Quanh Ta Có Gì Nhỉ
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 26 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 388 bài trong đề mục
hobac 08.01.2008 20:58:49 (permalink)
0
Lãng Đãng Cửa Chùa


Lên chùa kiếm bóng Thị Mầu
Lẳng lơ với Phật, vuốt râu sư già
Boong boong kinh nện Tà Bà
Ai phơi đỏ yếm... khe ngà... nắng soi

Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2008 23:48:49 bởi hobac >
hobac 09.01.2008 02:36:51 (permalink)
0
Ngày Bán Nguyệt


cuộc đời thiếu một nửa
giấc mơ thừa một nửa
một nửa là ánh sáng
một nửa là bóng đêm
và một nửa tầm hồn thì không tên
và một nửa trái tim mang nỗi nhớ

chia đều một nửa cho em
chia đều một nửa cho ta
hai đầu của một nửa vòng trái đất
để tìm kiếm mà khát vọng... trong ngày có một nửa vầng trăng

Hobac

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2008 11:12:06 bởi Huyền Băng >
nguyệt thảo 09.01.2008 13:54:23 (permalink)
0

Trích đoạn: hobac

Ngày Bán Nguyệt


cuộc đời thiếu một nửa
giấc mơ thừa một nửa
một nửa là ánh sáng
một nửa là bóng đêm
và một nửa tầm hồn thì không tên
và một nửa trái tim mang nỗi nhớ

chia đều một nửa cho em
chia đều một nửa cho ta
hai đầu của một nửa vòng trái đất
để tìm kiếm mà khát vọng... trong ngày có một nửa vầng trăng

Hobac



**************************


Đêm  Bán  Nguyệt  !




Hái em đi

ngâm vào ly nguyệt tửu
say giấc ngàn
anh uống chén trăng tan
 
Chẻ em ra
giam cùng  cung phím tận
rung nốt sầu
nguyệt rụng
tiếng  trăng ngân
 
đốt em như
đã tro tàn  khói tuyệt
thở hơi  hàn
nguyêt lạnh
bóng trăng phai
 
 
Giết  em thôi
Trang giấy 
hồn nguyệt tự
chữ  thảo  mờ 
trăng viễn
biệt liên đài
 


nguyetthao080108
hobac 11.01.2008 01:26:13 (permalink)
0
Quá Cố
 
 


mai ta quá cố!
mình quá cố không?
quá cố giữa trần gian mùa lá vàng ta đắp
trong nắng vàng trong cánh đồng vàng trong chiều vàng khói
tuổi si mê vời vợi trả ánh trăng vàng


mai ta quá cố!
mình quá cố không?
quá cố mang theo những câu chuyện cổ tích
làm quà nhau đêm cao hứng phối tình
thác xói lở bờ đời thì cạn khát
trầm tịch năm xưa hóa bụi gió lấy đi rồi
quá cố để lại được yêu như chưa bao giờ biết
được hôn da diết thủa ban đầu
 

mai ta quá cố!
mình quá cố không?
quá cố bỏ mặc... thời gian ngồi khóc
từ bắt đầu bằng mới những cuộc ngẫu duyên
trên đài thực tại hiển hiện so le từng bậc cung ngộ hội
lãng du cười không tên tuổi... rêu rao

...
mai ta quá cố nhỉ!
mình quá cố không?


Hobac 10/01/08
hobac 12.01.2008 00:16:48 (permalink)
0
Những Đứa Trẻ Chơi Ô Quan
 
 
Những đứa trẻ chơi Ô Quan
không còn về bên hiên nhà năm cũ
thềm gạch khắc thời gian lên rêu
ta khắc thời gian từ cội mắt già vết chân chim của mẹ
 
những viên sỏi tròn trốn tìm biến đi đâu mất
không còn tiếng cười sau đuổi bắt mỗi Ô Quan
cuộc đời đem cắt ra nhiều mảnh
rải đều toan tính cuộc hơn thua

được và mất chưa một lần thoát vòng mê mị
 
những chiếc Ô Quan có khi hiện về  
mồn một như những chiếc quan tài nhắc điềm báo ứng
cũng không đủ tạo một dấu vết phân vân
sấp ngửa bàn tay đặc mầu sạch sẽ
 
những đứa trẻ bây giờ không chơi Ô Quan
 
những đứa trẻ chơi Ô Quan
không còn về bên hiên nhà năm cũ!
 
Hobac 6/01/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2008 01:41:33 bởi hobac >
BichPhuong 12.01.2008 08:55:50 (permalink)
0
Em đến từ câu hát Chèo!
 


Em đến từ câu hát chèo ngày xưa
Của mẹ của cha đã bao lần gõ nhịp
Giấc mơ năm xưa em còn đi tiếp...
Đi tìm cái của riêng em
Chỉ của em thôi, anh đừng hỏi nữa
Bồng bềnh mớ bảy mớ ba
Em đi tìm cái thật của đời
Cai đắng cái cay chốn đời trao lại
Sao chỉ mình em gánh những nỗi ưu tư
Mà bây giờ vẫn thiếu
Thiếu cái gì trong em kỳ diệu
Nâng hồn em với cả thế gian này
Đừng bảo em quật khởi
Em chỉ đòi lại cái của mình
Cái của chính em thôi...
Còn tất cả trên đời em để lại
Cho Mõ cho Làng cho ông Xã hơn em !
                                    12/2007!


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/FE4EB949BCB541109919E2F8F2D09698.jpg[/image]
Attached Image(s)
hobac 14.01.2008 10:30:15 (permalink)
0

Trích đoạn: BichPhuong

Em đến từ câu hát Chèo!



Em đến từ câu hát chèo ngày xưa
Của mẹ của cha đã bao lần gõ nhịp
Giấc mơ năm xưa em còn đi tiếp...
Đi tìm cái của riêng em
Chỉ của em thôi, anh đừng hỏi nữa
Bồng bềnh mớ bảy mớ ba
Em đi tìm cái thật của đời
Cai đắng cái cay chốn đời trao lại
Sao chỉ mình em gánh những nỗi ưu tư
Mà bây giờ vẫn thiếu
Thiếu cái gì trong em kỳ diệu
Nâng hồn em với cả thế gian này
Đừng bảo em quật khởi
Em chỉ đòi lại cái của mình
Cái của chính em thôi...
Còn tất cả trên đời em để lại
Cho Mõ cho Làng cho ông Xã hơn em !
                                    12/2007!


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/FE4EB949BCB541109919E2F8F2D09698.jpg[/image]


Bích Phương Thân!

Bích Phương qua nhà chơi mà Hồ Bắc hổng có tiếp kịp mong Bích Phương thông cảm nhe!

Tết cổ truyền sắp tới rồi, chúc Bích Phương sắm tết thật xôm nhé!

Xúi Nhau
 
Xúi giục nhau ngã vào nhau nở nhụy
ta say từ ngọn nguồn hơi giọt
em ngất ngây từ bãi bến mênh mông 
 
ngọn gió mềm hơn cái ve vuốt ngọt ngào 
và hương lạ còn thanh hơn ngàn lời đường mật
em đợi khát khao bàn tay trần thô ran bờ nương ruộng
anh vẫn lênh đênh viễn tưởng ánh mắt bến chân thôn  
 
xúi giục nhau ngã vào nhau nở nhụy
đêm đến ngày chúng mình những thở hắt riêng tư
 
Hobac 13/01/08


BichPhuong 14.01.2008 10:49:01 (permalink)
0

Đi dạo khắp vùng online
Vô tình thấy anh trong nớ
Lúc đầu cũng còn bỡ ngỡ
Bước ra từ câu hát Chèo!
 
Chới với cầm quạt vẫy theo
Anh đã đi vào miền ảo
Nắng vàng còn in vai áo
Như là nắng gởi mang theo !
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/E8EAD2E45D30406C8405CB4DDA42504B.jpg[/image]
Attached Image(s)
hobac 15.01.2008 20:06:42 (permalink)
0
Mùa Đông Sơn Cước
 
 
Có những gì đang còn lẩn khuất
trên ủ dột hai bờ vai mùa đông gánh nặng

bầu trời xám những triền đồi xám xám

cũng xám cả tư duy nghiền ngẫm một ly trà
 
ngày co mình co mình đêm lạnh lạnh
lạnh luồn qua khe qua chân cây qua hốc hác bụi mờ

đường nằm vàng tro
ngôi nhà chao váng vất
bóng mẹ ngồi nghiêng run dối giấc mơ già
 
lạc bước chân về
đôi mắt thơ ngây của bầy trẻ... đi đâu mất
lưng chiều rơi ngăn ngắt nghé ọ! nghé ọ! say vùi...

sơn cước
mùa đông khắc cười vẩn vơ nỗi lòng theo quá cố
viễn tưởng năm nao du thực bỗng hóa lữ khách hiện hình hài

sơn cước
mùa đông những tái tê vào vân vi nỗi nhớ
mùi đồng khô mùi nương rẫy cháy thoảng tìm

từ đâu đó thức mê man 
thịt da hương tóc mỡ...
ai... gọi ai!
mùa đông gửi lẩn khuất... những gì?
 
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2008 03:58:32 bởi hobac >
hobac 18.01.2008 05:25:49 (permalink)
0
Rổng
 
 
Đỏ hoe mắt rổng khát vàng
Bầy hung xảo chá mưu toan lọc lừa
Con đen dao súng kề cưa
Thế này là thế rằng thưa... đêm trường
 
Hobac 
BichPhuong 18.01.2008 08:08:12 (permalink)
0
 
 
Mặt đất khát khao!
 

Có khát khao nào hơn khao khát này không
Mặt đất lặng im không thể nào nói được
Chỉ nhìn lên trời cao bao ngàn thước
Mà vẫn rọi vào sâu thẳm đất mênh mông
 
Có khát khao nào hơn khao khát này không
Nứt nẻ cả một vùng đất rộng
Mảnh trời kia sao vẫn còn lồng lộng
Không hạt mưa nào muốn gió gởi về đây!
 
Và chỉ có đêm nay chông chênh mặt đất
Đảo chao nắng úa vòng quay
Sâu thăm thẳm đêm dài không tiếng sấm
Sao vô hồn sao đắng đót khát khao ơi !
 
Thế là đủ, đủ rồi đêm khao khát
Hanh khô đâu phải ấm cho đời
Trăng của trời treo trên đỉnh chơi vơi
Không biết nhỏ một giọt mưa vào trái đất!
 
Đêm lặng thinh gìm mình trong khoảng vắng
Gói khát khao để khao khát nhiều hơn !
Mặt đất đêm nay cũng có chút giân hờn
Để nóng lại tình yêu : Trời và Đất !
                                  17/01/2008!
hobac 19.01.2008 14:10:46 (permalink)
0
Con Đường Tình Tự
 
 
Khua chiếc áo màn đêm khỏi căn phòng chật chội
những mẩu thuốc vẹt đầu hòa âm cùng  âm u khói 
tìm triết lý cho mình 
gã dại khờ vẽ lên một con đường tình tự
con đường như dòng Mê Kông chằng chịt nhánh mơ hồ
 
muốn bắt đầu bước đi từ nguồn cội
nguồn cội hở hang ám ảnh từng miếng vá tật nguyền
 
muốn bắt đầu bước đi từ lưng chừng giữa con sông
bỗng mênh mông bồng bềnh lật nhào theo nhịp khoan gió vỗ
 
trốn vào một nhánh nhỏ
sự bình yên vẫn thế... cố hữu chứa đầy niềm cô đơn thế kỷ

lang thang qua những cánh rừng than khóc
không còn mầu cổ tích già nua hạt cổ tích ngồi chờ người gieo lại

lang thang qua những chỏm làng đơn độc
bầy thiếu nữ bỏ quên chiều vàng giũ lụa
bên sông con đò giăng lưới... mắc cạn nỗi buồn vô vọng

lang thang về phố
ồn ào những ánh đèn soi đêm
người nghệ sĩ ngủ vùi bên ly rượu
đi và đi vội vàng nhanh như định mệnh đã được lập trình vào ý thức
 
trốn vào một nhánh nhỏ
em không nhận ra... em mải tìm nơi dòng sông lớn
điểm hợp lưu những xoáy vực cuộn lên đau đớn
đỏ ngầu cuối con đường... 
gã tình tự cô đơn tràn ra biển... cô đơn không bờ!
 
Hobac
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2008 18:52:26 bởi hobac >
hobac 21.01.2008 01:52:43 (permalink)
0
Kiêu Với Em


Em!
người đàn bà chín ngon như trái mận
ta chờ đêm... linh hồn khô khát dần mòn
ta đợi mùa... dòng trái tim máu úa thiếu những sắc hồng

có lẽ... có lẽ...
không!!! không!!! mà có thể???
có thể ta... ta chính là người tình phụ bạc...
đọa đầy luân hồi trên cây thánh giá
ngủ quên cùng lời sám hối nguyện cầu

tội lỗi chất tội lỗi gục vào tội lỗi

Em!
... chưa rụng xuống bàn tay!
người đàn bà chín ngon như trái mận
em bốc cháy trong ngày mặt trời rực đỏ

... có lẽ... thiếu ta!

Hobac
  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2008 17:10:39 bởi hobac >
hobac 21.01.2008 03:27:38 (permalink)
0
Chấm Phá Khúc Tình Xuân Quê
 
 
 
Em đứng hát bên cành xuân ý nhị
Đợi chờ ai! xuân vén điểm nét hường
Ô kìa! sóng trên my ngời tha thiết
Gió vờn bay tóc xõa thoảng đưa hương
 
Em đứng hát bên cành xuân ý nhị
Con chim quyên bên chái họa đôi lời
Xanh mơm mởn tiếng cười xanh non lộc
Có nhành hoa vương nhẹ áo trinh nguyên
 
Em đứng hát bên cành xuân ý nhị
Không gian thanh... trong trẻo nhịp lanh canh
Bao la thắm hòa hội như men ngọc
Hạt mưa xuân phơi phới ngả lên cành
 
Em đứng hát bên cành xuân ý nhị
Bên dậu thưa lấp ló chú bé nhìn
Có dải đê nồng nàn về hơi thở
Có cánh đồng đang được thổi niềm tin
 
Em đứng hát bên cành xuân ý nhị
Khúc ca lay mái rạ chới với tìm
Mẹ say trầu ngước nhìn em trẻ lại 
Phải là em hay cô Tấm quê mình!
 
Em đứng hát bên cành xuân ý nhị
Xuân duyên tình... tôi động cõi yêu đương!
 
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2008 21:36:29 bởi hobac >
nguyệt thảo 22.01.2008 17:43:52 (permalink)
0
Hồbac hảo ca ca ơi  ! Tết nhất đến  rồi / thấy người  ta đám co  đám  cưới  mả nôn nao  não  rưột do vậy nên chẳng  còn  tâm tri đâu mả thơ thẩn nữa.
Nói vậy chứ thơ thẩn là hơi thở lân hỏi lẩn thân hỏi  thẩn  mà.
Lại trả thù lại  ca ca một bài tâm trạng nữa  đây. ( đang tập thành bắt trước kiểu hiên đại hay cách tân gì gì  của  ca ca  đó  )


CHO NGÀY  LY ....


Em xuôi
anh chẳng ngược
vắt ngang nhau
thành cây thập tự
đời
 
Đóng đinh
cuộc  tình
Nghiêng hay thẳng
lỡ giang tay
phải chạm đáy khôn cùng
 
Ôi   địa ngục
linh hồn em chẳng  đủ  
còn chỗ nào  
chừa cho gã satan
bởi chót  thương
trái tim loài quỷ  dữ
Chúa chết  rồi
xác sống lại đi hoang
 
Vắt ngang nhau 
Ta làm cây thập tự
vết thương tròn
xuôi ngược  nữa  mà chi
ba muơi năm
còn   nụ hôn tình  sử
Chúa thật thà
dạy Ta chết ngu  si







nguyetthao

 


Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 26 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 388 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9