Hương nhớ
Chỉ có đôi ta
Chỉ có đôi ta hiểu
Lời miên man gọi chiều
Gió luồn qua khe cửa
Thổi nhung nhớ đìu hiu
Chỉ có đôi mắt anh
Đắm đuối chiều hôn mê
Giọt long lanh tình nhớ
Giam hồn em mưa về
Chỉ có đôi vần thơ
Đá mềm lòng thương nhớ
Chỉ nụ hôn gởi gió
Vướng tơ tình rối mơ
Chỉ có đôi ta hiểu
Vì sao tim chất ngất
Chỉ có anh mới hiểu
Tình vòng tay một lần...
Mỹ Trinh
Những phiến buồn
Từng phiến buồn
Rơi lên ngày tháng
Từng giọt đời
Nhỏ xuống châu sa
Mi trên mi thét gào gió lốc
Từng phiến sầu hoen vết lụa là
Dáng ngọc ngà
Ngã dài thềm nắng
Bóng bơ vơ
Trải xuống trần gian
Hàng hôn chìm giăng sương khoảnh khắc
Đêm vào đêm u tối mơ hoang..
Mỹ Trinh
Thơ ru em ngủ
Ngủ đi em thơ nằm cạnh giường
Ngủ đi em mặt trời cúi đầu
Du dương thì thầm lời của gió
Ru em tan rã mấy bể dâu...
Ngủ đi em sương rơi ngọt ngào
Ngủ đi em sợi tóc nằm yên
Chăn gối lụa hương hồng, hạ tím
Ngàn lời tình ru giấc bình yên...
Rót mật ngọt lên vành môi thơ
Rót mộng vàng, nhắm mắt ngu ngơ
Thơ ngây dạo vườn hồng thơm gió
Rót bài thơ lên muôn giấc mơ...
Thơ yêu em mơn man da mịn
Thơ yêu em nắn nót ân tình
Thơ yêu em nhắm nghiền đôi mắt
Thơ yêu em môi niệm tình kinh...
Mỹ Trinh
Gặp lại nhau
Sáng hôm nay dường như em không khóc
Lắng vài giờ nghe tim nói yêu thương
Mãi là thương trong giấc ngủ bình thường
Êm ái lướt qua dòng sông định mệnh
Anh đừng khóc, tóc em hương bồ kết
Dành cho anh thùy mị nết na hiền
Chỉ lâu lâu em ghé lại thuyền quyên
Thăm bến cũ con đò miền sơn dã
Gặp lại nhau nghe con tim rộn rã
Sau cánh cửa mờ tay run gõ bài thơ
Thắp bình an bằng mộng nắng vu vơ
Hôn ai đó ảo mờ sau cánh cửa
Gặp lại nhau tình vẫn đầy như thủa
Nghe con tim làm dấu chút xót xa
Nghe giọng buồn như bài hát tình ca
Người ca sĩ hát trong mưa "Chiều thu vắng"
"Đời vẫn mãi lang thang" khi thu nắng
" Thu và em" lau nước mắt mùa thu
Mình gặp lại nhau sau cánh cửa im ru
Thương vẫn nhộn nhịp mù trong hơi thở
Vẫn còn thương nên từng đêm trăn trở
Vẫn dệt mơ khi cửa mở đón bình minh
Vẫn đâu đây ấm quá bóng và hình
Duyên thơ cuốn hồn nhau trăm đợt sóng
Thương còn thương nên đôi hồn bay bổng
Vờ vĩnh vần thơ dệt mộng trầm luân
Thương còn thương như thủa ấy mùa xuân
Mình gom lại của những lần vụn vỡ
Mỹ Trinh
Sợi nắng
Một sợi nắng lãng đãng
Chào con chim vừa thức
Vươn vai đôi cánh mỏng
Gạt mi ngoan lưng chừng
Này sợi nắng phiêu lãng
Phóng nhanh bên bìa rừng
Trao hào quang trong sáng
Chim về hát tưng bừng
Này sợi nắng vàng hoe
Trao mùa thu tươi mát
Con chim ngừng bên thác
Nghe suối reo bình minh
Suối thả nguồn tình tự
Ghé xuống thung lũng vàng
Chim mổ từng con chữ
Đem về lót vườn hoang !
Này dòng suối reo mơ
Chim ở nhà ủ nhớ
Sợi nắng hồng chen cửa
Biết nắng đứng đó chờ ....
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2007 06:58:44 bởi Mỹ Trinh >
Đón gió
Ngàn tinh tú gởi vào hương của gió
Triệu sợi mây làm một dải ngân hà
Trăm con mắt hoa sao treo đầu ngõ
Đón một nụ hôn người vừa gởi từ xa ...
Gió nhẹ nhàng phớt lên tóc lên da
Nồng nàn hát lùa cô đơn vào góc nhớ
Đêm hạ hồng nhón gót chân về thăm hơi thở
Thương yêu về cuốn rối một vòng tay
Gió thoáng hương màu trăng vàng nhuộm áo
Gió xôn xao xoè ngàn cánh tay đời
Gió ơi gió mang về thương mong đợi
Huyền thoại hồng đàn hát với tình trăng
Đêm biển mơ sóng lăn tăn làn diễm ảo
Biển ôm trăng, trăng ôm biển rạc rào
Nụ hôn tình nghe sóng ru lưng sóng
Trùng dương xanh biển hát đời ngọt ngào...
Mỹ Trinh
Mơ tiên
Em...
Người phàm mơ giấc mơ tiên!
lên non hái trái cấm miền hoang vu
Chạm mây sương nhỏ lệ ru
Ngọt ngào cay đắng mang thu về nhà!
Em người phàm cõi ta bà
Là tiên mắc đọa, thiết tha cuộc trần!
Phàm nhân sinh chỉ một lần
Đừng quên mơ ước, đừng phân vân nghèo
Duyên nghèo phận đắng cheo leo
Giấc mơ tiên ấm, em đèo lưng anh!
Cõng tình quằn gánh mong manh
Mồ hôi đọng giọt thu thành thiên thu!
Cõng nhau mấy dặm mây mù!
Hoa mơ nở một rừng thu cúc vàng
Lời tình trần hát ca vang
Cội thông già đón mây ngang lưng trời!
Em người phàm lạc chơi vơi!
Đón nhau mấy kiếp nắng phơi cuộc tình
Nắm tay, em nắm tay mình!
Đưa nhau một kiếp dìu tình ... mơ tiên!!
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2007 17:56:54 bởi Mỹ Trinh >
Diệu kỳ
Anh đừng trách sao đôi lần phai nhạt
Lẽ thương yêu nằm lắng đáy vực sâu
Thiếu bàn tay chải nhẹ những sợi đau!
Con chim ủ rũ trong tổ sầu nghe mưa ngâu khóc!
Anh đã biết khi yêu con tim mang nhiều tham vọng
Khao khát chờ tay nắm chạm vào tay
Trên đỉnh tuyết bơ vơ run đông giá!
Lạnh tím bờ môi hoa băng giá lấp đầy!
Anh thức dậy chưa em làm thân hạt nắng
Kỳ diệu nào vị ngọt ,đắng, nồng, cay
Anh thức dậy thơm tình hồng mây trắng
Có nụ hôn nàng tiên gắn đôi cánh thiên thần...
Ơi kỳ diệu tình... con tim em nuôi nấng
Mưa nắng hoài trên muôn lối đường qua
Hôn anh nhé lên từng cánh nõn nà
Ly rượu ngọt pha tương tư, anh về kề môi tuyết!
Mỹ Trinh
Chỉ có anh
Chỉ có anh hoa băng tuyết nở cánh hồng
Thu nhỏ lệ ướt giọt nồng tinh khiết
Hứng giọt mây mềm hương thu biêng biếc
Nhuộm áo chiều sương, tha thiết nếm giọt hồng
Chỉ có anh che thu phong lồng lộng
Ngọn bão tình vừa buông thõng trái tim yêu
Miên man chiều trên vạt nắng xiêu xiêu
Hương cuối hạ vướng sợi chiều thu khói
Chỉ có anh xóa mệt nhoài từng cõi
Huyền thoại nằm trên lơ lửng hàng mây
Thoáng mùa thu rơi chậm vạt áo gầy
Xoa nhung nhớ hôn mây sầu viễn xứ
Chỉ có anh khát khao từng con chữ
Khi thơ em ghép ngôn ngữ xiêu hồn
Yêu làm sao thu lá, những nụ hôn
Rơi lên tóc lên môi anh nồng cháy...
Mỹ Trinh
Sương thu,nhớ mẹ!
Sương Thu nhớ mẹ nhỏ giọt thương
Hoa hồng cài áo nụ vô thường
Đêm Thu trăn trở nhàu giấc điệp
Ngày Đông canh cánh đóa hải đường
Xa mẹ bao lâu đời lưu luyến
Thu này Thu nữa lệ vương vương
Viễn xứ ngàn phương sương thu ướt
Vu lan nhớ mẹ chuông giáo đường
Mỹ Trinh
Huyền sử một vầng trăng
Vọng ngàn khơi trăng rơi lên biển
Khoảng tuyệt vời khoảnh khắc qua mau
Tay rời tay thương cho số phận
Trăng rũ buồn xam xám đổi màu
Đâu bài ru trăng vàng mặt biển
Đâu bàn tay xóa dấu tình xa
Đâu ngàn sao âm u vắng lặng
Đâu về đâu một dải ngân hà
Tìm một vầng trăng sâu tiềm thức
Đón mù mờ ảo ảnh rưng rưng
Môi bật máu về hôn thể xác
Trăng trong ta vũ trụ đã ngừng
Bên cõi ấy trăng chưa đi ngủ
Mỏi mòn trông đón gió mùa thu
Nghe mưa rơi rơi lên kỷ niệm
Nghe tình ca lẫn lộn mây mù
Bên cõi ấy thiên thu trăng nhớ
Bên cõi này biển đắm thờ ơ
Đêm cô tịch không còn chiếc bóng
Chỉ màn đen ghi nhịp sóng mờ
Ầm khoảng lặng trong cơn mê phủ
Trăng im lìm nghe trái tim ru
Có bàn tay êm như tiêu sáo
Ru thịt da thơm mát mùa thu
Đọng giọt nhớ làm mưa tan tác
Đau vầng trăng khao khát mùa xưa
Gió về ngang vần vũ đong đưa
Nụ hôn gió tan vào thinh lặng
Đêm thiên cổ về nghe trăng khóc
Chuyện tình xưa bên góc thông già
Ân ái nào ôi đau sợi tóc
Vướng vai trăng vạt áo Hằng Nga!
Mỹ Trinh
Có một dạo ...
Có một dạo biển cuồng ngông réo gọi
Sóng gào đêm tìm lại bóng trăng ngà
Thiên nhiên tình lớp lớp sóng ngàn xa
Thương dâu bể bao lần bờ bến vỡ
Có một dạo trăng trở về bỡ ngỡ
Đếm sao đêm nghe gió thoảng bên đời
Biển im lìm ngửa mắt đón tình khơi
Bàn tay sóng ôm lòng đêm thầm lặng
Có một dạo trên tay anh chìm lắng
Ngọt ngào say nghe mưa nắng qua vai
Đôi hải âu kề nhau chấp cánh dài
Tình biển sóng hải hồ ngàn năm ấy
Có một dạo bốn mùa lo ruộng rẫy
Gieo nhớ thương hạt lúa nẩy mầm non
Môi còn thơm anh vẽ lại màu son
Mình xuống phố khoe vàng tà áo mới
Có một dạo còn đây lòng phơi phới
Mỗi lần qua hương kỷ niệm rắc đầy
Mỗi lần về nghe hương áo còn say
Thương chồng chất cho ai tìm ai mãi...
Sẽ một đời tay trong tay thân ái
Khoảng khắc nào sóng vỗ mãi ngàn năm
Trên tay anh bờ cát vẫn còn nằm
Ôm tay sóng em thăm tình biển cả...
Mỹ Trinh
Là mùa thu...
Là hoa quỳnh, hoa trinh nữ...
Là thoáng hương thu vần chữ mùa thơ
Là tình ái, là mộng mơ...
Cỏ xanh màu lá sương chờ nắng mai
Của nhau tay nắm bàn tay
Mộng xanh hơn nắng chiều dài hơn đêm
Là thương là nhớ êm đềm
Là mây là gió hôn mềm tóc thu
Lá mùa thu. cỏ mùa thu
Em về quét lá cỏ ru nắng hồng
Rừng ngu ngơ, gió hát rong
Hương thu đón gót mênh mông tình hồng...
Mỹ Trinh
Vắng anh
Đêm vắng anh Bầu trời đen phủ dầy
Không tinh tú không hàng mây gởi mộng
Đêm vắng anh chỉ nghe bờ gió lộng
Vi vút muôn lời hoang trống tình si
Không có anh sương đọng giữa làn mi
Con mắt nhắm nghe thầm thì gọi nhớ
Trăng ra đi, sao nghẹn dòng hơi thở
Lạc loài đêm đong hương nhớ xanh xao
Nghe tiếng đêm tạ từ lời buồn não
Đau lòng đau hôn chiếc áo ngày xưa
Nghe tiếng anh xa dần theo con tạo
Nghe thời gian tí tách những điệu mưa
Nghe cung đàn dư âm vang hương khói
Thoáng trầm hương chen vào cõi ước mơ
Thầm kín trong đêm...thầm kín đợi chờ
Bàn tay ấm vuốt vần thơ giấy trắng
Hôn khoảng không mềm say hương ngọt đắng
Choáng lòng đau da thịt vết lăn trầm
Giấy mực hồng nằm góc xó trầm ngâm
Hơi thở vội khép trăng mơ mùa cưới
Có bao giờ anh lại về ngày mới
Khoát áo mùa thu và đêm gởi ân tình
Đừng vắng nhau, rừng thu reo trên đỉnh
Muôn sắc thu chan mây mộng chiều vàng
Có bao giờ anh về vùng quang lãng
Sợi nắng ca theo vũ điệu nghê thường
Thơ mùa thu em ghép chỉ vần thương
Ngơ ngác mộng mắt nai vương tình tứ
Anh về nhé tim rối ngàn con chữ
Nhịp run run môi thôn nữ căng tròn
Mỗi vần thơ là mỗi nụ môi son
In lên má, in lên tim ...mòn mỏi đợi!...
Mỹ Trinh
Cọng cỏ
Em làm thân cọng cỏ
Xơ xác hạ cháy khô
Hoang vườn hoang nắng thấp
Bờ hiu quạnh dại khờ
Em làm thân cọng cỏ
Chờ hứng hạt ân trời
Ngày trơ thân bên lối
Đêm sương gió mù khơi
Em làm thân cọng cỏ
Ngây ngu chào mây nắng
Thấp thỏm uống sương đêm!
Mặc trời mưa, kệ nắng!
Em làm thân cọng cỏ
Trời thương nhỏ hạt mưa
Gió thương lùa cơn gió
Xin một ngày như xưa...
Em làm thân cọng cỏ
Đùa gió mướt về mùa
Hương thu xanh tóc biếc
Nắng nhịp nhàng chân khua...
Mỹ Trinh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: