Một nét kiêu sa nàng thơ Hà Nội!
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 66 bài trong đề mục
Hà Nội Phố 11.08.2007 23:13:07 (permalink)
0


Hoa Lộc vừng


#31
    Nguyễn Hoàng 11.08.2007 23:22:32 (permalink)
    0
    HÀ NỘI - PHỐ

    Phan Vũ

    Gửi những người Hà Nội đi xa ...

    Chương một

    1.

    Em ơi ! Hà Nội - phố!
    Ta còn em mùi hoàng lan
    Còn em hoa sữa .
    Tiếng giầy gọi đường khuya
    Thang gác cọt kẹt thời gian
    Thân gỗ ...
    Ta còn em màu xanh thật đêm
    Ngôi sao lẻ
    Xào xạc chùm cây gió
    Chiếc lá lạc vào căn xép nhỏ
    Lá thư quên địa chỉ.
    Quay về ...

    2.

    Ta còn em một gốc cây
    Một cột đèn
    Ai đó chờ ai ?
    Tóc cắt ngang
    Xoã xoã bờ vai ...
    Ta còn em ngã ba nào ?
    Chiếc khăn quàng tím đỏ,
    Khuôn mặt chưa quen
    Bỗng xôn xao nỗi khổ !
    Góc phố ấy mở đầu
    Trang tình sử ! ...

    3.

    Ta còn em con đường vắng
    Rì rào cơn lốc nhỏ
    Gót chân ai qua mùa lá đỏ ?
    Nhà thờ Cửa Bắc,
    Chiều tan lễ,
    Chuông nguyện còn mãi ngân nga ...

    Chương hai

    6.

    Ta còn em khúc tự tình ca
    Đôi chim khuyên gọi nhau
    Trong bụi cỏ
    Đôi guốc bỏ quên bên ghế đá,
    Tiếng ve ra rả mùa hè ...
    Còn em đường cũ Cổ Ngư
    La đà,
    Cành phượng vĩ.
    Hoàng hôn xa đến tự bao giờ,
    Nắng chiều phai trên sóng Tây Hồ.
    Những bước chân tìm nhau
    Rất vội,
    Tiếng thì thầm sớm hôm buổi tối,
    Cuộc tình hờ
    Bỗng chốc
    Nghiêm trang ...

    Chương ba

    9.

    Ta còn em đường lượn mái cong
    Ngôi chùa cũ,
    Tháng năm buồn lệch xô ngói âm dương
    Ai đó ngồi bên gốc đại,
    Chợt quen ai kia
    Đứng đợi bên đường.


    Chương bốn

    10.

    Em ơi! Hà Nội - phố !
    Ta còn em đám mây in bóng rồng bay
    Cổng đền Quan Thánh
    Cờ đuôi nheo ngũ sắc
    Còn em dãy bia đá
    Nhân hình hội tụ
    Rêu phong gìn giữ nét tài hoa ...
    ***

    Ta còn em tiếng trống tan trường
    Áo thanh thiên điệp màu liễu rủ.
    Đôi guốc cao mài mòn đại lộ,
    Một ngả nào lưu dấu gót tài hoa .
    Còn em mãi mãi dáng kiêu sa
    Lặng lẽ theo em về phố ...

    11.

    Ta còn em những ánh sao sa,
    Tia hồi quang
    Chớp chớp trên đường
    Toa xe điện cuối ngày,
    Áo bành tô cũ nát ...
    Lanh canh! Lanh canh!
    Tiếng hàng ngày hay hồi âm
    Thuở chiềng khua ? ...

    Ta còn em ngọn đèn khuya
    Vùng sáng nhỏ
    Bà quán mải mê câu chuyện
    Nàng Kiều
    Rượu làng Vân lung linh men ngọt
    Mắt cô nàng lúng liếng, đong đưa
    Những chàng trai say suốt mùa ...

    Chương năm

    13.

    Ta còn em cánh cửa sắt
    Lâu ngày không mở.
    Nhà ai ?
    Qua đó.
    Bâng khuâng nhớ tuổi học trò
    Còn em giàn thiên lý chết khô,
    Cỏ mọc hoang trong vườn nắng,
    Còn em tiếng ghi-ta
    Bập bùng
    Tự sự
    Châm lửa điếu thuốc cuối cùng
    Xập xoà
    Kỷ niệm.
    Đêm Kinh Kỳ thuở ấy,
    Xanh lơ ...

    17.

    Ta còn em chiếc lá bàng đầu tiên
    Nhuộm đỏ
    Cô gái gặp nắng hạnh
    Chợt hồng đôi má
    Cơn mưa nào đi nhanh qua phố
    Một chút xanh hơn
    Trời Hà nội hôm qua ...
    Ta còn em cô hàng hoa
    Gánh mùa thu
    Qua cổng chợ
    Những chùm hoa tím
    Ngát
    Mùa thu ...

    Chương sáu

    18.

    Em ơi! Hà Nội - phố !
    Ta còn em một mầu xanh thời gian
    Chợt nhoè,
    Chợt hiện
    Chợt lung linh ngọn nến,
    Chợt mong manh
    Một dáng
    Một hình

    20.

    Ta còn em một phút mê cuồng
    Người nghệ sĩ lang thang hè phố
    Bơ vơ
    Không nhớ nổi con đường.
    Ngay trước cổng nhà mẹ cha
    Còn em một bóng chiều sa
    Những câu thơ, những bức tranh
    Đời đời
    Lỡ dở ...
    Chương bảy

    21.

    Em ơi ! Hà Nội - phố !
    Ta còn em những giọt sương
    Nhoà nhoà bóng điện
    Mặt nước Hồ Gươm
    Một đêm trở lạnh.
    Cánh nhạn chao nghiêng
    Chiều cuối,
    Giã từ...

    23.

    Em ơi ! Hà Nội - phố !
    Ta còn em cánh tay trần
    Mở cửa
    Mùa Xuân trong khung:
    Giò phong lan
    Điệp vàng rực rỡ
    Từng cây khô óng ả sợi tơ hồng
    Đường phố dài
    Chi chít chồi sinh
    Màu ước vọng in hình
    Xanh nõn lá ...
    Ta còn em,
    Hà Nội - phố, em ơi !
    Ta còn em,
    Em ơi ! Hà Nội, phố ...

    Tháng Chạp, 1972


     
     
    #32
      BichPhuong 12.08.2007 10:24:19 (permalink)
      0
       

      Đêm nay…
       
      Hà nội cuối Hè bóng bẩy gương soi
      Đường Cổ Ngư đã xào xạc lá rơi
      Mùa Phương Vỹ đã rời Yên Phụ
      Nắng chói chang đã về Hòang Diệu
      Để sưởi hàng cây mát bóng Đường Lăng
      Cánh tím một thời bằng lăng theo gió
      Hoa Sữa tỏa hương từ từng phố nhỏ
      Gốc Sấu im lìm chìm giữa tiếng ve ran
      Hồ Tây xanh ,xanh đến vô vàn
      San sẻ tình yêu Trúc Bạch bâng khuâng
      Thống Nhất Hồ Gươm tơ liễu vấn vương
      Ba Mẫu soi chung gương trời lồng lộng
      ….Ối cuối Hạ  Thật mình đáng sống
      Để về đêm Hà Nội trong mắt ai!?
      Chỉ biết rằng chưa một lần đi xa Hà Nội
      Để lung linh em nhớ về đây…
      Dù chỉ hàng cây cũng đủ tìm kỷ niệm
      Một đêm dài cho em xao xuyến
      Nơi có lòng mình … Nơi ấy Trái Tim ơi !
                                         11/8/2007!


      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/2FC8119359194D8FA0B39963DAFA831C.jpg[/image]
      Attached Image(s)
      #33
        BichPhuong 12.08.2007 13:36:55 (permalink)
        0
        CÚC VÀNG MÙA THU
        Đất trời đang vào Thu...Trời rất trong và nắng rất hanh. Cúc vàng, đang nở rộ, cứ vàng rực, cứ sáng ngời giữa đất trời, trong hồn người... Sớm heo may. Vừa bước chân ra khỏi con ngõ nhỏ, bất ngờ, một mầu vàng rực, rung rinh hiện ra trước mắt. Đặt gánh hàng hoa xuống, bà cụ xởi lởi: “Cô mua hoa cho già đi. Cúc vàng mùa thu đấy!”.

        Chao ôi! Cúc vàng mùa thu! Câu nói thật lãng mạn của người già khiến người nghe phải định thần lại. Tóc bạc trắng, vấn trần. Đôi viền môi khô mà vẫn nét. Đôi mắt nheo cười hiền hậu, hóm hỉnh, gợi cái nét nghịch ngầm từng gặp đâu đây.
        Phải rồi, hình như là nét thanh xuân phảng phất của nữ điêu khắc gia nổi tiếng họ Điềm, xứ Huế, với cái dáng tượng nằm có cái tên rất ngộ - “vắt mảy”/*/ - hình như chỉ người Huế mới hiểu, độc đáo, xuân thì, bất tử và vĩnh cửu với thời gian. Khác chăng, là tấm áo nâu sồng của người miền quê xứ bắc, và đôi quang gánh như tạc trên vai. Ngày xưa, hẳn là người duyên ngầm, hút hồn thiên hạ lắm đây.
        Tôi cúi xuống đón từ tay bà lão một bó cúc. Hai người đàn bà, một đã già và một đang tới, nhìn nhau. Mắt cười, miệng cười và hoa cũng như cười. Như đón nhận mối tình muôn thuở mặn nồng nhất khi thu sang. Đón lấy cái màu vàng rực rỡ mà ấm áp. Một mùi thơm thoảng, hăng hắc, nồng say. Những bông cúc to đang độ hàm tiếu, cứ cong cong, *** cúp, như má lúm đồng tiền con gái tủm tỉm ẩn giấu điều riêng bí ẩn. Tôi không hiểu lắm nụ cười của cúc vàng. Nhưng lại yêu cúc đến nặng lòng. Tình yêu vốn đa diện, lạ kỳ và oái oăm mọi lẽ. Có thể càng hiểu lại càng yêu. Mà cũng có khi chỉ cần cảm thấy yêu mà không cần hiểu.
        Dường như trong cuộc đời mỗi người thiếu nữ, mỗi người đàn bà đều chọn cho mình một loại hoa để yêu, để nhớ, để gửi gắm, tình tự, để thấy nó gần với mình, nó là chính mình. Nhưng tôi không chọn cúc vàng mà chính cúc vàng chọn tôi.
        Bông cúc vàng đầu tiên đã “chọn” tôi lại là bông cúc trong... tấm bưu ảnh của “người ấy”. Một bông cúc đại đoá vàng rực như không thể vàng hơn. Những cánh hoa mỏng manh, quăn quăn, còn rõ những giọt sương (hay giọt nước) ngân ngấn. Thế thôi. Cũng đủ nghe thấy tiếng con tim thình thịch. Cũng đủ có những phút giây như đãng trí một mình ngồi nghĩ xa xăm mà chẳng hiểu nghĩ gì. Cũng đủ để bỗng thấy thoắt vui thoắt buồn, vô cớ.
        Những tiếng đập khe khẽ ngây thơ, khờ dại rồi cũng đi qua. Chỉ cúc vàng còn ở lại. Bông cúc vàng trong ảnh đã đánh thức tuổi thơ tôi, một thời khăn quàng đỏ ngày ngày cắp sách qua bờ hồ Hoàn Kiếm, đẹp tuyệt vời những khoảnh vườn nhỏ quanh hồ đầy cúc vàng. Tôi tung tăng trong bài thơ của sách giáo khoa ngày khai trường:
        “Cứ mỗi độ thu sang.
        Hoa cúc lại nở vàng.
        Ngoài vườn hương thơm ngát.
        Ong bướm bay rộn ràng.
        Em cắp sách tới trường...”
        Không giống những tiểu thư con nhà giàu nhung lụa ở Hà Nội, tìm thấy mình trong vị thế của hồng nhung, không giống những ni cô nhà chùa tìm thấy mình trong hồn của hoa sen, tôi không dám yêu hồng cũng chẳng dám yêu sen. Vì hồng kiêu sa quá, khuê các quá ít ai dám gần. Còn sen thì thanh khiết quá, nhưng mỏng manh quá, sớm nở, sớm tàn. Khi những cánh sen rụng bời bời, nhuỵ sen héo rũ, tôi thấy se lòng.
        Tôi chỉ là đứa con gái nhỏ một gia đình công chức cũ hạng trung lưu của Hà Nội, bị cuốn theo những chìm nổi, những thăng trầm, những biến thiên của thời cuộc, càng trải nghiệm và hiểu cái cay đắng của cuộc đời, tôi càng yêu cúc vàng. Không phải chỉ vì cúc vàng đã “chọn” tôi, mà chính vì càng ngắm cúc, càng quan sát cúc, tôi càng ngưỡng mộ cúc những phẩm chất “người”.
        Cái đẹp của cúc ngời sáng và thánh thiện như gương mặt thiếu nữ, nhưng lại đằm thắm duyên dáng như tâm hồn thiếu phụ. Giản dị đấy mà không kém phần kiêu hãnh. Mềm mại đấy mà không kém phần cứng cáp. Ngay cả khi chết đi rồi, tàn úa rồi, thân cúc khô quắt lại, lá cúc héo rũ, cúc vàng vẫn như cười nụ, nụ cười bí ẩn với thời gian, với nhân gian.
        Tình yêu cúc vàng còn nhân lên gấp bội khi tình cờ được biết cúc còn là loài hoa có ích - có thể là một vị thuốc dân gian - và còn để ướp trà. Tôi yêu thêm hoa cúc bởi nhũng vẻ đẹp hữu ích và hương săc bền lâu ấy.
        Cúc vàng còn hiển hiện trong tâm thức nghề nghiệp của tôi, khi một nhà báo đồng nghiệp, nguyên là nhà giáo, cũng là người Hà Nội gốc, còn cha chị, một giáo sư, gia đình chị cũng là gia đình nhà giáo nổi tiếng của Hà Nội xưa, nói: “Em biết không, hoa cúc cũng là hoa tượng trưng cho nghề dạy học, cho nhà giáo đấy, vì nó có vẻ đẹp rất thanh cao!”.
        Tôi theo học một lớp ngoại ngữ, tiếng Anh. Thày giáo của tôi, một người Hà Nội gốc, gia đình có nhà thờ họ rất lớn. Khi thày còn sống, Ngày Nhà giáo Việt Nam 20- 11, tôi đều mang tới tặng thầy bó hoa cúc tươi rói, vàng rực. Trong nhà thầy, mỗi gian nhà thiết kế nội thất theo từng phong cách, phương Đông phương Tây. Bó hoa cúc vàng của tôi bao giờ cũng được thầy cắm trang trọng trong phòng khách lớn.
        Thầy mất rồi, thi thoảng tôi bỗng nhớ đến hình ảnh của thầy. Một ông giáo già cao lớn như người phương tây, có mái tóc bạc hơi lượn sóng nghệ sĩ, thầy thường đeo chiếc kính trắng, khoác chiếc áo măng tô và chống chiếc can. Nhớ đến câu nói của thầy: “Có lúc thầy nhớ tới em và tự hỏi, không biết con bé Dung của thầy có hạnh phúc không?”. Rồi thầy cười, nụ cười thật hiền hậu. Tôi đã lớn rồi, có chồng, có con, nhưng trong mắt thầy tôi vẫn chỉ là con bé...
        Tôi đã theo cúc vàng hay cúc vàng theo tôi trên mọi nẻo đường công tác, không biết nữa. Chỉ biết tôi đã sửng sốt, đã sững sờ, dọc con đường lên cao nguyên Lâm Đồng, cơ man nào là những vạt hoa cúc vàng. Những bông cúc quỳ nổi tiếng, từng nhẹ nhàng bước vào những trang văn tinh tế của Trần Thuỳ Mai, rực màu cam, cánh cứng cáp, vươn cao giữa nắng giữa gió, cứ lao xao trò chuyện suốt dọc đường.
        Vẳng đâu đây, tiếng hát trầm ấm đầy nội tâm của Cẩm Vân: “Nơi anh gặp em có hoa vàng rực rỡ, có khung trời mộng mơ...”. Và tôi đã không tin nổi trước mắt mình, phía xa, sau sân bay Liên Khương (Đà Lạt), cả một trời hoa, cả một cánh đồng hoa cúc vàng. “ Mùa thu vàng” trên cao nguyên là đây.
        Và, còn có điều này chắc nhiều người không biết. Mùa thu, trời rất trong và nắng rất hanh, nhưng lại là mùa khắc nghiệt. Đến làn da con gái còn trở nên khô ráp. Không một loài hoa nào sung mãn với mùa thu. Mùa thu không phải mùa của “Hoa đến thì... hoa nở”. Chỉ riêng cúc vàng, với sức sống và bản lĩnh sinh học, cứ vươn cao, cứ nở rộ, cứ vàng rực, cứ sáng ngời giữa đất trời. Như con người giữa cuộc đời vậy.
        Ôi, cúc vàng mùa thu!

        (theo VietNamNet)
        #34
          hobac 12.08.2007 14:48:48 (permalink)
          0
          Đồi Cúc Quỳ

          Anh nhớ em nhớ mầu Cúc Quỳ
          Đùa trong nắng thầm thĩ dấu yêu
          Khoe những cánh vàng khơi trong gió
          Như em phơi thơ mộng dáng kiều

          Hobac


          BP ơi cho Hobac xin chút xíu Cúc vàng Đà Lạt nhe, mong rằng như vậy điểm thêm nét kiêu sa Hà thành
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2007 17:15:44 bởi hobac >
          #35
            BichPhuong 12.08.2007 16:07:21 (permalink)
            0
             
            Tặng Anh...trong ấy! 

            Hà nội vào Thu đượm hương thơm
            Nơi phố nhỏ dập dìu theo hơi thở
            Con nắng, đầy gió nhẹ cuối hòang hôn
            Sớm mai Thu em thấy bồn chồn …
             
            Và đúng vậy phía trời Nam vẫy gọi
            Một nét thơ mang nắng trải cuối mùa
            Gió bịn rịn thổi tràn qua kẽ lá
            Đưa hương thơm về chốn đô thành
             
            Gom cả hai mùa xa cách
            Gói tròn vào gió online
            Em gởi đường dài vào đó
            Tăng anh mùa Thu…từ ngoài.!
             
            Thu này trọn là của em
            Có cả giọt nắng bên thềm
            Một trời hoa Nhài chớm nở
            Sáng này long lanh sương mai
             
            Gởi anh mùa Thu của em
            Dòng sông mang đây hương Núi
            Lá về đang chao cánh vội…
            Liệng đan dệt một Trời Thu !
                                HN chớm Thu 2007!


            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/296241A656D046E29AD687C53011EFEF.jpg[/image]
            Attached Image(s)
            #36
              BichPhuong 14.08.2007 07:04:23 (permalink)
              0
              Hà Nội: Nếu một ngày thiếu tiếng rao...
                 Một ngày nào đó, tự nhiên Hà thành không còn người bán hàng rong nữa thì chắc là sẽ bâng khuâng, trống trải lắm. Những người bán hàng rong với tiếng rao hàng của mình góp cho Hà thành một nhịp điệu dân dã, sống động trái ngược với nhịp điệu cuồn cuộn hối hả của đời sống hiện đại.
                 Có người đã làm cả một công trình nghiên cứu nhạc tính trong những tiếng rao hàng ở Hà thành và phát hiện ra rằng nó có những cung bậc khác hẳn với những vùng miền khác trên cả nước. Tiếng rao hàng ở Hà Nội vô cùng đa dạng, tiếng rao buổi sáng khác, buổi trưa khác, buổi tối khác.
                  Từ tinh mơ cho tới nửa khuya, những tiếng rao lam lũ ngân lên khắp các ngõ ngách của thành phố, ngày nắng cũng như ngày mưa. Người bán hàng rong với tiếng rao nhẫn nại, bền bỉ tuồng như vượt thoát khỏi thời gian. Mài dao kéo không. Phớ đây. Ai muối ơ...ơ...ơ. Bánh mì nóng giòn đây...ây...ây. Cơm nắm dày giò nào. Tẩm...quất... đê..ê...ê.
                  Thấp thoáng sau cái giọng rao hàng với nhiều cung bậc cao thấp, mau thưa, dài ngắn, liền mạch hay đứt quãng là những số phận, những sản phẩm của các ngành nghề thủ công nhỏ lẻ. Người trong nhà nghe tiếng rao, muốn mua thì khủng khỉnh hất hàm, vẫy tay gọi.
                  Một người xa tổ quốc lâu ngày, chiều nay về ngồi nhâm nhi chén trà ở cái quán nước nép sát vỉa hè. Vị khách ấy nghe tiếng rao bất chợt thấy nhớ về thủa nào đó, lại bất chợt bâng khuâng tự hỏi liệu rồi mai sau có còn không, những tiếng rao dân dã, thân quen kia khi mà cả nước đang tiến vào sân chơi lớn WTO với những bài bản của cuộc chơi mới: các tập đoàn sản xuất hùng mạnh, khổng lồ và quy củ.
                  Nhưng không để ý tới nỗi lo lắng viển vông xa xôi của người đó, những tiếng rao vẫn len lỏi điểm nhịp cho đời sống phố phường. Bánh trôi bánh chay đê...ê...ê. Lạc rang đê...ê...ê. Thủng thẳng, đĩnh đạc như vị khách dạo chơi giữa chốn trần gian chen lấn, hối hả. Hàng trăm năm trước tiếng rao y như thế, bây giờ cũng vẫn thế.

               
              (theo HoangPhuongTrang-edu.net)
              #37
                BichPhuong 15.08.2007 10:33:40 (permalink)
                0
                 
                 
                 Tiếng Rao...Hơi thở...


                Hà Nội lẽ nào vắng những tiếng rao
                Thổn thức hàng cây cuối phố
                Tự nhiên lạnh tràn về ngõ nhỏ
                Tiếng rao ngập chìm trong tiếng xạc xào rơi!
                 
                Anh có biết đêm về phố nhỏ
                Tiếng thở còn sót lại tiếng rao không!?
                Lẹp kẹp guốc gõ đời đon đả
                Một âm dài ngã ngớn tiếng rao đêm !
                 
                Và cứ thế thức lòng đêm từng bước
                Đêm vô tư chứa cả tiếng rao buồn
                Những cũng đủ gọi mùa thu se lá...
                Rụng khỏi cành để bừng sáng chồi non !
                 
                Tiếng rao đâu chỉ có vị buồn
                Gọi anh trong gió hỡi hồn thơ yêu !
                                 Đêm 14-15/8/2008!


                [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/E1B06EC803C44DE9AF0E2ECCE34DFB60.jpg[/image]
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2007 15:25:23 bởi BichPhuong >
                Attached Image(s)
                #38
                  BichPhuong 17.08.2007 13:05:09 (permalink)
                  0
                  GIAI ĐIỆU GIÓ MÙA VỀ !
                   
                  Gió mùa về sớm hơn thường nhật là món gia vị ngọt ngào chêm vào cuộc sống, làm thư thái bao tâm hồn bộn bề. Người dễ cảm nhận có lẽ đã nghe mùa thu trở mình mang theo cái lạnh xốn xang...
                   
                  Tiếng violon góc đường Hai Bà Trưng chiều tà thêm réo rắt ru hồn với nhịp điệu bài hát về nỗi nhớ mùa đông quen thuộc: "Dương như ai đi ngang cửa / Gió mùa đông bắc se lạnh..." Có chăng những âm điệu ấy cũng được khơi nguồn bất chợt từ thông điệp gió mùa về mà sao chứa chan cảm xúc đến thế
                   
                  Vẫn nguyên sơ một cảm giác tháng mười có gió thật nhiều và thảng thốt mưa bụi giăng trên những con đường lao xao trút lá. Gió trở mình qua những mái nhà lúp xúp, gọi chiều đến mau hơn. Mâm cơm hội ngộ khói thơm nghi ngút sao bỗng thân thương lạ, gợi về tình yêu da diết tổ ấm luôn thường trực trong mỗi người. Rồi sẽ "lười" ra phố, "lười" lang thang đi chơi khuya, và "lười" cả những gặp gỡ hẹn hò...nhường chỗ cho bao tình cảm háo hức đợi chờ những tiếng rao quà trên một con phố vắng. Cảm giác lâng lâng khi được truyền tay nhau bắp ngô hây hẩy nóng, hay những gói xôi tinh khôi còn chứa chan mùi cuống rạ...trong phiên chợ đêm càng thi vị
                   
                                   
                     
                      Gió mới về và lại vẫn vương nhớ một cảm giác đã từ lâu quen thuộc, xao xuyến. Gió mơn man se sắt nhưng vẫn mát dịu sau bao bộn bề tất cả. Gió mang cái lạnh hồn nhiên, là lạ và lâng lâng xúc cảm. Mùa thu chạnh lòng bởi phút chốc bị lãng quên...Bảo sao người Hà Nội hằng yêu da diết từng khoảnh khắc mùa vế rồi lạc lối ngay trên cung đường cũ. Tờ lịch đã mòn vẹt sang phía bên kia thời gian một năm đang ẩn chứa một thông điệp mới: Hà Nội sắp đến tiết lập đông...
                   
                  Theo edu.net
                   
                  #39
                    BichPhuong 17.08.2007 13:10:43 (permalink)
                    0
                    MÙA THU HÀ NỘI

                    Buổi sớm, nếu đi ngang qua Hồ Tây, sẽ thấy sương mờ giăng trên mặt hồ. Tiếng chiu chít của một loài chim nào đó, tưởng như có một bầy sâm cầm đang vỗ cánh đâu đây. Bỗng nghe cảm giác se lạnh và hanh hao mơ hồ. Mới ngỡ ra, thu đã đến.

                    Vào các buổi sáng, người ta lại thấy những gánh hàng rong đi thong dong trên vỉa hè. Những người phụ nữ còn mang đậm nét thôn quê, từ cách ăn mặc, đi đứng đến giọng cười, tiếng nói... như nét chấm phá thêm cho bức tranh Hà Nội đầu thu. Họ gánh những thứ quà của mùa thu mà nhà văn Vũ Bằng trong “Thương nhớ mười hai” đã gọi là “Thời trân”. Đó là cốm Vòng, là hồng mọng, là chuối trứng quốc, là bưởi đào....

                    Trên những con phố cổ, những gánh hàng rong chẳng cần phải nhiều lời. Tiếng rao dường như cũng khẽ khàng, thanh nhàn hơn. Chỉ cần thấy một cô hàng rong thong thả với đôi quang gánh hầu như nhẹ bỗng, buộc một nắm rơm nếp còn xanh ngọn, đôi thúng phủ dăm chiếc lá sen, thế là biết hàng cốm tới. Còn gánh hồng thì không ai muốn bỏ qua bởi màu đỏ mọng trông thật ngon mắt. Loại hồng này có sớm hơn hồng ngâm của Lạng Sơn. Vị ngọt mát của nó cũng khiến nhiều người ưa thích. Rồi hàng chuối đã bắt đầu lấm tấm trứng quốc mà người Hà Nội vẫn thường ăn cùng với cốm vòng, món ăn không thể thiếu được mỗi độ thu về...

                    Chỉ ít hôm nữa thôi, lá sấu, lá cây cơm nguội, xà cừ...sẽ lại rơi đầy trên mái phố. Đêm đêm, hương hoa sữa lại nồng nàn như bao mùa thu đã qua...



                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/949781A2E1C6408DBC9FA162F2E6C740.jpg[/image]
                    Attached Image(s)
                    #40
                      BichPhuong 17.08.2007 16:04:51 (permalink)
                      0
                       
                      Hà Nội vào Thu...


                      Hà nội vào Thu rồi anh ơi!
                      Sương giăng đã kín một phương trời
                      Cỏ may óng ánh ban mai sớm
                      Chấm lặng bên hồ bóng lá rơi!
                       
                      Hà Nội từ nay lại nồng nàn
                      Hương sữa đan cái bóng Hòang Lan
                      Cành Liễu một thời buồn cô quạnh
                      Tung tỏa bông đùa...bay tóc em !
                       
                      Năm tháng Thu về vẫn căng đầy
                      Vần vũ bồi hồi... tuổi thơ ngây
                      Anh ơi ! Nhớ nhé lời Thu gọi...
                      Anh về Hà Nội... tay trong tay !
                                                 8/2007 !
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2007 16:06:18 bởi BichPhuong >
                      #41
                        Hà Nội Phố 17.08.2007 23:58:33 (permalink)
                        0
                        Ta trở về bên nẻo trời xưa
                        Vệt mây trắng rũ bụi đời viễn xứ
                        Cha dong trâu cày nếp nhăn rạn vỡ
                        Dòng sông xanh gội tóc trắng mẹ rơi ..."


                        TRỞ VỀ


                        Giờ trở về gặp lại tuổi thơ xưa
                        Hoa găng tím nở trong em nức nở
                        Nắng vàng ơi !gió vỡ khung trời tím
                        Thu nồng nàn những yêu dấu trên môi

                        Tuổi thơ xưa anh có về gặp lại
                        Trái ổi xanh mình chung môi thơm ngát
                        Vẫn ánh mắt cô bé nhìn anh cuời đấy
                        Thuở dại khờ đếm bước thời gian trôi

                        Em trở về còn nguyên miền kí ức
                        Hồn nhiên cười như một đứa trẻ con
                        Để đòi lại lúm đồng tiền đánh mất
                        Oẳn tù tì ... búng mũi vẫn còn đau

                        Anh sẽ kể những chuyện cổ tích xưa
                        Bắt chuồn chuồn để cắn rốn tập bơi
                        Em sẽ khóc khi thấy con bọ ngựa
                        Đắc thắng cười giơ kiếm chém tay anh

                        Mình ra đi mang theo tuổi thần tiên
                        Mang cái nhìn hun hút bờ sông vắng
                        Trong câu hát à ơi sao da diết
                        Dáng mẹ hiền gội tóc khi chiều buông

                        Anh hãy về với hoa găng trước ngõ
                        Mình cùng nhau rao bán tuổi thơ cười
                        Em sẽ lại gieo trên cánh đồng bát ngát
                        Những hạt mầm của một thủa ấu thơ ...
                        #42
                          BichPhuong 18.08.2007 11:00:56 (permalink)
                          0

                          Sáng nay !
                           
                          Hà thành sáng nay
                                     se lạnh gió heo may
                          Thổn thức bốn bề sóng vỗ
                          Hồ Tây sương xuống đan dày
                          Mắt buồn cái nhìn diệu vợi
                          Gió về lãng đãng Thu bay
                          Hương đêm ủ ấp bao ngày
                          Bỗng bừng lan tỏa với ngàn cây
                          Em tôi thướt tha bên nắng
                          Dập dìu ngóng dáng mây bay...
                          Sáng nay Hà thành se lạnh
                          Trong tay hương ấm trong tay
                          Mắt nhìn em tôi vẫn thế
                          Phiêu diêu một chút thơ ngây !...
                                               18/8/2007!


                          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/6DBD029494C542FCB99FBC014933E745.jpg[/image]
                          Attached Image(s)
                          #43
                            BichPhuong 22.08.2007 07:55:31 (permalink)
                            0

                            Hà nội...em gởi cho Anh !
                            Cơn mưa cuối ngày đổ xuống
                            Em muốn gởi anh một chút dịu êm
                            Sau cái oi nồng cơn bão
                            Cái nắng cái mưa cái buồn rộn rực
                            Cái xuyến xao tựa cửa nhớ về anh
                            Đàn mối còn đâu khô cánh
                            Bay đi , bong bóng phập phồng...
                            Chỉ còn con mắt tựa trông
                            Dáng hình in vào khoảng sáng...
                            Cơn mưa cuối ngày duyên dáng
                            Dịu êm một khoảng trời riêng
                            Của em...trên miền nỗi nhớ
                            Mà em muốn gởi cho anh !
                                                 8/2007!
                            #44
                              BichPhuong 26.08.2007 22:02:52 (permalink)
                              0

                              "..Nếu vô tình em nhìn thấy hình anh
                              Giữa sân bay mùa xuân rộn ràng náo nức
                              Bước chân em....chắc không gì cản được...
                              Cả thế giới này hóa... mong manh !.."


                              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/4B0EC47A4B494B4997A5983908C4A378.jpg[/image]
                              Attached Image(s)
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 66 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9