NH
Em là nguồn thơ vô tận
Là suối mật của tình yêu
Là thần vệ nữ ngự mỗi buổi chiều
Ban phát những vần thơ tuyệt kỷ
Em là ánh trăng huyền diệu
Soi sáng nẻo đường về
Mỗi bước đi nặng nề lặn khuất
Sau hàng cây bóng nguyệt xuyên qua
Như theo dõi như ngân nga điệu nhạc
Anh đứng lặng nghe đâu đây tiếng hát
Như suối mật diệu như ánh trăng vàng
Như yểu điệu thước tha cùng liễu rũ
Quyện lấy nhau như giai điệu ngày xuân
Trong khoảnh khắc mờ dần bóng liễu
Thôi hết rồi một tối đi qua
Và thời gian cứ hững hờ tiếp nối
Đem chôn vùi số kiếp thanh xuân
THANH-PHONG