi BĂNG NGUYỆT >
Đỗ Hồng 24.10.2007 00:15:42 (permalink)
0
Có Phải Mùa Thu...
 
Có phải mùa thu đi đã xa
Mà sao liễu rủ dưới trăng tà?
Anh về ngang phố nghe mùa lạnh
Tình chợt đông thành khối xót xa

Có phải mùa thu rắc xuống đời
Nỗi buồn muôn thuở mãi chơi vơi?
Cho anh viết nốt bài thơ nhỏ
Gửi áng mây trôi tới cuối trời

Có phải mùa thu hương sắc tàn
Vườn xưa nắng nhạt, khói sương tan?
Chim khuyên mờ dấu đường thiên lý
Gieo khúc tương tư xuống phím đàn

Có phải mùa thu chết cuối đường
Nên trời còn nhỏ giọt yêu thương?
Cho thơ tan rã thành trăm chữ
Rơi xuống hồn anh bao vết thương

 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 16:50:26 bởi BĂNG NGUYỆT >
Đỗ Hồng 24.10.2007 23:52:29 (permalink)
0
Ngày Mai Không có Mặt trời
 
Ngày mai tới bầu trời đầy bụi cát
Nhìn quanh ta không còn bóng loài người
Bởi tình người lâu ngày rồi cũng mất
Còn hận thù làm đất lở sông trôi

Ngày mai tới mặt trời không thức giấc
Trái đất buồn ôm bóng tối thiên thu
Vầng trăng xưa cũng phiêu du xa lắc
Trăng về đâu đêm vũ trụ mịt mù?

Ngày mai tới cuộc đời dâng hồng thủy
Nỗi muộn phiền tràn ngập cả trần gian
Tình người cũng sẽ tan theo thành lũy
Phiến mây trời che kín dãy khăn tang

Nên hôm nay ta cần yêu nhau mãi
Lấy bụi trần ta dựng lại tình nhân
Gọi mặt trời xuống thêm ngày dấu ái
Đắp đê lòng ngăn mực thủy triều dâng


Có tình yêu ta làm điều vĩ đại
Và cả điều nhỏ nhất ở thâm tâm
Đến với nhau sao em còn nghi ngại
Đừng để tình ta lỡ cuộc trăm năm

 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 16:52:33 bởi BĂNG NGUYỆT >
Đỗ Hồng 26.10.2007 00:18:50 (permalink)
0
Tương Tư Màu Lá Mới
 
Anh treo tình trên sợi tơ hy vọng
Cất ưu phiền vào hộc tủ thời gian
Dù trong tim còn dòng máu chứa chan
Chưa chảy hết một đời gian nan đó

Lời tình tự nghiêng nghiêng màu mực đỏ
Một lần nào có thấm ướt hồn em?
Như tin yêu chưa mọc trước cành mềm
Mà đã hẹn cùng trời xuân rợp bóng

Em còn nhớ cánh chim qua ngày rộng
Về vườn xưa mà chân buớc ngập ngừng?
Anh vẫn ngồi dựa nỗi nhớ sau lưng
Đường mây trắng cơ hồ đang khép lại

Giấc mơ đựng chưa đầy đêm huyền thoại
Ngày đã về lừng lửng ở bên sông
Thành phố nằm ngủ muộn trước gió đông
Da thịt nứt thành vết thương phiền muộn

Anh đi giữa sóng đời dâng cuồn cuộn
Thấy ngày vui chìm nổi bóng hư không
Trên tay em, tình rẽ nhánh phiêu bồng
Nên cây đứng tương tư màu lá mới

 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 16:53:18 bởi BĂNG NGUYỆT >
Đỗ Hồng 30.10.2007 23:01:38 (permalink)
0
Tình Yêu Xuống Đường
 
Hồn anh giăng biểu ngữ yêu đương
Đòi cuộc trăm năm ở cuối đường
Đòi lại niềm vui vừa rụng xuống
Thành cơn mưa nhẹ phía sau vườn

Tình anh ở lại với hôm qua
Như mặt trời con rớt xế nhà
Như gió mùa đông về trước ngõ
Làm cơn bão nhỏ giữa đời ta

Em là dấu hỏi cuối bài thơ
Vần điệu buồn gieo chút hững hờ
Ngôn ngữ tình yêu chưa cạn ý
Đã nghe man mác một trời mơ

Anh là tiếng gõ cửa đêm sâu
Em chợt bâng khuâng thức giấc sầu
Mờ ảo dung nhan lần hạnh ngộ
Hẹn mùa xuân thắm với ngàn sau

Trái tim tha thiết xuống đường trưa
Đả đảo nỗi buồn trên phố mưa
Gọi dấu chân chim về đất mới
Như con nắng đẹp của ngày xưa

 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2007 18:34:34 bởi Huyền Băng >
Đỗ Hồng 01.11.2007 20:52:38 (permalink)
0
Mùa Thu Xanh Xao
 
Mai anh còn nơi đây
Giữ lại con nắng gầy
Nẻo đường thu lá rụng
Và ly rượu vơi đầy

Em đi dặm quan san
Tương tư mọc hai hàng
Tình hồng treo trước mặt
Đuổi hoài bóng thời gian

Anh ôm phiến lá sầu
Nghe mùa thu xanh xao
Chim bay vào thiên cổ
Trời nhỏ giọt thương đau

 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2007 18:32:41 bởi Huyền Băng >
Đỗ Hồng 07.11.2007 00:29:46 (permalink)
0
Dấu Chân Thần Thoại
 
Chiều hôm nay anh không về lối cũ
Bởi cỏ cây đã mờ dấu chân người
Bởi lá vàng không biết có còn rơi
Và em có quên lối mòn kỷ niệm
Viết cho em bài thơ tình ngọt lịm
Anh ghi bằng ngôn ngữ của loài chim
Để ngày mai khi đời bỗng lặng im
Chim sẽ gọi em đi vào lối mộng
Anh ôm sẵn khối tình si thật rộng
Đứng chờ em trên cỏ đẫm sương mai
Bước bên nhau cho hết cuộc đời dài
Cho lối cũ mòn dấu chân thần thoại

Đỗ Hồng 07.11.2007 20:27:34 (permalink)
0
Em Vẫn là Mùa Đông
 
Em đã biết gió sang mùa lạnh lắm
Ngọn lửa hồng chưa soi tỏ mặt nhau
Ly rượu kia chưa giải phá cơn sầu
Mà anh đã ra đi ngoài sương gió

Em đã biết hoa tàn phai ngoài ngõ
Vầng trăng gầy còn phân nửa dung nhan
Cung đàn xưa còn lại khúc dở dang
Mà em vẫn là người tình hờ hững

Em đã biết hàng cây khô chết đứng
Đường vào đêm không một ánh đèn soi
Tình xanh xưa hồn cây vẫn kêu đòi
Mà em vẫn là mùa đông lạnh giá

 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 17:05:53 bởi BĂNG NGUYỆT >
Đỗ Hồng 09.11.2007 21:03:16 (permalink)
0
Bắt Đầu Lại Cuộc Trăm Năm
 
Em biết không gió đã về trên phố
Lòng anh còn mở cửa đón chiều rơi
Em ra đi làm mây xám khung trời
Tình ngủ lại trong căn phòng lạnh giá

Em biết không hàng cây đâu còn lá
Giữ tình xanh bên đường phố quạnh hiu
Anh cứ đi vào ngõ nhỏ buồn thiu
Nghe nỗi nhớ khô cằn trên cành gãy

Em biết không dấu tình ghi trang giấy
Đã nhạt nhòa dòng kỷ niệm đau thương
Đọc lại thơ mà thấy quá vấn vương
Trong đó có cả trời tình thân ái

Em biết không nếu thời gian trở lại
Anh sẽ xây một quán nhỏ trong thơ
Đón em vào giữa đêm tiệc mộng mơ
Bắt đầu lại chuyện tình trăm năm cũ

Đỗ Hồng 14.11.2007 00:36:38 (permalink)
0
Chơi Vơi Cuộc Tình
 
Chiều thu viễn xứ buồn tênh
Lòng như mây trắng lênh đênh cuối trời
Rượu nồng từng chén nghiêng đời
Tình non tình nước hết vơi lại đầy
Tình cha, nghĩa mẹ, công thầy
Tình em mang nặng tháng ngày chưa nguôi
Đời anh thác lũ trôi xuôi
Luân lưu trong nỗi ngậm ngùi trăm năm
Trăng lên đỉnh núi trăng nằm
Anh ôm trái đất quay lăn một đời
Em đi mờ mịt trùng khơi
Anh về sương khói chơi vơi cuộc tình

Hạ Uyên Chi 14.11.2007 23:28:05 (permalink)
0

Trích đoạn: dohuhong

Thu Lạnh
 
Có phải đông về trong gió thu
Mà ngày trở lạnh khói sương mù?
Chim bay biền biệt mùa thu ấy
Chưa trở về đây nghe gió ru

Có phải là vần thơ gửi nhau
Theo làn mây trắng nhẹ ngang đầu?
Lời tình từ cõi trăm năm đó
Lắng xuống trong hồn một nỗi đau

Có phải em về trên phố trưa?
Đường nghiêng từng giọt nhớ đong đưa
Bài thơ năm cũ treo trên lá
Giữ chút từ bi cho nắng mưa


R


Gió Lạnh

Gió thổi lạnh lùng trong tiết thu
Ngày buông hiu hắt cánh mây mù
Chim không trở lại vườn xưa ấy
Nghe gió thầm thì những điệu ru
 
Gió lạnh đêm dài nhớ đến nhau 
Bài thơ mực tím thuở ban ban đầu
Lời tình còn đọng xa xưa đó
Khắc khoải tim này nỗi đớn đau 
 
Gió rét từng cơn giữa nắng trưa
Phố sầu nghiêng bóng lá đong đưa
Tình thu xin gởi theo cây lá
Còn lại trong hồn chút bụi mưa  
 

Huc
111107
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2007 23:33:30 bởi Hạ Uyên Chi >
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 60 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 894 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9