Một nét kiêu sa nàng thơ Hà Nội!
Hà Nội ngày trở về Sáng tác: Phú Quang Hà Nội ơi, mỗi khi lòng xác xơ
Tôi vội vã trở về
Lấy cho mình dù chỉ là chút bóng đêm trên đường phố quen
Dù chỉ là 1 chiều sương giăng lối cũ
Tôi bồi hồi khi chạm bóng cửa Ô
Như ngày xưa mỗi lần chạm vai gầy áo mẹ
Ôi nỗi nhớ muôn đời vẫn thế
Như dòng sông Hồng cuộn đỏ mãi trong tôi
Vội vã trở về vội vã ra đi
Chẳng thể nào qua hết từng con phố
Nhưng còn đó mua thu, mùa thu đầy gió
Và rêu phong bên những gốc cây già
Vội vã trở về cùng tháng năm xưa
Sau những con đường dầu dãi nắng mưa
Bên quán nhỏ em buồn nghe lá trút
Chiều mưa sa giăng kín phố dài
Hà Nội ơi, mỗi khi lòng xác xơ
Tôi vội vã trở về để nghe tim rưng rưng trong nước hồ thu
Hà Nội Ngày Trở Về (Sáng tác:
Phú Quang - Thể hiện:
Trọng Tấn)
Hà Nội có tôi và
Tôi đã có Hà Nội
Ấm áp trong vòng tay
một ngày trở gió...
Xin giử lại bên ấy ...
Em tìm anh từ năm tháng xa xôi
Khi dòng sông ngược lòng thuyền đứng đợi
Bài tình ca giờ tự ngân lên hát
Quá khứ qua theo tro bụi nơi nào
Nếu ngày ấy mùa đông bỏ ra đi
Cánh buồm tím mãi theo miền xa vắng
Lời yêu kia chẳng quay đầu câm lặng
Đốm lửa tình không thể tắt trong nhau
Em vô tội ... đông trở mùa lá rụng
Tại gió đấy ríu ran cùng chiếc lá
Trên vạn nẻo em trở thành lữ khách
Chợt xót xa nghe cay đắng bên đời
Dòng sông trôi bài tình ca vẫn hát
Giọt nước mắt chẳng làm mùa kết trái
Chẳng cần đâu lời sám hối muộn rồi
Góp làm gì ? Để giông bão về em
Khu vườn xưa đàn chim bay về hót
Mùa kết trái ngang tàng chờ xuân chín
Có dòng sông có cánh buồm tím nhạt
Có em chờ nghe sông kể về anh .
Cảm xúc trưa hè Hà nội Hà nội mùa này đợi những cơn mưa Cho dịu bớt từng trưa hè oi ả Tiếng ve thở than nghe như xa quá Bên kia đường hàng phượng thắm sắc hoa. Phố vắng hơn vì nắng quá đây mà Đôi trai gái mời nhau li mía đá: “ Uống đi Em cho mát lòng mát dạ, Để ngày mai xa Hà nội nhớ nhiều...” Nhớ Hà nội như nhớ người yêu Đường Cổ Ngư từng bước chân kỉ niệm. Nhớ tiếng trẻ cười quanh hồ Hoàn Kiếm Đêm thanh bình hương hoa sữa đắm say. Có thể nào rời xa được nơi này Dẫu cuộc đời còn nhiều vất vả. Hà nội ơi Em đáng yêu quá Ta chờ Em như Em đợi cơn mưa./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2007 23:45:00 bởi Nguyễn Hoàng >
Đêm Hà nội Hà nội đã ẩn sâu vào đêm. Những con đường thân quen lặng lẽ. Cái lạnh đầu đông ngấm sâu như thể Sẽ đóng băng ngay cả trái tim. Phố xá chìm trong giấc ngủ êm đềm. Lác đác vài đôi đưa nhau về muộn. Họ thầm thì dăm điều mong muốn, Có lẽ về niềm hạnh phúc giản đơn thôi. Tôi chậm bước nhìn ngắm cuộc đời Vẫn bình yên, đáng yêu như thế. Dẫu đắng cay, nhọc nhằn dâu bể Vẫn ngọt ngào quyến rũ về đêm. Không còn cảnh xe máy như nêm Không còn thấy xe ôm tranh khách. Không còn thấy “xe bus điên” lạng lách, Hà nội đêm lặng lẽ một bức tranh. Cô hàng phở nhón tay bốc hành Vài khách muộn chúi đầu mà húp. Ả váy ngắn khăn len sùm sụp Điệu đàng búng tay gọi giật Taxi... Chị gom rác đã thu xếp đồ nghề, Anh bảo vệ vươn vai ngáp ngắn. Hỏi bâng quơ ngày mai nếu nắng? Đưa trẻ con đi đạp vịt Hồ Tây. Ôi thân thương Hà nội đêm nay Lời Em nói như lời ru vọng lại. Như hơi ấm xua mùa đông tê tái. Mang tình yêu đến khắp nơi đây.
Hoa xuống phố...nhiếp ảnh gia Hà Nội Roxy