Trích đoạn: Tóc nâu
NẾU
Nếu anh là cây nến nhỏ.
Lụn dần chất sáp thiết tha.
Em xin lửa hồng vẫn sáng...
Rọi hồn cô lẽ đôi ta!
Giữa miền đồng hoang lạnh giá.
Màn đêm bao phủ ngày tàn...
Trăng buồn nằm ngang đủ sáng...
Ta nhìn nhau... giấc mộng đan.
Đất thầm ru buồn khô cạn.
Em chừng là những hạt mưa...
Rơi từ tình trong cõi vắng...
Ươm mềm đất bụi lưa thưa!
Anh buồn gửi thơ lên gió...
Em cười gửi nhớ lên mây...
Theo anh suốt đời êm ã...
Dẫu bao mưa nắng đoạ đày!
Nến không lửa... buồn hiu hắt.
Đêm sầu... tiếc ánh trăng thanh!
Đất cằn khô ran... thiếu nước.
Hoang tàn khi em vắng anh...
Tóc nâu
Cho em
Một chút nắng ấm nồng ngày mới
Cho bình minh khỏa lấp đêm đông
Một chút gió đùa làn tóc rối
Để hồn ai bối rối bâng khuâng.
Giữa mênh mang vũ trụ huyền không
Đến rồi đi vô cùng vô tận
Ta biết mình chỉ là hạt cát
Quá nhỏ nhoi trong cõi vô thường.
Cháy trong ta khát vọng yêu thương
Cống hiến đến khi tàn hơi thở
Toại nguyện cười vì không mắc nợ
Ngẩng cao đầu về với hư vô.
Còn lại đây... tình chẳng bến bờ
Ta tặng cho em làm sính lễ
Dẫu cuộc đời trăm ngàn ngả rẽ
Nguyện một lòng chung bước bên em.
Dù trần ai dông bão đảo điên
Yên lòng nhé... có ta bên cạnh
Chớ sợ hãi hoang tàn giá lạnh
Bởi có ta ru khúc tình chung.
____________
ONLY